Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca Ca
Chương 37:
Hoa Mãn Thiên Thụ
30/07/2023
“Thích ạ!”
“Dạ thích!”
“Em thích lắm!”
Mấy đứa nhóc đồng loạt trả lời.
Thôi Hạo Bạch vốn là người hài hước thú vị, hơn nữa còn dịu dàng, không bao lâu đã hòa mình cùng lũ trẻ.
Các bạn nhỏ đều rất thích nghe anh Hạo Bạch kể chuyện.
Lục Cẩm Xuyên đứng bên cạnh chỉ hừ một tiếng, cái con nhóc Giang Chỉ này đúng là đồ vô lương tâm.
Bữa trưa hôm nay là do Thôi Hạo Bạch chuẩn bị, khác hẳn với Lục Cẩm Xuyên luống cuống tay chân, đồ ăn làm ra toàn một màu đen thùi, tài nghệ nấu nướng của Thôi Hạo Bạch lại là cấp bậc thần tiên!
“Ăn ngon lắm lắm lắm luôn!”
"Bạn gái tương lai của Hạo Bạch đúng là có số hưởng."
Đúng lúc này, ekip chương trình lại bắt đầu gây khó dễ: “Chỉ Chỉ này, cháu thấy cơm do anh Hạo Bạch làm như thế nào? Anh hai làm ngon hơn hay là anh Hạo Bạch làm ngon hơn?”
Sốc!
Giang Chỉ trưng vẻ mặt khiếp sợ nhìn chú đạo diễn, đây là hiện trường tử vong được nói ở trên mạng sao?
Phòng phát sóng trực tiếp ——
[Ha ha ha, ekip chương trình lại bắt đầu không làm người rồi]
[Nhãi con: Kịch bản ở thành thị thâm sâu quá, bé phải về nông thôn thôi]
[Đánh nhau đi! Đánh nhau đi! Lục Thần mau lên sàn!]
[Tập này lại có có kịch hay để xem rồi]
[Tài nghệ nấu nướng của Lục tổng còn cần phải so sánh sao?]
Nhìn vẻ mặt mong chờ của mọi người, cô bé rất tự nhiên chọn một phương án xử lý công bằng: "Cháu cảm cảm hai anh đều nấu rất ngon!”
Mặc dù trong lòng Lục Cẩm Xuyên cảm thấy bất mãn, nhưng mà nếu nói bản thân nấu ăn ngon, Lục Cẩm Xuyên đương nhiên cũng có chút xấu hổ!
Sau khi ăn trưa xong, bạn nhỏ Giang Chỉ nhìn Thôi Hạo Bạch: "Anh Hạo Bạch ơi, em có thể xin chữ ký của anh được không?"
“Đương nhiên không thành vấn đề!”
Lục Cẩm Xuyên phát hiện ra con bé hư Giang Chỉ kia vẫn đang nói chuyện gì đó với Thôi Hạo Bạch, cười hi hi ha ha vui vẻ như vậy khiến trong lòng Lục Cẩm Xuyên rất khó chịu.
Lục Cẩm Xuyên là loại người tôi mà khó chịu thì các người cũng đừng hòng yên ổn, cho nên trong lúc hai người đang nói chuyện, thỉnh thoảng anh lại xen vào một câu, nhìn ánh mắt hai người họ đều quay sang nhìn mình, Lục Cẩm Xuyên sung sướng cười to.
“Mọi người tiếp tục đi, coi như tôi không tồn tại!”
“…”
“Nếu như anh Lục không có việc gì làm thì chúng ta tâm sự đi.” Thôi Hạo Bạch nhìn vẻ mặt ấu trĩ của Lục Cẩm Xuyên, vui vẻ nói.
“Ai muốn nói chuyện với cậu chứ?”
“Anh Lục vẫn còn giận tôi bởi vì chuyện năm đó sao?”
“Ai thèm giận cậu! Đừng nói bừa!” Lục Cẩm Xuyên liếc mắt nhìn Thôi Hạo Bạch.
Bực rồi! Anh bực rồi!
“Anh hai, hai anh là bạn thân hả?” Giang Chỉ nhìn cuộc đối thoại của hai anh trai, vẻ mặt tò mò.
“Đúng vậy!”
“Ai là bạn thân với cậu ta!”
Lục Cẩm Xuyên và Thôi Hạo Bạch cùng đồng thanh nói.
Nhìn khuôn mặt giận dỗi của anh hai, Giang Chỉ nghiêng đầu nhìn Thôi Hạo Bạch, nhỏ giọng hỏi:
“Vậy là hai anh đang giận nhau hả?”
“Đừng nói linh tinh nữa.” Lục Cẩm Xuyên cáu kỉnh trả lời cô bé.
“Chỉ Chỉ thông minh quá! Anh chọc anh hai của em tức giận, cho nên muốn anh hai của em tha thứ cho anh.”
“Vậy anh xin lỗi chưa ạ?” Giang Chỉ dùng tư duy của bạn nhỏ hỏi.
“Anh muốn mượn chương trình lần này để trịnh trọng nói lời xin lỗi!”
“Có cái rắm.”
“Anh hai! Anh lại mắng người khác nữa rồi.” Giang Chỉ bày ra vẻ mặt nghiêm túc: "Phạt tiền!”
“Giang Tiểu Chỉ! Anh mắng người hồi nào hả?”
Mặt Lục Cẩm Xuyên đầy vẻ không phục!
Trước khi bắt đầu chương trình, Giang Chỉ và Lục Cẩm Xuyên đã thỏa thuận nếu Lục Cẩm Xuyên còn mắng người thì sẽ giảm tiền tiêu vặt. Bé con Giang Chỉ luôn ghi nhớ việc này trong lòng.
Phòng phát sóng trực tiếp —— Mọi người cũng đang bắt đầu thảo luận về chuyện của Lục Cẩm Xuyên và Thôi Hạo Bạch!
[Ha ha, tui nói mà, làm sao Lục Thần của tui lại đột nhiên trở nên dịu dàng chứ? Chiêu này dùng rất hay!]
[Chẳng lẽ lần này Tiểu Bạch tới đây là để xin lỗi sao]
[Tiểu Bạch, đừng hèn mọn như vậy mà]
[Cái tên Lục Cẩm Xuyên này đúng là đáng ghét]
[Tôi chỉ muốn biết giữa hai người họ đã xảy ra mâu thuẫn gì]
[Tôi nghe nói năm đó hai người bọn họ làm thực tập sinh ở cùng một công ty!!! Lúc ấy còn muốn làm một nhóm, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng cũng không giải quyết được gì]
“Dạ thích!”
“Em thích lắm!”
Mấy đứa nhóc đồng loạt trả lời.
Thôi Hạo Bạch vốn là người hài hước thú vị, hơn nữa còn dịu dàng, không bao lâu đã hòa mình cùng lũ trẻ.
Các bạn nhỏ đều rất thích nghe anh Hạo Bạch kể chuyện.
Lục Cẩm Xuyên đứng bên cạnh chỉ hừ một tiếng, cái con nhóc Giang Chỉ này đúng là đồ vô lương tâm.
Bữa trưa hôm nay là do Thôi Hạo Bạch chuẩn bị, khác hẳn với Lục Cẩm Xuyên luống cuống tay chân, đồ ăn làm ra toàn một màu đen thùi, tài nghệ nấu nướng của Thôi Hạo Bạch lại là cấp bậc thần tiên!
“Ăn ngon lắm lắm lắm luôn!”
"Bạn gái tương lai của Hạo Bạch đúng là có số hưởng."
Đúng lúc này, ekip chương trình lại bắt đầu gây khó dễ: “Chỉ Chỉ này, cháu thấy cơm do anh Hạo Bạch làm như thế nào? Anh hai làm ngon hơn hay là anh Hạo Bạch làm ngon hơn?”
Sốc!
Giang Chỉ trưng vẻ mặt khiếp sợ nhìn chú đạo diễn, đây là hiện trường tử vong được nói ở trên mạng sao?
Phòng phát sóng trực tiếp ——
[Ha ha ha, ekip chương trình lại bắt đầu không làm người rồi]
[Nhãi con: Kịch bản ở thành thị thâm sâu quá, bé phải về nông thôn thôi]
[Đánh nhau đi! Đánh nhau đi! Lục Thần mau lên sàn!]
[Tập này lại có có kịch hay để xem rồi]
[Tài nghệ nấu nướng của Lục tổng còn cần phải so sánh sao?]
Nhìn vẻ mặt mong chờ của mọi người, cô bé rất tự nhiên chọn một phương án xử lý công bằng: "Cháu cảm cảm hai anh đều nấu rất ngon!”
Mặc dù trong lòng Lục Cẩm Xuyên cảm thấy bất mãn, nhưng mà nếu nói bản thân nấu ăn ngon, Lục Cẩm Xuyên đương nhiên cũng có chút xấu hổ!
Sau khi ăn trưa xong, bạn nhỏ Giang Chỉ nhìn Thôi Hạo Bạch: "Anh Hạo Bạch ơi, em có thể xin chữ ký của anh được không?"
“Đương nhiên không thành vấn đề!”
Lục Cẩm Xuyên phát hiện ra con bé hư Giang Chỉ kia vẫn đang nói chuyện gì đó với Thôi Hạo Bạch, cười hi hi ha ha vui vẻ như vậy khiến trong lòng Lục Cẩm Xuyên rất khó chịu.
Lục Cẩm Xuyên là loại người tôi mà khó chịu thì các người cũng đừng hòng yên ổn, cho nên trong lúc hai người đang nói chuyện, thỉnh thoảng anh lại xen vào một câu, nhìn ánh mắt hai người họ đều quay sang nhìn mình, Lục Cẩm Xuyên sung sướng cười to.
“Mọi người tiếp tục đi, coi như tôi không tồn tại!”
“…”
“Nếu như anh Lục không có việc gì làm thì chúng ta tâm sự đi.” Thôi Hạo Bạch nhìn vẻ mặt ấu trĩ của Lục Cẩm Xuyên, vui vẻ nói.
“Ai muốn nói chuyện với cậu chứ?”
“Anh Lục vẫn còn giận tôi bởi vì chuyện năm đó sao?”
“Ai thèm giận cậu! Đừng nói bừa!” Lục Cẩm Xuyên liếc mắt nhìn Thôi Hạo Bạch.
Bực rồi! Anh bực rồi!
“Anh hai, hai anh là bạn thân hả?” Giang Chỉ nhìn cuộc đối thoại của hai anh trai, vẻ mặt tò mò.
“Đúng vậy!”
“Ai là bạn thân với cậu ta!”
Lục Cẩm Xuyên và Thôi Hạo Bạch cùng đồng thanh nói.
Nhìn khuôn mặt giận dỗi của anh hai, Giang Chỉ nghiêng đầu nhìn Thôi Hạo Bạch, nhỏ giọng hỏi:
“Vậy là hai anh đang giận nhau hả?”
“Đừng nói linh tinh nữa.” Lục Cẩm Xuyên cáu kỉnh trả lời cô bé.
“Chỉ Chỉ thông minh quá! Anh chọc anh hai của em tức giận, cho nên muốn anh hai của em tha thứ cho anh.”
“Vậy anh xin lỗi chưa ạ?” Giang Chỉ dùng tư duy của bạn nhỏ hỏi.
“Anh muốn mượn chương trình lần này để trịnh trọng nói lời xin lỗi!”
“Có cái rắm.”
“Anh hai! Anh lại mắng người khác nữa rồi.” Giang Chỉ bày ra vẻ mặt nghiêm túc: "Phạt tiền!”
“Giang Tiểu Chỉ! Anh mắng người hồi nào hả?”
Mặt Lục Cẩm Xuyên đầy vẻ không phục!
Trước khi bắt đầu chương trình, Giang Chỉ và Lục Cẩm Xuyên đã thỏa thuận nếu Lục Cẩm Xuyên còn mắng người thì sẽ giảm tiền tiêu vặt. Bé con Giang Chỉ luôn ghi nhớ việc này trong lòng.
Phòng phát sóng trực tiếp —— Mọi người cũng đang bắt đầu thảo luận về chuyện của Lục Cẩm Xuyên và Thôi Hạo Bạch!
[Ha ha, tui nói mà, làm sao Lục Thần của tui lại đột nhiên trở nên dịu dàng chứ? Chiêu này dùng rất hay!]
[Chẳng lẽ lần này Tiểu Bạch tới đây là để xin lỗi sao]
[Tiểu Bạch, đừng hèn mọn như vậy mà]
[Cái tên Lục Cẩm Xuyên này đúng là đáng ghét]
[Tôi chỉ muốn biết giữa hai người họ đã xảy ra mâu thuẫn gì]
[Tôi nghe nói năm đó hai người bọn họ làm thực tập sinh ở cùng một công ty!!! Lúc ấy còn muốn làm một nhóm, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng cũng không giải quyết được gì]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.