Chương 10: Tư Thần
tiểu bất điểm ái cật nhục
18/11/2021
Rầm --
Cửa động bị đóng băng chậm rãi mở ra, theo đó ập đến một cổ sát khí đầy mùi máu tươi.
Đám ma vật trong Huyết Sát Động trừ bỏ cắn nuốt tu sĩ vào nhầm, cũng không ngừng chiến đấu cắn xé lẫn nhau.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi là do bọn chúng cắn xé nhau lưu lại.
"Nha đầu này thế nhưng có thể sống sót ra ngoài. Thật không thể tưởng tượng!"
"Thơm quá. Trên người nha đầu này tất cả đều là linh khí của lão đầu kia, quá thơm! Quá thơm!"
"Đừng kẻ nào ngăn cản ta, ta muốn gặm hộp sọ của nàng ta trước!"
Một đống ma vật chen chúc hướng về phía Thẩm Lưu Ly. Vốn dĩ những tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Thẩm Lưu Ly chính là đồ đại bổ. Hiện giờ trên người nàng dính đầy linh khí, đối với đám ma vật mà nói càng là dụ hoặc ngập trời!
Đám sương đen đem theo mùi máu tươi thổi quét đến, bên trong còn mơ hồ thấy được đầu lâu màu trắng.
Đám đầu lâu mở miệng rộng, cứ như thể ngay sau đó liền phải gặm lên người Thẩm Lưu Ly.
Thẩm Lưu Ly hai tay kết ấn tạo ra một pháp trận bao bọc quanh thân. Nàng trước đây chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, rất nhiều pháp trận Trúc Cơ kỳ tạo ra đều không phát huy được hết uy lực.
Một lớp kết giới ánh vàng bao bọc Thẩm Lưu Ly. Ở tiên môn nàng tu luyện nhiều nhất chính là pháp trận phòng ngự này.
"Chỉ một Kim Chung trận pháp nho nhỏ cũng muốn ngăn cản chúng ta?"
"Cười chết. Loại trận pháp cỏn con này, gia mấy trăm năm trước cũng không thèm chơi."
Đám đầu lâu truyền đến vô số tiếng cười nhạo.
Nói Thẩm Lưu Ly không sợ là không có khả năng. Nàng biết đám ma chủng này lúc còn sống khả năng đều là Kim Đan kỳ, thậm chí Nguyên Anh kỳ. Mà nàng muốn đột phá Kim Đan kỳ còn phải ra khỏi Huyết Sát Động mới có thể!
Đối mặt với vô số ma vật, Thẩm Lưu Ly chỉ có thể đem tất cả linh khí có được dồn lên Kim Chung trận.
Kim Chung trận này chỉ cần có thể tồn tại đến khi nàng đi ra khỏi Huyết Sát Động là được.
Một cái đầu lâu tranh đi lên cắn vào trên trận pháp, nháy mắt trong khe hở đem đầu lâu chia năm xẻ bảy trong màn sương đen.
"Ai u! Chết mất rồi!"
"Trận pháp của tiểu nha đầu này không đúng! Có linh khí của lão đầu!"
"Cũng không phải hắn tự mình lại đây. Sợ cái gì! Cả đám chúng ta muốn ăn nha đầu Trúc Cơ kỳ còn sợ không được chắc?"
Đám ma chủng cùng nhau nhất trí, nhào tới phía Thẩm Lưu Ly.
Kim Chung trận vốn lực phòng ngự cũng đủ cường đại, hiện tại phải lại chịu thêm công kích gấp trăm lần.
Phải biết rằng Thẩm Lưu Ly tu vi chẳng qua là Trúc Cơ kỳ đỉnh, mà đám ma vật này yếu nhất cũng là Kim Đan kỳ.
Mắt thấy kim quang mang bắt đầu dần dần bị sương đen cắn nuốt, một đạo sát khí màu đen nhào thẳng đến Thẩm Lưu Ly.
Thẩm Lưu Ly vội vàng cầm kiếm ngăn cản, nhưng năng lực chiến đấu của nàng cũng không quá thành thạo.
Một kiếm chém lên cũng chỉ chém tới sát khí trên sương đen, căn bản không đánh trúng đầu lâu.
"Tiểu nha đầu là đang cạo gió cho gia sao?"
Đầu lâu cười nhạo nói. Hắn không tránh mà trực tiếp lao thẳng đến hướng bội kiếm của Thẩm Lưu Ly.
"Kiếm của ngươi chỉ là huyền thiết loại kém nhất, gia chỉ cần một cắn liền... A!"
Đột nhiên trên đỉnh đầu lâu toát ra từng đạo sáng màu lam. Ngay sau đó đầu lâu kia trực tiếp nổ tung, vỡ thành từng mảnh vụn.
Những ma vật khác đang hướng về phía Thẩm Lưu Ly tức khắc như thấy quỷ giống nhau mà chạy toán loạn.
Thẩm Lưu Ly nhìn đến mảnh xương vụn rơi đầy bên chân, cả người đều mộng bức. Nàng hiện tại đã trở nên mạnh đến vậy sao?
Một kiếm liền đem ma vật Kim Đan kỳ chém nát!
Việc này hiện tại nàng cũng không có cách nào suy xét kĩ. Không có ma chủng ngăn cản, Thẩm Lưu Ly rất mau liền ra khỏi Huyết Sát Động.
Chờ sau khi Thẩm Lưu Ly rời khỏi, tất cả ma chủng lại tụ tập về với nhau.
"Lão đầu không phải là đang muốn sống lại chứ?"
"Nếu thật vậy, cả Ma Thần Tiên Nhân giới đều sẽ gà chó không yên! Thật đúng là quá mong đợi!"
--
Nhìn đến ánh mặt trời bên ngoài, Thẩm Lưu Ly quả thực muốn khóc. Nàng suốt một tháng ở trong Huyết Sát Động đến một tia nắng cũng nhìn không thấy!
Bầu trời vốn dĩ còn trong xanh, đột nhiên mây đen sấm sét ầm ầm kéo tới.
Lôi kiếp của nàng sắp giáng xuống!
Một đạo sấm sét màu tím từ chân trời trực tiếp bổ tới, Thẩm Lưu Ly căn bản không phản ứng kịp, một đạo sét màu tím đánh xuống lưng nàng, trực tiếp bổ ra một vệt máu đỏ thẫm.
Vết thương từ lôi kiếp ngay cả đan dược hồi phục cấp tốc cũng không có tác dụng. Bắt buộc phải chịu đủ chín đạo lôi kiếp mới có thể nhận trị liệu.
Nếu tu sĩ chịu không được chín đạo sấm sét này, sẽ trực tiếp ngã xuống.
Thẩm Lưu Ly vừa rồi sử dụng trận pháp ở Huyết Sát Động đã hao hết linh khí. Lúc này căn bản không có cách nào lại sử dụng pháp lực. Nàng trăm triệu không nghĩ tới lôi kiếp thế nhưng lại tới nhanh như vậy!
Ở đạo lôi kiếp thứ hai bổ xuống, Thẩm Lưu Ly trực tiếp ngất đi.
Nhưng trong nháy mắt nàng ngất xỉu, từ trong nhẫn Linh Lung phát ra đạo sáng màu lam nhạt. Một thân ảnh màu trắng xuất hiện bên người Thẩm Lưu Ly.
Đạo lôi kiếp thứ ba đánh xuống, nam nhân chỉ là vung lên vạt áo, trực tiếp liền chặn ngang.
"Bản tôn đút ngươi một tháng, ngươi thế nhưng cả lôi kiếp của Kim Đan kỳ cũng chịu không được. Nếu sau này không thể lên được Hóa Thần kỳ, đến khi thọ nguyên hết bản tôn còn phải lãng phí linh khí trọng tố thân thể cho ngươi. Đúng là phiền toái. Về sau phải thao nhiều hơn mới được."
Tư Thần đem người ôm vào trong ngực. Không trung xuất hiện một đạo pháp ấn hình hoa sen, tất cả đạo lôi kiếp còn lại cứ vậy bị cản ở bên ngoài.
Cửa động bị đóng băng chậm rãi mở ra, theo đó ập đến một cổ sát khí đầy mùi máu tươi.
Đám ma vật trong Huyết Sát Động trừ bỏ cắn nuốt tu sĩ vào nhầm, cũng không ngừng chiến đấu cắn xé lẫn nhau.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi là do bọn chúng cắn xé nhau lưu lại.
"Nha đầu này thế nhưng có thể sống sót ra ngoài. Thật không thể tưởng tượng!"
"Thơm quá. Trên người nha đầu này tất cả đều là linh khí của lão đầu kia, quá thơm! Quá thơm!"
"Đừng kẻ nào ngăn cản ta, ta muốn gặm hộp sọ của nàng ta trước!"
Một đống ma vật chen chúc hướng về phía Thẩm Lưu Ly. Vốn dĩ những tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Thẩm Lưu Ly chính là đồ đại bổ. Hiện giờ trên người nàng dính đầy linh khí, đối với đám ma vật mà nói càng là dụ hoặc ngập trời!
Đám sương đen đem theo mùi máu tươi thổi quét đến, bên trong còn mơ hồ thấy được đầu lâu màu trắng.
Đám đầu lâu mở miệng rộng, cứ như thể ngay sau đó liền phải gặm lên người Thẩm Lưu Ly.
Thẩm Lưu Ly hai tay kết ấn tạo ra một pháp trận bao bọc quanh thân. Nàng trước đây chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, rất nhiều pháp trận Trúc Cơ kỳ tạo ra đều không phát huy được hết uy lực.
Một lớp kết giới ánh vàng bao bọc Thẩm Lưu Ly. Ở tiên môn nàng tu luyện nhiều nhất chính là pháp trận phòng ngự này.
"Chỉ một Kim Chung trận pháp nho nhỏ cũng muốn ngăn cản chúng ta?"
"Cười chết. Loại trận pháp cỏn con này, gia mấy trăm năm trước cũng không thèm chơi."
Đám đầu lâu truyền đến vô số tiếng cười nhạo.
Nói Thẩm Lưu Ly không sợ là không có khả năng. Nàng biết đám ma chủng này lúc còn sống khả năng đều là Kim Đan kỳ, thậm chí Nguyên Anh kỳ. Mà nàng muốn đột phá Kim Đan kỳ còn phải ra khỏi Huyết Sát Động mới có thể!
Đối mặt với vô số ma vật, Thẩm Lưu Ly chỉ có thể đem tất cả linh khí có được dồn lên Kim Chung trận.
Kim Chung trận này chỉ cần có thể tồn tại đến khi nàng đi ra khỏi Huyết Sát Động là được.
Một cái đầu lâu tranh đi lên cắn vào trên trận pháp, nháy mắt trong khe hở đem đầu lâu chia năm xẻ bảy trong màn sương đen.
"Ai u! Chết mất rồi!"
"Trận pháp của tiểu nha đầu này không đúng! Có linh khí của lão đầu!"
"Cũng không phải hắn tự mình lại đây. Sợ cái gì! Cả đám chúng ta muốn ăn nha đầu Trúc Cơ kỳ còn sợ không được chắc?"
Đám ma chủng cùng nhau nhất trí, nhào tới phía Thẩm Lưu Ly.
Kim Chung trận vốn lực phòng ngự cũng đủ cường đại, hiện tại phải lại chịu thêm công kích gấp trăm lần.
Phải biết rằng Thẩm Lưu Ly tu vi chẳng qua là Trúc Cơ kỳ đỉnh, mà đám ma vật này yếu nhất cũng là Kim Đan kỳ.
Mắt thấy kim quang mang bắt đầu dần dần bị sương đen cắn nuốt, một đạo sát khí màu đen nhào thẳng đến Thẩm Lưu Ly.
Thẩm Lưu Ly vội vàng cầm kiếm ngăn cản, nhưng năng lực chiến đấu của nàng cũng không quá thành thạo.
Một kiếm chém lên cũng chỉ chém tới sát khí trên sương đen, căn bản không đánh trúng đầu lâu.
"Tiểu nha đầu là đang cạo gió cho gia sao?"
Đầu lâu cười nhạo nói. Hắn không tránh mà trực tiếp lao thẳng đến hướng bội kiếm của Thẩm Lưu Ly.
"Kiếm của ngươi chỉ là huyền thiết loại kém nhất, gia chỉ cần một cắn liền... A!"
Đột nhiên trên đỉnh đầu lâu toát ra từng đạo sáng màu lam. Ngay sau đó đầu lâu kia trực tiếp nổ tung, vỡ thành từng mảnh vụn.
Những ma vật khác đang hướng về phía Thẩm Lưu Ly tức khắc như thấy quỷ giống nhau mà chạy toán loạn.
Thẩm Lưu Ly nhìn đến mảnh xương vụn rơi đầy bên chân, cả người đều mộng bức. Nàng hiện tại đã trở nên mạnh đến vậy sao?
Một kiếm liền đem ma vật Kim Đan kỳ chém nát!
Việc này hiện tại nàng cũng không có cách nào suy xét kĩ. Không có ma chủng ngăn cản, Thẩm Lưu Ly rất mau liền ra khỏi Huyết Sát Động.
Chờ sau khi Thẩm Lưu Ly rời khỏi, tất cả ma chủng lại tụ tập về với nhau.
"Lão đầu không phải là đang muốn sống lại chứ?"
"Nếu thật vậy, cả Ma Thần Tiên Nhân giới đều sẽ gà chó không yên! Thật đúng là quá mong đợi!"
--
Nhìn đến ánh mặt trời bên ngoài, Thẩm Lưu Ly quả thực muốn khóc. Nàng suốt một tháng ở trong Huyết Sát Động đến một tia nắng cũng nhìn không thấy!
Bầu trời vốn dĩ còn trong xanh, đột nhiên mây đen sấm sét ầm ầm kéo tới.
Lôi kiếp của nàng sắp giáng xuống!
Một đạo sấm sét màu tím từ chân trời trực tiếp bổ tới, Thẩm Lưu Ly căn bản không phản ứng kịp, một đạo sét màu tím đánh xuống lưng nàng, trực tiếp bổ ra một vệt máu đỏ thẫm.
Vết thương từ lôi kiếp ngay cả đan dược hồi phục cấp tốc cũng không có tác dụng. Bắt buộc phải chịu đủ chín đạo lôi kiếp mới có thể nhận trị liệu.
Nếu tu sĩ chịu không được chín đạo sấm sét này, sẽ trực tiếp ngã xuống.
Thẩm Lưu Ly vừa rồi sử dụng trận pháp ở Huyết Sát Động đã hao hết linh khí. Lúc này căn bản không có cách nào lại sử dụng pháp lực. Nàng trăm triệu không nghĩ tới lôi kiếp thế nhưng lại tới nhanh như vậy!
Ở đạo lôi kiếp thứ hai bổ xuống, Thẩm Lưu Ly trực tiếp ngất đi.
Nhưng trong nháy mắt nàng ngất xỉu, từ trong nhẫn Linh Lung phát ra đạo sáng màu lam nhạt. Một thân ảnh màu trắng xuất hiện bên người Thẩm Lưu Ly.
Đạo lôi kiếp thứ ba đánh xuống, nam nhân chỉ là vung lên vạt áo, trực tiếp liền chặn ngang.
"Bản tôn đút ngươi một tháng, ngươi thế nhưng cả lôi kiếp của Kim Đan kỳ cũng chịu không được. Nếu sau này không thể lên được Hóa Thần kỳ, đến khi thọ nguyên hết bản tôn còn phải lãng phí linh khí trọng tố thân thể cho ngươi. Đúng là phiền toái. Về sau phải thao nhiều hơn mới được."
Tư Thần đem người ôm vào trong ngực. Không trung xuất hiện một đạo pháp ấn hình hoa sen, tất cả đạo lôi kiếp còn lại cứ vậy bị cản ở bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.