Nhất Sinh Nhất Thế Nhất Song Nhân
Chương 38: Xin lỗi
Vạn Diệt Chi Thương
18/09/2020
Edit: tamkhietduytinh
Beta: Jungjenny
Đau, rất đau.
Ngay từ đầu liền giống như chân gà bị người ta dùng lực xé ra, nghĩ tới chân gà, có chút đói bụng…..Từ từ, hiện tại không phải là lúc muốn ăn!
Tuy rằng lúc đầu đau đến làm cho người ta muốn chửi má nó, bất quá kỹ thuật của Bộ Phong Trần không kém so với ta, trong chốc lát tình huống có một chút biến đổi, chỗ yếu mềm ngứa ngáy rất khó chịu, từng là Sầu Thiên Ca chiếm cứ địa vị cao cao tại thượng quan sát người dưới thân không tự kìm hãm được cùng bất lực, hiện giờ ngược lại, thành bị Bộ Phong Trần chiếm cứ vị trí bên trên chờ xem bộ dáng quẫn bách của ta.
Ha hả……….
Chẳng lẽ còn muốn xem ta bị ngươi cường bạo sau đó khóc rống lên, bộ dáng đáng thương muốn chết đi sống lại hay sao? Cho dù ta là lần đầu tiên bị người khác đặt ở phía dưới, từ trước cũng đã đè không ít người, chưa từng bị áp qua, nhưng cũng đã thấy qua người khác bị áp là cái bộ dáng gì. Ta nếu trầm luân, cũng muốn lôi kéo ngươi theo, ta nếu xuống địa ngục, sẽ làm cho mọi người trên thế gian này cũng theo ta xuống địa ngục!
Uy lực của Nhuyễn cốt tán làm thân thể rất khó nhúc nhích, nhưng cũng không dễ gì khiến ta nhất định mặc cho người xâm phạm, khi ở trên giường, Bộ Phong Trần cũng không nhất định có thể thắng ta.
Ngửa đầu nửa híp mắt hít một hơi thật sâu, trên người chịu đựng sức nặng cùng lực đạo của nam nhân, huân hương của Yên Hoa lâu nhuộm đẫm phía dưới, người cũng trở nên càng ngày càng mẫn cảm.
Cái gọi là dục, chính là dễ dàng làm cho người ta tước vũ khí đầu hàng, buông hết thảy phòng bị mà trầm luân.
“Ô—-” Không kiềm chế được vô ý than nhẹ một tiếng thoải mái, một tiếng than nhẹ trầm thấp ngọt ngào giống như một mũi ngân châm đâm vào dây thần kinh của nam nhân phía trên.
“Thoải mái không?” Thanh âm lúc nói chuyện không trấn định tự nhiên như ngày thường, trong lời nói rõ ràng giấu đi áp lực cùng nhẫn nại, Bộ Phong Trần vừa nói chuyện đồng thời không cố ý nâng cái chân què đáng thương của ta lên, thong thả mà gắng sức chậm rãi đè ép.
Thoải mái cái đầu ngươi……….Âm thầm mắng một câu, trên mặt lại cố hiển lộ kiểu cười càn rỡ, một nơi bị xâm phạm nào đó đã âm thầm dùng sức mang theo Nhuyễn cốt tán vào xương cốt, hoàn hảo cơ thể còn có thể động, nếu có thể kẹp chết Bộ Phong Trần, ta liền cao hứng.
Không phải không có ngoài ý muốn, đáy mắt Bộ Phong Trần hơn vài phần diễm lệ, trấn tĩnh trong mắt đã dần dần bị che lấp bởi một tầng sương trắng mênh mông.
“Ngươi đang đốt lên dục hỏa.” Nam nhân chậm rãi đè ép xuống dưới cho đến khi khoảng cách của Bộ Phong Trần và ta đã không thể gần hơn, thanh âm khàn khàn làm cho người ta thư thái.
“Có thể làm ngươi chết cháy sao?” Ta cãi lại.
“Như ngươi mong muốn………”
Đêm hoang đường, người điên cuồng, một phen lửa tình, thiêu đốt há chỉ một người, lửa nóng hừng hực, lại như thế nào có thể chỉ lo cho thân mình?
Nói là không cẩn thận, bất tri bất giác ngay cả bên trong của chính mình cũng cháy sạch tro cốt không dư thừa.
Đọ sức một hồi trên giường, nếu không phải lưỡng bại câu thương, chính là vẹn toàn đôi bên.
Ngọn đèn dầu lung lay sắp tắt, tràn ngập hơi thở tình cùng yêu trong khuê phòng một mảnh đỏ tươi, chiến tranh kịch liệt cũng có một khắc đình chỉ khói thuốc súng, màn đỉnh trắng bóng, y phục rơi rụng đầy trên mặt đất, là chân ai khoác lên bên hông hắn, là tay của ai đặt phía trên cổ hắn.
“Chân này……..Là bị thiên lôi gây thương tích?” Tựa vào đầu giường, Bộ Phong Trần một tay ôm ta, một tay nhẹ nhàng vuốt ve chân què của ta khoác ở bên hông hắn.
Chân này thật sự là bị thiên lôi làm bị thương, cụ thể là như thế nào bị thương ta cũng không biết, dù sao trước khi ta tỉnh lại đã bị người bao thành một cái bánh chưng, chân cũng què.
Chân này cũng không thể nói là đẹp, vết sẹo thiên lôi lưu lại lúc tại Thánh môn đã tiêu trừ, chính là xương cốt cũng bị thương, đặc biệt đầu gối cùng mắt cá chân có một chút xương cốt hoại tử, so với người bình thường thì đi đứng rõ ràng có gấp khúc cùng xoắn quẩy, thế nên đi đường thường khập khiễng.
“Ngô……..” Đầu gối lên vai Bộ Phong Trần, ta vô lực đáp một câu, đầu óc lại linh hoạt nghĩ chuyển thật nhanh, trong lòng có tính toán khác.
“Đầu gối, mắt cá chân.” Ngón tay nhẹ nhàng đặt ở trên đùi điểm hai cái, Bộ Phong Trần lầm bầm lầu bầu “Đáng tiếc không phải ở Thánh môn, thiếu một ít dược liệu, để chữa khỏi cần phí chút thời gian, ngươi không phải cùng hắn có quan hệ thân mật sao, hắn như thế nào không chữa khỏi chân cho ngươi.”
Hắn hắn hắn…………..Lại là cái kia hắn…………….
Qua cơn tình ái Bộ Phong Trần đã khôi phục bộ dáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên mặt hắn bây giờ không tìm được một chút ít ửng đỏ cùng mê say, rõ ràng là cùng một người, nghe trong lời nói hình như có hai Bộ Phong Trần giống nhau.
Hai Bộ Phong Trần?
“Quả nhiên vẫn là ta khá hơn hắn.” Tay niết hàm dưới của ta, Bộ Phong Trần đã cúi sát người lại gần, một đôi mắt phượng hẹp dài tràn đầy ý cười không tốt lành gì “Càng nhìn ngươi càng thấy thuận mắt….”
“Ha hả………” Ta liếc trắng mắt với hắn, đáng tiếc, ta là xem Bộ Phong Trần càng ngày càng không vừa mắt.
“Nếu không phải ngoài ý muốn, giờ phút này cùng ta cùng giường có thể là “hắn” như lời ngươi nói” Phép khích tướng vô luận là khi nào đều rất hữu dụng, cũng không phải thật sự muốn từ miệng Bộ Phong Trần tìm hiểu bí mật, ta cũng chỉ là muốn kích thích hắn, bất quá nếu có thể từ miệng hắn lộ ra bí mật cũng tốt thôi.
“Ngoài ý muốn………” Ánh mắt Bộ Phong Trần thoáng trầm đi vài phần, khóe miệng gợi lên một mạt cười lạnh, làm như rất không để ý lời ta nói, hắn đột nhiên xoay người đặt ta lên trên, trầm mặc không nói mà nhìn chằm chằm ta trong chốc lát, bốn phía nhất thời có vẻ thập phần im lặng, không khí giống như ngưng trệ.
Vẫn như cũ ánh nhìn bình thản, nhìn vào nam nhân đã xâm phạm ta tối nay, nếu không phải lúc này công lực của ta không bằng trước, có thể để Bộ Phong Trần làm được sao…..
“Ngươi không phải Thánh môn đệ tử.” Lại mở miệng, Bộ Phong Trần đột nhiên khẳng định mà nói, ta xác thực không phải đệ tử Thánh môn, chính là sao hắn biết được?
“Trong Thánh môn…….không có người nào gan to như ngươi, càng không biết cấm kỵ của Thánh môn đệ tử.” Bộ Phong Trần nén cười, ta hơi hơi nhíu mày, Thánh môn cấm kỵ là cái gì, vì sao đến bây giờ đều không có người nói cho ta?
Bộ Phong Trần cúi đầu nhẹ nhàng hôn ỏ bên tai ta, cũng lại một lần nữa đè ép, thong thả mà vô ý ma xát, làm cho ta cảm nhận được cảm giác bị người khác xâm nhập, thân thể liền không hề che giấu, mở rộng tùy ý nam nhân đùa giỡn.
Hơi hơi híp mắt, không khỏi hít vào một ngụm khí, người này còn muốn làm tiếp một lần nữa?
“Tuy rằng không biết ngươi cùng hắn rốt cuộc quan hệ thế nào, lại như thế nào thành người của Thánh môn, Sầu Thiên Ca, cả đời này ngươi đều……….Ngô……….” Câu cuối cùng của Bộ Phong Trần còn chưa chấm dứt, nam nhân đột nhiên phát ra một tiếng rên khó nhịn, giống như chống cự cái gì mà lấy tay bưng kín đầu ghé vào trên người ta, tóc trắng rơi rụng trên ngực ta, mang đến một tía ngứa ngáy.
“Ngươi cho là như vậy có thể ngăn chặn ta sao? Ha hả ha hả………Chớ quên, chớ quên ta là ngươi, ngươi cũng là ta! A————” một tiếng than nhẹ, Bộ Phong Trần đột nhiên ngẩng đầu thật sâu nhìn ta liếc mắt một cái, mắt của hắn thâm thúy giống như biển rộng, thanh âm giống như ma chú thong thả mà trầm thấp rơi vào trong tay ta “Ta sẽ trở lại………”
Cuối cùng những lời này, là nói với ta? Ta có chút sửng sốt.
Sau khi nói xong câu cuối, Bộ Phong Trần đột nhiên nhắm hai mắt lại dường như té xỉu mà ghé vào ngực ta, không để ta cao hứng được một chút, Bộ Phong Trần liền thong thả tỉnh lại.
Thở ra một hơi, Bộ Phong Trần bắt đầu khởi động thân thể, lại một lần nữa, ta cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, chính lúc này, ta mới phát hiện Bộ Phong Trần trước mắt mới đúng là người ta đã gặp ở Thánh môn, lạnh nhạt thanh nhẹ, vững vàng, mĩ mà ôn hòa.
Quả nhiên là…….có hai Bộ Phong Trần?
Ta sửng sốt, Bộ Phong Trần cũng sửng sốt.
“Sầu Thiên Ca?” Bộ Phong Trần trưng ra mặt than, rốt cục lộ ra mấy phần kinh ngạc, kinh ngạc thì hẳn là, tên Bộ Phong Trần vừa mới nói xong “Ta sẽ trở lại” không phải là Bộ Phong Trần hiện tại, nghĩa là không biết giữa hai Bộ Phong Trần để chiếm cứ thân thể đã xảy ra sự tình gì.
Bộ Phong Trần ngụy thánh vừa tỉnh liền thấy ta cùng hắn không một mảnh vải che thân nằm cùng nhau, không sợ hãi mới lạ, dù sao, hắn cũng là ngụy thánh.
Ta ở trong lòng phân chia danh hiệu cho hai Bộ Phong Trần, chính khí nhiều hơn một chút là ngụy thánh, tà khí nhiều hơn một chút chính là giả nhân giả nghĩa………Hai cái ngụy kém………
Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, Bộ Phong Trần a Bộ Phong Trần, ta mặc kệ ngươi rốt cục là có nhiều hay ít Bộ Phong Trần, cũng không quản ngươi là ngụy thánh hay là giả nhân giả nghĩa, sự tình hôm nay ta sẽ nhớ kỹ.
Âm thầm cắn răng, lúc ngụy thánh Bộ Phong Trần còn chưa có phản ứng, ta đã nghĩ nên đối mặt hắn như thế nào.
Con mẹ nó, phải nhỏ xuống hai giọt nước mắt cũng không dễ dàng a, thôi, vì mai kia báo thù khắc nghiệt gấp trăm ngàn lần, ẩn nhẫn cùng nước mắt hôm nay đều là phải, giả vờ như một người nhu nhược cũng phải làm.
Giả vờ một bộ dáng đáng thương cùng vô tội đang sợ hãi, ta hơi hơi cắn khóe môi, yên lặng chảy xuống hai giọt nước mắt, những mong lừa gạt được ngụy thánh, thanh âm mang một ít ẩn nhẫn cùng yếu ớt bị người khi dễ: “Không…….không cần……….” Cứ tiếp tục như thế làm cho người ta ghê tởm.
Đến lúc này, Bộ Phong Trần mặt than nhất thời liền sụp đổ mặt nạ ngụy thánh, qua một hồi lâu mới phun ra chữ: “Xin lỗi…………”
Bộ Phong Trần, lúc nói những lời này có thể hay không cút xéo ra khỏi thân thể ta!
Beta: Jungjenny
Đau, rất đau.
Ngay từ đầu liền giống như chân gà bị người ta dùng lực xé ra, nghĩ tới chân gà, có chút đói bụng…..Từ từ, hiện tại không phải là lúc muốn ăn!
Tuy rằng lúc đầu đau đến làm cho người ta muốn chửi má nó, bất quá kỹ thuật của Bộ Phong Trần không kém so với ta, trong chốc lát tình huống có một chút biến đổi, chỗ yếu mềm ngứa ngáy rất khó chịu, từng là Sầu Thiên Ca chiếm cứ địa vị cao cao tại thượng quan sát người dưới thân không tự kìm hãm được cùng bất lực, hiện giờ ngược lại, thành bị Bộ Phong Trần chiếm cứ vị trí bên trên chờ xem bộ dáng quẫn bách của ta.
Ha hả……….
Chẳng lẽ còn muốn xem ta bị ngươi cường bạo sau đó khóc rống lên, bộ dáng đáng thương muốn chết đi sống lại hay sao? Cho dù ta là lần đầu tiên bị người khác đặt ở phía dưới, từ trước cũng đã đè không ít người, chưa từng bị áp qua, nhưng cũng đã thấy qua người khác bị áp là cái bộ dáng gì. Ta nếu trầm luân, cũng muốn lôi kéo ngươi theo, ta nếu xuống địa ngục, sẽ làm cho mọi người trên thế gian này cũng theo ta xuống địa ngục!
Uy lực của Nhuyễn cốt tán làm thân thể rất khó nhúc nhích, nhưng cũng không dễ gì khiến ta nhất định mặc cho người xâm phạm, khi ở trên giường, Bộ Phong Trần cũng không nhất định có thể thắng ta.
Ngửa đầu nửa híp mắt hít một hơi thật sâu, trên người chịu đựng sức nặng cùng lực đạo của nam nhân, huân hương của Yên Hoa lâu nhuộm đẫm phía dưới, người cũng trở nên càng ngày càng mẫn cảm.
Cái gọi là dục, chính là dễ dàng làm cho người ta tước vũ khí đầu hàng, buông hết thảy phòng bị mà trầm luân.
“Ô—-” Không kiềm chế được vô ý than nhẹ một tiếng thoải mái, một tiếng than nhẹ trầm thấp ngọt ngào giống như một mũi ngân châm đâm vào dây thần kinh của nam nhân phía trên.
“Thoải mái không?” Thanh âm lúc nói chuyện không trấn định tự nhiên như ngày thường, trong lời nói rõ ràng giấu đi áp lực cùng nhẫn nại, Bộ Phong Trần vừa nói chuyện đồng thời không cố ý nâng cái chân què đáng thương của ta lên, thong thả mà gắng sức chậm rãi đè ép.
Thoải mái cái đầu ngươi……….Âm thầm mắng một câu, trên mặt lại cố hiển lộ kiểu cười càn rỡ, một nơi bị xâm phạm nào đó đã âm thầm dùng sức mang theo Nhuyễn cốt tán vào xương cốt, hoàn hảo cơ thể còn có thể động, nếu có thể kẹp chết Bộ Phong Trần, ta liền cao hứng.
Không phải không có ngoài ý muốn, đáy mắt Bộ Phong Trần hơn vài phần diễm lệ, trấn tĩnh trong mắt đã dần dần bị che lấp bởi một tầng sương trắng mênh mông.
“Ngươi đang đốt lên dục hỏa.” Nam nhân chậm rãi đè ép xuống dưới cho đến khi khoảng cách của Bộ Phong Trần và ta đã không thể gần hơn, thanh âm khàn khàn làm cho người ta thư thái.
“Có thể làm ngươi chết cháy sao?” Ta cãi lại.
“Như ngươi mong muốn………”
Đêm hoang đường, người điên cuồng, một phen lửa tình, thiêu đốt há chỉ một người, lửa nóng hừng hực, lại như thế nào có thể chỉ lo cho thân mình?
Nói là không cẩn thận, bất tri bất giác ngay cả bên trong của chính mình cũng cháy sạch tro cốt không dư thừa.
Đọ sức một hồi trên giường, nếu không phải lưỡng bại câu thương, chính là vẹn toàn đôi bên.
Ngọn đèn dầu lung lay sắp tắt, tràn ngập hơi thở tình cùng yêu trong khuê phòng một mảnh đỏ tươi, chiến tranh kịch liệt cũng có một khắc đình chỉ khói thuốc súng, màn đỉnh trắng bóng, y phục rơi rụng đầy trên mặt đất, là chân ai khoác lên bên hông hắn, là tay của ai đặt phía trên cổ hắn.
“Chân này……..Là bị thiên lôi gây thương tích?” Tựa vào đầu giường, Bộ Phong Trần một tay ôm ta, một tay nhẹ nhàng vuốt ve chân què của ta khoác ở bên hông hắn.
Chân này thật sự là bị thiên lôi làm bị thương, cụ thể là như thế nào bị thương ta cũng không biết, dù sao trước khi ta tỉnh lại đã bị người bao thành một cái bánh chưng, chân cũng què.
Chân này cũng không thể nói là đẹp, vết sẹo thiên lôi lưu lại lúc tại Thánh môn đã tiêu trừ, chính là xương cốt cũng bị thương, đặc biệt đầu gối cùng mắt cá chân có một chút xương cốt hoại tử, so với người bình thường thì đi đứng rõ ràng có gấp khúc cùng xoắn quẩy, thế nên đi đường thường khập khiễng.
“Ngô……..” Đầu gối lên vai Bộ Phong Trần, ta vô lực đáp một câu, đầu óc lại linh hoạt nghĩ chuyển thật nhanh, trong lòng có tính toán khác.
“Đầu gối, mắt cá chân.” Ngón tay nhẹ nhàng đặt ở trên đùi điểm hai cái, Bộ Phong Trần lầm bầm lầu bầu “Đáng tiếc không phải ở Thánh môn, thiếu một ít dược liệu, để chữa khỏi cần phí chút thời gian, ngươi không phải cùng hắn có quan hệ thân mật sao, hắn như thế nào không chữa khỏi chân cho ngươi.”
Hắn hắn hắn…………..Lại là cái kia hắn…………….
Qua cơn tình ái Bộ Phong Trần đã khôi phục bộ dáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên mặt hắn bây giờ không tìm được một chút ít ửng đỏ cùng mê say, rõ ràng là cùng một người, nghe trong lời nói hình như có hai Bộ Phong Trần giống nhau.
Hai Bộ Phong Trần?
“Quả nhiên vẫn là ta khá hơn hắn.” Tay niết hàm dưới của ta, Bộ Phong Trần đã cúi sát người lại gần, một đôi mắt phượng hẹp dài tràn đầy ý cười không tốt lành gì “Càng nhìn ngươi càng thấy thuận mắt….”
“Ha hả………” Ta liếc trắng mắt với hắn, đáng tiếc, ta là xem Bộ Phong Trần càng ngày càng không vừa mắt.
“Nếu không phải ngoài ý muốn, giờ phút này cùng ta cùng giường có thể là “hắn” như lời ngươi nói” Phép khích tướng vô luận là khi nào đều rất hữu dụng, cũng không phải thật sự muốn từ miệng Bộ Phong Trần tìm hiểu bí mật, ta cũng chỉ là muốn kích thích hắn, bất quá nếu có thể từ miệng hắn lộ ra bí mật cũng tốt thôi.
“Ngoài ý muốn………” Ánh mắt Bộ Phong Trần thoáng trầm đi vài phần, khóe miệng gợi lên một mạt cười lạnh, làm như rất không để ý lời ta nói, hắn đột nhiên xoay người đặt ta lên trên, trầm mặc không nói mà nhìn chằm chằm ta trong chốc lát, bốn phía nhất thời có vẻ thập phần im lặng, không khí giống như ngưng trệ.
Vẫn như cũ ánh nhìn bình thản, nhìn vào nam nhân đã xâm phạm ta tối nay, nếu không phải lúc này công lực của ta không bằng trước, có thể để Bộ Phong Trần làm được sao…..
“Ngươi không phải Thánh môn đệ tử.” Lại mở miệng, Bộ Phong Trần đột nhiên khẳng định mà nói, ta xác thực không phải đệ tử Thánh môn, chính là sao hắn biết được?
“Trong Thánh môn…….không có người nào gan to như ngươi, càng không biết cấm kỵ của Thánh môn đệ tử.” Bộ Phong Trần nén cười, ta hơi hơi nhíu mày, Thánh môn cấm kỵ là cái gì, vì sao đến bây giờ đều không có người nói cho ta?
Bộ Phong Trần cúi đầu nhẹ nhàng hôn ỏ bên tai ta, cũng lại một lần nữa đè ép, thong thả mà vô ý ma xát, làm cho ta cảm nhận được cảm giác bị người khác xâm nhập, thân thể liền không hề che giấu, mở rộng tùy ý nam nhân đùa giỡn.
Hơi hơi híp mắt, không khỏi hít vào một ngụm khí, người này còn muốn làm tiếp một lần nữa?
“Tuy rằng không biết ngươi cùng hắn rốt cuộc quan hệ thế nào, lại như thế nào thành người của Thánh môn, Sầu Thiên Ca, cả đời này ngươi đều……….Ngô……….” Câu cuối cùng của Bộ Phong Trần còn chưa chấm dứt, nam nhân đột nhiên phát ra một tiếng rên khó nhịn, giống như chống cự cái gì mà lấy tay bưng kín đầu ghé vào trên người ta, tóc trắng rơi rụng trên ngực ta, mang đến một tía ngứa ngáy.
“Ngươi cho là như vậy có thể ngăn chặn ta sao? Ha hả ha hả………Chớ quên, chớ quên ta là ngươi, ngươi cũng là ta! A————” một tiếng than nhẹ, Bộ Phong Trần đột nhiên ngẩng đầu thật sâu nhìn ta liếc mắt một cái, mắt của hắn thâm thúy giống như biển rộng, thanh âm giống như ma chú thong thả mà trầm thấp rơi vào trong tay ta “Ta sẽ trở lại………”
Cuối cùng những lời này, là nói với ta? Ta có chút sửng sốt.
Sau khi nói xong câu cuối, Bộ Phong Trần đột nhiên nhắm hai mắt lại dường như té xỉu mà ghé vào ngực ta, không để ta cao hứng được một chút, Bộ Phong Trần liền thong thả tỉnh lại.
Thở ra một hơi, Bộ Phong Trần bắt đầu khởi động thân thể, lại một lần nữa, ta cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, chính lúc này, ta mới phát hiện Bộ Phong Trần trước mắt mới đúng là người ta đã gặp ở Thánh môn, lạnh nhạt thanh nhẹ, vững vàng, mĩ mà ôn hòa.
Quả nhiên là…….có hai Bộ Phong Trần?
Ta sửng sốt, Bộ Phong Trần cũng sửng sốt.
“Sầu Thiên Ca?” Bộ Phong Trần trưng ra mặt than, rốt cục lộ ra mấy phần kinh ngạc, kinh ngạc thì hẳn là, tên Bộ Phong Trần vừa mới nói xong “Ta sẽ trở lại” không phải là Bộ Phong Trần hiện tại, nghĩa là không biết giữa hai Bộ Phong Trần để chiếm cứ thân thể đã xảy ra sự tình gì.
Bộ Phong Trần ngụy thánh vừa tỉnh liền thấy ta cùng hắn không một mảnh vải che thân nằm cùng nhau, không sợ hãi mới lạ, dù sao, hắn cũng là ngụy thánh.
Ta ở trong lòng phân chia danh hiệu cho hai Bộ Phong Trần, chính khí nhiều hơn một chút là ngụy thánh, tà khí nhiều hơn một chút chính là giả nhân giả nghĩa………Hai cái ngụy kém………
Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, Bộ Phong Trần a Bộ Phong Trần, ta mặc kệ ngươi rốt cục là có nhiều hay ít Bộ Phong Trần, cũng không quản ngươi là ngụy thánh hay là giả nhân giả nghĩa, sự tình hôm nay ta sẽ nhớ kỹ.
Âm thầm cắn răng, lúc ngụy thánh Bộ Phong Trần còn chưa có phản ứng, ta đã nghĩ nên đối mặt hắn như thế nào.
Con mẹ nó, phải nhỏ xuống hai giọt nước mắt cũng không dễ dàng a, thôi, vì mai kia báo thù khắc nghiệt gấp trăm ngàn lần, ẩn nhẫn cùng nước mắt hôm nay đều là phải, giả vờ như một người nhu nhược cũng phải làm.
Giả vờ một bộ dáng đáng thương cùng vô tội đang sợ hãi, ta hơi hơi cắn khóe môi, yên lặng chảy xuống hai giọt nước mắt, những mong lừa gạt được ngụy thánh, thanh âm mang một ít ẩn nhẫn cùng yếu ớt bị người khi dễ: “Không…….không cần……….” Cứ tiếp tục như thế làm cho người ta ghê tởm.
Đến lúc này, Bộ Phong Trần mặt than nhất thời liền sụp đổ mặt nạ ngụy thánh, qua một hồi lâu mới phun ra chữ: “Xin lỗi…………”
Bộ Phong Trần, lúc nói những lời này có thể hay không cút xéo ra khỏi thân thể ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.