Chương 9: Thăng Cấp
tiểu bất điểm ái cật nhục
18/11/2021
Thẩm Lưu Ly ngủ không biết bao lâu, khó khăn lắm mới tỉnh lại.
Nàng mơ hồ duỗi tay sờ sờ.
Cảm giác được lớp da thịt rắn chắc, nàng sợ tới mức lập tức rút tay về.
Thẩm Lưu Ly mở mắt ra, phát hiện mình còn đang ghé vào trên ngực đạo hữu.
"Thực xin lỗi, ta xuống ngay đây."
Thẩm Lưu Ly vội vàng chống thân thể rời khỏi cơ thể nam thi. Cây côn ŧɦịŧ lớn chôn trong nhục huyệt của nàng thế nhưng đã biến mềm.
Côn ŧɦịŧ đã được phát tiết thoải mái trượt ra khỏi mị thịt.
Hoa huyệt không còn côn ŧɦịŧ lấp kín, mật dịch liền không ngừng tràn ra bên ngoài.
Mật dịch ướt nóng mật dọc theo đùi nhỏ giọt chảy xuống, mặt nàng lại lần nữa nóng lên.
Thẩm Lưu Ly rất mau phát hiện có chút không thích hợp. Rõ ràng trước khi ngất xỉu nàng cảm giác được một lượng tinh nguyên lớn bắn vào trong cơ thể.
Nhưng hiện tại trong tiểu huyệt cái gì cũng không có, hoàn toàn không giống như đã bị tinh tinh nguyên rót vào.
"Chẳng lẽ tinh nguyên kia chỉ là cảm giác như lúc còn sống, không thật sự tồn tại?"
Nhục huyệt rỗng tuếch, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có thể giải thích như vậy. Rốt cuộc nàng là cùng thi thể giao phối, nếu thật sự bị tinh nguyên rót vào có khi phải biến thành xác sống mất.
Nàng cẩn thận đem ƈôи ŧɦịŧ của nam thi chà lau sạch sẽ. Tuy rằng đã tự cưỡi lên hai lần, nhưng khi ngón tay đụng tới căn côn ŧɦịŧ nửa mềm kia Thẩm Lưu Ly vẫn như cũ đỏ bừng mặt.
Côn ŧɦịŧ chà lau sạch sẽ xong, Thẩm Lưu Ly đem thả vào bên trong quần. Ngay cả pháp y màu trắng cũng được xếp về vị trí ban đầu.
Thẩm Lưu Ly xoay người xuống giường, động tác lưu loát khiến nàng có chút không thể tưởng tượng.
"Sao lại thế này? Eo giống như không đau nữa."
Không giống lần đầu tiên mệt mỏi đau đớn, Thẩm Lưu Ly hiện tại cơ thể cực kỳ thoải mái.
Nàng sợ cả trăm năm cũng không quên được cảm giác đau đớn khi phá thân.
Thẩm Lưu Ly nhớ rõ côn ŧɦịŧ lớn kia đem nhục huyệt của mình đè ép thế nào. Hơn nữa bởi vì là nàng tự động, eo cũng đau nhức không thôi.
Nhưng lần này eo nàng một chút cũng không đau!
Chẳng lẽ đây chính là chỗ tốt của song tu?
"Đạo hữu, là ngươi chữa khỏi cho ta sao?"
Thẩm Lưu Ly ghé vào bên cạnh giường đá. Bên trong nhẫn Linh Lung thuốc trị thương, nhưng dù cho có sử dụng thuốc thì thân thể nàng cũng không có khả năng phục hồi nhanh như vậy.
Động băng trống rỗng chỉ có tiếng nàng vang lại. Nam thi trên giường đá đương nhiên không thể trả lời nàng.
Tuy không ai trả lời, nhưng Thẩm Lưu Ly vẫn nhớ kỹ lần sau song tu nhất định phải làm côn ŧɦịŧ mềm xuống. Như vậy cảm giác đau đớn trên người nàng sẽ nhanh chóng khôi phục.
Nhập định đả tọa.
Thẩm Lưu Ly hấp thụ linh lực đưa vào trong đan điền. Nàng đã ngừng ở Trúc Cơ sơ kỳ không biết bao nhiêu năm, đay là lần đầu tiên cảm giác được linh khí mãnh liệt như vậy.
Có lần đầu tiên song tu, đương nhiên sẽ có lần tiếp theo.
Lần thứ hai song tu Thẩm Lưu Ly vẫn như cũ đau đến cả người run rẩy. Có kinh nghiệm lần đầu tiên, Thẩm Lưu Ly dù có đau đớn cũng gắng gượng làm côn ŧɦịŧ mềm xuống. Thẳng đến khi côn ŧɦịŧ bắn ra thứ giống tinh nguyên, từ từ mà mềm xuống trong nhục huyệt, nàng mới đứng dậy rời khỏi côn ŧɦịŧ.
Biện pháp này thực sự hữu dụng, tuy mỗi ngày song tu đau đến chết đi sống lại, nhưng sau khi kết thúc Thẩm Lưu Ly lại như cũ tung tăng nhảy nhót, hoàn toàn không có chút vấn đề gì.
Thẩm Lưu Ly mỗi lần hút linh khí xong, sẽ ở trong góc đả tọa vận khí. Chỉ trong vòng ngắn ngủn một tháng, nàng liền từ Trúc Cơ sơ kỳ lên tới Trúc Cơ đỉnh!
Cứ tốc độ này rất nhanh sẽ tiến vào Kim Đan kỳ!
Toàn bộ Bồng Lai Tiên Sơn, Kim Đan kỳ đệ tử cũng chỉ có mấy ngàn người! Điều này có nghĩa là nàng rốt cuộc từ đệ tử ngoại môn có tư cách trở thành đệ tử nội môn!
Vốn dĩ từ Trúc Cơ đỉnh thăng cấp đến Kim Đan kỳ còn cần trải qua một trận lôi kiếp. Nhưng ở trong Huyết Sát Động đương nhiên không có cách nào độ kiếp. Nàng hiện tại buộc phải ra khỏi đây!
Thẩm Lưu Ly đi đến bên cạnh giường đá, duỗi tay nắm lấy bàn tay của nam thi, "Trong khoảng thời gian này là nhờ đạo hữu chiếu cố, Lưu Ly mới có thể tồn tại. Ta hiện chuẩn bị ra khỏi Huyết Sát Động. Tất nhiên ta sẽ thực hiện lời hứa lúc trước đem thi thể đạo hữu ra ngoài, chỉ là phải ủy khuất đạo hữu tiến vào nhẫn Linh Lung của ta."
Cung kính mà đem pháp y của nam thi thu thập chỉnh tề xong, nàng liền mở nhẫn ra đem thi thể đặt vào trong.
Nhẫn này tuy rằng không gian không lớn, nhưng bù lại thời gian bên trong luôn đứng yên. Đừng nói là bảo dưỡng thi thể. Dù cho để đồ ăn tươi sống vào thì cũng vĩnh viễn không bị hư.
Sau khi đã chuẩn bị tốt mọi thứ, Thẩm Lưu Ly đi đến bên cửa đá bị đóng băng.
Nàng muốn ra khỏi Huyết Sát Động!
Nàng mơ hồ duỗi tay sờ sờ.
Cảm giác được lớp da thịt rắn chắc, nàng sợ tới mức lập tức rút tay về.
Thẩm Lưu Ly mở mắt ra, phát hiện mình còn đang ghé vào trên ngực đạo hữu.
"Thực xin lỗi, ta xuống ngay đây."
Thẩm Lưu Ly vội vàng chống thân thể rời khỏi cơ thể nam thi. Cây côn ŧɦịŧ lớn chôn trong nhục huyệt của nàng thế nhưng đã biến mềm.
Côn ŧɦịŧ đã được phát tiết thoải mái trượt ra khỏi mị thịt.
Hoa huyệt không còn côn ŧɦịŧ lấp kín, mật dịch liền không ngừng tràn ra bên ngoài.
Mật dịch ướt nóng mật dọc theo đùi nhỏ giọt chảy xuống, mặt nàng lại lần nữa nóng lên.
Thẩm Lưu Ly rất mau phát hiện có chút không thích hợp. Rõ ràng trước khi ngất xỉu nàng cảm giác được một lượng tinh nguyên lớn bắn vào trong cơ thể.
Nhưng hiện tại trong tiểu huyệt cái gì cũng không có, hoàn toàn không giống như đã bị tinh tinh nguyên rót vào.
"Chẳng lẽ tinh nguyên kia chỉ là cảm giác như lúc còn sống, không thật sự tồn tại?"
Nhục huyệt rỗng tuếch, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có thể giải thích như vậy. Rốt cuộc nàng là cùng thi thể giao phối, nếu thật sự bị tinh nguyên rót vào có khi phải biến thành xác sống mất.
Nàng cẩn thận đem ƈôи ŧɦịŧ của nam thi chà lau sạch sẽ. Tuy rằng đã tự cưỡi lên hai lần, nhưng khi ngón tay đụng tới căn côn ŧɦịŧ nửa mềm kia Thẩm Lưu Ly vẫn như cũ đỏ bừng mặt.
Côn ŧɦịŧ chà lau sạch sẽ xong, Thẩm Lưu Ly đem thả vào bên trong quần. Ngay cả pháp y màu trắng cũng được xếp về vị trí ban đầu.
Thẩm Lưu Ly xoay người xuống giường, động tác lưu loát khiến nàng có chút không thể tưởng tượng.
"Sao lại thế này? Eo giống như không đau nữa."
Không giống lần đầu tiên mệt mỏi đau đớn, Thẩm Lưu Ly hiện tại cơ thể cực kỳ thoải mái.
Nàng sợ cả trăm năm cũng không quên được cảm giác đau đớn khi phá thân.
Thẩm Lưu Ly nhớ rõ côn ŧɦịŧ lớn kia đem nhục huyệt của mình đè ép thế nào. Hơn nữa bởi vì là nàng tự động, eo cũng đau nhức không thôi.
Nhưng lần này eo nàng một chút cũng không đau!
Chẳng lẽ đây chính là chỗ tốt của song tu?
"Đạo hữu, là ngươi chữa khỏi cho ta sao?"
Thẩm Lưu Ly ghé vào bên cạnh giường đá. Bên trong nhẫn Linh Lung thuốc trị thương, nhưng dù cho có sử dụng thuốc thì thân thể nàng cũng không có khả năng phục hồi nhanh như vậy.
Động băng trống rỗng chỉ có tiếng nàng vang lại. Nam thi trên giường đá đương nhiên không thể trả lời nàng.
Tuy không ai trả lời, nhưng Thẩm Lưu Ly vẫn nhớ kỹ lần sau song tu nhất định phải làm côn ŧɦịŧ mềm xuống. Như vậy cảm giác đau đớn trên người nàng sẽ nhanh chóng khôi phục.
Nhập định đả tọa.
Thẩm Lưu Ly hấp thụ linh lực đưa vào trong đan điền. Nàng đã ngừng ở Trúc Cơ sơ kỳ không biết bao nhiêu năm, đay là lần đầu tiên cảm giác được linh khí mãnh liệt như vậy.
Có lần đầu tiên song tu, đương nhiên sẽ có lần tiếp theo.
Lần thứ hai song tu Thẩm Lưu Ly vẫn như cũ đau đến cả người run rẩy. Có kinh nghiệm lần đầu tiên, Thẩm Lưu Ly dù có đau đớn cũng gắng gượng làm côn ŧɦịŧ mềm xuống. Thẳng đến khi côn ŧɦịŧ bắn ra thứ giống tinh nguyên, từ từ mà mềm xuống trong nhục huyệt, nàng mới đứng dậy rời khỏi côn ŧɦịŧ.
Biện pháp này thực sự hữu dụng, tuy mỗi ngày song tu đau đến chết đi sống lại, nhưng sau khi kết thúc Thẩm Lưu Ly lại như cũ tung tăng nhảy nhót, hoàn toàn không có chút vấn đề gì.
Thẩm Lưu Ly mỗi lần hút linh khí xong, sẽ ở trong góc đả tọa vận khí. Chỉ trong vòng ngắn ngủn một tháng, nàng liền từ Trúc Cơ sơ kỳ lên tới Trúc Cơ đỉnh!
Cứ tốc độ này rất nhanh sẽ tiến vào Kim Đan kỳ!
Toàn bộ Bồng Lai Tiên Sơn, Kim Đan kỳ đệ tử cũng chỉ có mấy ngàn người! Điều này có nghĩa là nàng rốt cuộc từ đệ tử ngoại môn có tư cách trở thành đệ tử nội môn!
Vốn dĩ từ Trúc Cơ đỉnh thăng cấp đến Kim Đan kỳ còn cần trải qua một trận lôi kiếp. Nhưng ở trong Huyết Sát Động đương nhiên không có cách nào độ kiếp. Nàng hiện tại buộc phải ra khỏi đây!
Thẩm Lưu Ly đi đến bên cạnh giường đá, duỗi tay nắm lấy bàn tay của nam thi, "Trong khoảng thời gian này là nhờ đạo hữu chiếu cố, Lưu Ly mới có thể tồn tại. Ta hiện chuẩn bị ra khỏi Huyết Sát Động. Tất nhiên ta sẽ thực hiện lời hứa lúc trước đem thi thể đạo hữu ra ngoài, chỉ là phải ủy khuất đạo hữu tiến vào nhẫn Linh Lung của ta."
Cung kính mà đem pháp y của nam thi thu thập chỉnh tề xong, nàng liền mở nhẫn ra đem thi thể đặt vào trong.
Nhẫn này tuy rằng không gian không lớn, nhưng bù lại thời gian bên trong luôn đứng yên. Đừng nói là bảo dưỡng thi thể. Dù cho để đồ ăn tươi sống vào thì cũng vĩnh viễn không bị hư.
Sau khi đã chuẩn bị tốt mọi thứ, Thẩm Lưu Ly đi đến bên cửa đá bị đóng băng.
Nàng muốn ra khỏi Huyết Sát Động!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.