Nhân Gian Băng Khí

Quyển 9 - Chương 395: Một trường huyết chiến không ai biết (thượng)

Khát Trí

06/04/2013

Đêm nay ánh trăng rất đẹp, mông lung mờ ảo, hệt như một mỹ nữ đeo lên mặt một lớp lụa mỏng trong suốt, càng tăng thêm vẻ dụ người. Chỉ cái đẹp mông lung mờ ảo ấy mới có thể khiến trái tim người ta như mê say như vậy.

Trong một rừng cây dưới trăng, đột nhiên vang lên những tiếng chim kêu “cúc cúc cu cu”. Chỉ là tiếng chim kêu này rất khó nghe, rõ ràng vừa nghe là biết đây là do có người mô phỏng. Nhưng người mô phỏng đó hình như không cố kỵ nhiều như vậy, ngược lại còn kêu rất khoan khoái.

“Có biết không, ngươi kêu rất khó nghe?” Tại một góc tối dưới bóng cây, nơi ánh trăng chẳng thể chiếu tới, đột nhiên có một thanh âm bình đạm không mang theo chút cảm tình nào vang lên.

Tửu Quỷ đột nhiên xoay người lại, có chút ngạc nhiên nhìn về phía người phát ra âm thanh đó.

Trong bóng đêm, có một bóng người chậm rãi đi ra, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn vào Tửu Quỷ. Khi ánh trắng chiếu lên khuôn mặt người này, làm khuôn mặt to lớn của y lộ hết ra ngoài. Người này, không ngờ lại chính là người mà thế lực các phương đang tìm kiếm.

Tửu Quỷ cười cười nói: “Dù sao nơi này cũng không có người, cho dù giả làm quỷ kêu cũng chẳng có ai nghe thấy đâu.” Dừng một chút, lão lại tiếp: “Ngươi tiến bộ rất lớn a, không ngờ đến ta cũng không biết ngươi trốn ở đó từ lúc nào.”

Mười Một tựa như chẳng để lời của lão trong lòng, nhìn quanh bốn phía, hỏi: “Sư phụ ta đâu?”

“Ặc, nhiệm vụ lần này y không tham gia, còn đang ở căn cứ nghỉ ngơi.”

“Bị các ngươi giam lỏng rồi?”

Tửu Quỷ xấu hổ cười cười: “Đừng nói khó nghe thế, cũng chẳng phải là hạn chế tự do của y, chỉ là tạm thời không thể tham gia bất cứ nhiệm vụ nào liên quan đến ngươi thôi.”

“Là vì ta?”

Tửu Quỷ thở dài một hơi nói: “Y nhờ ta chuyển câu này cho ngươi, đừng lo cho y.”

“Ồ.” Mười Một hỏi: “Các ngươi có mấy người đến?”

“Ngươi hãy nói với ta trước, viên đạn băng có phải là ngươi gửi cho Âu Dương Bác?”

Mười Một mặt mũi lạnh tanh nói: “Không phải.”

Tửu Quỷ gật gật đầu, đột nhiên vung tay ra, miệng nói: “Cầm tới đây.”

“Cái gì?”

“Viên đạn băng a.”

Mười Một bình tĩnh nhìn lão, nói: “Ngươi không tin?”

“Ta tin ngươi, nhưng chuyện này có quan hệ thực sự rất trọng đại. Không thể không cẩn thận một chút.”

Mười Một lạnh lùng nhìn lão một cái, đột nhiên nắm chặt tay lại, giữa kẽ ngón tay tỏa ra một luồng khói trắng nho nhỏ. Khi hắn xòe bàn tay ra, đã có thêm một viên đạn băng trong suốt trên đó.

“Xem ra quãng thời gian này, dị năng khống chế của ngươi đã có tiến bộ rất lớn a.” Tửu Quỷ vừa cười thoải mái, vừa cầm lấy viên đạn băng từ lòng bàn tay Mười Một, đặt vào lòng bàn tay mình khẽ nhắm mắt lại, tựa như cảm thụ cái gì đó. Sau khoảnh khắc mới mở mắt ra, vẻ mặt rõ ràng như thở phào một hơi. Cười cười nói: “Sóng năng lượng không đúng, thực sự không phải ngươi.” Nói đoạn, bàn tay lão liền nắm chặt lại, viên đạn băng cứng rắn lập tức hóa thành nước băng chảy xuống qua kẽ ngón tay.

Mười Một chẳng thèm quan tâm xem kết cục của viên đạn băng ấy như thế nào, chỉ lặng lẽ nhìn Tửu Quỷ, hỏi: “Ngươi thấy qua viên đạn băng mà Âu Dương Bác thu được?”

“Ừm, về nhìn dáng thì không nhìn ra chút sơ hở nào. Về mặt khống chế năng lượng còn tinh chuẩn hơn ngươi, xem ra kẻ làm ra viên đạn băng này thời gian học dị năng khống chế băng dài hơn ngươi rất nhiều. Nhưng về độ tinh thuần của năng lượng, hắn không so được với ngươi.” Dừng lại một chút, Tửu Quỷ lại tự nói một mình: “Trừ ngươi và Băng Nham ra, Long Quốc từ lúc nào lại có thể một kẻ có dị năng khống chế băng thế nhỉ?”

“Là Băng Nham sao?”

Tửu Quỷ lắc đầu nói: “Không phải y, một là y chẳng có lý do gì, hai là sóng năng lượng cũng không đúng.” Dừng một chút, lại hỏi: “Ngươi cảm thấy, là đám người kia sao?”

“Đúng.”

“Tại sao lại khẳng định như vậy?”

“Viên đạn băng.”

“Ừm?” Sắc mặt Tửu Quỷ tỏ vẻ ngạc nhiên, hiển nhiên nhất thời không hiểu được. Có điều sau khoảnh khắc lập tức tỉnh ngộ ra: “Cũng đúng, cũng chỉ có bọn chúng mới có khả năng này, móc ra được một kẻ có dị năng để sử dụng.”

“Bọn chúng là ai?”

Tửu Quỷ xòe hai tay ra cười khổ nói: “Nếu ta nói, đến cả chúng ta cũng không biết là ai, ngươi có tin không?”



Mười Một bình thản nói: “Chẳng có gì, ta sẽ tra ra được.”

Tửu Quỷ suy tư một hồi rồi mới thở dài một hơi nói: “Có thể có bản sự lớn như vậy, một là thế lực ẩn tàng của một quốc gia nào đó…”

“Giống như Long Hồn?”

Tửu Quỷ gật đầu nói: “Long Quốc có Long Hồn, một số ít quốc gia cũng có vũ khí bí mật của mình. Bởi vì Long Hồn vẫn luôn chiếm vị trí đầu tiên trong các tổ chức bí mật của thế giới, cho nên từ trước tới nay, có mấy quốc gia không phục. Giống như Môi Quốc, bọn chúng luôn cho rằng chỉ có bộ đội đặc cảnh của quốc gia chúng mới có tư cách ngồi cái vị trí này. Cho nên, cũng không loại trừ đây là hành vi gây hấn của quốc gia khác.”

Mười Một lập tức nghĩ tới “Ma Quỷ” và tiến sĩ Tần, bọn chúng vẫn luôn coi việc không thể giết Mười Một để thanh lí môn hộ là điều sỉ nhục, cho nên không loại trừ khả năng là do bọn chúng. Hơn nữa với thế lực và sức ảnh hưởng của “Ma Quỷ”, cái giá để công kích Long Hồn một lần vẫn có thể bỏ ra được. Nhưng, Đại Quyển cũng bị liên lụy thì phải giải thích thế nào? Phàm là người trong thế giới ngầm thì đều biết, Đại Quyển và Ma Quỷ vẫn luôn bất hòa, không thể có chuyện thuê bọn họ được. Đương nhiên, chính trị không có bàn bè hay địch nhân vĩnh viện, nếu thực sự có lợi ích to lớn, tin rằng thế lực hai bên cũng sẽ tạm thời bỏ thái độ thù địch qua một bên, tiến hành mối quan hệ hợp tác ngắn một lần.

Chỉ là, có thể là bọn chúng sao?

Lúc này, Tửu Quỷ tiếp tục nói: “Trừ quốc gia khác ra, khả năng lớn nhất cũng chỉ có một tổ chức.”

Mười Một sáng mắt lên, nói: “Huyết Mân Côi?”

Tửu Quỷ sửng sốt một chút, hỏi: “Sao ngươi biết Huyết Mân Côi?”

“Tra được.”

Tửu Quỷ cười cười nói: “Chút nữa quên mất, phía bên ngươi còn có thiên tài máy tính giúp đỡ, hơn nữa còn không chỉ một. Không sai, ta muốn nói chính là Huyết Mân Côi. Ít nhất trong thế giới tổ chức ngầm ở phương Đông, chỉ có bọn chúng mới có thù oán với Long Hồn lớn như vậy, cũng chỉ có bọn chúng mới có khả năng để bồi dưỡng ra nhiều cao thủ như thế.”

“Có quan hệ với Long Hồn đời thứ tư sao?”

Tửu Quỷ có chút ngạc nhiên nói: “Đến cái này ngươi cũng biết sao? Ta có chút hoài nghi, có phải các ngươi đã xâm nhập vào máy chủ của Long Hồn rồi không?”

Kỳ thực chuyện Mười Một xâm nhập vào mạng nội bộ của Long Hồn Tửu Quỷ sớm đã biết rồi, hơn nữa còn là Mười Một tự nói với lão, cho nên Tửu Quỷ cũng không để trong lòng nhiều, càng không thể liên tưởng tới Mười Một và Cuồng Triều đã liên thủ trộm lấy hồ sơ mật trong máy chủ của Long Hồn.

Mười Một hỏi: “Nếu là Huyết Mân Côi, tại sao lại lựa chọn giả mạo ta?”

Tửu Quỷ nhún nhún vai nói: “Cái này ta thực không biết đâu, có thể là ngươi xui xẻo bị bọn chúng lựa phải. Ai bảo ngươi bình thường không thích tiếp cận với mọi người, lúc nào cũng giữ cái bộ mặt lạnh băng băng, muốn giả mạo ngươi đương nhiên là dễ dàng nhất rồi.”

“Bọn chúng sao biết thân phận của ta được?”

“Cái này chẳng có gì là kỳ quái cả, loại nghề nghiệp như nội gian đã tồn tại từ thời cổ đại cho tới ngày nay rồi. Giống như chúng ta cũng phái gián điệp tới các quốc gia khác vậy, những người này đối với chúng ta mà nói thì là anh hùng, nhưng đối với các quốc gia mà họ xâm nhập thì lại là phản đồ.”

Mười Một lại hỏi: “Không phải trước nay Long Hồn vẫn luôn chọn người rất nghiêm khắc sao?”

Tửu Quỷ lắc đầu nói: “Không nhất định là vấn đề ở nội bộ Long Hồn, cũng có thể là…” Đang nói, lão ngưng lại và dùng ngón trỏ chỉ chỉ lên phía trên đỉnh đầu.

“Được rồi.” Tửu Quỷ tựa như không muốn tiếp lục lằng nhằng về vấn đề này nữa, thay đổi chủ đề nói: “Những thứ này không phải là thứ ngươi nên suy nghĩ bây giờ. Hãy nghĩ đến vấn đề Âu Dương Bác đi!”

“Y có cái gì để ta phải suy nghĩ chứ?”

“Đi, ta phải trải qua bao nhiêu nguy hiểm lén lút ra ngoài, chỉ để nghe cái câu có gì đáng để suy nghĩ của ngươi sao? Ngươi hãy nói xem, tại sao bọn chúng lại phải mạo xưng ngươi gửi viên đạn băng tới cho Âu Dương Bác? Cả câu chuyện này chẳng có liên quan gì tới y đâu.”

“Có hai điểm.”

“Ồ?” Tửu Quỷ có chút hứng thú hỏi: “Hai điểm nào?”

“Một, bọn chúng giết Âu Dương Bác rồi, tội lỗi ấy sẽ do ta phải gánh. Qua đó làm tăng thêm mâu thuẫn giữa ta và Long Hồn.”

“Tửu Quỷ gật gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu Âu Dương Bác chết đi, ngươi đáng hoài nghi nhất đương nhiên là ngươi rồi. Nhưng nếu ngươi cứ một mực không chịu ra mặt, bọn chúng có thể làm gì được chứ? Nếu là bọn chúng tự ra mặt động thủ, câu chuyện giả dối kia chẳng phải là không đánh mà cũng tự vỡ ra sao?”

Mười Một bình thản nói: “Nếu Âu Dương Bác đột nhiên chết đi thì sao?”

Tửu Quỷ sững sờ nói: “Ngươi là có ý gì vậy? Có chúng ta bảo hộ y, y làm sao mà đột nhiên chết đi được?”

Mười Một suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: “Cẩn thận người bên cạnh y.”

“Người bên cạnh…?” Tửu Quỷ sững sờ một chút. Đột nhiên tỉnh ngộ ra, ngạc nhiên nói: “Ý ngươi là, có nội gian? Ồ, đúng là phải đề phòng chuyện này, nếu không Âu Dương Bác đột nhiên chết đi, lại không bắt được hung thủ, tội lỗi này chắc chắn là phải đè lên đầu ngươi rồi. Hà hà, thì ra bọn chúng muốn chơi trò này.”

“Không đúng.” Mười Một khẽ lắc đầu nói: “Bọn chúng không phải đang chơi, giết Âu Dương Bác là có lý do.”

“Hả? Lý do gì?”



“Chính là nguyên nhân thứ hai, cũng là nguyên nhân bọn chúng muốn giết Âu Dương Bác.”

“Cái gì?”

******

“Danh sách?” Sắc mặt Lục Đạo biến đổi mấy lần, cuối cùng thở ra một hơi cười khổ nói: “Thảo nào gần đây quân đội Long Quốc lại có dấu vết điều động, thì ra là như thế. Vậy ngay từ khi bắt đầu đây đã là một cục thế, bọn chúng từ đầu đã dự tính giết chết Âu Dương Bác, viên đạn băng chỉ là một đòn giá họa, lợi dụng cơ hội này đẩy tội danh cho Mười Một mà thôi, thuận tiện còn di chuyển tầm mắt của tất cả mọi người đi. Người bày ra cục thế ấy thực lợi hại, đến cả chúng ta cũng chút nữa thì bị rơi vào rồi.”

Mười Ba day day mi tâm, nhíu chặt mày lại hỏi: “Nếu bọn chúng muốn giết Âu Dương Bác. Trực tiếp giết đi không phải là nhanh gọn rồi ư? Tại sao còn phải làm ra nhiều chuyện như thế? Không sợ phát sinh chuyện bất ngờ ư?”

Lục Đạo lắc lắc đầu nói: “Đây chính là một nước cờ thông minh của bọn chúng, muốn bắt Âu Dương Bác rất đơn giản, nhưng bắt đi xong rồi sao nữa chứ? Hoặc giả là dứt khoát giết y đi luôn, nhưng giết y xong rồi thì phải thu dọn hậu quả thế nào? Thân phận của Âu Dương Bác dù sao cũng không phải bình thường, hơn nữa còn rất mẫn cảm. Y mà xảy ra chuyện gì, chắc chắn là toàn quốc sẽ chấn động, làm không tốt sẽ còn lộ ra một lượng lớn chuyện khác. Nhưng hiện giờ có cơ hội này thì lại khác, nếu Âu Dương Bác chết sau khi nhận được viên đạn băng thì sao? Ai mà tập trung ánh mắt lên người Băng sát thủ, chẳng ai nghĩ đến các phương diện khác nữa cả. Hơn nữa, chắc chắn bọn chúng cũng rõ ràng, với tính cách và cách làm người của Âu Dương Bác, cho dù có bắt được y rồi, y cũng sẽ không đầu hàng. Nếu tờ danh sách kia mà rơi vào tay tổ chức nào khác ở Long Quốc, đối với bọn chúng sẽ là một đòn đả kích trí mạng.

Mười Ba bình tĩnh gật đầu nói: “Xem ra tin tức của Hải Du đến thật đúng lúc, nhưng tin tức này thực sự chuẩn xác không? Trong tay Âu Dương Bác thực sự đang nắm một danh sách có quan hệ trọng đại như vậy sao?”

“Tám mươi phần trăm khả năng.” Lục Đạo nói: “Đây cũng là lý do duy nhất khiến bọn chúng phải giết Âu Dương Bác, trừ việc này ra ta thực không nghĩ thông được thêm bất kỳ lý do nào khác nữa.”

Nói đoạn, Lục Đạo liền cười khổ nói: “Xem ra ta còn quá non nớt, ánh mắt lúc nào cũng chỉ dừng ở việc bọn chúng muốn dồn cái tội lỗi này lên lưng Mười Một. Nếu không phải Long Hải Du kịp thời thông báo cho ngươi, sợ rằng chúng ta đã phạm phải một sai lầm lớn rồi.”

Thiên Táng vốn ngồi bên cạnh không nói gì không nén nổi cất tiếng an ủi: “Cái này không thể trách ngươi, dù sao ngươi cũng còn trẻ mà.”

Lục Đạo trợn trừng mắt lên nói: “Ngươi thì được bao tuổi rồi?”

“Này, đừng có xả tức giận lên người ta thế.”

Mười Ba lạnh lùng nói: “Thực thú vị, chúng ta vốn chỉ muốn tra ra chuyện năm đó. Không ngờ lại dính đến cả chuyện này nữa. Xem ra, chúng ta muốn đứng một bên mà xem tràng du hí này là chuyện không thể nào nữa rồi.”

“Hay lắm!” Thiên Táng hoan hô một tiếng: “Thủ lĩnh, có phải chúng ta cần nhúng tay nào?”

“Không thể.” Lục Đạo chẳng hề lưu tình mà trực tiếp phủ quyết luôn.

Thiên Táng vội vã hỏi: “Tại sao?”

Lục Đạo đưa cổ tay lên, gõ gõ vào mặt đồng hồ bên trên, nói: “Thời gian không kịp nữa rồi. Nếu phân tích của ta tất cả đều hợp lý, bọn chúng khẳng định sẽ động thủ vào đên nay, sẽ không kéo dài đến ngày mai đâu. Bởi vì kéo dài thêm một ngày, đối với kế hoạch của bọn chúng sẽ càng thêm nguy hiểm.”

“Đợi một chút, đợi một chút.” Thiên Táng đưa tay lên: “Tại sao bọn chúng phải động thủ vội vã như vậy? Còn nữa, không phải có người của Long Hồn ở bên cạnh bảo vệ Âu Dương Bác sao? Bọn chúng bằng vào cái gì mà có đủ tự tin để giết chết y, sau đó giá họa cho Mười Một chứ? Còn nữa, sau khi giết chết Âu Dương Bác, bọn chúng làm thế nào để có được cái danh sách kia?”

Lục Đạo cười nói: “Không tồi a, bắt đầu biết phân tích rồi đó. Vấn đề của ngươi thực ra cũng rất đơn giản, thứ nhất, bọn chúng không thể không gấp. Viên đạn băng là bọn chúng gửi tới, mục đích chính là thu hút tất cả mọi ánh mắt lên người Băng sát thủ, từ đó mà bỏ sót những người khác. Tin tức cũng là bọn chúng cố ý phát tán ra, chính là vì bố trí cái cục diện này. Cả cục thế đều đã bố trí xuống, chẳng còn gì thiếu sót. Trong cả cục diện, Mười Một có lộ mặt hay không thì cũng vậy, cho nên ngay từ đầu chúng ta đã đi đường vòng, mục đích cuối cùng của bọn chúng không phải là ép Mười Một ra mặt mà là giết Âu Dương Bác. Điều này cũng đã giải thích việc tại sao chúng lại lựa chọn Âu Dương Bác, một nhân vật xem ra vốn chẳng có liên quan gì tới cả câu chuyện. Hiện giờ tiên phong của Long Hồn đã tới bên cạnh Âu Dương Bác rồi, đây cũng là nguyên nhân bọn chúng đợi tới bây giờ, chỉ có khi Âu Dương Bác ở dưới tình huống được bảo vệ như vậy mà vẫn bị người ta giết chết, mọi người sẽ càng thêm chắc chắn đó là việc do Mười Một làm. Còn bây giờ, mọi chuyện đều đã ổn, gió đông cũng mượn được rồi (xem tích Gia Cát Lượng mượn gió đông trong để biết thêm chi tiết), bọn chúng không thể đợi thêm nữa. Nếu không cơn gió đông này mà qua đi, tất cả mọi nỗ lực bố trí cái cục thế này sẽ đều bị đổ xuống sông xuống biển.

Thiên Táng dứt khoát lắc đầu nói: “Ta không hiểu.”

Lục Đạo thở dài một hơi nói: “Hiện giờ các cao thủ Long Hồn bên cạnh Âu Dương Bác chỉ là tới để thăm dò tin tức, nếu đợi đến ngày mai, ai biết sẽ có thêm càng nhiều cao thủ Long Hồn tới nữa hay không? Hơn nữa ai biết được ngày mai có xảy ra thêm biến cố gì nữa? Cho nên muốn giết Âu Dương Bác, thời cơ tốt nhất chính là đêm nay. Cho nên ta nói về mặt thời gian chúng ta đã không kịp nữa rồi, bây giờ chỉ có thể hi vọng Âu Dương Bác mạng lớn thôi, nếu không tờ danh sách kia nhất định sẽ rơi vào tay bọn chúng, còn cái tội giết Âu Dương Bác, Mười Một chắc chắn sẽ phải gánh lên rồi.”

Không đợi Thiên Táng nói gì, Lục Đạo lại tiếp tục: “Còn về vấn đề thứ hai và thứ ba của ngươi. Thực ra đều có cùng một đáp án. Biến số, một biến số mà chẳng ai trong chúng ta nghĩ đến cả.”

Thiên Táng vẫn lắc đầu: “Không hiểu…”

Mười Ba vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này nói: “Lục Đạo, biến số mà ngươi nói, có phải là người?”

Lục Đạo gật đầu nói: “Là người, nhưng ta không thể xác định được là có mấy người. Có thể là một, cũng có thể là một vài.”

“Ta hiểu rồi.”

Thiên Táng kêu lên: “Đợi một chút, ta không hiểu! Thủ lĩnh, các người rốt cuộc đang nói gì thế? Có thể nói rõ hơn chút không?”

Lục Đạo thản nhiên cười nói: “Rất đơn giản, biến số này là người, là một người mà chúng ta chẳng ai nghĩ tới.”

Thiên Táng vẫn cứ lắc đầu như cũ……

Lục Đạo thở dài một hơi nói: “Được rồi, ta sẽ nói đơn giản hơn chút nữa. Đêm nay, sẽ có người muốn giết Âu Dương Bác. Thân phận của người này chắc chắn sẽ là chẳng ai ngờ tới, đến cả bản thân Âu Dương Bác cũng tuyệt đối không hề cảnh giác gì với người này. Với thân phận ấy, muốn lấy được tờ danh sách kia từ tay Âu Dương Bác, thậm chí là giết luôn y cũng đều không phải là chuyện khó. Nói như vậy ngươi đã hiểu chưa?”

“Nói như vậy thì ta hiểu rồi. Nhưng người này có thể là ai nhỉ?”

Lục Đạo nhún nhún vai nói: “Ta không biết.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Gian Băng Khí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook