Chương 3: Khởi đầu mới.
Thiên Nhai Chi Dực
23/04/2013
Đúng là 2 tên ngốc chính hiệu, hai nam nhân to cao lực lưỡng mất cả buổi mà không khống chế nổi một cô gái yếu ớt: bội phục. Dương Quang có chút nhịn không được nói: "Hai vị, có chút suy nghĩ được không, ở cái địa phương này làm việc đó không thấy quá mất mặt sao? "
Lúc này mới phát hiện bên cạnh có người ,hai người sợ hãi kêu lên một cái, vừa định bỏ chạy thì phát hiện ra chính là tên tiểu tử buổi sáng.
Vì vậy 2 người chậm rãi dừng bước chân, nhìn Dương Quang hắc hắc cười không ngừng.
"Vốn còn muốn trước tiên đem con tiện nhân xen vào chuyện người khác xử lý, hai ngày nữa lại tìm ngươi, thật không ngờ ngươi ngược lại thật sự là tự giác đưa tới cửa. "
Lâm Dương Tử vốn tưởng có người đến còn cho là mình được cứu rồi, thật không ngờ lại là Dương Quang! Lòng lập tức trầm xuống.
"Ta cũng không rảnh nói nhảm với các ngươi, hai diễn viên phụ các ngươi diễn vậy là đủ, có thể nghỉ ngơi được rồi đấy. "
Ngay tại lúc Lâm Dương Tử lòng bắt đầu chìm xuống, Dương Quang đã phát động ra thế công.
Kỳ thật cũng chẳng phải đao to búa lớn gì cả, Dương Quang đơn giản chỉ vỗ vào gáy hai tên ngốc mỗi tên 1 cái, hai tên ngốc còn chưa kịp rõ ý đồ của đạo diễn liền trực tiếp rời khỏi sân khấu.
Lâm Dương Tử không thể tưởng tượng nổi nhìn Dương Quang ra tay, thân mình thon dài run nhẹ lên vì hâm mộ, cứ như vậy nhẹ nhàng đánh gục hai người. Mà hai người này buổi sáng hôm nay vẫn còn chỉ vào cái mũi của hắn giống như chỉ đồ vật.
Cho dù bọn chúng yếu như nào đi nữa, cái này, cái này chẳng phải quá nhanh rồi sao..
Bất quá Dương Quang cũng không có cho nàng cơ hội hỏi ra nghi vấn trong lòng, chỉ chừa cho nàng một bóng lưng cao lớn mà thôi, mà bóng lưng cùng với hai tay giống như lôi đao xuất vỏ, một mực khắc sâu ở trong lòng thiếu nữ .
Trên một ngọn núi nhỏ, có một người đứng trước mộ bia, chính là Dương Quang đứng nghiêm như tượng.
"Tỷ tỷ, ta thành công rồi! " Dương Quang giọng nói có chút mờ mịt, "Ta không chỉ có xua tán đi chân khí phức tạp trong cơ thểl, hơn nữa, ta đã thi đậu đại học Nam An số một, tỷ có mừng cho ta không? "
Dương Quang nhẹ nhàng giơ lên hai tay của mình, đó là một đôi tay dài nhọn hoàn mĩ, dù cho không động, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy nó linh động.
"Hai năm rồi, vì tiêu trừ trong cơ thể bạo ngược chân khí, hai năm qua hai tay của ta đã dính đầy máu tươi. Tuy nhiên, những người bị ta giết đều là những kẻ đáng chết hàng ngàn vạn lần "
"Hiện tại ta rốt cục có thể không cần sống như vậy nữa "
"Nếu như, tỷ tỷ ngươi vẫn còn sống, ngươi sẽ tha thứ ta sao? Ngươi còn có thể giống như trước thương ta sao? "
...
Gió núi đem quần áo của hắn thổi lay động.
Gió bắt đầu thổi mạnh... Dương Quang cứ như vậy lặng người đứng đó 6 canh giờ.
"Tỷ tỷ, chúng ta khả năng phải có một đoạn thời gian rất dài không thể gặp mặt. "
Hắn ngẩng đầu sâu hít thật sâu một hơi không khí tươi mát trong núi
"Đại học Nam An, là nơi tỷ muốn đến. Ta rốt cục có thể hoàn thành di nguyện của người. "
Những cây tùng bên cạnh mộ bia theo gió thổi lung lay.
Dương Quang lộ hàm răng trắng đều, sáng sủa cười cười.
"Ta biết rõ ngươi lại lo lắng cho ta rồi. Tỷ tỷ, ta không còn là tiểu hài tử vì một câu nói đập vở thủy tinh trên cửa sổ nữa rồi. Ngươi yên tâm,Đại học Nam An, chính là khởi đầu mới của ta! "
"Theo hướng đoàn tàu đi Nam An,hành khách nắm chặc thời gian kiểm phiếu rồi lên xe "
Trong nhà ga xuất hiện những giọng nữ thông báo ngọt ngào, rất nhiều người vội vội vàng vàng cầm lấy hành lý, xuất sử sức lực yếu ớt mà bắt đầu len lỏi tiến lên phía trước...
"Tu..u" một tiếng còi tàu hú dài, đoàn tàu Cực Quang hướng thẳng thành phố Nam An mà lăn bánh.
Hiện tại toàn bộ trên địa cầu nguyên lai quốc gia đã tiến hành phân chia lại, hình thành một Liên Bang mới, dùng bảy lục địa để phân chia bảy khu hành chính mới.
Bởi vì lịch sử còn sót lại vấn đề, từng lục địa quan hệ hữu hảo, lại bảo trì khoảng cách nhất định, mà từng tộc người đã không có ngăn cách, lại như cũ duy trì thói quen quần cư.
Châu Á chỗ của người da vàng.
Châu Á tuy không phải là nơi kinh tế phát triển nhanh nhất, nhưng một số nơi ở châu á nổi tiếng thế giới là trung tâm kinh tế chính trị văn hóa, ảnh hưởng to lớn đối với thế giới.
Những nơi tiên tiến phát đạt nhất, quy mô khá lớn đều được xưng là "Thành ", tỷ như Thiên Phủ thành, Hàn Thành các loại..., xuống một cấp gọi "Thành phố ", sau đó tựu là huyện, trấn các loại.
Mà thành phố Nam An chính là trung tâm kinh tế văn hóa nổi tiếng thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.