Chương 20: Má Lúm Đồng Tiền
Đông Ca
16/06/2024
Được coi là một vận động viên bóng rổ không chuyên, thành tích của Trần Lâm quả thực khiến người ta kinh ngạc, chỉ mất một phút, cậu liền xoay chuyển cục diện bị áp chế lúc trước, đầu tiên là cắt được bóng, sau đó lại bất ngờ lấy một động tác ba điểm lưu loát tiến vào khung, đưa tiếng reo hò chói tai trong nhà thi đấu lên ngưỡng cao nhất.
Các thành viên trong đội phấn khích vỗ tay đụng vai cậu, nhưng Trần Lâm chỉ lách qua đám đông, ánh mắt sáng ngời nhìn Hàng Cẩm ngồi ở hàng thứ nhất, đợi sau khi xác nhận cô vẫn ngồi đó xem mình, nụ cười của cậu càng tươi hơn, khóe miệng một bên hiện lên má lúm đồng tiền rõ ràng.
Đây là lần đầu tiên Hàng Cẩm phát hiện ra Trần Lâm có má lúm đồng tiền, chỉ có một bên.
Thành tích của Trần Lâm quá tốt khiến trường Đại học Quang Hoa phải thay đổi chiến thuật, bố trí một hậu vệ ghi điểm và một tiền đạo nhỏ cản chặt cậu, không để cậu chạm vào bóng, thế trận lại trở nên giằng co, Trần Lâm không giành được bóng, còn những thành viên khác lại giành bóng trượt, Vương Uy liên tiếp ghi được hai quả hai điểm.
Trần Lâm chạy đến đầu đầy mồ hôi, rốt cục cũng giành được một quả bóng rổ, nhà thi đấu lại vang lên tiếng hét chói tai, Trần Lâm chạy rồi chuyền bóng cho các thành viên trong đội, đã vượt qua vạch ba điểm, cậu buộc phải bật lên úp rổ, nhưng còn chưa kịp nhảy khỏi mặt đất, đã bị Vương Uy đuổi theo và chặn đứng.
Lần chặn này của Vương Uy đã đánh bóng bay tung lên, cả người đâm vào Trần Lâm, đụng mạnh làm Trần Lâm ngã xuống đất.
Trọng tài lúc này thổi còi, cũng giơ bảng ý bảo cầu thủ số 6 đại học Quang Hoa Vương Uy phạm quy.
Tất cả mọi người trong nhà thi đấu đều đứng bật dậy, Hàng Cẩm vô thức cau mày, rất rõ ràng, khi chặn bóng Vương Uy đã đánh vào tay Trần Lâm, đây là hành vi phạm lỗi rõ ràng.
Bác sĩ nhanh chóng chạy đến, cầm hộp cứu thương ngồi xổm trên mặt đất kiểm tra cho Trần Lâm, có không ít nữ sinh lo lắng chạy xuống sân, người dẫn chương trình vội vàng ra mặt để duy trì trật tự, bảo mọi người tìm chỗ ngồi ổn định, bác sĩ sẽ xử lý ổn thỏa.
Vài phút sau, Trần Lâm được bác sĩ trường dùng cáng cứu thương khiêng đi.
Trọng tài phạt Vương Uy dừng trận thi đấu này, nhưng đến trận đấu chiều, Vương Uy lại tiếp tục ra sân, còn Trần Lâm thì không thấy đâu.
Đằng Bình đã đi hỏi tình hình, bac sĩ nói nếu là người bình thường thì sau cú đâm mạnh như vậy, ít nhất cũng gãy tay hoặc gãy xương sườn, nhưng Trần Lâm có thể chất tốt, thân thể tay chân không có gì nghiêm trọng, chỉ có điều sau gáy chạm đất khiến cậu bị chấn động não nhẹ, vào lúc này không thể tham gia thi đấu, nếu không sẽ xuất hiện tình trạng nôn mửa, chóng mặt.
Để đảm bảo rằng cậu thực sự không có vấn đề gì, nhà trường vẫn đưa Trần Lâm đi kiểm tra toàn thân, chờ khi cậu trở về từ bệnh viện, trận đấu buổi chiều đã kết thúc hạ màn.
Hàng Cẩm và khách hàng là Vương Sưởng Tân hẹn gặp nhau ở nhà hàng đối diện với trường Đại học Bắc Dương, trên bàn cơm, Vương Sưởng Tân không chút keo kiệt khen ngợi con trai mình, nói rằng Vương Uy trời sinh đã mang khí chất của vận động viên bóng rổ, còn nói Hàng Cẩm lần này tìm ông ta là muốn nói chuyện đầu tư vào câu lạc bộ của ông ta đúng không.
Hàng Cẩm uống một ngụm trà: “Không vội.”
Các thành viên trong đội phấn khích vỗ tay đụng vai cậu, nhưng Trần Lâm chỉ lách qua đám đông, ánh mắt sáng ngời nhìn Hàng Cẩm ngồi ở hàng thứ nhất, đợi sau khi xác nhận cô vẫn ngồi đó xem mình, nụ cười của cậu càng tươi hơn, khóe miệng một bên hiện lên má lúm đồng tiền rõ ràng.
Đây là lần đầu tiên Hàng Cẩm phát hiện ra Trần Lâm có má lúm đồng tiền, chỉ có một bên.
Thành tích của Trần Lâm quá tốt khiến trường Đại học Quang Hoa phải thay đổi chiến thuật, bố trí một hậu vệ ghi điểm và một tiền đạo nhỏ cản chặt cậu, không để cậu chạm vào bóng, thế trận lại trở nên giằng co, Trần Lâm không giành được bóng, còn những thành viên khác lại giành bóng trượt, Vương Uy liên tiếp ghi được hai quả hai điểm.
Trần Lâm chạy đến đầu đầy mồ hôi, rốt cục cũng giành được một quả bóng rổ, nhà thi đấu lại vang lên tiếng hét chói tai, Trần Lâm chạy rồi chuyền bóng cho các thành viên trong đội, đã vượt qua vạch ba điểm, cậu buộc phải bật lên úp rổ, nhưng còn chưa kịp nhảy khỏi mặt đất, đã bị Vương Uy đuổi theo và chặn đứng.
Lần chặn này của Vương Uy đã đánh bóng bay tung lên, cả người đâm vào Trần Lâm, đụng mạnh làm Trần Lâm ngã xuống đất.
Trọng tài lúc này thổi còi, cũng giơ bảng ý bảo cầu thủ số 6 đại học Quang Hoa Vương Uy phạm quy.
Tất cả mọi người trong nhà thi đấu đều đứng bật dậy, Hàng Cẩm vô thức cau mày, rất rõ ràng, khi chặn bóng Vương Uy đã đánh vào tay Trần Lâm, đây là hành vi phạm lỗi rõ ràng.
Bác sĩ nhanh chóng chạy đến, cầm hộp cứu thương ngồi xổm trên mặt đất kiểm tra cho Trần Lâm, có không ít nữ sinh lo lắng chạy xuống sân, người dẫn chương trình vội vàng ra mặt để duy trì trật tự, bảo mọi người tìm chỗ ngồi ổn định, bác sĩ sẽ xử lý ổn thỏa.
Vài phút sau, Trần Lâm được bác sĩ trường dùng cáng cứu thương khiêng đi.
Trọng tài phạt Vương Uy dừng trận thi đấu này, nhưng đến trận đấu chiều, Vương Uy lại tiếp tục ra sân, còn Trần Lâm thì không thấy đâu.
Đằng Bình đã đi hỏi tình hình, bac sĩ nói nếu là người bình thường thì sau cú đâm mạnh như vậy, ít nhất cũng gãy tay hoặc gãy xương sườn, nhưng Trần Lâm có thể chất tốt, thân thể tay chân không có gì nghiêm trọng, chỉ có điều sau gáy chạm đất khiến cậu bị chấn động não nhẹ, vào lúc này không thể tham gia thi đấu, nếu không sẽ xuất hiện tình trạng nôn mửa, chóng mặt.
Để đảm bảo rằng cậu thực sự không có vấn đề gì, nhà trường vẫn đưa Trần Lâm đi kiểm tra toàn thân, chờ khi cậu trở về từ bệnh viện, trận đấu buổi chiều đã kết thúc hạ màn.
Hàng Cẩm và khách hàng là Vương Sưởng Tân hẹn gặp nhau ở nhà hàng đối diện với trường Đại học Bắc Dương, trên bàn cơm, Vương Sưởng Tân không chút keo kiệt khen ngợi con trai mình, nói rằng Vương Uy trời sinh đã mang khí chất của vận động viên bóng rổ, còn nói Hàng Cẩm lần này tìm ông ta là muốn nói chuyện đầu tư vào câu lạc bộ của ông ta đúng không.
Hàng Cẩm uống một ngụm trà: “Không vội.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.