Chương 8: Bị Tinh Nguyên Nóng Bắn Đến Ngất Xỉu
tiểu bất điểm ái cật nhục
18/11/2021
“Đây chẳng lẽ không phải nướƈ ŧıểυ sao?”
Thẩm Lưu Ly trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn chỗ hai người giao hợp.
Thẩm Lưu Ly xuất thân thấp hèn, ở trong môn phái cũng chỉ làm chút việc vặt vãnh. Những chuyện như thí luyện hàng yêu trừ ma đều không dính tới trên người nàng.
Chỉ khi cần phải bắt vài con linh thú cấp thấp, hoặc là xuống núi chọn mua đồ vật mới tới lượt nàng. Thù lao của những việc này cũng rất thấp. Thẩm Lưu Ly ở sơn môn nhàn tới chán chết, vì vậy mỗi lần đi nhân gian đều sẽ mua vài cuốn thoại bản về đọc.
Mỗi khi tới nhân gian, vì để không trêu chọc phiền toái, Thẩm Lưu Ly đều trang điểm thành bộ dáng của nam nhân.
Tiểu nương bán thoại luôn làm vẻ mặt thần bí đem thoại bản đưa cho nàng, sau đó nói với Thẩm Lưu Ly loại sách này buổi tối đốt đèn lên ngồi đọc mới là thích hợp nhất.
Thẩm Lưu Ly cho rằng lời này có nghĩa cốt truyện khởi thừa chuyển hợp rất tốt, sau khi trở về đốt đèn đọc cả đêm lại phát hiện đây lại là một đống truyện người lớn.
Trong đó miêu tả không ít hình ảnh nam nữ giao hợp. Mỗi khi nữ tử trong lúc giao hợp khi sướng cực điểm thì sẽ tiết thân. Tiết thân là từ nhục huyệt tiết ra mật thủy. Vật ấy cùng nướƈ ŧıểυ tuy đều là nước nhưng lại không giống nhau.
Thẩm Lưu Ly tưởng tượng đến những thoại bản đã đọc trước đó, mặt nháy mắt đỏ hoàn toàn.
Nàng thế mà tự mình sướng đến tiết thân. Thực sự quá xấu hổ.
Cũng may đạo hữu ngã xuống không biết đã bao nhiêu năm, nếu không nàng thật hận không thể tìm cái khe đất mà chui vào.
Chỉ là tay rằng nàng tiết thân, nhưng cự căn mà tím đen kia vẫn như cũ cao cao dựng đứng. Hoàn toàn không có ý tứ muốn mềm lại.
“Ai, nếu có thể mềm xuống mau một chút thì tốt rồi.”
Thẩm Lưu Ly không khỏi thở dài một hơi. Nàng chỉ có thể chống tay trên bụng nam thi, lần nữa cưỡi lên.
“A… Sâu quá… Đâm đến bên trong…”
Nhục huyệt vừa mới tiết thân thập phần mẫn cảm. Thẩm Lưu Ly tuy là cưỡi rất chậm, nhưng mị thịt cũng bị qυყ đầυ chà xát đến gắt gao.
Nước mắt vừa mới ngừng lại nhịn không được muốn rơi xuống. Côn ŧɦịŧ thật sự quá lớn, tiểu huyệt của nàng bọc lấy thật sự rất vất vả.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể khiến côn ŧɦịŧ mau mềm xuống chứ?
Thẩm Lưu Ly nghĩ đến hình ảnh khi còn ở Ma giới, đám ma tu lúc song tu sắp kết thúc đều sẽ giống như chó hoang, lên xuống cực kỳ nhanh.
Hình ảnh kia khiến Thẩm Lưu Ly cảm giác cực kỳ ghê tởm. Nhưng đám ma tu đó lại dùng pháp thuật đem nàng cố định tại chỗ. Chỉ có thể bị bắt ép nhìn bọn chúng song tu.
“Chẳng lẽ phải nhanh một chút, mới có thể mềm sao?”
Hai tay Thẩm Lưu Ly chống ở phía sau, ưỡn ngực, bắt đầu dùng tốc độ nhanh hơn mà ra vào.
“A… Căng quá…”
Nàng vặn vẹo eo vuốt ve côn ŧɦịŧ. Cực đại nam căn ở sâu trong nhục huyệt hung hãn mà va chạm.
Thẩm Lưu Ly cảm thấy chính mình vừa rồi đã tiết thân qua. Theo lý thuyết thì cũng nên đến phiên côn ŧɦịŧ mềm xuống.
Chính là nàng trăm triệu không nghĩ tới, bản thân mình cưỡi thêm mấy chục lần, hoa huyệt mẫn cảm lại một lần nữa run rẩy co rút lên.
Từng luồng nhiệt dịch từ hoa huyệt trút xuống. Nàng thế nhưng lại lần nữa tiết thân.
“Tại sao lại như vậy? Ô ô… Chẳng lẽ khôi phục không được?”
Thẩm Lưu Ly cảm thấy được côn ŧɦịŧ trong hoa huyệt vẫn như cũ cứng rắn, nàng quả thực muốn khóc ra tới.
Cấm thuật chết tiệt này chẳng lẽ phá không được! Côn ŧɦịŧ cứ cứng hoài luôn sao?
Nàng chỉ phải lại lần nữa chống bủn rủn eo cưỡi lên.
Phốc phốc phốc.
Hoa huyệt sớm ướt đẫm dâʍ ɖịƈɦ. Nam căn thô tráng đảo làm dâʍ ŧɦủy̠ không ngừng phát ra tiếng nước vang dội.
“Ô ô… sao còn chưa chịu mềm nữa?”
Thẩm Lưu Ly cưỡi đến eo đều sắp không đứng dậy được. Nàng ghé vào ngực nam thi, chậm hề hề mà lắc cái mông vuốt ve côn ŧɦịŧ.
Ở thời điểm nàng thực sự mệt đến chịu không nổi, nam căn trong hoa huyệt đột nhiên căng trướng thêm mấy phần. Tiếp theo đó là một cổ chất lỏng nóng bỏng phun trào vào bên trong hoa huyệt Thẩm Lưu Ly.
“Nóng quá…”
Hoa tâm bủn rủn vốn đã bị tra tấn tới cực điểm, lúc này lại bị chất lỏng nóng bỏng cọ rửa tận sâu vào trong.
Thẩm Lưu Ly rêи ɾỉ một tiếng, cả người mền oặt ngất đi trên vòn ngực lạnh lẽo.
Trong nháy mắt, ngọn lửa màu lam trong băng liên bốc lên tới không trung, ngay sau đó liền hóa thành vô số ánh huỳnh quang.
Ánh huỳnh quang ở không trung lượn vòng vài vòng, rồi tất cả đều tiến vào bên trong thân thể Thẩm Lưu Ly.
Nguyên bản gương mặt trắng bệch suy yếu biến trở về hồng nhuận như khi nàng vừa tiến vào trong động.
Thẩm Lưu Ly trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn chỗ hai người giao hợp.
Thẩm Lưu Ly xuất thân thấp hèn, ở trong môn phái cũng chỉ làm chút việc vặt vãnh. Những chuyện như thí luyện hàng yêu trừ ma đều không dính tới trên người nàng.
Chỉ khi cần phải bắt vài con linh thú cấp thấp, hoặc là xuống núi chọn mua đồ vật mới tới lượt nàng. Thù lao của những việc này cũng rất thấp. Thẩm Lưu Ly ở sơn môn nhàn tới chán chết, vì vậy mỗi lần đi nhân gian đều sẽ mua vài cuốn thoại bản về đọc.
Mỗi khi tới nhân gian, vì để không trêu chọc phiền toái, Thẩm Lưu Ly đều trang điểm thành bộ dáng của nam nhân.
Tiểu nương bán thoại luôn làm vẻ mặt thần bí đem thoại bản đưa cho nàng, sau đó nói với Thẩm Lưu Ly loại sách này buổi tối đốt đèn lên ngồi đọc mới là thích hợp nhất.
Thẩm Lưu Ly cho rằng lời này có nghĩa cốt truyện khởi thừa chuyển hợp rất tốt, sau khi trở về đốt đèn đọc cả đêm lại phát hiện đây lại là một đống truyện người lớn.
Trong đó miêu tả không ít hình ảnh nam nữ giao hợp. Mỗi khi nữ tử trong lúc giao hợp khi sướng cực điểm thì sẽ tiết thân. Tiết thân là từ nhục huyệt tiết ra mật thủy. Vật ấy cùng nướƈ ŧıểυ tuy đều là nước nhưng lại không giống nhau.
Thẩm Lưu Ly tưởng tượng đến những thoại bản đã đọc trước đó, mặt nháy mắt đỏ hoàn toàn.
Nàng thế mà tự mình sướng đến tiết thân. Thực sự quá xấu hổ.
Cũng may đạo hữu ngã xuống không biết đã bao nhiêu năm, nếu không nàng thật hận không thể tìm cái khe đất mà chui vào.
Chỉ là tay rằng nàng tiết thân, nhưng cự căn mà tím đen kia vẫn như cũ cao cao dựng đứng. Hoàn toàn không có ý tứ muốn mềm lại.
“Ai, nếu có thể mềm xuống mau một chút thì tốt rồi.”
Thẩm Lưu Ly không khỏi thở dài một hơi. Nàng chỉ có thể chống tay trên bụng nam thi, lần nữa cưỡi lên.
“A… Sâu quá… Đâm đến bên trong…”
Nhục huyệt vừa mới tiết thân thập phần mẫn cảm. Thẩm Lưu Ly tuy là cưỡi rất chậm, nhưng mị thịt cũng bị qυყ đầυ chà xát đến gắt gao.
Nước mắt vừa mới ngừng lại nhịn không được muốn rơi xuống. Côn ŧɦịŧ thật sự quá lớn, tiểu huyệt của nàng bọc lấy thật sự rất vất vả.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể khiến côn ŧɦịŧ mau mềm xuống chứ?
Thẩm Lưu Ly nghĩ đến hình ảnh khi còn ở Ma giới, đám ma tu lúc song tu sắp kết thúc đều sẽ giống như chó hoang, lên xuống cực kỳ nhanh.
Hình ảnh kia khiến Thẩm Lưu Ly cảm giác cực kỳ ghê tởm. Nhưng đám ma tu đó lại dùng pháp thuật đem nàng cố định tại chỗ. Chỉ có thể bị bắt ép nhìn bọn chúng song tu.
“Chẳng lẽ phải nhanh một chút, mới có thể mềm sao?”
Hai tay Thẩm Lưu Ly chống ở phía sau, ưỡn ngực, bắt đầu dùng tốc độ nhanh hơn mà ra vào.
“A… Căng quá…”
Nàng vặn vẹo eo vuốt ve côn ŧɦịŧ. Cực đại nam căn ở sâu trong nhục huyệt hung hãn mà va chạm.
Thẩm Lưu Ly cảm thấy chính mình vừa rồi đã tiết thân qua. Theo lý thuyết thì cũng nên đến phiên côn ŧɦịŧ mềm xuống.
Chính là nàng trăm triệu không nghĩ tới, bản thân mình cưỡi thêm mấy chục lần, hoa huyệt mẫn cảm lại một lần nữa run rẩy co rút lên.
Từng luồng nhiệt dịch từ hoa huyệt trút xuống. Nàng thế nhưng lại lần nữa tiết thân.
“Tại sao lại như vậy? Ô ô… Chẳng lẽ khôi phục không được?”
Thẩm Lưu Ly cảm thấy được côn ŧɦịŧ trong hoa huyệt vẫn như cũ cứng rắn, nàng quả thực muốn khóc ra tới.
Cấm thuật chết tiệt này chẳng lẽ phá không được! Côn ŧɦịŧ cứ cứng hoài luôn sao?
Nàng chỉ phải lại lần nữa chống bủn rủn eo cưỡi lên.
Phốc phốc phốc.
Hoa huyệt sớm ướt đẫm dâʍ ɖịƈɦ. Nam căn thô tráng đảo làm dâʍ ŧɦủy̠ không ngừng phát ra tiếng nước vang dội.
“Ô ô… sao còn chưa chịu mềm nữa?”
Thẩm Lưu Ly cưỡi đến eo đều sắp không đứng dậy được. Nàng ghé vào ngực nam thi, chậm hề hề mà lắc cái mông vuốt ve côn ŧɦịŧ.
Ở thời điểm nàng thực sự mệt đến chịu không nổi, nam căn trong hoa huyệt đột nhiên căng trướng thêm mấy phần. Tiếp theo đó là một cổ chất lỏng nóng bỏng phun trào vào bên trong hoa huyệt Thẩm Lưu Ly.
“Nóng quá…”
Hoa tâm bủn rủn vốn đã bị tra tấn tới cực điểm, lúc này lại bị chất lỏng nóng bỏng cọ rửa tận sâu vào trong.
Thẩm Lưu Ly rêи ɾỉ một tiếng, cả người mền oặt ngất đi trên vòn ngực lạnh lẽo.
Trong nháy mắt, ngọn lửa màu lam trong băng liên bốc lên tới không trung, ngay sau đó liền hóa thành vô số ánh huỳnh quang.
Ánh huỳnh quang ở không trung lượn vòng vài vòng, rồi tất cả đều tiến vào bên trong thân thể Thẩm Lưu Ly.
Nguyên bản gương mặt trắng bệch suy yếu biến trở về hồng nhuận như khi nàng vừa tiến vào trong động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.