Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 157: Nghịch thế mà lên!

Nhĩ Căn

30/07/2016

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đầy vẻ lăng lệ, nhưng cũng lo lắng trong lòng. Hắn sớm phát hiện ra bản thân trong quá trình Trúc Cơ không cách nào cử động được, trừ phi vứt bỏ lần Triều tịch thứ bảy, thứ tám này, kết thúc quá trình Trúc Cơ, bằng không mà nói thì khó mà phản kháng được cả đám người đầy sát ý thế này.

“Tống Khuyết, Cửu Đảo, Phương Lâm, các ngươi quá hèn hạ!”

“Thấy tốc độ thu hoạch Địa mạch khí không bằng ta, bèn hiệu triệu đệ tử đồng môn đến quấy nhiễu ta!”

“Chờ ta Trúc cơ thành công nhất định sẽ cho các ngươi biết lợi hại!” Bạch Tiểu Thuần cắn răng, trong lòng phẫn hận. Hắn biết, nguy cơ trước mắt nếu không cẩn thận thì chắc chắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, bởi vì những người này không chỉ định ngăn cản mình tiếp tục Trúc Cơ, mà còn muốn tiêu diệt mình, cướp đoạt lấy Địa mạch khí ngưng tụ thành Linh Hải trong cơ thể mình nữa.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần đầy dữ tợn, còn thêm điên cuồng, như được bộc phát ra trong nguy cơ sinh tử. Thời khắc này, hắn có một loại cảm giác như bản thân trở về Lạc Trần sơn mạch, đang trong quá trình chạy trốn khỏi truy sát của đám người đó.

Tiếng nổ ầm vang, bên ngoài hồ nước là vài chục tu sĩ Tam tông đang tiến đến. Từng kẻ trong đám đều lao thẳng xuống hồ, đi đến động phủ của Bạch Tiểu Thuần. Ngay khi bọn hắn vừa tới gần, thì Bạch Tiểu Thuần chợt động tâm niệm, hai trăm tấm phù lục trong hơn một ngàn phù lục được hắn bố trí từ trước trong động phủ lập tức được thiêu đốt mà bộc phát ra.

Một màn sáng phòng hộ nhanh chóng được tạo thành với phạm vi vài chục trượng, rồi cấp tốc khuếch tán ra phía ngoài động phủ, quấy động hồ nước sôi sục, ngăn cản tất cả đám người kéo đến ở bên ngoài màn sáng.

“Đây là phòng hộ do phù lục hóa thành, mỗi một tấm phù lục đều có giá trị không nhỏ. Lúc này Bạch Tiểu Thuần đã lấy ra dùng thì hẳn đã là thủ đoạn sau cùng của hắn, phá hủy hết liền có thể tiến vào động phủ của Bạch Tiểu Thuần!”

“Giết Bạch Tiểu Thuần, để Địa Mạch khí trong cơ thể hắn lại trở về thế giới này lần nữa, đối lấy cơ duyên Trúc cơ cho chúng ta!”

Rất nhanh, tiếng oanh kích kinh thiên động địa truyền đến. Dưới sự oanh kích tàn bạo không ngừng nghỉ vào màn sáng của mấy chục thiên kiêu tam tông, khiến từng tầng từng tầng màn sáng phòng hộ không ngừng vặn vẹo, cứ một lúc lại có thêm một tầng bị vỡ vụn.

Bạch Tiểu Thuần hít sâu, hai vòng xoáy thứ bảy và thứ tám trong thể nội cấp tốc xoay tròn, khiến vòng xoáy trên không trung ầm ầm chuyển động liên tục, một lượng lớn Địa mạch khí lại bị điên cuồng hút đi.

Đến khi màn sáng của hai trăm tấm phù lục bị phá hủy hết một nửa thì tại khu vực của Phương Lâm, mặc dù vòng xoáy của gã bị áp chế nhưng vẫn cứ hoàn thành xong Triều tịch, rồi đột nhiên xuất hiện vòng Triều tịch thứ bảy.

Sau gã, là Cửu Đảo cũng đã khai mở vòng Triều tịch thứ bảy.

Cách không lâu sau, vòng Triều tịch thứ bảy của Tống Khuyết cũng đã ầm ầm xuất hiện.

Thời gian Quỷ Nha Trúc cơ chậm hơn Bạch Tiểu Thuần mười một canh giờ nên y mới tiến hành vòng Triều tịch thứ sáu được hơn phân nửa.

Mặc dù như vậy, nhưng gộp chung tất cả bọn họ một chỗ, cũng chỉ miễn cưỡng so được với tốc độ hấp thụ Địa mạch khí của Bạch Tiểu Thuần lúc này.

Có thể nhìn thấy rõ ràng lượng Địa Mạch khí tại Vẫn Kiếm thế giới này đang giảm bớt đi trông thấy, điều này khiến đám đệ tử Tam tông càng thêm lo lắng mà quyết định tiến hành diệt sát Bạch Tiểu Thuần. Dù sao thì nhìn qua thế cục lúc này cũng thấy rõ, một nửa lượng Địa Mạch khí bị mất đi là do Bạch Tiểu Thuần cướp đoạt đi. Chỉ cần giết Bạch Tiểu Thuần, thì mọi chuyện đều có thể hòa hoãn đi không ít.

Ngày càng có nhiều đệ tử tam tông đánh tới, hồ nước sụp đổ, vô số nước trong hồ tứ tán khắp nơi, màn sáng phòng hộ của Bạch Tiểu Thuần cũng bị phá hủy với tốc độ nhanh hơn. Trước mắt thấy chỉ còn lại mấy tầng phòng hộ, gần một trăm người nơi này đều nhao nhao phấn chấn.

“Cố gắng hết sức lên, đánh mở phòng hộ!”

“Nhanh, Lực lượng phòng hộ của Bạch Tiểu Thuần đến đây là hết rồi!”

Chỉ là khi mọi người như nhìn thấy được hi vọng thì trong động phủ, hai mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động. Ngay trong nháy mắt khi mấy tầng phòng hộ vừa vỡ vụn thì lập tức có hơn bốn trăm tấm phù lục trong hơn ngàn tấm phù của hắn lại đột nhiên được thiêu đốt lên.



Bốn trăm tầng phòng hộ tạo thành màn sáng trong chớp mắt được thiêu đốt, độ dày lên tới trăm trượng bộc phát vang dội, tản ra phía ngoài khiến gần trăm đệ tử tam tông đều kinh hãi.

“Chết tiệt, thế nào mà vẫn còn vậy!!!”

“Bạch Tiểu Thuần này đến cùng là có bao nhiêu phù lục vậy!!!”

“Ta cũng không tin, nhất định đây là thủ đoạn cuối cùng của hắn rồi!”

Tiếng nổ vang vọng, gần trăm tên đệ tử Tam tông đỏ mắt oanh kích càng thêm mãnh liệt. Từng tầng từng tầng phòng hộ của màn sáng cứ vỡ vụn ra, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần càng thêm đỏ thẫm, càng tăng tốc độ vận chuyển của vòng xoáy trong thể nội, điên cuồng hấp thu Địa mạch khí.

“Nhanh, nhanh thêm một chút nữa!” Bạch Tiểu Thuần gầm nhẹ lên. Thời gian trôi qua, nhìn bốn trăm tấm phù lục chỉ còn lại hơn một trăm tấm, mà nhìn qua thì vẫn còn đang tiếp tục bị phá hủy nữa, đột nhiên Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, thét dài một tiếng.

Trong tiếng gào thét đó, vòng xoáy thứ bảy trong thể nội của hắn rốt cục cũng hóa thành Triều tịch, bộc phát khắp toàn thân, rồi ngưng tụ tại Đan điền hình thành nên tầng Linh hải thứ bảy.

Bạch Tiểu Thuần có thể cảm nhận rất rõ ràng tầng Linh hải thứ bảy dồi dào trong thể nội, tu vi mạnh hơn một phần nữa. Đồng thời vòng xoáy Triều tịch thứ tám lúc này cũng lại tiếp tục tăng tốc.

Chính thời điểm này, bên trong Vẫn Kiếm thế giới, vòng xoáy Triều tịch thứ bảy của Phương Lâm cũng đột nhiên kết thúc, có điều lại không cách nào hình thành được lần Triều tịch thứ tám. Cả người Phương Lâm lúc này run rẩy, có thể người ngoài không nhìn ra được nhưng gã lại biết rõ, vòng xoáy Triều tịch thứ bảy của mình thật ra cũng chưa hoàn thành.

Địa mạch khí nơi này đã bị Bạch Tiểu Thuần hút đi một nửa, mà nội tình của Phương Lâm lại không như những người khác, nếu cấp bậc Triều tịch thấp thì cần không nhiều lượng Địa mạch khí cho lắm, nhưng lần Triều tịch thứ bảy của gã lại cần một lượng Địa mạch khí rất lớn. Hắn không đoạt nổi của người khác thì chỉ có thể khô héo đi mà thôi.

"Bạch Tiểu Thuần!!!" Trong mắt Phương Lâm tràn ra sát cơ ngập trời, cho dù gã không cam tâm nhưng cũng chỉ đành trơ mắt nhìn Triều tịch kết thúc, nhìn tầng Linh Hải thứ bảy không hoàn chỉnh trong thể nội từ từ ngưng kết, bèn cắn răng lựa chọn hoàn thành Trúc cơ.

Vòng xoáy trên không trung của Phương Lâm đang dần ảm đạm, không còn hấp thu Địa mạch khí nữa, theo đó mà toàn bộ Vẫn Kiếm thế giới dường như cũng dịu xuống một chút.

Không bao lâu, vòng Triều tịch thứ bảy của Tống Khuyết và Cửu Đảo cuối cùng cũng được hoàn chỉnh. Trong tình cảnh đầy gian nan này, bọn hắn không do dự mà thi triển tất cả nội tình và bí pháp của riêng mình, trùng kích lần Triều tịch thứ tám.

Thanh âm chuyển động của vòng xoáy truyền khắp cả phiến thế giới, bầu trời phía trên bọn họ cũng dần dần hiển lộ ra vòng xoáy Triều tịch như lung lay sắp sụp đổ.

Có điều vòng xoáy Triều tịch phía trên Tống Khuyết và Cửu Đảo tựa như tùy thời có thể sụp đổ. Dường như tổng lượng Địa mạch khí tại cái thế giới này rất khó chèo chống được mấy vòng xoáy Triều tịch tám tầng như lúc này.

Hai người đều cố gắng kiên trì, nhằm có thể tiếp tục Triều tịch của mình càng ổn định, càng lâu dài hơn!

“Ta nhất định có thể Triều tịch tám lần!” Cửu Đảo thét gào.

“Mục tiêu của ta, không phải tám lần, mà là chín lần!” Trong mắt Tống Khuyết tràn ra đầy tơ máu, hai tay gã bấm niệm pháp quyết nhấn vào ngực mình một cái. Toàn bộ thân thể gã đột nhiên khô quắt lại, nhưng trong lúc khô quắt này lại xuất hiện một lực lượng kì dị bộc phát từ trong thể nội ra, dung nhập vào vòng xoáy Triều tịch thứ tám khiến tốc độ chuyển động của vòng xoáy như bị kích thích mà đột nhiên tăng tốc độ.

Vòng xoáy trong thể nội gia tốc ảnh hưởng đến chuyển động của vòng xoáy trên bầu trời. Hơn nữa, lần bộc phát này ép thẳng lên tốc độ chuyển động của vòng xoáy Cửu Đảo, mạnh mẽ đè ép lại khiến Cửu Đảo truyền ra một tiếng kêu đầy thê lương. Gã nhìn thấy vòng xoáy của mình bị ảnh hưởng do sự bộc phát của Tống Khuyết mà mắt đầu khô héo đi.

“Ta còn có hi vọng!” Cửu Đảo trực tiếp cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tiên huyết. Máu huyết của hắn hóa trộn vào phù văn, rồi gã ấn lên người mình một cái. Cùng lúc đó, toàn bộ phù văn liên kết thành sợi xích trên người gã đột nhiên lóe sáng, khiến tốc độ vòng xoáy trong cơ thể lập tức tăng tốc, nhìn qua có thể thấy gã đã sắp đuổi kịp được Tống Khuyết.

Nhưng đúng lúc này…lần Triều tịch thứ bảy của Quỷ Nha cũng kết thức. Y bắt đầu trùng kích lần Triều tịch thứ tám, sự xuất hiện của y khiến Cửu Đảo vốn đang lung lay sắp đổ tuyệt vọng gào thét lên.



Vòng xoáy của Cửu Đảo, chấn động vang dội, rồi ngừng xoay tròn lại!

“Không!!!” Cửu Đảo đắng chát. Hai mắt gã đầy vẻ điên cuồng, thế nhưng không còn cách nào khác, lần Triều tịch thứ tám này cũa gã…thất bại.

Gã thất bại, nối tiếp theo phía sau Phương Lâm, cả hai đều kết thúc quá trình thu hoạch Địa Mạch khí khiến áp lực của toàn bộ Vẫn Kiếm thế giới trở nên giảm xuống rất nhiều. Thiếu đi hai vòng xoáy Triều tịch hấp thu, lần Triều tịch thứ tám của Tống Khuyết đột nhiên tràn lên mạnh mẽ rồi dần ổn định lại.

Mà Quỷ Nha bên kia cũng nhân cơ hội này mà hiển lộ, cho dù nhìn qua như lung lay muốn sụp đổ nhưng lại vẫn có thể kiên trì được lâu hơn.

Bạch Tiểu Thuần nơi này cũng thu được lợi, tốc độ càng nhanh.

Lúc này, tình thế cũng đã rõ ràng hơn không ít, còn ba người Triều tịch tám lần, lần lượt là Bạch Tiểu Thuần, Tống Khuyết và Quỷ Nha !

Hai người thất bại là Phương Lâm, Cửu Đảo !

Mà đám Thượng Quan Thiên Hữu, Bắc Hàn Liệt, Triệu Nhu và Hứa Tiểu Sơn, là nhóm Địa mạch Trúc cơ thứ hai. Thế nhưng do nhóm Trúc Cơ đầu tiên hút đi quá nhiều Địa mạch khí, bọn họ căn bản không bằng nên tốc độ cũng chậm lại, lúc này mới tiến đến lần Triều tịch thứ tư.

Hầu Vân Phi và mấy thiên kiêu tam tông khác là nhóm người Trúc cơ thứ ba, lúc này mới vừa ngưng tụ xong lần Triều tịch thứ hai. Đối với Hầu Vân Phi mà nói, với tư chất của hắn cho dù Địa mạch Trúc cơ với một lần Triều tịch cũng đã là thu hoạch cực lớn rồi.

Ngoại trừ những người này, thì còn có hơn mười người cũng đều ngưng tụ ra được Địa mạch khí dẫn, nhưng bọn họ lại tuyệt vọng phát hiện, dưới sự phân chia của đám người kia, bọn họ vậy mà không thể nào hình thành nên đượclần Triều tịch thứ nhất nữa.

Mà nhiều nhất…là đệ tử không ngưng tụ ra Địa mạch khí dẫn. Trong tuyệt vọng, sát ý trong mắt của bọn họ càng thêm mãnh liệt, chia ra nhìn qua ba vị trí hình thành nên tám vòng xoáy Triều tịch trên không trung.

“Quỷ Nha vừa mới khai mở tám lần Triều tịch, chính bản thân cũng đều bất ổn, Địa mạch khí trong cơ thể hắn cho dù không ít nhưng cũng không bằng Tống Khuyết và Bạch Tiểu Thuần !”

“Tống Khuyết thanh danh hiển hách, sát khí cực lớn lại còn là người của Huyết Khê Tông…không dễ dàng trêu chọc. Huống hồ Địa mạch khí của hắn, cũng không nhiều bằng Bạch Tiểu Thuần…”

“Bạch Tiểu Thuần bên kia đang bị không ít người vây công. Hắn đang đứng trước nguy cơ, thừa dịp này lấy mạng hắn, quần công diệt sát, để Địa Mạch khí của hắn quay trở về thế giới này!” Trong quá trình cân nhắc, tuyệt đại đa số đệ tử vậy mà lại lựa chọn hướng của Bạch Tiểu Thuần mà đồng loạt xông tới.

Cũng chính lúc này, quá trình Trúc cơ của Phương Lâm cũng kết thúc, Linh Hải trong thể nội được củng cố vững chắc. Khu vực phía gã lúc này truyền ra tiếng nổ vang, rồi người cả đột nhiên bay ra, một uy áp Trúc Cơ cuồn cuộn ầm ầm khuếch tán ra tám hướng.

Tóc gã tung bay, toàn thân dấy lên từng trận phong bạo, sau lưng là một hư ảnh Lô đỉnh Thiên địa phụ trợ cho Phương Lâm, áp đảo toàn bộ Ngưng khí.

Gã chính là người đầu tiên hoàn thành Trúc cơ, khoảng thời gian này cũng chính là người cường đại nhất phiến thế giới này!

“Nếu như ta chỉ Triều tịch bảy lần, thì các ngươi cũng đừng mong có thể Triều tịch tám lần thành công!” Sát cơ trong mắt Phương Lâm lóe lên nhìn về phía Tống Khuyết, Quỷ Nha và Bạch Tiểu Thuần. Đột nhiên gã nhoáng người lên, như sấm sét rạch ngang không trung mà phóng thẳng đến phía Bạch Tiểu Thuần.

“Trước tiên là giết ngươi, hút lấy Địa mạch khí của ngươi, lần Triều tịch thứ tám của ta không phải là không có khả năng!!!”

Địa Mạch Trúc cơ, lực lượng Triều tịch trước tám lần mà bị gián đoạn phải chấp nhận Trúc cơ. Trong thời gian ngắn khi Đạo cơ vẫn còn chưa hoàn toàn vững chắc, có thể vẫn tiếp tục lại được, chẳng qua cần có gấp đôi lượng Địa mạch khí, độ khó rất lớn.

Mà một khi khai mở Triều tịch thứ chín thì độ khó lại tăng thêm nữa. Trừ phi tử vong, ngoài ra không cách nào tự mình gián đoạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook