Chương 39: Bỏ bao công sức cần tính kế
Nguyệt Quan
25/02/2017
Trương Thắng nghe đến ngây người, đồng thời tim cũng đập thình thịch. Hắn
trước giờ chưa từng nghe qua có loại đầu tư như vậy. Nhưng hắn biết,
những gì Từ Hải Sinh nói, hoàn toàn có thể thực hiện.
Hắn đã đến ngân hàng, biết ngân hàng dễ dàng phê duyệt nhất chính là có vật thế chấp cho vay. Hơn nữa, chính phủ đang hỗ trợ các loại chính sách cho khu kinh tế mới. Loại vận tác này dưới tình huống bình thường cũng có tám phần khả thi. Huống chi Từ Hải Sinh còn có nhiều người quen trong giới ngân hàng.
Nhưng hắn vẫn cảm giác không ổn. Rốt cuộc là làm sao không ổn thì không hiểu được. Hắn hỏi:
- Nếu muốn xây dựng nhà máy thì chính là vấn đề kỹ thuật. Tôi cái gì cũng không biết thì có thể làm gì?
Từ Hải Sinh lại phun ra một ngụm khói, thản nhiên nói:
- Ai nói chúng ta nhất định phải xây dựng nhà máy?
Trương Thắng khó hiểu hỏi:
- Anh Từ, anh muốn xây dựng nhà xưởng, lại mua máy móc, không phải là làm nhà máy thì làm gì?
Từ Hải Sinh chân bắt chéo, đầu ngón tay gõ gõ vào tay vịn ghế sofa, ánh mắt lóe tinh quang:
- Chỉ là tăng giá trị tài sản cho đất thì không đủ. Chúng ta còn phải đem mảnh đất trống này biến thành một bảo bối, khiến cho tư bản như vết dầu loang càng lúc càng lớn. Lợi dụng thật đầy đủ giá trị của mảnh đất này.
Tài chính kỳ thứ nhất được khởi động, tài chính tiếp theo sẽ cuồn cuộn mà đến. Nhà xưởng được xây dựng tốt, theo thời gian sẽ không ngừng tăng giá trị. Hoặc thuê hoặc bán gì cũng được. Về phần thiết bị máy móc thì thật sự vô dụng khi chúng ta thế chấp nó cho ngân hàng, nhưng vốn trong tay chúng ta, trong thời điểm mấu chốt vận tác đúng thì lợi nhuận cũng sẽ như nước thủy triều mà đến.
Trương Thắng nghe cái hiểu cái không, trong lòng âm thầm nhảy nhót và kích động.
Từ Hải Sinh thấy Trương Thắng không chịu bán hết đất thì đề nghị xây dựng nhà xưởng rồi dùng nó vay ngân hàng. Đồng thời còn lợi dụng thời gian khất nợ, mục đích là biến mảnh đất này thành máy rút tiền cho bọn họ.
Cho nên phải không ngừng xây dựng nhà xưởng rồi đem đi vay, rồi lại đi vay tiếp. Quá trình này trước sau đều mang lại tiền chứ không ngồi chờ đất tăng giá. Về phần mở công ty, thứ nhất là vì ổn định Trương Thắng, sau đó là dùng danh nghĩa công ty để ông tiện khai thác và tiến thoái. Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, Từ Hải Sinh trước giờ làm việc chưa hề khinh suất.
Trương Thắng thiếu kinh nghiệp, Từ Hải Sinh hoàn toàn có thể khống chế công ty. Cho nên, công ty sẽ để cho Trương Thắng đảm nhiệm người đại diện pháp lý. Kỳ thật đây cũng là một loại thủ đoạn tránh phiêu lưu của một gã thương nhân đầu cơ lão luyện. Có lợi thì ông ta hưởng, có hại thì Trương Thắng gánh.
Nhưng loại hành động này cũng là chơi với lửa. Bởi vì pháp luật bắt anh gánh hết toàn bộ trách nhiệm thì cũng sẽ cho anh toàn bộ quyền lực. Cho nên, nếu không khống chế Trương Thắng một cách hữu hiệu, thì chẳng khác gì ăn trộm gà không được mà còn mất đi nắm gạo.
Nhưng trong mắt Từ Hải Sinh, tuyệt đối không thể để trường hợp này phát sinh. Trương Thắng dù trưởng thành bao nhiêu, ông ta cũng không để Trương Thắng thoát khỏi lòng bàn tay của mình. Sau ba năm năm gì đấy, sẽ tìm thời cơ thích hợp đem đất và nhà xưởng chia ra. Hai người nhất phách lưỡng tán. Khi đó ông ta sẽ mượn gió đông để buôn bán đầy chậu đầy bát. Về phần cái công ty rỗng tuếch đó, ai muốn đi thì đi. Hai người trên bàn cờ này, hợp tác thì cùng có lợi nhưng thắng thua đã là kết quả sớm đã định.
Trương Thắng hưng phấn đến đỏ mặt, con ngươi chớp động. Điều này tránh không khỏi ánh mắt của Từ Hải Sinh:
- Vấn đề thứ hai của cậu, là như thế nào để kiếm lời mà không lỗ vốn. Tôi nói cho cậu biết, chính là không có cách nào. Nghĩ như vậy thì cậu là người không có tiền đồ. Một chút phiêu lưu cũng không dám gánh vác.
Trương Thắng bị Từ Hải Sinh nói thẳng vào mặt, nhưng Từ Hải Sinh lại không chút lưu tình, tiếp tục nói:
- Người như vậy thì không thành đại sự, cũng không ai nguyện ý hợp tác với cậu. Cậu làm chuyện gì, chỉ cần nghĩ thu hoạch như thế nào có lợi nhất, mà không phải là người khác hướng cậu hứa hẹn tuyệt không có cái gì tổn thất thì sau đó hãy làm.
Trương Thắng đứng lên, nghiêm nghị nói:
- Anh Từ, anh không cần nói nữa. Anh nói rất đúng, tôi cẩn thận đã quen. Tật xấu này từ hôm nay tôi sẽ bỏ. Bây giờ tôi muốn anh chỉ điểm làm thế nào để sáng tạo ra điều kiện có lợi nhất.
Từ Hải Sinh gật đầu hài lòng:
- Tôi dẫn cậu vào, nhưng có rất nhiều sự vật cần cậu tự giác ngộ. Đương nhiên, cậu cũng không cần cam chịu nhỏ bé. Những đại nhân vật, ai cũng trải qua thời tuổi trẻ ngây ngô. Nhưng khi bọn họ thành công, sẽ không ai còn nhớ sự ngây ngô của bọn họ trước kia. Nhớ ngày đó, khi tôi vừa mới gia nhập vào xã hội cũng là người không có đầu óc. Còn không bằng cậu bây giờ. Nào, ngồi xuống đi.
Trương Thắng lại ngồi xuống nghe Từ Hải Sinh nói tiếp:
- Tôi cũng chỉ vừa mới có ý tưởng này. Một số suy nghĩ vẫn còn chưa thành thục. Tuy nhiên có thể nói với cậu một chút. Phải tận lực lẩn tránh phiêu lưu. Đầu tiên, cậu không thể làm một mình. Dù sao thì cậu cũng không có kinh nghiệm, cần phải có người nâng đỡ mới được.
Trương Thắng chen vào nói:
- Tôi không có kinh nghiệm, nhưng anh Từ, mảnh đất kia anh chiếm phần to nhất. Cho dù là có xây dựng nhà máy, thì vị trí Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ do anh làm mới phải.
Từ Hải Sinh lập tức khoát tay nói:
- Không, không. Thắng tử, cậu biết tôi vì sao lại rời khỏi Ba Sao, một chút cũng không thèm quan tâm không? Tôi cùng một số người bạn, trước mắt đang vận tác trên thị trường. Trước kia tôi vẫn chưa bứt ra khỏi nhà máy được, hiện tại đã rời khỏi Ba Sao, tôi muốn tập trung tinh lực của mình cho nó. Một mình quản lý một xí nghiệp, tôi cũng không đủ tinh lực. Tuy nhiên cậu cứ yên tâm, nhà máy này tôi chiếm một nửa, sẽ không bàng quang đứng nhìn đâu.
Trương Thắng gật đầu nói:
- Vậy mảnh đất này thao tác cụ thể như thế nào?
Từ Hải Sinh gật đầu nói:
- Đầu tiên, chúng ta phải thành lập một công ty. Tên của công ty phải thật là vang dội. Công ty mới thành lập sẽ thiếu danh tiếng và mạng lưới quan hệ. Chúng ta có thể kéo một xí nghiệp lớn làm cổ đông cho mình, không vì cái gì khác, chính là vì danh tiếng của bọn họ.
Thứ nhất, kết hợp với đám xí nghiệp này, chính là nâng lực ảnh hưởng của công ty lên.
Thứ hai, những chính sách ưu đãi của quốc gia phải lợi dụng đầy đủ. Chúng ta cần phải đạt được chính sách ưu đãi càng nhiều càng tốt. Hiện tại cần có được xác nhận của cơ quan chuyên môn, sau khi xác nhận sẽ rút về tài chính, chỉ tính lệ phí. Tài chính chúng ta đăng ký không đủ thì phải tìm một công ty như vậy hỗ trợ.
Thứ ba, nếu hoàn thành công ty nước ngoài góp vốn, thì phương diện thuế suất còn có nhiều ưu đãi hơn. Vợ của tôi bây giờ đang ở Mỹ, tôi sẽ bảo bà ấy ở bên đó đăng ký một công ty. Rồi lấy danh nghĩa công ty đó mà đầu tư cổ phần vào. Chỉ cần đầu tư bên ngoài chiếm 25%trở lên thì chúng ta thuận lợi trở thành một công ty liên doanh rồi.
Thứ tư, hiện tại cậu là người đại diện pháp lý cho công ty, nhất định phải làm tốt hình tượng của mình; kết giao thật nhiều bạn bè trong thương giới để đứng vững gót chân. Mấy năm sau, ai biết được khu Kiều Tây sẽ xuất hiện một ngôi sao mới trong thương giới mang tên Trương Thắng?
Buổi nói chuyện khiến cho Trương Thắng nhiệt huyết sôi sục, hận không thể lập tức thực hiện. Từ Hải Sinh hứng thú nhìn Trương Thắng, trong ánh mắt hiện lên một sự đắc ý.
Hắn đã đến ngân hàng, biết ngân hàng dễ dàng phê duyệt nhất chính là có vật thế chấp cho vay. Hơn nữa, chính phủ đang hỗ trợ các loại chính sách cho khu kinh tế mới. Loại vận tác này dưới tình huống bình thường cũng có tám phần khả thi. Huống chi Từ Hải Sinh còn có nhiều người quen trong giới ngân hàng.
Nhưng hắn vẫn cảm giác không ổn. Rốt cuộc là làm sao không ổn thì không hiểu được. Hắn hỏi:
- Nếu muốn xây dựng nhà máy thì chính là vấn đề kỹ thuật. Tôi cái gì cũng không biết thì có thể làm gì?
Từ Hải Sinh lại phun ra một ngụm khói, thản nhiên nói:
- Ai nói chúng ta nhất định phải xây dựng nhà máy?
Trương Thắng khó hiểu hỏi:
- Anh Từ, anh muốn xây dựng nhà xưởng, lại mua máy móc, không phải là làm nhà máy thì làm gì?
Từ Hải Sinh chân bắt chéo, đầu ngón tay gõ gõ vào tay vịn ghế sofa, ánh mắt lóe tinh quang:
- Chỉ là tăng giá trị tài sản cho đất thì không đủ. Chúng ta còn phải đem mảnh đất trống này biến thành một bảo bối, khiến cho tư bản như vết dầu loang càng lúc càng lớn. Lợi dụng thật đầy đủ giá trị của mảnh đất này.
Tài chính kỳ thứ nhất được khởi động, tài chính tiếp theo sẽ cuồn cuộn mà đến. Nhà xưởng được xây dựng tốt, theo thời gian sẽ không ngừng tăng giá trị. Hoặc thuê hoặc bán gì cũng được. Về phần thiết bị máy móc thì thật sự vô dụng khi chúng ta thế chấp nó cho ngân hàng, nhưng vốn trong tay chúng ta, trong thời điểm mấu chốt vận tác đúng thì lợi nhuận cũng sẽ như nước thủy triều mà đến.
Trương Thắng nghe cái hiểu cái không, trong lòng âm thầm nhảy nhót và kích động.
Từ Hải Sinh thấy Trương Thắng không chịu bán hết đất thì đề nghị xây dựng nhà xưởng rồi dùng nó vay ngân hàng. Đồng thời còn lợi dụng thời gian khất nợ, mục đích là biến mảnh đất này thành máy rút tiền cho bọn họ.
Cho nên phải không ngừng xây dựng nhà xưởng rồi đem đi vay, rồi lại đi vay tiếp. Quá trình này trước sau đều mang lại tiền chứ không ngồi chờ đất tăng giá. Về phần mở công ty, thứ nhất là vì ổn định Trương Thắng, sau đó là dùng danh nghĩa công ty để ông tiện khai thác và tiến thoái. Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, Từ Hải Sinh trước giờ làm việc chưa hề khinh suất.
Trương Thắng thiếu kinh nghiệp, Từ Hải Sinh hoàn toàn có thể khống chế công ty. Cho nên, công ty sẽ để cho Trương Thắng đảm nhiệm người đại diện pháp lý. Kỳ thật đây cũng là một loại thủ đoạn tránh phiêu lưu của một gã thương nhân đầu cơ lão luyện. Có lợi thì ông ta hưởng, có hại thì Trương Thắng gánh.
Nhưng loại hành động này cũng là chơi với lửa. Bởi vì pháp luật bắt anh gánh hết toàn bộ trách nhiệm thì cũng sẽ cho anh toàn bộ quyền lực. Cho nên, nếu không khống chế Trương Thắng một cách hữu hiệu, thì chẳng khác gì ăn trộm gà không được mà còn mất đi nắm gạo.
Nhưng trong mắt Từ Hải Sinh, tuyệt đối không thể để trường hợp này phát sinh. Trương Thắng dù trưởng thành bao nhiêu, ông ta cũng không để Trương Thắng thoát khỏi lòng bàn tay của mình. Sau ba năm năm gì đấy, sẽ tìm thời cơ thích hợp đem đất và nhà xưởng chia ra. Hai người nhất phách lưỡng tán. Khi đó ông ta sẽ mượn gió đông để buôn bán đầy chậu đầy bát. Về phần cái công ty rỗng tuếch đó, ai muốn đi thì đi. Hai người trên bàn cờ này, hợp tác thì cùng có lợi nhưng thắng thua đã là kết quả sớm đã định.
Trương Thắng hưng phấn đến đỏ mặt, con ngươi chớp động. Điều này tránh không khỏi ánh mắt của Từ Hải Sinh:
- Vấn đề thứ hai của cậu, là như thế nào để kiếm lời mà không lỗ vốn. Tôi nói cho cậu biết, chính là không có cách nào. Nghĩ như vậy thì cậu là người không có tiền đồ. Một chút phiêu lưu cũng không dám gánh vác.
Trương Thắng bị Từ Hải Sinh nói thẳng vào mặt, nhưng Từ Hải Sinh lại không chút lưu tình, tiếp tục nói:
- Người như vậy thì không thành đại sự, cũng không ai nguyện ý hợp tác với cậu. Cậu làm chuyện gì, chỉ cần nghĩ thu hoạch như thế nào có lợi nhất, mà không phải là người khác hướng cậu hứa hẹn tuyệt không có cái gì tổn thất thì sau đó hãy làm.
Trương Thắng đứng lên, nghiêm nghị nói:
- Anh Từ, anh không cần nói nữa. Anh nói rất đúng, tôi cẩn thận đã quen. Tật xấu này từ hôm nay tôi sẽ bỏ. Bây giờ tôi muốn anh chỉ điểm làm thế nào để sáng tạo ra điều kiện có lợi nhất.
Từ Hải Sinh gật đầu hài lòng:
- Tôi dẫn cậu vào, nhưng có rất nhiều sự vật cần cậu tự giác ngộ. Đương nhiên, cậu cũng không cần cam chịu nhỏ bé. Những đại nhân vật, ai cũng trải qua thời tuổi trẻ ngây ngô. Nhưng khi bọn họ thành công, sẽ không ai còn nhớ sự ngây ngô của bọn họ trước kia. Nhớ ngày đó, khi tôi vừa mới gia nhập vào xã hội cũng là người không có đầu óc. Còn không bằng cậu bây giờ. Nào, ngồi xuống đi.
Trương Thắng lại ngồi xuống nghe Từ Hải Sinh nói tiếp:
- Tôi cũng chỉ vừa mới có ý tưởng này. Một số suy nghĩ vẫn còn chưa thành thục. Tuy nhiên có thể nói với cậu một chút. Phải tận lực lẩn tránh phiêu lưu. Đầu tiên, cậu không thể làm một mình. Dù sao thì cậu cũng không có kinh nghiệm, cần phải có người nâng đỡ mới được.
Trương Thắng chen vào nói:
- Tôi không có kinh nghiệm, nhưng anh Từ, mảnh đất kia anh chiếm phần to nhất. Cho dù là có xây dựng nhà máy, thì vị trí Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ do anh làm mới phải.
Từ Hải Sinh lập tức khoát tay nói:
- Không, không. Thắng tử, cậu biết tôi vì sao lại rời khỏi Ba Sao, một chút cũng không thèm quan tâm không? Tôi cùng một số người bạn, trước mắt đang vận tác trên thị trường. Trước kia tôi vẫn chưa bứt ra khỏi nhà máy được, hiện tại đã rời khỏi Ba Sao, tôi muốn tập trung tinh lực của mình cho nó. Một mình quản lý một xí nghiệp, tôi cũng không đủ tinh lực. Tuy nhiên cậu cứ yên tâm, nhà máy này tôi chiếm một nửa, sẽ không bàng quang đứng nhìn đâu.
Trương Thắng gật đầu nói:
- Vậy mảnh đất này thao tác cụ thể như thế nào?
Từ Hải Sinh gật đầu nói:
- Đầu tiên, chúng ta phải thành lập một công ty. Tên của công ty phải thật là vang dội. Công ty mới thành lập sẽ thiếu danh tiếng và mạng lưới quan hệ. Chúng ta có thể kéo một xí nghiệp lớn làm cổ đông cho mình, không vì cái gì khác, chính là vì danh tiếng của bọn họ.
Thứ nhất, kết hợp với đám xí nghiệp này, chính là nâng lực ảnh hưởng của công ty lên.
Thứ hai, những chính sách ưu đãi của quốc gia phải lợi dụng đầy đủ. Chúng ta cần phải đạt được chính sách ưu đãi càng nhiều càng tốt. Hiện tại cần có được xác nhận của cơ quan chuyên môn, sau khi xác nhận sẽ rút về tài chính, chỉ tính lệ phí. Tài chính chúng ta đăng ký không đủ thì phải tìm một công ty như vậy hỗ trợ.
Thứ ba, nếu hoàn thành công ty nước ngoài góp vốn, thì phương diện thuế suất còn có nhiều ưu đãi hơn. Vợ của tôi bây giờ đang ở Mỹ, tôi sẽ bảo bà ấy ở bên đó đăng ký một công ty. Rồi lấy danh nghĩa công ty đó mà đầu tư cổ phần vào. Chỉ cần đầu tư bên ngoài chiếm 25%trở lên thì chúng ta thuận lợi trở thành một công ty liên doanh rồi.
Thứ tư, hiện tại cậu là người đại diện pháp lý cho công ty, nhất định phải làm tốt hình tượng của mình; kết giao thật nhiều bạn bè trong thương giới để đứng vững gót chân. Mấy năm sau, ai biết được khu Kiều Tây sẽ xuất hiện một ngôi sao mới trong thương giới mang tên Trương Thắng?
Buổi nói chuyện khiến cho Trương Thắng nhiệt huyết sôi sục, hận không thể lập tức thực hiện. Từ Hải Sinh hứng thú nhìn Trương Thắng, trong ánh mắt hiện lên một sự đắc ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.