Nhật Kí 365 Ngày Của Tôi

Chương 21: Vẫn Là Người Con Gái Đó!

Cẩm Y Chi Hạ - Góc nhỏ của Fanti

14/11/2021

[NHẬT KÍ 365 NGÀY CỦA TÔI - PHẦN 2]

==========================

CHƯƠNG 14. Vẫn là người con gái đó!

Lục Dịch và Kim Hạ kết hôn sau 2 tháng cũng quyết định sẽ công khai với người hâm mộ. Điều này thật sự khiến cả hai khá lo lắng. Lần trước chỉ mới hẹn hò thôi mà đã dấy lên một cơn sóng mạnh mẽ đến vậy, còn lần này, liệu chuyện gì sẽ xảy ra nữa đây?

Sau khi trao đổi mọi chuyện với công ty, Lục Dịch cũng đã viết một bức tâm thư đăng lên mạng xã hội, công khai vợ của mình.

“Xin chào mọi người, tôi là Lục Dịch. Trước tiên, tôi muốn cảm ơn mọi người vì thời gian qua dành rất nhiều tình cảm cho tôi, cũng như LPL. Tình cảm của mọi người, tôi thật sự rất trân trọng, và tôi cũng rất biết ơn mọi người vì sau rất nhiều chuyện, mọi người vẫn tiếp tục ở bên cạnh tôi. Nhờ có mọi người mới có Lục Dịch ngày hôm nay, tôi thật sự rất yêu quý mọi người và không muốn che giấu điều gì với mọi người cả. Chính vì vậy, hôm nay, tôi muốn thông báo với mọi người rằng, tôi đã kết hôn rồi. Vẫn là người con gái đó, là người con gái cùng tôi trãi qua rất nhiều chuyện. Những lúc tôi mệt mõi nhất, là cô ấy ở bên cạnh tôi. Những lúc tôi chán nản nhất, cũng là cô ấy ở bên cạnh tôi. Những lúc tôi đau khổ nhất, vẫn là cô ấy ở bên cạnh tôi. Chúng tôi quen nhau vào năm lớp 12, cùng nhau trãi qua tất cả vui buồn ngày thanh xuân đó. Xa nhau 6 năm, nhưng tình cảm của chúng tôi chưa bao giờ thay đổi. Tôi yêu cô ấy, và tôi muốn xây dựng một gia đình hạnh phúc cùng với cô ấy. Tôi thật sự hy vọng có thể nhận được lời chúc phúc từ mọi người. Cảm ơn mọi người rất nhiều - Lục Dịch”

Sau khi Lục Dịch đăng bài viết công khai đã kết hôn lên mạng xã hội, một lần nữa lại khiến dư luận bùng nổ. Nhưng trái ngược với lo lắng của hai người, dư luận bây giờ đồng loạt quay xe, chúc phúc cho Lục Dịch. Các fan ngày đó bây giờ cũng lớn cả rồi, cũng hiểu chuyện hơn, showbiz bây giờ cũng không còn quá nhạy cảm chuyện nghệ sĩ hẹn hò, hay kết hôn nữa.

“Ôi, anh tôi kết hôn rồi ư?? Ôi tan nát quá… Nhưng không sao, anh hạnh phúc là được rồi, chúc anh hạnh phúc ạ”

“Vẫn là cô gái đó! Ôi nghe sao ngọt ngào quá vậy trời! Sao tất cả anh vẫn chọn chị, anh chung thủy quá đi!”

“Lúc trước mình không hiểu chuyện, chỉ nghĩ anh là của mình thôi, nhưng bây giờ lớn rồi, mới biết tình cảm thì ra thiêng liêng như vậy. Chúc anh chị hạnh phúc ạ, sẽ tiếp tục ủng hộ anh”

“Quen nhau từ lớp 12 luôn à, Lục Dịch đúng si tình quá đi”

“Cuối cùng anh cũng có người bên cạnh chăm sóc rồi, chúc mừng anh chị nha”

“Sau bao nhiêu chuyện, thì luôn bên anh là chị dâu, chúc mừng anh chị!!”

“Người có tình cũng đến được với nhau, chúc anh chị sớm sinh quý tử nha”

“Cho em một vé làm con dâu của anh ạ”

“…”

Tuy nhiên, chuyện gì cũng có hai mặt của nó, một bộ phận rất nhỏ vẫn không thể chấp nhận chuyện này. Vẫn còn một số người mãi không chịu trưởng thành, công kích Lục Dịch, nhưng công kích bao nhiêu thì cũng bị những bình luận chúc phúc đẩy xuống hết.

- Anh nhìn xem, ảnh này là lúc chúng ta đi dã ngoại năm lớp 12 nè, sao fan của anh có được vậy?

- Fan hay lắm, cái gì cũng tìm được hết!

- Giỏi thật! Không ngờ mọi người lại chúc phúc cho chúng ta, em cứ sợ sẽ ảnh hưởng sự nghiệp của anh.

- Cho dù sự nghiệp của anh có bị ảnh hưởng thì anh cũng sẽ phải bảo vệ em trước. Em quan trọng hơn.

- Ummmm,…. Đừng ngọt như vậy có được không, mỗi lần em nghe những câu như vậy thật sự cảm thấy ớn lạnh lắm đấy!

- Chỉ có em mới được nghe những lời đó thôi đấy, phải biết tận hưởng chứ!

- Ông xã à, thật ra lúc nãy em đọc bài viết của anh, em đã có một vài suy nghĩ. Em đột nhiên cảm thấy, em đã bỏ lỡ rất nhiều thứ của anh,…. Thật ra em cũng đâu có ở bên cạnh anh nhiều như vậy, khoảng thời gian anh vất cả luyện tập, khoảng thời gian chỉ một mình anh chịu đựng tất cả,… em thật sự không biết cuối cùng anh đã trãi qua bao nhiêu chuyện rồi!

- Em lúc nào cũng ở trong lòng anh mà, em có muốn biết anh đã trãi qua chuyện gì không?

- ….

- Em muốn đọc không?! - Lục Dịch vừa nói vừa lấy từ trong tủ ra, những quyển nhật kí năm đó mà anh viết.

- Em đọc được sao?

- Ùm,… nhưng hứa với anh, không được khóc! Chuyện cũng qua rồi!

- Ùm,… vậy… anh đọc cho em nghe đi!

- Được!

[NHẬT KÍ CỦA Lục Dịch] ===============

- Không ngờ cũng có ngày mình lại đi làm chuyện trẻ con như vậy. Nhưng cũng không sao, đâu có ai biết! Dù sao thì thay vì giữ hết trong lòng, thì viết ra hình như thoải mái hơn một chút. Vừa có thể lưu trữ lại, vừa có thể xả stress vậy! Viết bắt đầu từ đâu nhỉ? Hôm nay đã là ngày thứ 5 mình ở công ty. Một nơi xa lạ, một nơi cô đơn, thật cảm thấy lạnh lẽo quá. Nếu như lúc trước không đưa ra quyết định này, thì có lẽ bây giờ mình đang ở trường đại học, có thể cùng cô ấy học cùng trường tiếp rồi. Nhưng bây giờ nói chuyện này có ích gì chứ, cũng không quay lại được. Thôi thì cố gắng tiếp tục vậy, rồi sẽ nhanh thôi, mình nhất định sẽ xuất sắc đứng trên sân khấu!

- Hôm nay đột nhiên nhớ lại ngày hôm đó, cái ngày mà mình nói những lời vô tình đó với cô ấy! Mình làm vậy có đúng không? Cô ấy đã rất buồn, mình cũng rất buồn, mặc dù cô ấy đã quay đi nhưng mình biết cô ấy đã khóc, và mình cũng đã khóc. Lần đầu tiên trong đời mình đã rơi nước mắt vì một người con gái. Tại sao mình lại làm vậy nhỉ? Đáng lẽ mình nên nói hết với cô ấy nhỉ? Bây giờ lại không có gì để liên lạc được, thật sự hối hận quá!!

- Cuối cùng tại sao mình lại chọn con đường này vậy? Tại sao có biết bao ngã rẽ mình lại chọn ngã rẽ khó đi nhất vậy?? Mệt quá, thật sự mệt quá rồi! Mình muốn về nhà, mình muốn gặp cô ấy, mình không muốn ở đây nữa… mình không muốn tiếp tục nữa! Cứu tôi với!

- Kim Hạ, chúc mừng sinh nhật tuổi 19 của cậu. Ngày này năm trước, tớ đã tặng cho cậu 1 loạt các quyển sổ. Lúc đó tớ thật sự không biết nên tặng cậu cái gì nữa. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là đồ handmade sẽ tốt hơn. Không biết cậu có phát hiện không, nhưng trong những quyển sổ đó, ở trang 61, đều có chứa ba chữ “Tớ thích cậu”. mà chắc cậu không phát hiện ra đâu nhỉ, tớ thả biết bao nhiêu thính rồi mà cậu còn chả đớp mà! Hôm nay tớ đã order một chiếc vòng tay, để trói cậu lại, tớ muốn gửi qua cho cậu, nhưng công ty không cho, đành cất lại vậy, hy vọng năm sau sẽ đưa cho cậu được!

- Hôm nay cuối cùng tớ cũng đã phát hiện được bí mật trên chiếc đồng hồ cậu tặng rồi – 61520. Cậu khắc như vậy có phải quá đáng lắm không? Nếu không phải đồng hồ hết pin, cần dùng kính lúp tháo ốc ra, thì tớ mãi cũng không nhìn thấy rồi! Kim Hạ, 520!

- …..

- Đã 2 năm rồi, mình vẫn chưa được ra mắt! Có phải nên từ bỏ rồi không? Mình thật sự cảm thấy mệt mõi quá! Phía trước dường như không còn một chút ánh sáng nào. Cuối cùng mình đang cố gắng vì điều gì vậy? Cuối cùng mình đang cái trò gì vậy?? Mình thật sự sắp hết chịu nổi rồi!

- …..

- Nếu như bây giờ mình biến mất khỏi thế giới này, thì liệu có ai đau buồn vì mình không? Nếu như mình không còn nữa, thì sao nhỉ? Công ty có bị ảnh hưởng gì không? Ba, Tiểu Tinh, hai người có trách con không? Kim Hạ, cậu có buồn vì tớ không?

- …..

- ….

- ….

- Hôm nay mình đã làm một chuyện tày trời! Hack tài khoản cá nhân của Kim Hạ! Mình làm vậy đúng không nhỉ? Nhưng mình thật sự muốn biết các tin nhắn đấy là gì. Thật không ngờ, 6 năm qua, chưa một ngày cậu ấy không chờ mình! Mình cứ tưởng qua 6 năm rồi, cậu ấy đã quên mình rồi chứ, mình cứ tưởng cậu ấy chỉ còn xem mình là bạn bè thôi, mình còn lên cả kết hoạch theo đuổi lại cậu ấy … mình thật sự đáng trách mà! Tại sao không nhìn ra được sự chờ đợi của cậu ấy chứ? Không được, mình không được phép chần chừ nữa. Mình đã bỏ lỡ 6 năm rồi, mình đã khiến cậu ấy buồn bã mấy năm rồi, mình không thể vô trách nhiệm như vậy được, nếu cứ kéo dài có khi sẽ bở lỡ cả đời đó. Phải hành động thôi!

- Thật không ngờ, con mèo con đó lại bạo như vậy, còn lên cả kết hoạch tỏ tình với mình sao. Mà cũng chẳng phải vì mình cứ chần chừ sao? Không được, phải đẩy nhanh tiến độ, đi trước một bước. Nhiệm vụ của mình làm sao có thể để cậu ấy cướp mất như vậy! Phải cho cậu ấy một buổi tỏ tình lãng mạn mới được!

- …..

- Tại sao tất cả mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu mình vậy? Mình vốn dĩ là người bị hại mà? Nhưng cũng may mình còn có Kim Hạ bên cạnh, đúng là tốt thật. Ôm em ấy vào người thật sự rất nhẹ nhõm! Cảm giác như cả thế giới này đều ngưng lại! Có em bên cạnh thật tốt!

- …..

- Kim Hạ, hôm nay anh thật sự rất mệt. Anh đã nói với công ty sẽ cưới em, nhưng họ lại không đồng ý. Mỗi ngày anh đều lên phòng chủ tịch đề cập đến chuyện này, anh đã dùng đủ mọi cách để họ đồng ý, ép họ, năn nỉ họ, chuyện gì anh cũng làm rồi. Họ cuối cùng cũng đồng ý,… nhưng anh chưa kịp nói với em, thì em lại nói chia tay. Anh thật sự không muốn như vậy một chút nào! Nhưng anh biết, có lẽ em còn mệt hơn anh. Anh không muốn em khó xử khi đứng giữa anh và mẹ em. Anh biết em cũng rất buồn khi nói lời chia tay, lúc đó anh đã nghĩ tuyệt đối không thể chia tay, lén lút cũng được, giả vờ cũng được, nhưng 1 giây sau anh lại nghĩ, nếu cứ quyết tâm giữ em lại như vậy có lẽ sẽ khiến em khó xử hơn. Có lẽ chia tay thật sự là giải pháp tốt nhất cho lúc này, không ảnh hưởng sức khỏe mẹ em, cũng không khiến em khó xử. Hôm nay anh thật sự rất khó chịu, anh dạo một vòng thành phố và không biết phải đi đâu nữa, rồi anh lại vô thức quay về trường của chúng ta, không ngờ em cũng ở đó. Nhìn em bước đi trên sân trường mà lòng anh thật sự rất đau. Anh thật sự rất muốn chạy đến lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt em, nhưng anh sợ anh sẽ không kiềm được mình mà lại kéo em về bên anh. Kim Hạ, anh nhớ em!

- ……

- Hôm nay, chúng ta kết hôn rồi, ngày mai sẽ cử hành lễ cưới. Cuối cùng sau tất cả chúng ta cũng có thể ở bên nhau. Bây giờ ba chữ “Anh Yêu Em” đã chẳng còn ý nghĩa gì với anh nữa rồi, bởi vì với anh thật sự không có gì có thể diễn tả đủ tình cảm của anh cả!

- …….

=============================

- Đã nói là không khóc rồi mà!

- Em biết, nhưng em không cầm được nước mắt! Anh đã từng… mệt đến mức muốn … từ bỏ mọi thứ luôn sao?



- Um,… khoảng thời gian đó,… anh vì tâm trạng không ổn định nên mới viết vậy thôi, thật ra cũng không nghiêm trọng lắm đâu!

- Lục Dịch, sau này có em bên cạnh rồi, có gì thì anh cứ nói với em, đừng nói với nhật kí nữa! Nhật kí không thể an ủi anh, cũng không thể nói chuyện với anh, nhưng em có thể, em sẽ không để anh một mình chịu đừng chuyện gì nữa đâu! Em nói thật đó! Em....

- Được rồi, anh biết rồi, sau này sẽ không viết nữa, chuyện gì cũng sẽ nói với em! Ngoan, đừng khóc nữa!

Lục Dịch và Kim Hạ sau khi dẹp hết mọi nỗi lo trong lòng, cuối cùng cả hai đã có thể cùng nhau sống những ngày tháng vô cùng vui vẻ. Những lần cả hai cùng nhau dạo phố hay mua sắm, hoặc đi công viên giải trí, hầu như lần nào cũng bị các fan bắt gặp. Những lần đầu tiên Kim Hạ có hơi ngại vì bị khá nhiều ống kính chỉa vào mình, nhưng sau đó cô cũng quen dần, và cũng vì các fan dù có bắt gặp hai người họ cũng chỉ đứng ở xa chụp ảnh chứ không đến gần làm phiền, nên cũng không ảnh hưởng gì quá nhiều đến cả hai. Cũng đành chịu thôi, ai kêu Lục Dịch nổi tiếng quá mà. Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, bây giờ khi Kim Hạ ra ngoài với Lục Dịch, là toàn nghe những lời như “Ôi đẹp đôi quá!” hoặc là “Chị dâu xinh quá”,… những lời nói đó thật sự khiến Kim Hạ cảm thấy rất vui lòng, cảm giác như cả thế giới bây giờ ai cũng đã biết cô là vợ của Lục Dịch!

Sau gần 1 năm tận hưởng cuộc sống hai người vô cùng hạnh phúc, Lục Dịch dường như cũng muốn trong nhà có thêm tiếng trẻ con, nên đã hỏi ý Kim Hạ về việc sinh thêm em bé. Nhưng mọi lần Kim Hạ đều nói còn muốn tận hưởng thêm một chút thời gian của hai người nữa, với lại cả hai cũng còn trẻ, nên không gấp. Lục Dịch cũng chiều ý Kim Hạ, nhưng sau nhiều lần trò chuyện anh nhận ra dường như Kim Hạ không chỉ đơn giản là muốn tận hưởng cuộc sống hai người, mà còn có nguyên nhân khác. Dù anh cũng không vội sinh con, nhưng cảm thấy Kim Hạ dường như có chút gì đó giấu anh, nên hôm nay Lục Dịch quyết định nghiêm túc nói chuyện này với Kim Hạ.

- Kim Hạ, có phải em không muốn sinh con không?

- Dĩ nhiên không phải, chỉ là em muốn có thêm thời gian riêng cho hai chúng ta thôi mà,… hihi

- Kim Hạ, nếu em không muốn sinh con, em cứ nói, anh sẽ không trách em, anh chỉ cần em là đủ rồi. Nhưng anh muốn biết suy nghĩ của em,… em có thể nói thật cho anh biết không? Đừng cố giấu anh điều gì hết, em nghĩ gì, muốn gì cứ nói hết với anh, chúng ta cùng nhau giải quyết có được không?

- ….

- Kim Hạ …

- Em… thật ra không phải em không muốn sinh con… chỉ là em sợ. Em cũng rất thích con nít nhưng mà… em… em thật sự sợ.

- Em sợ đau?

- Không phải! Em … ummm… chính là … ví dụ như … những lúc mà … em đến tháng, thật sự rất khó chịu, nhưng mà em tự nói với bản thân mình là chỉ vài ngày thôi, sẽ nhanh qua thôi. Hay là những lúc em học hành chán nản, thì em cũng có thể dừng lại, nghỉ ngơi một chút, rồi lại tiếp tục, hoặc thậm chí bỏ luôn cũng được. Tóm lại chính là … tất cả mọi chuyện trước giờ em trãi qua, đều nằm trong tầm kiểm soát của em, khi em không muốn, em có thể từ bỏ, khi em mệt, em có thể dừng lại… Nhưng mà khi em nghĩ đến chuyện phải mang thai tận 9 tháng, lỡ như có những lúc em cảm thấy khó chịu, hay mệt mõi, … em … em thật sự không biết phải làm sao, khi mà mang thai thì không thể từ bỏ hay dừng lại được. Với lại em cảm thấy… chưa sẵn sàng để làm mẹ, em thật sự không biết chăm sóc em bé như thế nào,… em sợ mình không làm được, em…

- Nghĩ nhiều như vậy, nhưng em lại quên mất một điều rồi.

- …??

- Em quên anh! Em còn có anh mà, anh sẽ luôn ở bên cạnh em, nếu em khó chịu anh sẽ làm mọi cách để em dễ chịu hơn, nếu em không biết chăm con, anh sẽ thay em chăm con. Kim Hạ, em còn có anh. Anh là chỗ dựa của em, trước mặt anh, đừng mạnh mẽ như vậy, muốn nhõng nhẽo cũng được, muốn khóc cũng được, muốn cười cũng được. Em không cần phải lo việc trở thành một người mẹ hoàn hảo, em chỉ cần là chính em là được, những chuyện khác, để anh lo.

- Anh đừng chiều em như vậy, em sẽ hư đó!

- Cứ hư đi, cho dù thế nào anh vẫn muốn mọi thứ tốt nhất cho em! Nếu em chưa sẵn sàng, anh nhất định sẽ không ép em, anh chỉ muốn cho em biết, em còn có anh, cho dù trời có sập xuống, anh cũng sẽ đỡ giùm em.

Kim Hạ bị những lời của Lục Dịch làm cho cảm động mà rơi nước mắt.

- Mặc dù anh nói em đừng mạnh mẽ trước mặt anh, nhưng mà anh cũng không muốn em khóc nhiều như vậy đâu.

- Anh lật mặt nhanh quá đó!

Thời gian lại trôi qua, những lời của Lục Dịch cũng khiến Kim Hạ an tâm hơn phần nào, đúng là cô nghĩ đông nghĩ tây, lại quên mất mình còn một người chồng yêu thương mình hết mực.

- Um… ọe ọe….

Kim Hạ cảm thấy hơi khó chịu, chạy vội vào nhà vệ sinh, nôn ra rất nhiều. Lục Dịch cũng lo lắng chạy theo?

- Em sao vậy? Không khỏe à? Sáng giờ có ăn gì lạ không?

- Là tại anh đó!

- Hả? Anh mới từ công ty về mà, sáng giờ anh có mua gì cho em đâu, hôm qua… cũng đâu có dẫn em ra ngoài ăn, hôm qua chúng ta ăn ở nhà mà, anh cũng không có bị gì.

- ….

Kim Hạ nhìn Lục Dịch với ánh mắt chán ngán, nói như vậy cũng không hiểu sao? Lục Dịch nhìn Kim Hạ mà ngây ngơ một hồi, mới hiểu ra ý trong lời nói của cô. Đôi mắt sáng bừng nhìn vào bụng Kim Hạ.

- Em, … có rồi sao?

- Anh nói xem!

- Thật sao?! Anh sắp làm ba rồi sao? Yeah… Kim Hạ của anh là số một.

Lục Dịch vui đến nỗi ôm Kim Hạ xoay vòng vòng, quên mất phải nhẹ nhàng với cô nàng trong thời kì này.

- Đừng, đừng, … đừng xoay em, … con sẽ chóng mặt đó!

- Xin lỗi,… anh quên mất! Em đã đi khám chưa, là con trai hay con gái?

- Em vẫn chưa đi khám, chỉ mới mua que về thử thôi. Với lại con trai hay con gái thì phải 3 - 4 tháng mới biết được. Anh cũng đừng vội mừng như vậy, que thử thai cũng có lúc sai đó.

- Không đâu, anh đã tích cực như vậy mà,… đi, chúng ta đi khám ngay đi, xem có em bé hay không?

- Em không biết trong bụng em có em bé hay không, nhưng em lại thấy trước mặt em xuất hiện một em bé rồi đó!

- Bao nhiêu em bé cũng được! Đi thôi, chúng ta đến bệnh viện.

Kim Hạ thật sự không ngờ sự hiện diện của em bé lại khiến Lục Dịch vui đến như vậy.

Đến bệnh viện, Lục Dịch dẫn Kim Hạ đi khám thai sẵn tiện khám tổng quát cả người xem có vấn đề gì không. Rất may Kim Hạ vô cùng khỏe mạnh, đồng thời em bé của hai người cũng rất bình an. Dù rằng đã nhìn ảnh siêu âm rất nhiều rồi, nhưng lần này Kim Hạ đặc biệt có cảm giác khác hẳn. Chưa bao giờ Kim Hạ lại thấy ảnh siêu âm em bé lại dễ thương đến vậy, dù chỉ mới là cục thịt nhỏ xíu thôi, cũng khiến cô cảm giác ấm áp lạ thường.

Thời gian này Lục Dịch cũng dừng hết mọi hoạt động của mình, tập trung chăm sóc Kim Hạ. Kim Hạ mang thai dù cơ thể khá mệt mõi, nhưng tâm trạng lại vô cùng vui vẻ. Cô đã sợ sẽ không hoàn thành tốt nhiệm vụ thiêng liêng này, nhưng không ngờ, cảm giác có một đứa trẻ trong bụng lại tuyệt vời như vậy. Cái cảm giác ngày ngày cùng ăn, cùng ngủ, cùng dậy, cùng sinh hoạt với em bé thật sự hạnh phúc đến khó tả. Bụng Kim Hạ ngày một to lên, di chuyển hay làm việc cũng khó khăn hơn rất nhiều.

Ngày chuyển dạ cũng đến, Kim Hạ trong phòng sinh mà vô cùng đau đớn. Lục Dịch cũng xin phép bác sĩ cho mình vào cùng Kim Hạ, nhìn Kim Hạ đau đớn như vậy, Lục Dịch thật sự cảm thấy hối hận khi muốn cô sinh con. Kim Hạ dù khá đau nhưng cũng nhanh chóng sinh được Tiểu Lục Dịch một cách an toàn. Nhìn đứa trẻ nằm lên người mình mà bao nhiêu cảm xúc trong đều dâng trào. Đứa bé là kết tinh tình yêu của hai người, là sợi dây liên kết không thể nào cắt đứt của hai người. Lục Dịch nhìn Kim Hạ mà có chút đau sót, nhưng nhìn đứa trẻ đang ngoái khóc kia và nụ cười hạnh phúc của Kim Hạ thì lại cảm thấy có chút an ủi, nhẹ lòng hơn hẳn.

Ngôi nhà xuất hiện thêm một tiểu thiên thần đúng là đông vui hơn hẳn, Lục Dịch ngày ngày ở bên cạnh hai mẹ con, thay Kim Hạ làm hết mọi việc, từ thay tã, tắm rửa, đến cả dỗ con trai ngủ cũng do một tay Lục Dịch làm. Ây ây, mọi người đừng nghĩ là do Kim Hạ ăn hiếp Lục Dịch nha, là do Lục Dịch giành làm hết đó. Kim Hạ chỉ cần động người một chút là Lục Dịch liền bay đến “Để đó anh làm”, Tiểu Lục Dịch vừa óe khóc thì “Để đó cho anh”. Mặc dù Kim Hạ cảm thấy vô cùng thoải mái bởi sự chăm sóc vô cùng chu đáo của Lục Dịch, nhưng lại cảm thấy dường như Lục Dịch đã sắp bị Tiểu Lục Dịch cướp đi rồi ^^.

- Ông xã à! Anh chơi với con cả ngày rồi không mệt sao?

- Không mệt!

- Ây da, …. từ nữ chính ngôn tình … em sắp trở thành nữ phụ đam mỹ rồi đấy!

Lục Dịch nghe vậy, liền bật cười cô nàng, con mèo nhỏ vậy mà lại đi ghen với chính bảo bối do mình sinh ra sao. Để tiểu bảo bối nằm lại vào nôi, anh tiến đến ôm lấy đại bảo bối, thủ thỉ.

- Sao vậy?

- Em còn tưởng sinh con trai rồi, con trai sẽ trở thành tình địch của anh, thật không ngờ, cuối cùng lại trở thành tình địch của em.

- Vậy chúng ta làm thêm một Tiểu Kim Hạ đi, như vậy … công bằng với em rồi.

- Anh, … nói cái gì vậy!!

- Kim Hạ, anh sợ em mệt, nên chăm con giùm em, cuối cùng lại quên để ý đến em,… anh xin lỗi!

- Em chỉ đùa thôi mà, anh không cần nghiêm túc vậy đâu! Nhìn hai người như vậy, em thật sự rất vui, sao lại đi ghen với chính con trai của mình được chứ! Hihi,…

- Bà Lục à, thật ra … đúng là anh có đang tránh em đấy!

- Tại sao?

- Em mới sinh xong, còn chưa khỏe hẳn, cần được nghỉ ngơi nhiều, anh sợ… ở gần em… anh sẽ không thể kiềm chế được nữa, hơn 9 tháng rồi đó!



- Nè… lỡ con nghe được thì sao?

- Thằng bé không hiểu được đâu!

- Anh đó,… lưu manh quá!

- Không lưu manh mà sao có được Tiểu Lục Dịch nhanh như vậy!

- Thôi anh đừng nói nữa mà!

Thời gian thấm thoát thoát trôi qua, Tiểu Lục Dịch nay đã được 4 tuổi. Sau một khoảng thời gian dài đóng băng hoạt động, Lục Dịch cũng đã trở lại làm việc. Lần comback lần này, Lục Dịch còn được sự đồng ý của công ty, đã cho ra mắt một MV mang tên “Gia đình”, đưa cả Kim Hạ và Tiểu Lục Dịch vào đóng chung MV với anh. Từ ngày công khai kết hôn rồi đến sinh con, Lục Dịch nhận được sự ủng hộ vô bờ bến của fan hâm mộ. Có thể nói anh là một trong những nghệ sĩ rất hiếm hoi của showbiz hiện tại được nhiều người ủng hộ cuộc sống riêng tư như vậy. Không còn công kích, không còn ném đá, bây giờ chỉ còn lại những ngọt ngào và hạnh phúc thôi.

Tiểu Lục Dịch càng lớn càng giống Lục Dịch y đúc, từ ngoại hình đến tính cách thật sự như một khuôn đúc ra. Nhưng cũng may, không khó ở như Lục Dịch, Tiểu Lục Dịch còn được di truyền tính cách thân thiện của Kim Hạ, khiến mọi người ai ai cũng yêu quý.

- Lục Dịch!! Anh ra xem con trai ruột của anh làm gì nè!!

- Sao vậy?

Lục Dịch nghe Kim Hạ gọi không biết chuyện gì, hối hả chạy xuống lầu xem. Tiểu Lục Dịch từ ngoài vườn lon ton bước vào nhà, tay chân thì không được sạch lắm, khắp nhà bị Tiểu Lục Dịch làm bẩn hết. Hơn nữa, trên sàn cũng đổ đầy đồ chơi, TV thì đang mở Tom&Jerry ồn ào. Cả căn nhà bị Tiểu Lục Dịch làm cho loạng cả lên. Nhưng trước đôi mắt to tròn chứa đầy sự đáng yêu vô số tội đó, khiến Kim Hạ không thể nào la con được, đành la cha của con vậy!

- Anh xem đó, tại anh lúc nhỏ quậy phá như vậy, nên bây giờ nghiệp quật rồi đó.

- Bây giờ anh mới biết, thì ra lúc trước ba anh đã vất vả như vậy. Được rồi, con trai ngoan, ba dẫn con đi tắm nha!

- Khoan, khoan,… anh định để nhà cho em dọn một mình sao?

- Ừa,… anh phải lo cho con trai ruột của anh trước chứ!

- Không được, bây giờ là con trai ruột của em rồi, em sẽ tắm cho con, anh… dọn nhà đi!

- Haizzz,… được rồi, bà xã đại nhân. Chuyện tốt thì là con trai em, chuyện xấu đều là con trai anh làm! Vậy em tắm cho con đi! Anh dọn nhà!

- Hihi,… đùa anh chút thôi, để em dọn cùng anh rồi tắm cho con sau.

- Con cũng dọn nữa!

- Vậy con dọn một mình nha! – Cả Lục Dịch và Kim Hạ đều đồng thanh

- Ơ?

Lục Dịch và Kim Hạ nhìn gương mặt tiểu bảo bối mà phì cười. Cả 3 cùng nhau vui vẻ thu dọn bãi chiến trường do Tiểu Lục Dịch gây ra, rồi Đại Lục Dịch cũng dắt con trai mình đi tắm rửa sạch sẽ.

Lục Dịch sau này, cũng vẫn tiếp tục hoạt động trong showbiz, ngoại trừ âm nhạc, bây giờ anh còn tham gia các show truyền hình, show thực tế. Và gần đây nhất chính là, kéo theo cả Tiểu Lục Dịch đi kiếm cơm ^^. Dưới “sức ép” của các fan, cùng sự đồng ý của Kim Hạ cũng như ông bà hai bên, Lục Dịch đã dẫn theo Tiểu Lục Dịch tham gia “Bố ơi, mình đi đâu thế?”.

Kim Hạ nhìn con trai tham gia show cùng Lục Dịch mà thật sự bất ngờ. Cô dĩ nhiên biết rõ thằng bé rất lanh lợi, không giống mấy đứa trẻ bình thường, nhưng không ngờ thằng bé lại rất hiểu chuyện, rất tinh tế giải quyết mọi chuyện. Đúng là cha nào con nấy, ai cũng xuất sắc như nhau. Ngoài những giây phút buồn cười của hai bố con, thì Kim Hạ lại nhận ra bản thân dường như đã quá nghiêm khắc với con mình. Cô lo cho sức khỏe thằng bé, nên hay ngăn không cho thằng bé ăn những thứ như gà rán, đồ chiên dầu mỡ, hay kem lạnh,… Nhưng nhìn những lúc Lục Dịch dẫn con trai đi ăn, nhìn gương mặt hạnh phúc của thằng bé, cô thật sự cảm thấy mình thật đáng trách. Dù biết đó là tốt cho con, nhưng dù sao vẫn là một đứa trẻ, ăn uống có lẽ là điều hạnh phúc nhất của chúng, nhưng cô lại ngăn cản,… Lục Dịch ngồi bên cạnh Kim Hạ, nhận thấy có chút bất thường trên gương mặt cô, nhìn lại cảnh TV đang chiếu, thì anh cũng đủ hiểu cô đang nghĩ gì. Ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt lấy tóc cô, an ủi

- Không có gì đâu, em không làm sai, là anh quá chiều thằng bé thôi!

- Có phải em chưa bao giờ nghĩ cho cảm giác của con không?

- Không phải đâu, em làm vậy là đúng, thằng bé lớn lên sẽ rất cảm ơn em đó. Ngoan, đừng nghĩ nhiều nữa!

Show cũng quay xong rồi, nhưng không biết dạo gần đây Lục Dịch làm gì mà cứ bắt cóc con trai cô đi hoài. Kim Hạ sau một ngày làm việc vất cả cũng quay về nhà, nhìn cục bông lon ton chạy ra đón, thật sự bao nhiêu mệt mõi đều tan biến hết.

- Bảo bối có nhớ mẹ không?

- Có ạ!

- Hôm nay con đã đi đâu với ba vậy?

- Ba nói con không được nói.

- Tại sao vậy? Tiểu bảo bối bây giờ thương ba hơn mẹ sao?

- Không phải đâu ạ, ba nói con tuyệt đối không được nói với mẹ là ngày mai ba muốn tổ chức sinh nhật bất ngờ cho mẹ ở nhà hàng của chú Dương Nhạc, hơn nữa còn đặt cho mẹ bộ váy cưới mới, để gia đình chúng ta cùng nhau chụp một tấm ảnh cưới mới, trong đó có con nữa, rồi treo lên tường, với lại,… ummm…. à, ba còn kêu con phải đòi mẹ sinh em cho con nữa! Ba nói con không được nói những điều đó với mẹ, nên con sẽ không nói đâu! Hihi

Kim Hạ bật cười, nghe cục bông này nói chuyện, mà cảm thấy thật tội nghiệp Lục Dịch, cuối cùng tính tới tính lui lại không tính được sẽ bị con trai mình phản bội.

- Được rồi, nếu ba đã dặn con không được nói với mẹ, thì mẹ sẽ không hỏi con nữa đâu!

- Dạ được!

Cả hai mẹ con đứng trước cửa mà phì cười, nụ cười đó chính là … cười vô mặt Lục Dịch!!

Kim Hạ nhờ sự lanh lợi của con trai mà cũng không có gì bất giờ với sự chuẩn bị của Lục Dịch nữa, dù vậy, cô vẫn trãi qua một ngày sinh nhật rất hạnh phúc vào ngọt ngào cùng gia đình nhỏ của mình.

- Bà Lục à, có phải em mua chuộc con trai anh không? Tại sao thằng bé lại chịu nói hết mọi chuyện với em vậy?

- Là do ăn ở đó anh!

- Uổng công anh thương thằng bé như vậy, cuối cùng lại cùng em phản bội anh! Không được, anh phải tìm thêm người đứng về phía anh mới được!

- Anh tìm ai?

- Tiểu Kim Hạ!

Vừa nói hết câu, còn chưa để cô kịp phản ứng, Lục Dịch đã hôn lên môi Kim Hạ, đè cả người cô xuống giường, bắt đầu quá trình tìm kiếm Tiểu Kim Hạ!

Một năm sau, gia đình nhỏ 3 người đã đón thêm thành viên mới. Nhờ đêm ngọt ngào đó, mà Kim Hạ đã sinh ra một Tiểu Kim Hạ. Tiểu Kim Hạ sau khi biết đi, thì bám chặt lấy Lục Dịch, Lục Dịch đi đâu, tiểu công chúa nhỏ liền lí lắc chạy theo đó. Dù rằng bị Tiểu Kim Hạ bám theo cả ngày nhưng Lục Dịch vẫn chia đều tình cảm cho cả hai đứa con, à với hai đứa con và một người vợ. Tiểu Lục Dịch tuy còn nhỏ, nhưng lại rất hiểu chuyện, rất yêu thương em gái, cũng không hề so đo gì khi ba mẹ quan tâm em hơn, dù sao em cũng nhỏ hơn mà.

Nếu Tiểu Lục Dịch là bản sao của Lục Dịch thì Tiểu Kim Hạ cũng chính làn bản sao của Kim Hạ. Từ đôi mắt, chiếc mũi, cho đến cái miệng chúm chím, đều không khác gì Kim Hạ. Từ ngày Tiểu Kim Hạ biết đi, biết nói thì Kim Hạ và Lục Dịch phải liên tục mua chén dĩa mới, bởi con bé lúc nào ăn xong cũng dành rửa chén cùng ba mẹ, và cũng vì lí do đó mà chén dĩa vỡ liên hồi. Và cuối cùng hai người quyết định đổi hết qua dùng chén dĩa bằng chất liệu chống vỡ.

- Tại sao ba mẹ và anh hai chụp ảnh đẹp như vậy mà không cho con đi vậy ạ?

Tiểu Kim Hạ nhìn bức ảnh Kim Hạ, Lục Dịch và Tiểu Lục Dịch được treo trên tường mà thắc mắc hỏi?

- Bảo bối à, không phải không cho con đi mà lúc đó con còn chưa ra đời, sau này con lớn hơn một chút, gia đình chúng ta sẽ đi chụp lại vài tấm treo lên như vậy có chịu không?

- Dạ chịu ạ!

Gia đình nhỏ 4 người cứ thế mà ngày ngày vui vẻ bên cạnh nhau. Bao nhiêu đau khổ, sóng gió đều đã qua hết rồi. Bây giờ chỉ còn lại bình yên.

Tiểu Lục Dịch lúc nhỏ rất bám Lục Dịch nhưng càng lớn lại thích bám Kim Hạ hơn, nhưng mà cũng không phải là thích bám Lục Dịch mà là do Lục Dịch bắt cóc thằng bé suốt ngày đó chứ. Còn về Tiểu Kim Hạ thì dù nhỏ hay lớn vẫn bám riết lấy Lục Dịch. Có lẽ vì hai đứa nhỏ chính là bản sao của đối phương, cho nên bản sao người này thì sẽ bám lấy bản sao người kia thôi!

Và chắc chắn rằng cho dù là kiếp này, kiếp sau hay kiếp sau nữa thì Kim Hạ và Lục Dịch mãi mãi cũng là của nhau.

--------------- HẾT -----------------

Cảm ơn mọi người đã cùng mình đi hết toàn bộ 21 chương của cả bộ [Nhật kí 365 ngày của tôi]. Rất cảm ơn sự quan tâm và góp ý của mọi người. Trong quá trình đánh máy không tránh những thiếu sót, hy vọng mọi người thông cảm.

Nếu mọi người có góp ý hay nhận xét gì, mọi người đừng ngại nói với mình nha, để mình có thể rút kinh nghiệm cho những lần sau. Cảm ơn mọi người rất nhiều! Hẹn gặp lại mọi người trong những Fic tiếp theo. Yêu mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Kí 365 Ngày Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook