Nhà Trọ Địa Ngục

Quyển 17 - Chương 1: năm bức tranh thuỷ mặc

Hắc Sắc Hoả Chủng

08/04/2018

Quyển 17: Bức tranh mỹ nữ

Rời khỏi quán cafe "Mắt xanh", Di Chân ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời xanh thẳm và vầng dương rực rỡ trên đỉnh đầu.

Lý Ẩn cùng bước ra nói: "Ta đi trước đây, Di Chân. Chuyện ngươi nhờ, ta sẽ nhanh chóng hoàn thành..."

"Không sao." Di Chân lắc đầu: "Học trưởng không cần vội vã như vậy, để tối cũng được. Ân, ta cũng phải rời đi rồi, hiện tại đang sống ở gần đây."

"Ngươi thuê nhà mới?"

"Đúng vậy."

Di Chân nói đến đây liền vẫy tay với Lý Ẩn: "Học trưởng, kỳ thật có thể gặp lại ngươi, ta thực sự rất cao hứng. Thật sự, rất rất cao hứng."

"Vậy sao? Vậy là tốt. Ân, vậy ta đi đây, gặp lại sau, Di Chân."

Nhìn bóng lưng Lý Ẩn đi xa, 2 mắt Di Chân vẫn 1 mực nhìn chằm chằm vào thân ảnh đó cho tới khi Lý Ẩn rẽ vào 1 góc cua.

"Ngươi nhất định phải hạnh phúc... Học trưởng."

Di Chân thì thào nói xong những lời này liền quay đầu đi về hướng ngược lại...

Lý Ẩn và Di Chân sau khi tách ra liền trở về nhà trọ. Nhớ lại chuyện Di Chân xin nhờ, làm hắn có chút cảm khái.

"Thời gian trôi qua thực vui vẻ ah..."

Trong ấn tượng, Sở Di Chân và đệ đệ Sở Di Thiên tướng mạo tuy giống nhau nhưng tính cách lại là 2 cực đoan khác biệt. Sở Di Chân tính cách sáng sủa, là nữ hài tử rất yêu cười, còn Sở Di Thiên lại là người hướng nội lúc nào cũng tối tăm phiền muộn, rất ít khi nói chuyện. Chỉ có lúc ở trước mặt Lý Ẩn và Di Chân hắn mới mở rộng tấm lòng. Mà Lý Ẩn và Sở Di Thiên nói chuyện rất hợp ý nhau. Hai người là bằng hữu cực thân thiết, chính vì vậy quan hệ của Lý Ẩn và Sở Di Chân cũng phi thường tốt.

Nhưng tại năm cuối đại học, Di Thiên gọi tới cho mình 1 cú điện thoại.

Nội dung là: "Lý Ẩn, có lẽ ta rất nhanh sẽ gặp phải chuyện rất đáng sợ. Di Chân xin nhờ ngươi chiếu cố, thực xin lỗi..."

Sau đó hắn liền mất tung tích. Cho đến nay cũng không biết hắn còn sống hay đã chết.

Di Chân ra nước ngoài cũng là vì tìm kiếm manh mối về Di Thiên. Cho đến hôm nay nàng vẫn chưa tìm được hắn. Vừa rồi Lý Ẩn vốn muốn hỏi nàng, đã tìm được manh mối gì hay chưa, nhưng nghĩ tới, nếu nàng biết được điều gì sẽ không giấu hắn, cái gì cũng không nói, như vậy chỉ có 1 khả năng, chính là chẳng thu hoạch được gì.

Lý Ẩn hiểu, giữa Di Chân và Di Thiên có bao nhiêu tình cảm. Tuy tính cánh 2 người khác biệt, nhưng từ nhỏ đã mất cha mẹ, 2 tỷ đệ cùng nhau gánh vác chống đỡ tới bây giờ, tình cảm huyết mạch đã ăn sâu vào tận cốt tủy. Cho dù nhiều người cho rằng Di Thiên không còn sống, nhưng Di Chân chưa từng có ý định từ bỏ tìm kiếm.

Cùng lúc đó...

Di Chân đang ngồi trên 1 chiếc xe bus, đọc 1 cuốn nhật ký có bìa màu hồng.

"Ngày 2 tháng 6 năm 1991



Bức họa biết trước hôm nay vẽ thoạt nhìn rất không tồi.

Rất mỹ lệ, rất khủng bố, cũng làm cho người khác rất mê say.

Tới New York đã là tuần thứ ba. Tuy du lịch các nơi có chút mệt, bất quá cũng rất vui vẻ và nhẹ nhõm. Nguồn kinh tế cũng không phải lo lắng, chỉ cần giao dịch với các hộ gia đình, bọn hắn đều rất nhanh chóng dâng lên tiền tài. Tiền thực là đồ tốt, trên thế giới này tiền là tất cả, thực không hiểu sao quốc gia chúng ta lại cho rằng hành vi truy cầu tiền tài là phạm tội.

Aizz, lại không biết nên viết như thế nào đây.

Đúng rồi, trong cuốn nhật ký trước ta viết xuống địa điểm cất dấu cuốn nhật ký này. Không biết có hộ gia đình nào phát hiện ta hay không? Ân, có lẽ sẽ có, chỉ cần đặt ở nơi tương lai sẽ xảy ra huyết tự, hơn phân nửa sẽ có hộ gia đình phát hiện. Mà cuốn nhật ký mang ra từ nhà trọ này dùng rất tốt, dù thế nào cũng không thể phá hư.

Gần đây, ta phát hiện, bức họa biết trước vẽ ra tương lai rất xa xôi. Đã gần tới tương lai của 20 năm sau rồi, như vậy chẳng phải sẽ mất đi chút niềm vui sao?

Lại nói, qua hai mươi năm nữa huyết tự chỉ thị cấp ma vương mới bắt đầu. Thực là hoài niệm ah, lúc trước, ngày đó ta tự tay phong ấn ma vương, ký ức đến bây giờ vẫn còn mới mẻ.

Ân, viết tới đây ta đột nhiên có 1 cách nghĩ.

Nếu như hộ gia đình tương lai nhìn thấy cuốn nhật ký này thì sẽ thế nào đây? Nhất định là rất muốn biết manh mối về huyết tự cấp ma vương rồi! Chắc chắn. Bởi vậy, nếu lưu lại chút manh mối không phải sẽ rất thú vị sao?

Đúng.

Được rồi, nếu như người đang đọc là 1 hộ gia đình..., kế tiếp xin hãy lắng nghe 1 phen.

Đương nhiên, tin hay không tùy ngươi.

Kế tiếp ta sẽ viết ra 1 bí mật về huyết tự cấp ma vương. Ha ha, nghe thấy từ bí mật có phải rất kích động hay không? Muốn biết a? Nhất định rất muốn biết đúng không?

Bất quá thật đáng tiếc, ta cũng không thể vẽ ra được bức họa biết trước liên quan tới ma vương.

Đừng nóng vội mà thất vọng nha, ha ha, bởi vì ta sẽ viết nội dung của cuốn nhật ký tiếp theo, sau đó thì sao, ta sẽ đem từng trang từng trang giấy đặt ở mỗi nơi, mỗi một trang giấy đều sẽ viết về địa điểm của trang giấy tiếp theo. Và thời điểm ngươi tìm được trang giấy cuối cùng, tự nhiên có thể biết được bí mật huyết tự cấp ma vương.

Ân, đầu tiên, về manh mối, ta sẽ ghi lại cuối cuốn nhật ký này. Chỉ có tìm được tờ giấy nhật ký tiếp theo mới có thể biết được tờ giấy cuối cùng nằm ở nơi nào. Bất quá, ta phải giải thích 1 chút về địa điểm giấu nhật ký, đều là những nơi trong quá khứ, hoặc là tương lai xảy ra huyết tự.

Thân là 1 hộ gia đình trong nhà trọ... nhìn thấy những thứ này đã minh bạch chưa?

Muốn biết bí mật, phải tự mình mạo hiểm.

Tốt, đầu tiên, tờ giấy nhật ký tiếp theo nên giấu ở nơi nào đây? Ta suy nghĩ một chút, Ân, đầu tiên, vẫn nên đặt ở thành phố K đi, dù sao tổ phòng của nhà chúng ta ở đó. Tốt, quyết định! Như vậy, địa điểm chính là tại..."

Khép cuốn nhật ký lại, Di Chân đem nó thả vào trong túi.

"Thiệt là, viết cứ như là lời tiên đoán của Nostradamus." Di Chân cười khổ: "Bất quá, phải thừa nhận là, không thể nào bỏ qua thứ này."

"Ngươi cho rằng cái này buồn cười sao?"

Bên cạnh Di Chân là 1 nữ tử có dung mạo tươi mát, buộc tóc đuôi ngựa mở miệng: "Lại nói, Lý Ẩn rõ ràng có bạn gái? Kỳ thật lúc đầu ta cứ nghĩ rằng hắn và ngươi sẽ trở thành 1 đôi. Hơn nữa, từ thời đại học ta cũng biết ngươi mến Lý Ẩn đã nhiều năm a."



"Ân, đúng vậy." Di Chân nói tới đây, vuốt vuốt tóc mái ngang trán: "Hơn nữa, điểm này học trưởng cũng biết. Thế nhưng chúng ta ai cũng không muốn nói toạc ra. Về sau đệ đệ gặp chuyện không may, ta liền ra nước ngoài..."

"Ngươi tốn nhiều năm như vậy, rốt cuộc chỉ tìm được bản nhật ký kia?"

"Di Chân, ngươi xác định thực có thể dựa vào ngày hôm đó tìm được Di Thiên?"

"Tổng phải thử một chút ah." Di Chân nói đến đây, đột nhiên nói tiếp: "Tâm Hồ, cám ơn ngươi đã nguyện ý giúp ta. Bất quá, ta cẩn thận nghĩ lại, vẫn là không nên đem ngươi cuốn vào chuyện này thì hơn. Nhật ký kia đã nói rất rõ ràng, cái gọi là 'Huyết tự chỉ thị " có thể vô cùng nguy hiểm."

"Ít nói thừa đi," nữ tử tên gọi Tâm Hồ không hề sợ hãi: "Ta Lâm Tâm Hồ dầu gì cũng là bạn cùng phòng với ngươi thời đại học, vô luận núi đao biển lửa sẽ đi với ngươi tới cùng!"

"Có cần khoa trương như vậy không..."

Lúc này, hai người lại yên tĩnh trở lại.

"Bất quá, Di Chân." Lâm Tâm Hồ đột nhiên nói: "Ngươi bây giờ đang rất khổ sở ah? Tuy mấy năm nay ngươi ở ngước ngoài nhưng hàng năm vẫn gửi thiệp về cho Lý Ẩn. Ngươi rất yêu hắn, hôm nay lại nghe thấy hắn có bạn gái phải chăng rất đau khổ?"

Nói đến đây, biểu lộ của Di Chân cũng thoáng trì trệ.

"Nếu như ngươi bây giờ rất khổ sở, cũng không cần che giấu đâu, áp lực tình cảm rất khó chịu ah..."

"Học trưởng hiện tại, có lẽ rất hạnh phúc." Di Chân lại trả lời: "Ta cũng không phải quá khó chấp nhận, lúc gặp nhau sắc mặt của học trưởng đích thực có chút ảm đạm, thế nhưng thời điểm nói tới người hắn yêu, ta có thể thấy được tia sáng chói lọi trong mắt hắn. Trước kia ta chưa từng thấy ánh mắt như vậy của học trưởng. Hắn nhất định rất yêu nữ nhân kia. Ah, thật ghen tỵ, rõ ràng được học trưởng yêu thương như vậy... Bất quá, học trưởng cảm thấy vui vẻ, ta đây cũng sẽ cảm thấy vui vẻ. Kế tiếp, ta nên toàn tâm toàn ý tìm kiếm Di Thiên."

"Ngươi... cũng thực quá thiện lương đi?"

"Không có gì. Ta rất sớm trước kia đã biết, học trưởng chỉ coi ta như tỷ tỷ của bạn thân mà thôi, hắn chưa từng yêu mến ta. Cho nên, thời điểm ra nước ngoài tìm kiếm hạ lạc của đệ đệ ta cũng không có nói cho hắn. Ta biết trong nội tâm học trưởng không có ta, nếu cứ ở bên cạnh hắn, như vậy ngược lại sẽ cảm thấy thống khổ. Hiện tại ta chỉ muốn tìm kiếm đệ đệ, cho dù phải trả bất cứ giá nào."

Cùng lúc đó, trong nhà trọ, 1 vòng huyết tự mới được ban bố.

" Trước cửa nhà trọ có đặt 5 chiếc hộp hình chữ nhật thon dài, bên trong đều có 1 bức tranh thủy mặc. Ở mặt ngoài có đánh dấu số phòng của hộ gia đình, hộ gia đình căn cứ theo số phòng tới lấy bức tranh thuộc về mình, sau khi cầm lấy nhất định phải luôn mang theo bên người, không thể mang bức tranh vào nhà trọ, cũng không được phép để nó rời khỏi thân thể quá 1m, đồng thời tuyệt đối không cho phép dùng bất cứ phương thức gì làm tổn hại tới bức tranh. Trong lúc chấp hành huyết tự, hộ gia đình không được tiến vào nhà trọ. Ngày mai, lúc này, huyết tự chấm dứt, hộ gia đình mới có thể tiến vào nhà trọ."

Nội dung huyết tự là như thế.

Hộ gia đình nhận được huyết tự là: Thượng Quan Miên, An Tuyết Lệ, Trọng Khắc Ngôn, Lí Kiện Phi, Khâu Phi Phàm năm người. Đáng nhắc tới là hộ gia đình mới An Tuyết Lệ, nàng chính là người tinh thông làm mặt nạ da người, chỉ cần phân tích gương mặt người khác, thông qua các loại tài liệu là có thể tạo nên 1 mặt nạ cực kỳ chân thật.

Tài năng này có thể nói tương đối mạnh, trong 1 vài huyết tự quỷ hồn bị hạn chế cường đại, lợi dụng năng lực này nói không chừng có thể qua mặt được quỷ hồn.

Thời điểm Lý Ẩn trở về nhà trọ, 5 người đã tụ tập lại 1 chỗ. Mà bọn hắn cũng có thể nhìn thấy 5 chiếc hộp được đặt ở ngoài cửa nhà trọ.

Trong hộp đều có 1 bức vẽ thuộc về riêng mình. Mở ra xem xét, đều là những bức thủy mặc tinh xảo. Năm bức tranh thủy mặc không hề ngoại lệ, đều vẽ những nử tử cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa 5 nữ tử này đều ăn mặc theo lối cổ trang. Có người mặc y phục đỏ, có người mặc cung trang (quần áo chế riêng trong cung đình), có người mặc kiểu đời Đường...

Bức tranh trong tay Thượng Quan Miên vẽ 1 nữ tử mặc cung trang đang nhẹ nhàng nhảy múa trước 1 kiến trúc cổ cũ kỹ. Nàng kia mặc 1 kiện quần áo thuần trắng, mặt như ngọc, môi hồng như máu, thật có một phen hàm súc thú vị.

"Huyết tự lúc này đây..." Lý Ẩn nhìn 5 bức tranh thủy mặc nói: "Xem ra sẽ rất quỷ dị..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Trọ Địa Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook