Chương 2: Trình Giảo Kim là mỹ nữ.
Thiên Nhai Chi Dực
23/04/2013
Trời xanh thật xanh, mây trắng thật trắng. Nguyên một đám khoái hoạt cười vui chạy vào sân trường học sinh cấp 3 sẽ không biết người này bề ngoài giống như hiền lành,sau lưng lại ẩn chứa biết bao nhiêu bí mật kinh người.
"Này nhóc, đang nhìn em nào mà hồn phiêu phách lạc vậy? "
Ngồi ở trên bàn học Dương Quang đem ánh mắt theo ngoài cửa sổ thu hồi, thờ ơ nhìn tới 2 người bạn học đang xuất hiện trước mặt mình.
"Mẹ nó đừng dùng ánh mắt đáng thương nhìn ta, giống như đàn bà. Tiền có mang đến không! ? Ngày hôm qua ta đã nhắc nhở qua ngươi rồi ah! "
Hai người kia là lưu manh vùng này, không biết làm sao lại vào được trường cấp 3. Bọn hắn tại thời trung học cũng có lý tưởng hoài bão của mình, bất quá lại nhận ra trí não có chút yếu kém, không có khả năng thi đậu đại học như những bạn đồng học khác, bọn hắn bắt đầu thay đổi lý tưởng trở lên gần gũi và hiện thực hơn là trở thành lưu manh thời đại mới! Cho nên bắt đầu thu phí bảo hộ các bạn đồng học.Bạn học cùng lớp trừ những thành phần rắn mặt và có chút bối cảnh thì những người hiền lành đều bị chúng thu phí, bất quá Dương Quang một học sinh mới chuyển đến, bọn hắn tự nhiên sẽ không tới can thiệp vào, mỗi người đều giả bộ bày ra bộ dáng nghiêm túc cúi đầu xuống chăm chú đọc sách.Đương nhiên, là vì không có chỗ tốt gì! Nếu như đối tượng bị hại là mỹ nữ, ít nhất có thể lưu tiếng anh hùng cứu mỹ nhân, đăng này...Dương Quang thu hồi ánh mắt xa xăm nhìn bên ngoài cửa sổ, cứ như vậy ngước nhìn gương mặt 2 người.
"Đừng có giả ngu! Lập tức lấy tiền ra, nếu không bị đánh đấy. "
Tên béo trong hai tên trong giọng nói chứa đầy mùi vị hăm dọa, đồng thời còn duỗi ra nắm đấm béo mũm mĩm dùng để gia tăng khí thế. Hai tên du côn lớp học lúc đầu còn e ngại với vóc dáng to cao vạm vỡ của Dương Quang mà không dám động chạm tới, bất quá về sau chứng kiến bộ dáng cả ngày cười ngây ngô của Dương Quang, chỉ kém trên mặt viết lời mời gọi cho người khác đến bắt nạt, làm sao có thể buông tha cơ hội này?Hai người bọn chúng cho rằng đây chính là mỡ đến miệng mèo, lại không ngờ người trong cuộc chưa lên tiếng, giữa đường lại xuất hiện ra 1 Trình Giảo Kim.
"Dừng tay! Hai người các ngươi có xấu hổ hay không nha, khi dễ bạn cùng lớp! Có giỏi thì ra ngoài xã hội so với lũ bất hảo xem nắm đấm ai cứng! ? "
Dương Quang đối với sự xuất hiện của 1 Trình Giảo Kim thật sự bất đắc dĩ, nhưng mà càng ngoài ý muốn Trình Giảo Kim lại là 1 tiểu mỹ nữ.
"Lâm Dương Tử! Ngươi có ý tứ gì! Muốn ra mặt thay cho hắn? "
"Chính là ý ta đó! ? Có bản lĩnh chúng ta cùng một chỗ náo nhiệt cho giáo viên đến xem xem! "
Lâm Dương Tử là trường học hoa hậu giảng đường, những người ngưỡng mộ sắc đẹp của nàng cũng không ít, hơn nữa trong nhà còn có chút bối cảnh, lúc này chống nạnh trừng mắt nói ra một phen , lại vẫn có chút uy thế.Hai người lúc bình thường biển hiện hung ác, bất quá đối với Lâm Dương Tử cũng không dám quá nóng nảy, không nói nàng là tiểu mỹ nhân, người ngưỡng mộ nàng chỉ cần nhổ nước bọt cũng đủ khiến bọn chúng chết chìm...Cho nên lưỡng ngốc lựa chọn sáng suốt buông tay, đi ra phòng học với nét mặt xám xịt, trước khi đi vẫn không quên lưu lại ba chữ: "Nu, pogodi! ". Để cho mọi người trong lớp có cảm giác bọn chúng nhiễm nặng phim hoạt hình( Hãy đợi đấy)
"Dương Quang, ngươi đến tột cùng có phải là nam nhân không?Vóc dáng to lớn như vậy mà để cho bọn chúng khi dễ cũng không dám ho he 1 tiếng! "
Lâm Dương Tử trong thanh âm có một chút khinh bỉ. Dương Quang lại đối với nàng nở nụ cười khoe hàm răng trắng noãn đều tăm tắp và nói: "Cảm ơn. "
Lâm Dương Tử : "...""Ai... Thật sự là thua ngươi rồi. " Lâm Dương Tử thở dài, lắc đầu đi trở về chỗ ngồi của mình. Sự việc xảy ra cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến tâm tình khoái trá của Dương Quang. Hắn hiện tại phi thường vui vẻ, nụ cười trên mặt càng phát ra có chút chói mắt, một ít nữ sinh liếc trộm hắn có một ít choáng váng.Sau khi tan học, Dương Quang theo thường lệ ở lại phòng học xem bài vở một hồi lâu mới ly khai trường học, tuy nhiên hắn rất có lòng tin, nhưng là mộng tưởng của tỷ tỷ, hắn không thể không cẩn thận nỗ lực...Xuyên qua trường học đằng sau thao trường, thông thường khi tan học hiếm khi có người lui tới khu rừng nhỏ này. Bởi thế Dương Quang gần đây đều ưa thích chậm rãi tản bộ đến, chỉ là bởi vì tại đây đầy đủ yên tĩnh mà thôi. Nhưng hôm nay lại hết lần này tới lần khác có người muốn cùng hắn gây khó dễ.
"Các ngươi dám xằng bậy, ta sẽ la lên đó! "
"Hắc hắc, gọi ai! Ngươi có hét vỡ cuống họng ra thì cũng chẳng ai hay biết."
Thanh âm hoàn toàn hiển lộ sắc lang thú tính...Bất quá kế tiếp tình tiết phát triển lại ra ngoài ý định nhanh chóng, theo thanh âm bên trên để phán đoán,hai tên sắc lang còn có sắc tâm, lời nói đều không muốn dài dòng, chỉ 1 đôi câu là nhào tới. Dương Quang tới đúng lúc, nhìn laị thì ra là Lâm Dương Tử và 2 tên bạn học cùng lớp xin đểu tiền bảo kê ban sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.