Chương 751: Bí trận hoàng tộc
Nhĩ Căn
02/06/2017
Trong lúc Hồng Trần Nữ cùng những đại năng quyền
quý kia xuất động thì ở chỗ này, hai mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ thẫm, cả
người hóa thành tàn ảnh thoát khỏi vòng vây, lao thẳng tới Chu Hoành.
Chu Hoành biến sắc, hắn biết rõ Bạch Tiểu Thuần lợi hại nên không đến vạn bất đắc dĩ thì hắn không muốn trực tiếp đối kháng với Bạch Tiểu Thuần. Chu Hoành cấp tốc lui về sau, cất giọng âm lãnh:
"Bạch Hạo đã giết người, hôm nay hắn nhất định phải chết. Điều chúng ta cần làm chỉ là ngăn hắn lại. Mọi người cùng ra tay đi! Đánh hắn lui lại!"
Các hồn tu chung quanh cũng nhìn ra vấn đề. Nhất là những hồn tu từng tham dự sự kiện Luyện Hồn Hồ thì càng biết rõ đây là một cơ hội tốt để báo thù nên lập tức ra tay. Thoáng cái, thuật pháp mãnh liệt gia tăng, hóa thành tầng tầng lớp lớp sóng thuật pháp chảy về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần xoay người, Vĩnh Dạ Tán bung ra che ở sau lưng, tay phải hắn vỗ túi trữ vật, lập tức một thanh trường thương màu đen được luyện linh mười sáu liền xuất hiện nơi tay. Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, đâm trường thương trong tay.
Một đâm này hình thành vòng xoáy lớn, âm vang bốn phía. Chu Hoành hít vào một hơi, vội vã lui lại. Có một thanh niên nãy giờ vẫn theo sau Chu Hoành chợt bước lên, sắc mặt âm trầm như đang tính toán điều gì đó. Hắn lấy ra một la bàn phong cách cổ xưa.
"Chư vị đạo hữu, hãy tiến vào vị trí mà la bàn của ta chỉ dẫn!" Thanh niên này vừa cất lời thì la bàn trong tay hắn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, tạo thành hình chiếu bốn phía chung quanh Bạch Tiểu Thuần.
Trên hình chiếu kia có hơn một trăm quang điểm vờn quanh lấy Bạch Tiểu Thuần làm trung tâm, thậm chí khi hắn chuyển động, những quang điểm kia cũng di động theo. Hồn tu bốn phía thấy thế thì nhao nhao chọn lấy một vị trí.
Người thứ nhất vừa đứng vào quang điểm thì trên người hắn xuất hiện một bộ quang giáp đồng thời một dải sương mù phóng ra lượn lờ quanh người Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần biến sắc, lập tức cảm nhận được một tia uy áp hàng lâm.
Rất nhanh, từng người sau khi đứng vào trận pháp đều có một bộ quang giáp trên thân. Những quang giáp này liên kết với nhau cùng phóng ra sương mù tạo thành uy áp kinh người khiến thân hình Bạch Tiểu Thuần bị ngăn trở.
Thậm chí Chu Hoành cũng tự mình tham gia vào khiến uy lực trận pháp càng thêm cường hãn. Thế nhưng không phải tất cả mọi người đều tham gia, hai nhóm người tấn công lúc đầu bị sức mạnh của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp thì không tham gia mà lựa chọn lui lại phía sau, trong đó có Triệu Đông Sơn.
"Một đám vô dụng!" Chu Hoành thấy biểu hiện của đám người Triệu Đông Sơn thì hừ lạnh một tiếng, không bận tâm nữa mà cùng mọi người hợp lực củng cố trận pháp. Mỗi một lần thần thông từ trận pháp tràn ra là một lần kinh thiên động địa.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần khó coi, không ngừng di chuyển trong trận pháp thế nhưng chung quanh hắn đều là sương mù. Đám sương mù này dường như nghịch chuyển càn khôn khiến hắn mất cảm giác về phương hướng.
Đây cũng chưa tính là gì, đáng sợ hơn là uy áp từ trận pháp càng lúc càng mạnh, còn có nhiều đạo kiếm quang từ bốn phía rít gào lao đến. Kiếm quang này khiến Bạch Tiểu Thuần cau mày, uy lực của nó không nhỏ chút nào. Thậm chí hắn xuất ra Vĩnh Dạ Tán ngăn cản mà thân thể vẫn bị chấn lui, huyết khí toàn thân hỗn loạn.
Hắn không nhìn thấy bên ngoài nhưng những kẻ bên ngoài lại có thể trông rõ sự chật vật của Bạch Tiểu Thuần. Không gian trận pháp ngày càng thu hẹp lại, cứ đà này chẳng mấy chốc khi trận pháp vận chuyển tới cực hạn thì chính là thời điểm sát kiếp hàng lâm.
"Đây là cái trận pháp gì thế?" Triệu Đông Sơn vô cùng chấn động.
Chu Hoành vừa cười lạnh vừa di động theo trận pháp. Hắn cảm nhận được bộ quang giáp bao quanh thân thể đang không ngừng hút đi tu vi trong người. Hắn liếc nhìn người thanh niên đang liên tục thôi động la bàn bên ngoài trận pháp.
"Người nhị hoàng tử phái tới giúp ta đích thật là một bậc đại năng trận pháp"
"Bạch Hạo ơi Bạch Hạo! Ngươi có lẽ chẳng bao giờ biết được người chính thức đối phó ngươi không chỉ ta mà còn có Nhị hoàng tử. Thậm chí cả Đại hoàng tử cũng ngầm đồng ý việc này. Ngươi không chỉ đắc tội giới quyền quý mà còn đắc tội cả hoàng tộc!"
Lúc này, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần càng thêm khó coi. Hắn vận sức thi triển Hám Sơn Chàng, tốc độ cũng triển khai cực hạn phóng về một hướng trong trận pháp.
Âm thanh ầm vang, trận pháp chấn động còn Bạch Tiểu Thuần bị bắn ngược trở về. Hắn nhận ra lực lượng phòng hộ của trận pháp này rất khó phá vỡ.
"Đây là sức mạnh hợp lực của những kẻ ngoài kia..." Bạch Tiểu Thuần liên tục di chuyển né tránh những đạo kiếm quang. Hắn cảm nhận được uy lực kiếm quang đang không ngừng gia tăng. E là không bao lâu nữa sức mạnh kiếm quang này sẽ tiếp cận đến cấp độ thiên nhân, thậm chí đạt tới trình độ thiên nhân!
Điều này khiến Bạch Tiểu Thuần kinh hãi.
'Trận pháp này huyền diệu như thế mà tốc độ vận chuyển lại nhanh như vậy...Đáng ra trận pháp uy lực càng lớn thì nhược điểm là tốc độ phải chậm mới đúng." Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nhớ lại người thanh niên cầm la bàn đứng cạnh Chu Hoành.
Hắn không nhận ra kẻ này, kẻ này không có mặt trong vụ Luyện Hồn Hồ.
"Các ngươi thật sự cho rằng một cái trận pháp đã có thể vây khốn ta sao!" Bạch Tiểu Thuần vụt ngẩng đầu, ánh mắt điên cuồng. Hắn biết không thể trì hoãn thêm nữa. Cự Quỷ Vương có gọi được Hồng Trần Nữ xuất hiện giúp hắn hay không còn khó nói. Hắn không thể cứ chờ đợi như vậy, trận pháp càng duy trì lâu thì càng bất lợi với hắn.
"Đã vậy thì xem trận pháp của các ngươi lợi hại hay là Bất Diệt Đế Quyền của ta cuồng bạo!" Bạch Tiểu Thuần chậm rãi hít sâu một hơi, khí tức trên người hắn thu liễm, chấn động tu vi cũng không còn, ngay cả sinh cơ cũng bị áp súc tựa như dòng chảy của một con sông lớn đột ngột bị thu ngược về nguồn.
Tất cả thần thức quét đến đều không cảm nhận được khí tức của Bạch Tiểu Thuần, còn mắt thường thì lại thấy Bạch Tiểu Thuần đột nhiên đứng bất động, im lìm như một thi thể.
Cảnh tượng này khiến Triệu Đông Sơn sửng sốt, còn Chu Hoành thì tái mặt, lập tức hét lớn:
"Hắn chuẩn bị dùng một quyền kia rồi!"
Những người từng tham dự Luyện Hồn Hồ đều biến sắc, bọn hắn không thể nào quên uy lực của một quyền đó. Giờ phút này cả đám nhao nhao bộc phát toàn bộ tu vi của mình.
Chỉ có người thanh niên cầm la bàn kia là lộ ra nụ cười khinh miệt. Hắn chưa từng thấy một quyền này, dù thấy bọn người Chu Hoành biến sắc nhưng hắn tin tưởng vào trận pháp của mình. Dưới thiên nhân, quyết không người nào có thể phá được.
"Đây là bí trận của hoàng tộc, làm sao một tên Bạch Hạo nhỏ nhoi có thể phá vỡ được!"
Kể cả Chu Hoành, tất cả những người này đều không biết, Bất Diệt Đế Quyền mà Bạch Tiểu Thuần thi triển ngày hôm nay đã hoàn toàn khác với khi bọn hắn chứng kiến.
Lúc ở Luyện Hồn Hồ, Bất Diệt Đế Quyền chỉ phát huy được gấp hai lần lực lượng thân thể, còn bây giờ khi Bạch Tiểu Thuần đã đột phá từ tầng tám Thối Cốt Cảnh đến tầng chín Thối Cốt Cảnh thì Bất Diệt Đế Quyền đã có sức mạnh gấp ba lần lực lượng thân thể.
Gấp đôi đã rung chuyển bát phương, lần này lại tăng gấp ba... đến Bạch Tiểu Thuần cũng không biết uy lực của nó đến cùng là mạnh thế nào, nhưng hắn biết rằng dù là Hồng Trần Nữ, nếu đón đỡ một quyền này nhất định cũng bị thương!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần bình thản, cả người khô quắt, duy chỉ có tay phải của hắn dần nâng lên, bàn tay xiết lại thành nắm đấm. Ngay khoảnh khắc này bên ngoài nắm đấm của hắn xuất hiện một vòng xoáy to như hắc động, không gian bốn phía chợt vặn vẹo. Thậm chí những kiếm quang kia vừa tiếp cận với vòng xoáy liền lập tức tan vỡ.
Một khí tức cổ xưa kì lạ khiến lòng người run rẩy bỗng tràn ra từ vòng xoáy, tràn ngập khắp trận pháp. Đám hồn tu rúng động, sinh ra cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt.
Thanh niên cầm la bàn chợt biến sắc, la bàn trong tay hắn lúc này run lên bần bật như không chịu nổi chuẩn bị tan vỡ.
"Không thể nào!" Người thanh niên thất thanh. Phải biết rằng, Bạch Tiểu Thuần còn chưa chính thức ra tay...
Chu Hoành biến sắc, hắn biết rõ Bạch Tiểu Thuần lợi hại nên không đến vạn bất đắc dĩ thì hắn không muốn trực tiếp đối kháng với Bạch Tiểu Thuần. Chu Hoành cấp tốc lui về sau, cất giọng âm lãnh:
"Bạch Hạo đã giết người, hôm nay hắn nhất định phải chết. Điều chúng ta cần làm chỉ là ngăn hắn lại. Mọi người cùng ra tay đi! Đánh hắn lui lại!"
Các hồn tu chung quanh cũng nhìn ra vấn đề. Nhất là những hồn tu từng tham dự sự kiện Luyện Hồn Hồ thì càng biết rõ đây là một cơ hội tốt để báo thù nên lập tức ra tay. Thoáng cái, thuật pháp mãnh liệt gia tăng, hóa thành tầng tầng lớp lớp sóng thuật pháp chảy về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần xoay người, Vĩnh Dạ Tán bung ra che ở sau lưng, tay phải hắn vỗ túi trữ vật, lập tức một thanh trường thương màu đen được luyện linh mười sáu liền xuất hiện nơi tay. Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, đâm trường thương trong tay.
Một đâm này hình thành vòng xoáy lớn, âm vang bốn phía. Chu Hoành hít vào một hơi, vội vã lui lại. Có một thanh niên nãy giờ vẫn theo sau Chu Hoành chợt bước lên, sắc mặt âm trầm như đang tính toán điều gì đó. Hắn lấy ra một la bàn phong cách cổ xưa.
"Chư vị đạo hữu, hãy tiến vào vị trí mà la bàn của ta chỉ dẫn!" Thanh niên này vừa cất lời thì la bàn trong tay hắn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, tạo thành hình chiếu bốn phía chung quanh Bạch Tiểu Thuần.
Trên hình chiếu kia có hơn một trăm quang điểm vờn quanh lấy Bạch Tiểu Thuần làm trung tâm, thậm chí khi hắn chuyển động, những quang điểm kia cũng di động theo. Hồn tu bốn phía thấy thế thì nhao nhao chọn lấy một vị trí.
Người thứ nhất vừa đứng vào quang điểm thì trên người hắn xuất hiện một bộ quang giáp đồng thời một dải sương mù phóng ra lượn lờ quanh người Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần biến sắc, lập tức cảm nhận được một tia uy áp hàng lâm.
Rất nhanh, từng người sau khi đứng vào trận pháp đều có một bộ quang giáp trên thân. Những quang giáp này liên kết với nhau cùng phóng ra sương mù tạo thành uy áp kinh người khiến thân hình Bạch Tiểu Thuần bị ngăn trở.
Thậm chí Chu Hoành cũng tự mình tham gia vào khiến uy lực trận pháp càng thêm cường hãn. Thế nhưng không phải tất cả mọi người đều tham gia, hai nhóm người tấn công lúc đầu bị sức mạnh của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp thì không tham gia mà lựa chọn lui lại phía sau, trong đó có Triệu Đông Sơn.
"Một đám vô dụng!" Chu Hoành thấy biểu hiện của đám người Triệu Đông Sơn thì hừ lạnh một tiếng, không bận tâm nữa mà cùng mọi người hợp lực củng cố trận pháp. Mỗi một lần thần thông từ trận pháp tràn ra là một lần kinh thiên động địa.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần khó coi, không ngừng di chuyển trong trận pháp thế nhưng chung quanh hắn đều là sương mù. Đám sương mù này dường như nghịch chuyển càn khôn khiến hắn mất cảm giác về phương hướng.
Đây cũng chưa tính là gì, đáng sợ hơn là uy áp từ trận pháp càng lúc càng mạnh, còn có nhiều đạo kiếm quang từ bốn phía rít gào lao đến. Kiếm quang này khiến Bạch Tiểu Thuần cau mày, uy lực của nó không nhỏ chút nào. Thậm chí hắn xuất ra Vĩnh Dạ Tán ngăn cản mà thân thể vẫn bị chấn lui, huyết khí toàn thân hỗn loạn.
Hắn không nhìn thấy bên ngoài nhưng những kẻ bên ngoài lại có thể trông rõ sự chật vật của Bạch Tiểu Thuần. Không gian trận pháp ngày càng thu hẹp lại, cứ đà này chẳng mấy chốc khi trận pháp vận chuyển tới cực hạn thì chính là thời điểm sát kiếp hàng lâm.
"Đây là cái trận pháp gì thế?" Triệu Đông Sơn vô cùng chấn động.
Chu Hoành vừa cười lạnh vừa di động theo trận pháp. Hắn cảm nhận được bộ quang giáp bao quanh thân thể đang không ngừng hút đi tu vi trong người. Hắn liếc nhìn người thanh niên đang liên tục thôi động la bàn bên ngoài trận pháp.
"Người nhị hoàng tử phái tới giúp ta đích thật là một bậc đại năng trận pháp"
"Bạch Hạo ơi Bạch Hạo! Ngươi có lẽ chẳng bao giờ biết được người chính thức đối phó ngươi không chỉ ta mà còn có Nhị hoàng tử. Thậm chí cả Đại hoàng tử cũng ngầm đồng ý việc này. Ngươi không chỉ đắc tội giới quyền quý mà còn đắc tội cả hoàng tộc!"
Lúc này, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần càng thêm khó coi. Hắn vận sức thi triển Hám Sơn Chàng, tốc độ cũng triển khai cực hạn phóng về một hướng trong trận pháp.
Âm thanh ầm vang, trận pháp chấn động còn Bạch Tiểu Thuần bị bắn ngược trở về. Hắn nhận ra lực lượng phòng hộ của trận pháp này rất khó phá vỡ.
"Đây là sức mạnh hợp lực của những kẻ ngoài kia..." Bạch Tiểu Thuần liên tục di chuyển né tránh những đạo kiếm quang. Hắn cảm nhận được uy lực kiếm quang đang không ngừng gia tăng. E là không bao lâu nữa sức mạnh kiếm quang này sẽ tiếp cận đến cấp độ thiên nhân, thậm chí đạt tới trình độ thiên nhân!
Điều này khiến Bạch Tiểu Thuần kinh hãi.
'Trận pháp này huyền diệu như thế mà tốc độ vận chuyển lại nhanh như vậy...Đáng ra trận pháp uy lực càng lớn thì nhược điểm là tốc độ phải chậm mới đúng." Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nhớ lại người thanh niên cầm la bàn đứng cạnh Chu Hoành.
Hắn không nhận ra kẻ này, kẻ này không có mặt trong vụ Luyện Hồn Hồ.
"Các ngươi thật sự cho rằng một cái trận pháp đã có thể vây khốn ta sao!" Bạch Tiểu Thuần vụt ngẩng đầu, ánh mắt điên cuồng. Hắn biết không thể trì hoãn thêm nữa. Cự Quỷ Vương có gọi được Hồng Trần Nữ xuất hiện giúp hắn hay không còn khó nói. Hắn không thể cứ chờ đợi như vậy, trận pháp càng duy trì lâu thì càng bất lợi với hắn.
"Đã vậy thì xem trận pháp của các ngươi lợi hại hay là Bất Diệt Đế Quyền của ta cuồng bạo!" Bạch Tiểu Thuần chậm rãi hít sâu một hơi, khí tức trên người hắn thu liễm, chấn động tu vi cũng không còn, ngay cả sinh cơ cũng bị áp súc tựa như dòng chảy của một con sông lớn đột ngột bị thu ngược về nguồn.
Tất cả thần thức quét đến đều không cảm nhận được khí tức của Bạch Tiểu Thuần, còn mắt thường thì lại thấy Bạch Tiểu Thuần đột nhiên đứng bất động, im lìm như một thi thể.
Cảnh tượng này khiến Triệu Đông Sơn sửng sốt, còn Chu Hoành thì tái mặt, lập tức hét lớn:
"Hắn chuẩn bị dùng một quyền kia rồi!"
Những người từng tham dự Luyện Hồn Hồ đều biến sắc, bọn hắn không thể nào quên uy lực của một quyền đó. Giờ phút này cả đám nhao nhao bộc phát toàn bộ tu vi của mình.
Chỉ có người thanh niên cầm la bàn kia là lộ ra nụ cười khinh miệt. Hắn chưa từng thấy một quyền này, dù thấy bọn người Chu Hoành biến sắc nhưng hắn tin tưởng vào trận pháp của mình. Dưới thiên nhân, quyết không người nào có thể phá được.
"Đây là bí trận của hoàng tộc, làm sao một tên Bạch Hạo nhỏ nhoi có thể phá vỡ được!"
Kể cả Chu Hoành, tất cả những người này đều không biết, Bất Diệt Đế Quyền mà Bạch Tiểu Thuần thi triển ngày hôm nay đã hoàn toàn khác với khi bọn hắn chứng kiến.
Lúc ở Luyện Hồn Hồ, Bất Diệt Đế Quyền chỉ phát huy được gấp hai lần lực lượng thân thể, còn bây giờ khi Bạch Tiểu Thuần đã đột phá từ tầng tám Thối Cốt Cảnh đến tầng chín Thối Cốt Cảnh thì Bất Diệt Đế Quyền đã có sức mạnh gấp ba lần lực lượng thân thể.
Gấp đôi đã rung chuyển bát phương, lần này lại tăng gấp ba... đến Bạch Tiểu Thuần cũng không biết uy lực của nó đến cùng là mạnh thế nào, nhưng hắn biết rằng dù là Hồng Trần Nữ, nếu đón đỡ một quyền này nhất định cũng bị thương!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần bình thản, cả người khô quắt, duy chỉ có tay phải của hắn dần nâng lên, bàn tay xiết lại thành nắm đấm. Ngay khoảnh khắc này bên ngoài nắm đấm của hắn xuất hiện một vòng xoáy to như hắc động, không gian bốn phía chợt vặn vẹo. Thậm chí những kiếm quang kia vừa tiếp cận với vòng xoáy liền lập tức tan vỡ.
Một khí tức cổ xưa kì lạ khiến lòng người run rẩy bỗng tràn ra từ vòng xoáy, tràn ngập khắp trận pháp. Đám hồn tu rúng động, sinh ra cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt.
Thanh niên cầm la bàn chợt biến sắc, la bàn trong tay hắn lúc này run lên bần bật như không chịu nổi chuẩn bị tan vỡ.
"Không thể nào!" Người thanh niên thất thanh. Phải biết rằng, Bạch Tiểu Thuần còn chưa chính thức ra tay...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.