Nhiệt Huyết Tu Tiên

Chương 17: Vượt Cấp Khiêu Chiến

Viet Pro

31/03/2024

Đôi khi hiểu lầm biến mình trong mắt ngoại nhân trở nên thần bí, không phải Mộc Nhĩ thận trọng truyền âm trao đổi nếu để La Hi Trí nghe được đối thoại của nhóm người này La Hi Trí liền cười bò một trận.

Mộc Nhĩ ánh mắt luôn nhìn lấy La Hi Trí, vẫn không thấy kẻ này động dung nói gì cảm giác khó chịu trong lòng, mà lúc này không tiện trở mặt, tay ôm thành quyền Mộc Nhĩ lần nữa nhã nhặn hỏi:

“Thứ hỏi không rõ Lâm sư đệ đắc tội đạo huynh ở chỗ nào. Thân là sư huynh chúng ta thay đạo huynh đem Lâm sư đệ về sư môn nghiêm trị bàn giao cho đạo huynh một cái công đạo” Mộc Nhĩ nghiêm mặt nói với La Hi Trí cũng không thèm liếc mắt nhìn tên Lâm Đào trong tay La Hi Trí. Đang miệng chữ A mắt chữ O không hiểu chuyện gì xảy ra thái độ sư huynh hôm nay sao lại khác lạ.

Nhìn nét mặt như tựa hồ muốn thật trừng trị Lâm Đào mà gã Mộc Nhĩ bài ra, La Hi Trí cười khẩy không thôi giọng điệu gã Mộc Nhĩ gượng ép có thể nhúng nhường để giải khốn cho tên Lâm Đào, mà hắn cũng chẳng thể nào tới tông những kẻ này nhìn thấy Lâm Đào bị nghiêm trị đúng là công phu miệng lưỡi cao minh, La Hi Trí lắc đầu chỉ vào mặt tên Lâm Đào đang trong tay mình, hờ hững nói:

“Đạo huynh thì quá lời mỗ không dám nhận từ Mộc đệ đây, nhưng tính sổ sách tên Lâm sư đệ này của ngươi tội ác tày trời ngang nhiên hành thích Tiểu Diệm Yêu Lang ta hao tâm lao lực nuôi nấng nhiều năm. Hơn nữa còn bôi nhọ danh dự ta theo ngươi nên xử trí thế nào”

Lần này đến nhóm người Mộc Nhĩ đều kinh ngạc kẻ thiếu niên trước mắt từ đầu đến cuối vẫn không lộ vẻ sợ sệt, rõ ràng hắn biết danh tính của Mộc Nhĩ rốt cục gã thiếu niên này la ai. Còn cái gì mà nuôi nấng thì nhóm người đứng cạnh Mộc Nhĩ khịt mũi coi thường. Những ý nghĩ này để La Hi Trí biết được quả thật là chuyện cười.

Mộc Nhĩ cũng không thể nhìn ra thiếu niên là ai chỉnh sửa tâm tình phức tạp, chỉ có ánh mắt lạnh lùng lên tiếng chất vấn:

“Còn có chuyện này?” Lâm Đào bị ánh mắt sắc lạnh Mộc Nhĩ trừng tới thì sản sinh sợ hãi trong lòng ấp úng trong miệng nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.

Mộc Nhĩ tức giận hừ một tiếng, cũng không phải vì chuyện La Hi Trí nói thực hư hắn không quan tâm, nhưng Lâm Đào này thật đáng chết, không dám phản biện?? Ngày thường đều là kẻ nói nhiều cũng xem là thân tín bên cạnh hắn rất biết ăn nói hôm nay cái miệng đều bị keo dán kín miệng câm rồi sao! Hắn làm sao nói đỡ được cho Lâm Đào hạ giọng trước La Hi Trí nói ra:

“Lâm sư đệ nhất thời nóng lòng muốn nhanh chóng thu thập tài liệu dâng lên sư tôn, việc này cũng xem như không biết không có tội đạo huynh giơ tay đánh khẻ cho Lâm sư đệ”

Trong lời nói có ý tứ nhấn mạnh, sở dĩ hắn khuất nhục hạ mình cũng chẳng vì Lâm Đào. Mà vì môn quy đã định thấy đồng môn gặp nạn không cứu là trọng tội, hơn nữa còn có nhóm người đi cùng hắn nếu để Lâm Đào chết đi cũng khó ăn nói với sư tôn.

Thứ 2 Lâm Đào mặc dù tu vi yếu kém nhất trong đám thủ hạ của hắn nhưng đổi lại vị trí rất trọng yếu vì sư tôn truyền thụ cho hắn một kiếm trận cần có 9 người để huy động. Nếu không từ đầu hắn đã quay đầu bỏ đi chẳng quản đến việc này tìm một nhân thủ tốt hơn bồi dưỡng lại. Huống hồ trước mắt kẻ này rõ ràng danh tính gã, còn chính y lại không rõ lai lịch kẻ này không giết được thì không nên kết thù.

La Hi Trí nghe khẩu âm tên Mộc Nhĩ tựa ra lệnh có chút không vừa bụng, dù gì hắn cũng là người hiện đại xuyên tới đây cái cách ra lệnh chủ tớ này hắn không hề thích nghi được, thanh âm chợt lạnh xuống vài phần, không hề nể mặt:

“Như vậy hắn giết của ta 1 đầu cứ đem đến 200 đầu Tiểu Diệm Yêu Lang đến chuyện này ta liền bỏ qua, giơ cao tay đánh khẻ thì thứ tội mỗ không tuân” Nói rồi La Hi Trí thản nhiên đứng đó âm thầm tính toán nếu có thể lợi dụng mấy tên này trở thành tay sai tìm tới Tiểu Diệm Yêu Lang quả thật là một công đôi việc.

Lâm Đào trong tay hắn có chút nôn nóng trong lòng cũng không nhịn nổi dồn khết khí lực ánh mắt phẫn nộ nhìn La Hi Trí hét toáng:



“Đánh rắm! ngươi… vô sỉ, rõ ràng ngươi công phu sư tử ngoạm ta giết 1 đầu yêu lang ngươi lại vòi 200 đầu đây là đạo lý chó…” Không để Lâm Đào hết câu La Hi Trí nhướng mày, sát ý nháy mắt dâng trào phát lực siết chặt nắm tay bóp lấy yết hầu khiến Lâm Đào đau đớn ré lên.

Mộc Nhĩ hừ một tiếng nhẹ trừng mắt lấy Lâm Đào đưa tay ra khuyên ngăn, vẻ mặt tức giận ra mặt:

“Lâm sư đệ tu đạo chưa tới lời nói hồ đồ đạo huynh cũng đừng xem là thật, vừa vặn chúng ta phụng mệnh sư tôn phái chúng ta xuất sơn thu thập tinh huyết Tiểu Diệm Yêu Lang, gần đây dò la được sơn động của loài yêu thú này, nhưng vì thấy tín hiệu cầu cứu của Lâm sư đệ liền cấp tốc truy đuổi đến đây” Tuy lời Mộc Nhĩ nói có chút quá khó tin nhưng có vài phần là thật. Vì trước đó Tiểu Yên nói đưa hắn đến gần sào huyệt Tiểu Diệm Yêu Lang xem ra phải thử vận.

Nhìn thoáng trong tay mình Lâm Đào còn Mộc Nhĩ sảng khoái đáp ứng yêu cầu của mình La Hi Trí hơi trầm ngâm. Tên Lâm Đào này tu vi yếu kém nhất nhóm người này nhưng lại được Mộc Nhĩ ra mặt ắt hẳn nhóm người này huynh đệ sinh tử đồng môn tình thâm nghĩa trọng đi. Nhưng nếu La Hi Trí biết được suy nghĩ lúc này của Mộc Nhĩ chắc sẽ hối hận vì suy đoán ấu trĩ của mình không thôi.

Trong lúc La Hi Trí miên man nghĩ tốt cho Mộc Nhĩ, Hoàng Điệt bên cạnh Mộc Nhĩ sắc mặt có chút khó coi nhịn không được tức tối gằn giọng:

“Lời Mộc Nhĩ sư huynh nói tựa kim ngôn ngọc khẩu ngươi tiểu tử làm vẻ mặt đa nghi là có ý gì”

Năm lần bảy lượt bị vuốt mũi Mộc Nhĩ toàn thân phát run quay qua hừ lạnh một tiếng, Hoàng Diệt khúm núm không nói gì nữa.

Cũng chẳng vì lời Hoàng Điệt mà đổi sắc mặt La Hi Trí duy trì nét mặt bất cần đời, không nhanh không chậm, nói ra:

“Đó là Hoàng Điệt ngươi có lòng tin với Mộc hiền đệ còn ta thì không, lòng người không thể không phòng bị, mời Mộc đệ ngươi tiên phong dẫn lộ đến mật động Tiểu Diệm Yêu Lang trú ẩn tự khắc Lâm sư đệ trả về cho các ngươi”

Từng câu nói thẳng thừng đánh mặt nhóm người Mộc Nhĩ hai mắt nhìn nhau nghiến răng nghiến lợi. Khoé miệng giật liên hồi có thể nhìn ra là đè nén bằng không đã chửi đổng vào mặt kẻ trước mắt này đại sư huynh chúng ta thân với ngươi từ khi nào, duy chỉ Mộc Nhĩ vẫn giữ sự điềm tĩnh trên mặt khẽ gật đầu cũng không lên tiếng quay đầu đi sâu vào trong khu rừng, La Hi Trí thận trọng đưa Lâm Đào đẩy về phía trước hắn sải bước theo phía sau.

Người trước ta sau lên đường tiến đến sào huyệt Tiểu Diệm Yêu Lang, Bạch Dương riêng biệt truyền âm cho Mộc Nhĩ:

“Mộc huynh sợ tên bạch kiểm này sao không thể mặc kệ để cho hắn dễ dàng đạt được, nếu không công sức chúng ta hôm nay đều thêu gấm dệt hoa cho người khác hưởng” Bạch Dương nghi hoặc hắn cũng không rõ Mộc Nhĩ rất khiếm khi khiêm tốn như vậy trong tông ngang ngược tàn bạo cũng rất ít ai ra mặt vì đệ tử bị Mộc Nhĩ hành hạ hành động lần này quá quỷ dị hắn nghĩ trong này có ẩn tình liền hỏi.

Quả nhiên chỉ thấy Mộc Nhĩ nhếch miệng cười mang vài phần khinh thường truyền âm đáp:

“Sợ hắn? Ngươi sai ta sợ thế lực sau hắn thì đúng hơn. Ngươi quên rằng nơi này từng là hiểm địa sao? Nếu trước đây ta liền tế ra kiếm trận liền giết hắn như chó, mà hiện tại không lại như phúc địa cho các tu sĩ tu vi thấp yếu ma luyện, tôn tử thế gia, thậm chí đệ tử các tông đến vùng phụ cận này lịch luyện, cũng không thể tùy tiện giết bừa dẫn lửa thiêu thân”



Bạch Dương không khỏi sửng sốt, gật đầu nhưng lại nói ra ý nghĩ trong đầu:

“Nguyên lai là vậy, nhưng theo tính quá mức cẩn thận của kẻ này đệ đoán 8 9 phần hắn là tán tu không thể nào là con cháu thế gia tới đây ma luyện càng không thể có chỗ dựa tông môn”

Mộc Nhĩ như có điều suy nghĩ trầm mặc không trả lời liếc mắt nhìn phía sau La Hi Trí, quả thật hắn khá phân vân nếu kẻ này không nhận ra danh tính hắn có thể xem là tán tu, cách ăn nói ngang ngược vài phân ngông cuồng của kẻ này lại giống con cháu thế gia, tông môn thì hắn chưa từng gặp qua kẻ này, cử chỉ thật sự như một tán tu luôn cẩn thận từng chi tiết đối lập hoàn toàn khiến hắn phiền não.

“Mộc huynh hay chúng ta cứ đánh liều đệ cũng muốn thử xem cách biệt giữa luyện khí kỳ cùng trúc cơ là lỡ nào lớn, trưởng bối lại thổi phòng không thể vượt cấp khiêu chiến, huống hồ kẻ này cũng chỉ là tấn thăng trúc cơ căn cơ chưa vững, khả năng cao có thể giết” Bạch Dương lên tiếng cùng vài phần chiến ý, khi thấy Mộc Nhĩ im lặng. Hắn từ đầu trầm mặc ít nói mà trong lòng ngấm ngầm động sát niệm với La Hi Trí.

Đến phiên Mộc Nhĩ bật thốt thành tiếng:

“Vượt cấp khiêu chiến?” Mộc Nhĩ ngạc nhiên tròn mắt nhìn chằm chằm Bạch Dương.

Trước phản ứng của y Bạch Dương cũng hiểu thứ mình nói cỡ nào điên rồ từ cổ chí kim những kẻ khiêu chiến vượt cấp điều được xưng tụng thiên chi kiêu tử thiên phú chỉ có thể hình dung hai từ yêu nghiệt. Hắn từng đọc qua không ít cổ sách ghi chép lưu trữ tại Tàng Kinh các trong tông bởi bút tích các sư tổ tái hiện khi chứng kiến uy hoàng cổ chí kim những cái tên lưu danh nổi bật vượt trội về vượt chiến khiêu cấp điều uy danh hiển hách ghi toạc trong lòng y.

Được xưng tụng thiên tài vượt cấp khiêu chiến nhàn rỗi như ăn bánh uống nước Bạch Dương khi nhìn qua sách cổ chiến tích của những gã này cũng phải khiếp đảm một phen.

Bạch Dương hắn ngưỡng vọng đạt được thành tựu lưu truyền mình về sau vẻ vang như những kẻ trong sử sách. Cho đến nay không rõ những kẻ này còn sống hay đã chết nhưng uy vọng bọn họ tạo ra thời cổ chí kim quá đỗi kinh nhân khiến người khác khiếp sợ mỗi khi nhắc đến danh tự.

Những kẻ có thể vượt cấp tích súc tại một cảnh giới điều là đạt đến cuối cùng giới hạn của bản thân ắt hẳng thực lực không thể bàn cãi, nói đến đương thời lúc này vẫn có người vượt cấp khiêu chiến là dựa vào pháp bảo phụ trợ như con dao hai lưỡi trừ phi là sinh tử đại chiến, bất luận ai cũng không muốn hao tổn nguyên khí thôi động pháp khí trên tu vi, cũng có mưu mô, ám khí, độc được, vượt chỉ một tiểu canh giới là xem như thiên phú ngút trời được các đại tông săn đón chỉ có thể nói nhất bộ đăng thiên.

Nhóm người phía sau nghe Mộc Nhĩ bất ngờ cũng khá hiếu kỳ chuyện gì liền vây quanh xum xuê tựa 1 trại lửa nhỏ hỏi hang lấy Bạch Dương hắn cũng không che giấu to nhỏ kể lại một lượt ý tứ của mình.

Đại khái sau khi nghe hắn thuật lại từng người một hít vào 1 ngụm khí lạnh ánh mắt nhìn Bạch Dương như kẻ điên thực sự, Hoàng Điệt bên cạnh lén lút nhìn La Hi Trí thấy hắn vẫn bình thản nhìn nhóm người xì xầm như chẳng để tâm, thì cười lạnh thầm nghĩ:

“Thật sự trang bức khí độ của tôn tử thế gia giống 8/10, nhưng ngươi lại xui xẻo gặp phải tên điên Bạch Dương vừa hay ta cũng xem thử thực lực trúc cơ tu vi ngươi rốt cuộc có hay không chịu nổi kiếm trận do 9 người chúng ta bày ra” Trong lúc nói chuyện thì nhóm Mộc Nhĩ truyền âm bày ra kế sách nhỏ nhân lúc La Hi Trí lơ là Mộc Nhĩ liền động thủ thăm dò thực hư kẻ này nếu quả thật hắn là tán tu liền hợp lực giết người đoạt bảo dù là đắc tội với thế gia hay đệ tử của tông nào đó vẫn là một kết quả phải chết.

Trong khi nhóm người Mộc Nhĩ háo hức chờ đợi được thử so tài với trúc cơ tu vi thì khía cạnh La Hi Trí vẫn không biết được mình đang đối mặt nguy hiểm sắp giáng tới thân, khi nghe Mộc Nhĩ thốt lên hắn lại ngờ ngợi lẩm bẩm:

“Vượt cấp khiêu chiến câu này nghe thật quen tai dường như trong tiểu thuyết mình từng đọc qua” Hắn không có quá nhiều ấn tượng về danh từ này nhưng từng thấy trong không ít những tiểu thuyết đã đọc qua. Đại khái nhân vật chính sẽ vượt 1 đại cảnh giới khiêu chiến với người trên tu vi của mình bằng 1 cách thần kỳ nào đó họ lại tạo ra kỳ tích khiến người khác phải trầm trồ, còn kẻ trên cảnh giới kia bị đả bại lại thành trò cười cho giới tu đạo phỉ báng một lão đầu tử tu hành chưa tới chốn còn thua cả tiểu bối cách hàng ngàn niên kỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nhiệt Huyết Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook