Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu
Chương 43
Bé Ú Ham Ngủ
01/11/2024
Cô để Khả Khả ngồi xuống giường rồi mới nhìn Tô Nghiêm hỏi:" khi nãy em mang cái gì đến đây vậy?'
Tô Nghiêm nhìn về phía góc tủ có cái vali nhỏ nhìn cô giải thích:" em mang quần áo với đồ dùng sinh hoạt cá nhân đến cho chị với Khả Khả"
Cô gật đầu không trả lời rồi ngồi xuống nắm tay Khả Khả nhỏ nhẹ hỏi:" Khả Khả, tại sao con lại đi cùng người khác mà không gọi mẹ dậy?"
Khả Khả:" con thấy mẹ đang ngủ nên mới không gọi ạ, chú Phó đâu phải là người khác đâu ạ"
Cô cau mày tức giận nói:" Tô Khả Hân, con lặp lại một lần nữa con vừa nói cái gì"
Tô Nghiêm :" chị đừng tức giận, Khả Khả còn đang bị thương đấy"
Phó Nam Đình:" Tô Giản, em làm con bé sợ rồi kìa"
Cô nghiêng mặt nhìn Phó Nam Đình lạnh lùng nói:" anh im miệng, tôi không nói chuyện với anh"
Cô tức giận nhìn chằm chằm Khả Khả, Khả Khả nước mắt lưng tròng nhìn cô đáng thương nói:"con sai rồi, con xin lỗi ạ lần sau con không dám nữa ạ"
Cô lạnh lùng lặp lại :" còn có lần sau?"
Khả Khả lắc đầu lia lịa nói:" không có lần sau nữa ạ, từ nay con đi đâu sẽ nói với mẹ một tiếng ạ, mẹ đừng giận con nữa mà"
Tô Nghiêm đứng bên cạnh vuốt tóc Khả Khả nói:" Khả Khả biết lỗi rồi, chị đừng tức giận nữa"
Khả Khả nắm tay cô làm nũng nói:" mẹ con sai rồi"
Cô thở dài nói :" không có lần sau nữa có biết không "
Khả Khả :" dạ".
Tô Nghiêm nhìn cô nói:" chị ra ngoài một lát em có chuyện muốn nói "
Cô gật đầu, đứng dậy nhìn Phó Nam Đình nói:" anh coi con bé giúp tôi một lát"
Cô đi ra ngoài nhìn Tô Nghiêm hỏi:" có chuyện gì vậy?"
Tô Nghiêm đưa lọ thuốc màu trắng trong túi ra đưa cô, quan tâm nói:" chị đừng quá lợi dụng vào cái này quá, không tốt cho sức khỏe của chị đâu"
Cô nhận lấy lọ thuốc nhìn Tô Nghiêm nói:"chị biết rồi, em đừng nói cho ba mẹ biết đó"
Tô Nghiêm thở dài nói:" mấy tháng này liều lượng của chị chỉ tăng không có giảm rồi, bác sĩ Tần nói chị nên đến gặp cô ấy trong thời gian này"
Cô gật đầu:" chị biết rồi, đợi một thời gian nữa Khả Khả khỏe lại chị sẽ đến gặp cô ấy"
Tô Nghiêm :" chị vào trong đi, em đi về phòng đây"
Cô nhìn Tô Nghiêm rời đi rồi thất thần nhìn lọ thuốc trong tay một hồi mới đi vào phòng bỏ vào túi xách.
Khả Khả thấy cô vào liền vui vẻ nói :" Mẹ ơi, lại đây chơi ghép hình chung với con nè, vui lắm á"
Cô mỉm cười nhìn bé đang chơi vui vẻ cùng với Phó Nam Đình, cô liền khựng người lại nhìn bé nói:" con chơi đi, mẹ đứng đây một lát"
Khả Khả :" dạ"
Phó Nam Đình ngước mắt nhìn cô đang đứng ở cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, rất yên tĩnh.
Phó Nam Đình cúi đầu hỏi nhỏ Khả Khả:" mẹ con làm gì vậy"
Khả Khả chỉ ngước mắt lên nhìn liền cúi đầu ghép hình tiếp tục, nhỏ giọng nói:" mẹ thường như vậy khi ở nhà, mẹ không sao đâu"
Phó Nam Đình cau mày nhìn cô đang đứng đó một hồi lâu vẫn không có động tĩnh gì khác.
Khả Khả thấy anh mất tập trung liền thở dài nhìn qua bên cửa sổ nói:" mẹ ơi, con đói bụng rồi ạ"
Cô mất mấy giây mới quay người lại nhìn Khả Khả hỏi:"con đói bụng rồi sao, con muốn ăn gì mẹ đi mua cho con"
Khả Khả:" con muốn ăn cháo hải sản ạ"
Cô mỉm cười gật đầu nói:" được mẹ đi mua cho con"
Phó Nam Đình đứng dậy nói:" em không cần đi, em ăn gì tôi gọi người mang vào luôn"
Cô nhìn Phó Nam Đình đang chuẩn bị điện thoại liền nói:" vậy mua cho tôi giống phần của con bé đi"
Phó Nam Đình gật đầu :" hai người còn muốn ăn gì nữa không "
Khả Khả nhìn cô hỏi:" con có thể ăn bánh Tiramisu dâu tây không ạ"
Cô nhìn một lớn một nhỏ đang nhìn mình thì chỉ có thể gật đầu nói:" được rồi"
Cô nhìn anh nói:" vậy làm phiền anh mua giúp con bé một phần Tiramisu dâu tây nữa"
Phó Nam Đình:" được, không thành vấn đề"
Khả Khả kéo tay áo anh cho anh cúi đầu xuống, bé nhỏ giọng nói:" chú mua cho mẹ con một phần Tiramisu nữa nha, mẹ con thích ăn nhất"
Phó Nam Đình cong môi nhìn bé nói:" chú biết rồi, cảm ơn Khả Khả nha"
Phó Nam Đình đi ra ngoài gọi điện thoại cho trợ lý mua đồ ăn mang vào đây.
Cô nhìn Khả Khả hỏi:" vừa nãy con nói gì với chú Phó vậy"
Khả Khả :" con nói cảm ơn chú ạ"
Phó Nam Đình nhìn vào phòng thấy cô với Khả Khả đang nói chuyện liền thu tay lại rồi quay lưng đi lối cầu thang bên cạnh.
Phó Nam Đình mặt lạnh bấm điện thoại gọi đi, bên kia vừa nhấc máy anh liền lạnh lùng nói:" lập tức kiếm người đó cho tôi, tôi đã gửi ảnh qua cho cậu rồi"
Tô Nghiêm nhìn về phía góc tủ có cái vali nhỏ nhìn cô giải thích:" em mang quần áo với đồ dùng sinh hoạt cá nhân đến cho chị với Khả Khả"
Cô gật đầu không trả lời rồi ngồi xuống nắm tay Khả Khả nhỏ nhẹ hỏi:" Khả Khả, tại sao con lại đi cùng người khác mà không gọi mẹ dậy?"
Khả Khả:" con thấy mẹ đang ngủ nên mới không gọi ạ, chú Phó đâu phải là người khác đâu ạ"
Cô cau mày tức giận nói:" Tô Khả Hân, con lặp lại một lần nữa con vừa nói cái gì"
Tô Nghiêm :" chị đừng tức giận, Khả Khả còn đang bị thương đấy"
Phó Nam Đình:" Tô Giản, em làm con bé sợ rồi kìa"
Cô nghiêng mặt nhìn Phó Nam Đình lạnh lùng nói:" anh im miệng, tôi không nói chuyện với anh"
Cô tức giận nhìn chằm chằm Khả Khả, Khả Khả nước mắt lưng tròng nhìn cô đáng thương nói:"con sai rồi, con xin lỗi ạ lần sau con không dám nữa ạ"
Cô lạnh lùng lặp lại :" còn có lần sau?"
Khả Khả lắc đầu lia lịa nói:" không có lần sau nữa ạ, từ nay con đi đâu sẽ nói với mẹ một tiếng ạ, mẹ đừng giận con nữa mà"
Tô Nghiêm đứng bên cạnh vuốt tóc Khả Khả nói:" Khả Khả biết lỗi rồi, chị đừng tức giận nữa"
Khả Khả nắm tay cô làm nũng nói:" mẹ con sai rồi"
Cô thở dài nói :" không có lần sau nữa có biết không "
Khả Khả :" dạ".
Tô Nghiêm nhìn cô nói:" chị ra ngoài một lát em có chuyện muốn nói "
Cô gật đầu, đứng dậy nhìn Phó Nam Đình nói:" anh coi con bé giúp tôi một lát"
Cô đi ra ngoài nhìn Tô Nghiêm hỏi:" có chuyện gì vậy?"
Tô Nghiêm đưa lọ thuốc màu trắng trong túi ra đưa cô, quan tâm nói:" chị đừng quá lợi dụng vào cái này quá, không tốt cho sức khỏe của chị đâu"
Cô nhận lấy lọ thuốc nhìn Tô Nghiêm nói:"chị biết rồi, em đừng nói cho ba mẹ biết đó"
Tô Nghiêm thở dài nói:" mấy tháng này liều lượng của chị chỉ tăng không có giảm rồi, bác sĩ Tần nói chị nên đến gặp cô ấy trong thời gian này"
Cô gật đầu:" chị biết rồi, đợi một thời gian nữa Khả Khả khỏe lại chị sẽ đến gặp cô ấy"
Tô Nghiêm :" chị vào trong đi, em đi về phòng đây"
Cô nhìn Tô Nghiêm rời đi rồi thất thần nhìn lọ thuốc trong tay một hồi mới đi vào phòng bỏ vào túi xách.
Khả Khả thấy cô vào liền vui vẻ nói :" Mẹ ơi, lại đây chơi ghép hình chung với con nè, vui lắm á"
Cô mỉm cười nhìn bé đang chơi vui vẻ cùng với Phó Nam Đình, cô liền khựng người lại nhìn bé nói:" con chơi đi, mẹ đứng đây một lát"
Khả Khả :" dạ"
Phó Nam Đình ngước mắt nhìn cô đang đứng ở cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, rất yên tĩnh.
Phó Nam Đình cúi đầu hỏi nhỏ Khả Khả:" mẹ con làm gì vậy"
Khả Khả chỉ ngước mắt lên nhìn liền cúi đầu ghép hình tiếp tục, nhỏ giọng nói:" mẹ thường như vậy khi ở nhà, mẹ không sao đâu"
Phó Nam Đình cau mày nhìn cô đang đứng đó một hồi lâu vẫn không có động tĩnh gì khác.
Khả Khả thấy anh mất tập trung liền thở dài nhìn qua bên cửa sổ nói:" mẹ ơi, con đói bụng rồi ạ"
Cô mất mấy giây mới quay người lại nhìn Khả Khả hỏi:"con đói bụng rồi sao, con muốn ăn gì mẹ đi mua cho con"
Khả Khả:" con muốn ăn cháo hải sản ạ"
Cô mỉm cười gật đầu nói:" được mẹ đi mua cho con"
Phó Nam Đình đứng dậy nói:" em không cần đi, em ăn gì tôi gọi người mang vào luôn"
Cô nhìn Phó Nam Đình đang chuẩn bị điện thoại liền nói:" vậy mua cho tôi giống phần của con bé đi"
Phó Nam Đình gật đầu :" hai người còn muốn ăn gì nữa không "
Khả Khả nhìn cô hỏi:" con có thể ăn bánh Tiramisu dâu tây không ạ"
Cô nhìn một lớn một nhỏ đang nhìn mình thì chỉ có thể gật đầu nói:" được rồi"
Cô nhìn anh nói:" vậy làm phiền anh mua giúp con bé một phần Tiramisu dâu tây nữa"
Phó Nam Đình:" được, không thành vấn đề"
Khả Khả kéo tay áo anh cho anh cúi đầu xuống, bé nhỏ giọng nói:" chú mua cho mẹ con một phần Tiramisu nữa nha, mẹ con thích ăn nhất"
Phó Nam Đình cong môi nhìn bé nói:" chú biết rồi, cảm ơn Khả Khả nha"
Phó Nam Đình đi ra ngoài gọi điện thoại cho trợ lý mua đồ ăn mang vào đây.
Cô nhìn Khả Khả hỏi:" vừa nãy con nói gì với chú Phó vậy"
Khả Khả :" con nói cảm ơn chú ạ"
Phó Nam Đình nhìn vào phòng thấy cô với Khả Khả đang nói chuyện liền thu tay lại rồi quay lưng đi lối cầu thang bên cạnh.
Phó Nam Đình mặt lạnh bấm điện thoại gọi đi, bên kia vừa nhấc máy anh liền lạnh lùng nói:" lập tức kiếm người đó cho tôi, tôi đã gửi ảnh qua cho cậu rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.