Chương 13: Ngày 21 tháng 7
Nhược cẩn Trần
14/10/2022
Editor: Cá Muối.
Beta-er: LalaliAn.
Mấy ngày nay tôi vẫn luôn nằm lì ở nhà, trong mắt bố mẹ tôi thì đây là việc hết sức bất thường. Thế nên ngay tối đó mẹ liền đến tâm sự với tôi.
Tôi chưa từng nói với bất cứ ai về những điều dị thường gần đây, nhưng hiện tại tôi đã vô cùng chán nản và mệt mỏi, đột nhiên rất muốn bộc bạch hết nỗi trầm tư của mình, kể cả khi họ có coi tôi là đồ thần kinh đi chăng nữa.
"Mẹ, mẹ có biết về 'Thịt' không?"
Tôi vô cùng bối rối trước phản ứng của mẹ, đây cũng không phải lần đầu tiên tôi hỏi mấy thứ liên quan đến thịt.
Nhưng vẻ mặt của mẹ khiến tôi thật băn khoăn không biết phải diễn tả thế nào nữa.
Sợ hãi? Kinh hoàng? Hay hoảng loạn nhỉ?.
Nhưng chỉ trong giây lát ngắn ngủi tôi đã có thể chắc chắn một điều, mẹ tôi có biết về " Thịt", hơn nữa còn chính là "nó" mà tôi đang nói tới.
Nhưng khi tôi cố gặng hỏi, bà lại coi như không biết gì.
"Thịt gì chứ? Nếu con thèm thịt dê hay thịt lợn thì mai mẹ sẽ mua cho con."
Bà cười nói, dường như những biểu cảm thất thố kia chỉ là ảo giác của tôi mà thôi.
Tôi hoảng loạn vô cùng.
Mẹ, mẹ đang giấu con điều gì, tại sao lại phải giấu con như vậy? Rốt cuộc "Thịt" chính xác là gì?
Và có lẽ tôi đã phát hiện ra điều mà tôi không nên được biết.
Ở trường tôi đã học được rất nhiều điều, khoa học luôn nói với tôi rằng trên đời này không có cái gì gọi là ma quỷ cả, nhưng hiện tại..
Đáng buồn thay, chính tôi cũng không biết thực tế thứ gì đang tồn tại nữa.
Beta-er: LalaliAn.
Mấy ngày nay tôi vẫn luôn nằm lì ở nhà, trong mắt bố mẹ tôi thì đây là việc hết sức bất thường. Thế nên ngay tối đó mẹ liền đến tâm sự với tôi.
Tôi chưa từng nói với bất cứ ai về những điều dị thường gần đây, nhưng hiện tại tôi đã vô cùng chán nản và mệt mỏi, đột nhiên rất muốn bộc bạch hết nỗi trầm tư của mình, kể cả khi họ có coi tôi là đồ thần kinh đi chăng nữa.
"Mẹ, mẹ có biết về 'Thịt' không?"
Tôi vô cùng bối rối trước phản ứng của mẹ, đây cũng không phải lần đầu tiên tôi hỏi mấy thứ liên quan đến thịt.
Nhưng vẻ mặt của mẹ khiến tôi thật băn khoăn không biết phải diễn tả thế nào nữa.
Sợ hãi? Kinh hoàng? Hay hoảng loạn nhỉ?.
Nhưng chỉ trong giây lát ngắn ngủi tôi đã có thể chắc chắn một điều, mẹ tôi có biết về " Thịt", hơn nữa còn chính là "nó" mà tôi đang nói tới.
Nhưng khi tôi cố gặng hỏi, bà lại coi như không biết gì.
"Thịt gì chứ? Nếu con thèm thịt dê hay thịt lợn thì mai mẹ sẽ mua cho con."
Bà cười nói, dường như những biểu cảm thất thố kia chỉ là ảo giác của tôi mà thôi.
Tôi hoảng loạn vô cùng.
Mẹ, mẹ đang giấu con điều gì, tại sao lại phải giấu con như vậy? Rốt cuộc "Thịt" chính xác là gì?
Và có lẽ tôi đã phát hiện ra điều mà tôi không nên được biết.
Ở trường tôi đã học được rất nhiều điều, khoa học luôn nói với tôi rằng trên đời này không có cái gì gọi là ma quỷ cả, nhưng hiện tại..
Đáng buồn thay, chính tôi cũng không biết thực tế thứ gì đang tồn tại nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.