Chương 2: Tài Hoa
Vĩnh Hằng Chi Hỏa
03/12/2022
Sức mạnh đại thánh đã vượt qua á thánh của Nhân tộc, cho dù năm đó Chu Văn Vương cũng có chỗ không bằng.
Liên quân yêu man đến dưới thành Ngọc Hải, vạn dân kinh hoàng.
Mắt thấy yêu man sắp công thành, Khổng Tử cưỡi "Liệt Quốc Xa" văn bảo bay tới, tay trái cầm "Xuân Thu thư", tay phải cầm "Xuân Thu bút", thấy đại thánh xà tộc thì mỉm cười nói:
"Ăn không ngại tinh, thái không ngại mảnh, xin đại thánh hãy vào vò của ta, để ngọn lửa xào nấu."
Một trăm vạn yêu man nổi giận, chỉ thấy Khổng Tử nâng bút, gió nổi mây bay, trời đất biến sắc, Xuân Thu bút viết liền chín chữ "Tru", mỗi chữ một đao, tru diệt đại thánh, khiến đại thánh xà tộc chia ra làm mười, sau đó Khổng Tử chế biến thức ăn ngay trước mặt mọi người, một mình ăn hết một con đại thánh xà tộc dài hơn một trăm trượng.
Trong quá trình chế biến thức ăn, liên quân của một trăm vạn yêu man muốn chạy trốn, Khổng Tử tiện tay ném "Xuân Thu thư" văn bảo ra, che khuất ba nghìn dặm bầu trời, đại thư vừa chuyển động, đã cuốn sạch lấy một trăm vạn yêu man.
Vạn dân quỳ xuống xưng là thánh nhân.
Sau đó Khổng Tử sáng lập ra thư viện Khúc Phụ đầu tiên, phá vỡ việc lũng đoạn giáo dục lúc đó, tuyển chọn ba ngàn đệ tử bình thường, ba ngàn đệ tử chân truyền, bảy mươi hai hiền đệ tử.
Tất cả những người bái Khổng Tử làm thầy đều từng được học hành, đương nhiên cũng nắm giữ tài hoa.
Sau đó Khổng Tử tiến thêm một bước trở thành thánh nhân, trước không có ai bằng, sau lại càng không có.
Thánh nhân biết được thiên cơ, cảm thấy nhân tộc ẩn chứa nguy cơ lớn, bèn cưỡi "Liệt Quốc Xa", một thân một mình lên tam man, xuống tứ hải, đăng ngũ yêu sơn, ép hai tộc yêu man ký khế ước một nghìn năm không xâm chiếm.
Không ai biết Khổng Tử lên tam man, xuống tứ hải, đăng ngũ sơn cụ thể như thế nào, chỉ biết sau khi trở về Khổng Tử đến thăm bách gia, sau đó bế quan không ra nữa.
Sau khi Khổng Tử bế quan, Mạnh Tử, Tuân Tử, Tăng Tử, Tử Tư Tử và Nhan Tử, năm người là thân truyền của Khổng Tử lần lượt được phong bán thánh, rồi lên á thánh.
Học trò Nho gia không đối địch với bách gia khác nữa, tôn tử của Khổng Tử thậm chí còn đề xuất quan điểm học tập bách gia, chủ động xin thỉnh giáo bách gia, đồng thời trợ giúp bách gia học tập tài hoa.
Mặc Tử của Mặc gia, Hàn Phi Tử của Pháp gia, Lã Bất Vi của Tạp gia, Hứa Hành của Nông gia, Tôn Tử của Binh gia lần lượt được phong bán thánh.
Cho đến khi Hán Thái tổ Lưu Bang chém bạch xà yêu khởi nghĩa, các đệ tử mới biết Khổng Tử sắp qua đời.
Lúc Khổng Tử về cõi tiên, thánh thể hóa thành một cột khói tài hoa, bắn thẳng lên trời, không lâu sau thì biến mất.
Người trong thiên hạ có thể nhìn thấy.
Ba ngày sau cột khói tài hoa chia ra làm ba, một nhập vào thư viện Khúc Phụ, một nhập vào ba vạn đệ tử, một nhập vào thiên hạ.
Mạnh Tử, Tuân Tử, Tăng Tử, Tử Tư Tử và Nhan Tử, năm bị bán thánh cũng bởi vậy mà tiến thêm một bước được phòng á thánh.
Từ đó mở ra thời đại của tài hoa.
Từ đó, bách gia đua tiếng, cùng quay về Nho giáo.
Không còn bi kịch bách gia bị bài xích, nhân tộc hưng thịnh.
Sau khi Khổng Tử qua đời, thư viện Khúc Phụ đổi tên thành Thánh Viện, địa vị cao cả.
Thánh Viện từ từ hoàn thiện sức mạnh tài hoa, nghe theo di nguyện của Khổng Tử, tiếp nhận tinh hoa của bách gia, nêu cao tài hoa, sáng lập ra mười văn vị, theo thứ tự là đồng sinh, tú tài, cử nhân, tiến sĩ, hàn lâm, đại học sĩ, đại nho, bán thánh, á thánh, thánh nhân.
Văn vị của người đọc sách càng cao thì tài hoa càng nhiều, nắm trong tay nguyên khí trời đất càng lớn.
Phương Vận dâng trào cảm xúc, không ngờ lại có một thế giới thần kỳ như vậy.
Chỉ cần thành đồng sinh là có thể nắm giữ tài hoa cơ bản nhất, đồng thời nhận được văn vị trời ban, đồng sinh trời ban là "mắt sáng nhìn đêm", có thể nhìn thấy mọi vật vào ban đêm, buổi đêm không cần đốt đèn dầu cũng có thể đọc được sách.
Mà sau khi trở thành tú tài thì càng vượt trội, có thể dùng "Lý luận suông", đây không phải là lời chê cười người khác, mà chiến thơ tú tài viết ra, câu từ có thể hóa thành thực thể, hình thành sức mạnh to lớn.
Đợi văn vị cao hơn, thì càng có sức mạnh trời ban không thể tin nổi.
Phương Vận lại nghĩ, Thánh Nguyên Đại Lục cũng trải qua nhà Tần, Hán và thời kỳ Tam Quốc, trước mắt Thánh Nguyên Đại Lục tổng cộng có mười quốc gia.
Phương Vận thông qua danh nhân lịch sử gần đây, suy đoán ra hiện giờ đại lục Thánh Nguyên Đại Lục rơi vào khoảng trước thời Tùy Đường.
Phương Vận đếm lại các danh nhân phong thánh gần đây.
Có Vương Hy Chi danh xưng "Thư thánh", mượn "Lan Đình tập tự", "Bình an thiết", "Tang loạn thiếp" để phong bán thánh, gần đến á thánh.
Có Đào Uyên Minh dựa vào "Đào hoa nguyên ký", "Ngũ Liễu tiên sinh truyện", "Quy khứ lai hề từ" đợi phong bán thánh.
Có Tổ Xung Chi dựa vào "Chuế thuật", "Đại Minh lịch", "Dịch nghĩa" đợi phong bán thánh.
Có Ly Đạo Nguyên dựa vào "Thủy kinh chú" và "Bản chí" phong bán thánh.
Có Phạm Chẩn dùng "Thần Diệt Luận" phong đại nho, gần đến bán thánh.
Nhưng không có Lý Bạch! Không có Đỗ Phủ!
Không có Bạch Cư Dịch! Không có Vương Xương Linh!
Không có Lý Thương Ẩn! Không có Ôn Đình Quân!
Không có Vương Duy! Không có Đỗ Mục!
Không có Hàn Dũ! Không có Liễu Tông Nguyên!
Không có Nhan Chân Khanh! Không có Liễu Công Quyền!
Không có Tô Đông Pha! Không có u Dương Tu!
Không có Lục Du! Không có Lý Thanh Chiếu!
Không có Lục Cửu Uyên! Không có Trình Di Trình Hạo!
Không có Chu Hi! Không có Vương Dương Minh!
Không hề có một danh nhân nào sau đời Tùy Đường!
Phương Vận hít sâu một hơi, không thể nghi ngờ, đối với hắn mà nói có lẽ đây là thời đại tốt nhất!
Tuy nhiên, Phương Vận hơi biến sắc, bởi vì lúc này hắn mới nhớ ra thân phận hiện giờ của mình.
Liên quân yêu man đến dưới thành Ngọc Hải, vạn dân kinh hoàng.
Mắt thấy yêu man sắp công thành, Khổng Tử cưỡi "Liệt Quốc Xa" văn bảo bay tới, tay trái cầm "Xuân Thu thư", tay phải cầm "Xuân Thu bút", thấy đại thánh xà tộc thì mỉm cười nói:
"Ăn không ngại tinh, thái không ngại mảnh, xin đại thánh hãy vào vò của ta, để ngọn lửa xào nấu."
Một trăm vạn yêu man nổi giận, chỉ thấy Khổng Tử nâng bút, gió nổi mây bay, trời đất biến sắc, Xuân Thu bút viết liền chín chữ "Tru", mỗi chữ một đao, tru diệt đại thánh, khiến đại thánh xà tộc chia ra làm mười, sau đó Khổng Tử chế biến thức ăn ngay trước mặt mọi người, một mình ăn hết một con đại thánh xà tộc dài hơn một trăm trượng.
Trong quá trình chế biến thức ăn, liên quân của một trăm vạn yêu man muốn chạy trốn, Khổng Tử tiện tay ném "Xuân Thu thư" văn bảo ra, che khuất ba nghìn dặm bầu trời, đại thư vừa chuyển động, đã cuốn sạch lấy một trăm vạn yêu man.
Vạn dân quỳ xuống xưng là thánh nhân.
Sau đó Khổng Tử sáng lập ra thư viện Khúc Phụ đầu tiên, phá vỡ việc lũng đoạn giáo dục lúc đó, tuyển chọn ba ngàn đệ tử bình thường, ba ngàn đệ tử chân truyền, bảy mươi hai hiền đệ tử.
Tất cả những người bái Khổng Tử làm thầy đều từng được học hành, đương nhiên cũng nắm giữ tài hoa.
Sau đó Khổng Tử tiến thêm một bước trở thành thánh nhân, trước không có ai bằng, sau lại càng không có.
Thánh nhân biết được thiên cơ, cảm thấy nhân tộc ẩn chứa nguy cơ lớn, bèn cưỡi "Liệt Quốc Xa", một thân một mình lên tam man, xuống tứ hải, đăng ngũ yêu sơn, ép hai tộc yêu man ký khế ước một nghìn năm không xâm chiếm.
Không ai biết Khổng Tử lên tam man, xuống tứ hải, đăng ngũ sơn cụ thể như thế nào, chỉ biết sau khi trở về Khổng Tử đến thăm bách gia, sau đó bế quan không ra nữa.
Sau khi Khổng Tử bế quan, Mạnh Tử, Tuân Tử, Tăng Tử, Tử Tư Tử và Nhan Tử, năm người là thân truyền của Khổng Tử lần lượt được phong bán thánh, rồi lên á thánh.
Học trò Nho gia không đối địch với bách gia khác nữa, tôn tử của Khổng Tử thậm chí còn đề xuất quan điểm học tập bách gia, chủ động xin thỉnh giáo bách gia, đồng thời trợ giúp bách gia học tập tài hoa.
Mặc Tử của Mặc gia, Hàn Phi Tử của Pháp gia, Lã Bất Vi của Tạp gia, Hứa Hành của Nông gia, Tôn Tử của Binh gia lần lượt được phong bán thánh.
Cho đến khi Hán Thái tổ Lưu Bang chém bạch xà yêu khởi nghĩa, các đệ tử mới biết Khổng Tử sắp qua đời.
Lúc Khổng Tử về cõi tiên, thánh thể hóa thành một cột khói tài hoa, bắn thẳng lên trời, không lâu sau thì biến mất.
Người trong thiên hạ có thể nhìn thấy.
Ba ngày sau cột khói tài hoa chia ra làm ba, một nhập vào thư viện Khúc Phụ, một nhập vào ba vạn đệ tử, một nhập vào thiên hạ.
Mạnh Tử, Tuân Tử, Tăng Tử, Tử Tư Tử và Nhan Tử, năm bị bán thánh cũng bởi vậy mà tiến thêm một bước được phòng á thánh.
Từ đó mở ra thời đại của tài hoa.
Từ đó, bách gia đua tiếng, cùng quay về Nho giáo.
Không còn bi kịch bách gia bị bài xích, nhân tộc hưng thịnh.
Sau khi Khổng Tử qua đời, thư viện Khúc Phụ đổi tên thành Thánh Viện, địa vị cao cả.
Thánh Viện từ từ hoàn thiện sức mạnh tài hoa, nghe theo di nguyện của Khổng Tử, tiếp nhận tinh hoa của bách gia, nêu cao tài hoa, sáng lập ra mười văn vị, theo thứ tự là đồng sinh, tú tài, cử nhân, tiến sĩ, hàn lâm, đại học sĩ, đại nho, bán thánh, á thánh, thánh nhân.
Văn vị của người đọc sách càng cao thì tài hoa càng nhiều, nắm trong tay nguyên khí trời đất càng lớn.
Phương Vận dâng trào cảm xúc, không ngờ lại có một thế giới thần kỳ như vậy.
Chỉ cần thành đồng sinh là có thể nắm giữ tài hoa cơ bản nhất, đồng thời nhận được văn vị trời ban, đồng sinh trời ban là "mắt sáng nhìn đêm", có thể nhìn thấy mọi vật vào ban đêm, buổi đêm không cần đốt đèn dầu cũng có thể đọc được sách.
Mà sau khi trở thành tú tài thì càng vượt trội, có thể dùng "Lý luận suông", đây không phải là lời chê cười người khác, mà chiến thơ tú tài viết ra, câu từ có thể hóa thành thực thể, hình thành sức mạnh to lớn.
Đợi văn vị cao hơn, thì càng có sức mạnh trời ban không thể tin nổi.
Phương Vận lại nghĩ, Thánh Nguyên Đại Lục cũng trải qua nhà Tần, Hán và thời kỳ Tam Quốc, trước mắt Thánh Nguyên Đại Lục tổng cộng có mười quốc gia.
Phương Vận thông qua danh nhân lịch sử gần đây, suy đoán ra hiện giờ đại lục Thánh Nguyên Đại Lục rơi vào khoảng trước thời Tùy Đường.
Phương Vận đếm lại các danh nhân phong thánh gần đây.
Có Vương Hy Chi danh xưng "Thư thánh", mượn "Lan Đình tập tự", "Bình an thiết", "Tang loạn thiếp" để phong bán thánh, gần đến á thánh.
Có Đào Uyên Minh dựa vào "Đào hoa nguyên ký", "Ngũ Liễu tiên sinh truyện", "Quy khứ lai hề từ" đợi phong bán thánh.
Có Tổ Xung Chi dựa vào "Chuế thuật", "Đại Minh lịch", "Dịch nghĩa" đợi phong bán thánh.
Có Ly Đạo Nguyên dựa vào "Thủy kinh chú" và "Bản chí" phong bán thánh.
Có Phạm Chẩn dùng "Thần Diệt Luận" phong đại nho, gần đến bán thánh.
Nhưng không có Lý Bạch! Không có Đỗ Phủ!
Không có Bạch Cư Dịch! Không có Vương Xương Linh!
Không có Lý Thương Ẩn! Không có Ôn Đình Quân!
Không có Vương Duy! Không có Đỗ Mục!
Không có Hàn Dũ! Không có Liễu Tông Nguyên!
Không có Nhan Chân Khanh! Không có Liễu Công Quyền!
Không có Tô Đông Pha! Không có u Dương Tu!
Không có Lục Du! Không có Lý Thanh Chiếu!
Không có Lục Cửu Uyên! Không có Trình Di Trình Hạo!
Không có Chu Hi! Không có Vương Dương Minh!
Không hề có một danh nhân nào sau đời Tùy Đường!
Phương Vận hít sâu một hơi, không thể nghi ngờ, đối với hắn mà nói có lẽ đây là thời đại tốt nhất!
Tuy nhiên, Phương Vận hơi biến sắc, bởi vì lúc này hắn mới nhớ ra thân phận hiện giờ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.