Nhật Ký Cải Tạo Sát Nhân Máu Lạnh
Chương 16: Thật Sự Có Thể Dạy Dỗ Nó Được Sao
Tùy Tiện Quả Thị Chân Đích Mạ
27/05/2022
Dường như Giang Dạ nếm ra mùi vị khác biệt, động tác mút vào vội vã ngày trước đã chậm hơn rất nhiều, đôi lông mày nhỏ vô thức nhướng lên.
Hệ thống than thở trong đầu, Lâm Giang Mộ bực dọc trợn mắt với đứa trẻ, nâng bình sữa lên hỏi: "Không uống nữa à?"
Nó ôm bình sữa, uống xong với tốc độ nhanh hơn rồi thả tay như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Lâm Giang Mộ cầm chiếc khăn nhỏ lau miệng cho nó, nói: "Được rồi, ngủ đi."
Đứa trẻ ngoan ngoãn nằm xuống, cô kéo chăn đắp cho nó.
Hệ thống: "Ký chủ, ba ngày rồi Giang Dạ nhỏ chưa tắm rửa."
"Cần mi lắm mồm à, ta mà không biết điều ấy sao?"
"Vậy thì bao giờ cô mới tắm cho nó đây?"
Hệ thống không nghe thấy câu trả lời.
Lâm Giang Mộ tắt đèn nằm xuống, nhìn một mảnh đen kịt trước mắt.
Hệ thống lại thở dài, rất giống con người: "Ký chủ, tôi biết cô cũng oán hận nhưng bây giờ không còn cách nào khác, đến cũng đã đến rồi. Chúng ta cùng nhau dạy dỗ Giang Dạ thật tốt để sau này không có nhiều người phải chết đến vậy. Mà ký chủ là cô, chỉ cần nhiệm vụ thành công thì không những cô được sống lại lần nữa mà còn nhận được một giải thưởng lớn bất ngờ đến từ công ty của chúng tôi!"
Cô trở mình quay lưng về phía Giang Dạ.
Nói thì nói vậy nhưng trong lòng lúc nào cũng khó chịu.
Đối mặt với một tên sát nhân biến thái sẽ tàn nhẫn giết chết vô số người trong tương lai, cho dù bây giờ vẫn còn là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện gì thì cô cũng không thể hoàn toàn buông lỏng cảnh giác được.
Cô thật sự có thể dạy dỗ nó được sao?
Cửa hàng của Ngưu Xuyên Hồng ở bên lề đường, ngày thường buôn bán thuận lợi, chồng của cô ta làm công ở thành phố A, một năm sẽ về nhà một lần.
Gần đến cuối năm, từ một tuần nhập hàng một lần cô ta đổi thành ba lần một tuần, chăm sóc đưa đón con trai đi học, thật sự rất bận nên mới nảy sinh suy nghĩ thuê người làm công nhật.
Mà ngày đầu tiên Giang Mộ đã mang đến cho cô ta một bất ngờ lớn.
Hôm nay có rất nhiều khách, cô ta sợ Giang Mộ tính toán sai nên đặc biệt đi đến bên cạnh cô nhìn xem sao.
Người đàn ông cầm bốn bao thuốc và một chai đồ uống, cô ta lấy ra một chiếc máy tính chồng mình mang về từ thành phố A.
Còn chưa bắt đầu bấm máy đã nghe thấy Giang Mộ nói với người đàn ông: "Ba mươi lăm đồng."
Cô ta lườm Giang Mộ đầy trách móc, kéo cô ra phía sau rồi cười, nói với người đàn ông: "Ngại quá, cô ấy mới đến đây."
Hệ thống than thở trong đầu, Lâm Giang Mộ bực dọc trợn mắt với đứa trẻ, nâng bình sữa lên hỏi: "Không uống nữa à?"
Nó ôm bình sữa, uống xong với tốc độ nhanh hơn rồi thả tay như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Lâm Giang Mộ cầm chiếc khăn nhỏ lau miệng cho nó, nói: "Được rồi, ngủ đi."
Đứa trẻ ngoan ngoãn nằm xuống, cô kéo chăn đắp cho nó.
Hệ thống: "Ký chủ, ba ngày rồi Giang Dạ nhỏ chưa tắm rửa."
"Cần mi lắm mồm à, ta mà không biết điều ấy sao?"
"Vậy thì bao giờ cô mới tắm cho nó đây?"
Hệ thống không nghe thấy câu trả lời.
Lâm Giang Mộ tắt đèn nằm xuống, nhìn một mảnh đen kịt trước mắt.
Hệ thống lại thở dài, rất giống con người: "Ký chủ, tôi biết cô cũng oán hận nhưng bây giờ không còn cách nào khác, đến cũng đã đến rồi. Chúng ta cùng nhau dạy dỗ Giang Dạ thật tốt để sau này không có nhiều người phải chết đến vậy. Mà ký chủ là cô, chỉ cần nhiệm vụ thành công thì không những cô được sống lại lần nữa mà còn nhận được một giải thưởng lớn bất ngờ đến từ công ty của chúng tôi!"
Cô trở mình quay lưng về phía Giang Dạ.
Nói thì nói vậy nhưng trong lòng lúc nào cũng khó chịu.
Đối mặt với một tên sát nhân biến thái sẽ tàn nhẫn giết chết vô số người trong tương lai, cho dù bây giờ vẫn còn là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện gì thì cô cũng không thể hoàn toàn buông lỏng cảnh giác được.
Cô thật sự có thể dạy dỗ nó được sao?
Cửa hàng của Ngưu Xuyên Hồng ở bên lề đường, ngày thường buôn bán thuận lợi, chồng của cô ta làm công ở thành phố A, một năm sẽ về nhà một lần.
Gần đến cuối năm, từ một tuần nhập hàng một lần cô ta đổi thành ba lần một tuần, chăm sóc đưa đón con trai đi học, thật sự rất bận nên mới nảy sinh suy nghĩ thuê người làm công nhật.
Mà ngày đầu tiên Giang Mộ đã mang đến cho cô ta một bất ngờ lớn.
Hôm nay có rất nhiều khách, cô ta sợ Giang Mộ tính toán sai nên đặc biệt đi đến bên cạnh cô nhìn xem sao.
Người đàn ông cầm bốn bao thuốc và một chai đồ uống, cô ta lấy ra một chiếc máy tính chồng mình mang về từ thành phố A.
Còn chưa bắt đầu bấm máy đã nghe thấy Giang Mộ nói với người đàn ông: "Ba mươi lăm đồng."
Cô ta lườm Giang Mộ đầy trách móc, kéo cô ra phía sau rồi cười, nói với người đàn ông: "Ngại quá, cô ấy mới đến đây."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.