Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca Ca
Chương 36:
Hoa Mãn Thiên Thụ
30/07/2023
Chỉ thấy một chàng trai mặc áo gió trông vô cùng lãng tử bước ra!
“Thôi Hạo Bạch!”
Giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Lục Cẩm Xuyên truyền tới.
Lúc này dưới bình luận lại lần nữa sôi trào:
[Bất ngờ chưa ông già, bất ngờ chưa]
[Chỉ muốn hỏi là bất ngờ chưa ông già?]
[Không ngờ được lúc còn sống, tui có thể nhìn thấy hai nam thần ở cùng một chương trình]
[Trời má ơi! Thế mà lại là anh Hạo Bạch của chúng ta! Tiểu Bạch ơi ~]
[A a a a! Tui điên mất rồi! Hai anh trai điên mất rồi, CP mà tui chèo thế mà lại chung khung hình]
[Chị em ở lầu trên ơi, tui cũng thía!!!]
[Tiết mục tương ái tương sát sắp sửa bắt đầu rồi]
“Xin chào mọi người!” Thôi Hạo Bạch mang vẻ mặt hòa nhã chào hỏi mọi người.
"Xin chào! Hoan nghênh cậu đến đây!" Những người trong tổ chương trình lần lượt chào hỏi, bọn họ vô cùng hoan nghênh sự xuất hiện của Thôi Hạo Bạch, đương nhiên những người đó không bao gồm Lục Cẩm Xuyên.
Giang Chỉ nhìn Thôi Hạo Bạch, cũng mở to hai mắt nhìn! Anh trai này cũng quá dịu dàng rồi, trong ánh mắt Giang Chỉ hiện lên ngôi sao lấp lánh! Giang Chỉ không đu idol nhưng cũng cảm thấy bản thân sa vào rồi.
“Xin chào, bạn nhỏ Giang Chỉ!”
“Anh biết em hả?” Giang Chỉ mở to mắt, nghiêng đầu đánh giá.
“Đương nhiên rồi! Nhóc con đáng yêu như vậy sao anh có thể không biết được!” Vẻ mặt của Thôi Hạo Bạch dịu dàng.
Giang Chỉ thẹn thùng cười cười, khuôn mặt đỏ bừng, cảm thấy trái tim của mình đang đập bùm bùm.
Lục Cẩm Xuyên nhìn thấy cảnh này hận không thể đập rớt đầu chó của Thôi Hạo Bạch, em gái nhà mình còn chưa làm thế với mình bao giờ.
Tức giận! Giận đến điên rồi! Ekip chương trình nhất định cố ý!
Giờ phút này, trong đầu của Lục Cẩm Xuyên xoay vòng vòng: Tôi không phải là người, nhưng cậu là thật sự chó! Cậu đã biến tôi trở thành một thằng hề trong hiện thực!!!
Nhìn Thôi Hạo Bạch, đối thủ một mất một còn của mình, Lục Cẩm Xuyên khó có thể giữ nổi bình tĩnh: Đừng nhìn tên này dịu dàng vô hại, nhưng thật ra cậu ta chính là một kẻ lừa đảo!
“Này, cậu muốn làm gì với em gái tôi đấy?” Lục Cẩm Xuyên bày ra vẻ mặt cảnh giác.
“Anh Cẩm…” Thôi Hạo Bạch bất đắc dĩ cười, phản ứng này cũng hơi quá đáng rồi thì phải?
Lục Cẩm Xuyên quay đầu: “Hừ!”
[Em gái của tôi thế mà lại là fan của đối thủ một mất một còn]
[Ghen tị rồi, đổ dấm rồi]
[Ờm. Lục Thần kiêu ngạo như vậy từ khi nào nhỉ?]
[Không ngờ rằng mình lại đoán sai vị trí… (mosaic)]
Lúc này tổ chương trình cũng đi ra, bọn họ sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn, tiếp tục kiếm chuyện hỏi: “Nói như vậy, cậu Lục Cẩm Xuyên thấy Thôi Hạo Bạch chắc là vui lắm đúng không? Nghe nói hai người lâu rồi không gặp nhau!”
“Ha ha!” Lục Cẩm Xuyên không hề che giấu sự không vui của mình chút nào.
Thôi Hạo Bạch lại cười cười dịu dàng nói: "Bởi vì mấy năm nay công việc của chúng tôi đều rất bận, rất khó có thời gian gặp mặt, cho nên tôi rất cảm ơn ekip chương trình đã cho tôi cơ hội có thể tham gia chương trình cùng với anh Lục Cẩm Xuyên.
“Lâu rồi không gặp mà tính tình anh Lục vẫn đang yêu như vậy.”
“Không biết ăn nói thì đừng nói lung tung!” Lục Cẩm Xuyên rất là không vui!
Tên Thôi Hạo Bạch này vẫn giống như trước, tính tình tốt đến mức khiến người ta chán ghét!
[A a a! Tui vừa nghe thấy gì cơ???]
[Không phải đâu! Không phải đâu! Vì sao tui lại ngửi được cái mùi gì ngọt ngọt]
[Tại sao lại biến thành ngọt ngào rồi, không phải nghe đồn hai người này bất hòa sao?]
Đối mặt với tính tình nhỏ nhen của Lục Cẩm Xuyên, Thôi Hạo Bạch vẫn bày ra vẻ mặt bao dung!
Ngay lập tức mọi người càng xem càng cảm thấy có chút gì đó!
Ekip chương trình càng không bỏ lỡ cơ hội này!
Ngay khi bọn họ muốn bới móc thêm một ít đề tài từ Lục Cẩm Xuyên, Thôi Hạo Bạch đã mở miệng chuyển đề tài!
“Lần này tới đây, tôi có mang theo một chút quà cho các bạn nhỏ! Không biết bọn trẻ có thích không!”
“Thôi Hạo Bạch!”
Giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Lục Cẩm Xuyên truyền tới.
Lúc này dưới bình luận lại lần nữa sôi trào:
[Bất ngờ chưa ông già, bất ngờ chưa]
[Chỉ muốn hỏi là bất ngờ chưa ông già?]
[Không ngờ được lúc còn sống, tui có thể nhìn thấy hai nam thần ở cùng một chương trình]
[Trời má ơi! Thế mà lại là anh Hạo Bạch của chúng ta! Tiểu Bạch ơi ~]
[A a a a! Tui điên mất rồi! Hai anh trai điên mất rồi, CP mà tui chèo thế mà lại chung khung hình]
[Chị em ở lầu trên ơi, tui cũng thía!!!]
[Tiết mục tương ái tương sát sắp sửa bắt đầu rồi]
“Xin chào mọi người!” Thôi Hạo Bạch mang vẻ mặt hòa nhã chào hỏi mọi người.
"Xin chào! Hoan nghênh cậu đến đây!" Những người trong tổ chương trình lần lượt chào hỏi, bọn họ vô cùng hoan nghênh sự xuất hiện của Thôi Hạo Bạch, đương nhiên những người đó không bao gồm Lục Cẩm Xuyên.
Giang Chỉ nhìn Thôi Hạo Bạch, cũng mở to hai mắt nhìn! Anh trai này cũng quá dịu dàng rồi, trong ánh mắt Giang Chỉ hiện lên ngôi sao lấp lánh! Giang Chỉ không đu idol nhưng cũng cảm thấy bản thân sa vào rồi.
“Xin chào, bạn nhỏ Giang Chỉ!”
“Anh biết em hả?” Giang Chỉ mở to mắt, nghiêng đầu đánh giá.
“Đương nhiên rồi! Nhóc con đáng yêu như vậy sao anh có thể không biết được!” Vẻ mặt của Thôi Hạo Bạch dịu dàng.
Giang Chỉ thẹn thùng cười cười, khuôn mặt đỏ bừng, cảm thấy trái tim của mình đang đập bùm bùm.
Lục Cẩm Xuyên nhìn thấy cảnh này hận không thể đập rớt đầu chó của Thôi Hạo Bạch, em gái nhà mình còn chưa làm thế với mình bao giờ.
Tức giận! Giận đến điên rồi! Ekip chương trình nhất định cố ý!
Giờ phút này, trong đầu của Lục Cẩm Xuyên xoay vòng vòng: Tôi không phải là người, nhưng cậu là thật sự chó! Cậu đã biến tôi trở thành một thằng hề trong hiện thực!!!
Nhìn Thôi Hạo Bạch, đối thủ một mất một còn của mình, Lục Cẩm Xuyên khó có thể giữ nổi bình tĩnh: Đừng nhìn tên này dịu dàng vô hại, nhưng thật ra cậu ta chính là một kẻ lừa đảo!
“Này, cậu muốn làm gì với em gái tôi đấy?” Lục Cẩm Xuyên bày ra vẻ mặt cảnh giác.
“Anh Cẩm…” Thôi Hạo Bạch bất đắc dĩ cười, phản ứng này cũng hơi quá đáng rồi thì phải?
Lục Cẩm Xuyên quay đầu: “Hừ!”
[Em gái của tôi thế mà lại là fan của đối thủ một mất một còn]
[Ghen tị rồi, đổ dấm rồi]
[Ờm. Lục Thần kiêu ngạo như vậy từ khi nào nhỉ?]
[Không ngờ rằng mình lại đoán sai vị trí… (mosaic)]
Lúc này tổ chương trình cũng đi ra, bọn họ sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn, tiếp tục kiếm chuyện hỏi: “Nói như vậy, cậu Lục Cẩm Xuyên thấy Thôi Hạo Bạch chắc là vui lắm đúng không? Nghe nói hai người lâu rồi không gặp nhau!”
“Ha ha!” Lục Cẩm Xuyên không hề che giấu sự không vui của mình chút nào.
Thôi Hạo Bạch lại cười cười dịu dàng nói: "Bởi vì mấy năm nay công việc của chúng tôi đều rất bận, rất khó có thời gian gặp mặt, cho nên tôi rất cảm ơn ekip chương trình đã cho tôi cơ hội có thể tham gia chương trình cùng với anh Lục Cẩm Xuyên.
“Lâu rồi không gặp mà tính tình anh Lục vẫn đang yêu như vậy.”
“Không biết ăn nói thì đừng nói lung tung!” Lục Cẩm Xuyên rất là không vui!
Tên Thôi Hạo Bạch này vẫn giống như trước, tính tình tốt đến mức khiến người ta chán ghét!
[A a a! Tui vừa nghe thấy gì cơ???]
[Không phải đâu! Không phải đâu! Vì sao tui lại ngửi được cái mùi gì ngọt ngọt]
[Tại sao lại biến thành ngọt ngào rồi, không phải nghe đồn hai người này bất hòa sao?]
Đối mặt với tính tình nhỏ nhen của Lục Cẩm Xuyên, Thôi Hạo Bạch vẫn bày ra vẻ mặt bao dung!
Ngay lập tức mọi người càng xem càng cảm thấy có chút gì đó!
Ekip chương trình càng không bỏ lỡ cơ hội này!
Ngay khi bọn họ muốn bới móc thêm một ít đề tài từ Lục Cẩm Xuyên, Thôi Hạo Bạch đã mở miệng chuyển đề tài!
“Lần này tới đây, tôi có mang theo một chút quà cho các bạn nhỏ! Không biết bọn trẻ có thích không!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.