Nhỏ Háu Ăn! Tôi Yêu Em Rồi Sao?

Chương 10

ZiZi

25/10/2013

_ Tại Canteen_

Nó hí ha hí hửng kéo Misa chen vào quầy đồ ăn. Mùi thơm bốc lên nghi ngúc làm nó không thể cưỡng nổi, đi tới đâu, nó gắp đồ ăn tới đó không chút đắn đó, suy nghĩ. Còn Misa thì không như nó, cô lấy khá ít đồ ăn, chỉ chọn những đồ ăn có chất dinh dưỡng thiết yếu như rau củ trứng cá. Do vậy nên trong khi nó cầm tới ba khay đồ ăn thì Misa chỉ cầm một khay. Chọn lựa xong, cả hai lựa một chỗ rồi yên vị vào bàn.

- Ngoàm... ngoàm... Sao chưa thấy Tia xuống nhỉ?_ Nó vừa nhai vừa nói.

- Ai mà biết_ Misa trả lời sau khi đã nhai xong thức ăn.

- Kìa... ở đây nè Tia_ Nó hươ tay khi thấy con bạn rồi quay qua Misa nói thầm_ Vừa nhắc tào tháo là tào tháo tới liền à.

Tia lại gần, kéo ghế ngồi chung với tụi nó, mặt hằm hằm .Thầy thế, nó chọc:

- Bồ vừa ăn cháo hầm à, sao cái mặt ghê thế?

- Bồ... tui đang bực đây này, chả muốn giỡn đâu_ Tia cau mày khó chịu.

- Mà bồ bực chuyện gì_ Misa hỏi.

- Được rùi, để tui kể cho mấy bồ nghe, chuyện là như vậy..._ Tia gạt cơn giận, bắt đầu kể chuyện cho tụi nó.

( t/g cũng muốn nghe, anh thời gian ơi! Tua lại cho em đi)

Chuyện là vậy, lúc nó và Misa xuống được khoảng 10 phút thì Tia cũng xuống theo. Vì cô nàng chạy vội nên không may đụng trúng phải một người khiến cả hai cùng té.



- Trời ơi! Sao xui thế... Mà lạ thật, sao mình không bị gì hết ta.

- Cô em à, xuống khỏi người anh được không? Nặng quá đi_ Một giọng nói vang lên có phần bực dọc.

Tia lồm cồm đứng dậy, bực bội nhìn vào nơi phát ra giọng nói ấy. Người ấy trông thật lãng tử với mái tóc nâu và đôi mắt màu cà phê ( Sino chứ ai) “ Đây không phải là Lâm Nhật Phong- một trong tam hoàng tử của trường Thiên Phong sao! Không ngờ lại gặp anh ấy ở đây, chắc là mình có duyên rùi. Hihihi”. Nghĩ vậy nên cô nàng quay ngoắt 180 độ, nở nụ cười ngọt ( sao da gà, da vịt tự nhiên nổi hết lên vậy nè!)

- Xin lỗi, tại em vội quá, anh có sao không?_ Tia nhìn Sino trìu mến, vừa nói cô nàng vừa đưa tay ra cho anh chàng.

Sino không nắm tay Tia mà tự mình đứng dậy, nhìn Tia một lượt từ đầu đến chân, nở nụ cười đểu:

- Cô em trông cũng xinh đấy, nhưng sao mắt kém quá vậy? Nếu cần thì về nhà mua kính mà đeo nhé!

- Anh… đồ khó ưa. Tưởng đẹp trai là hay sao? Muốn mua kính thì anh đi mà mua, thiệt là bực mình_ Đến lúc này, Tia mới tỉnh mộng. Cô nàng tức giận chửi một lèo rồi bỏ đi, để lại Sino nhà ta ngỡ ngàng.

Trở lại hiện tại, nó nghe xong, bật cười ngon lành làm Tia vừa tức vừa hối hận vì đã kể cho nó nghe. Riêng Misa nghe xong không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu với tính vội vã của nhỏ bạn.

- Bồ cười đã chưa?

- Chưa đâu… hahaha… haha… chắc ngày mai mới đã… chuyện này vui thật_ Nó cười nắc nẻ, không chú ý đến cơn bão đang ở trước mặt.

- Bồ…_ Tia bực đến nỗi nói không nên lời.

Vừa lúc đó, chuông reo



- Đến giờ rồi, vào lớp thôi_ Misa lên tiếng rồi kéo hai con bạn đi trước khi ‘ chiến tranh’ nổ ra.

Thế là ba đứa nó vào lớp, Tia cũng dịu bớt cơn bực tức, trở lại vẻ mặt nhí nhảnh như thường ngày.

_ Tại phòng Hội Trưởng_

Dù đang giờ học nhưng bọn hắn vẫn không vào lớp. Thầy cô, học sinh biết thế chẳng nói gì hay đúng hơn là họ không thể nói vì trường này có 90% cổ phần của bọn hắn. Nói là vào học nhưng thực chất bọn hắn rất tự do, thích thì học, không thích thì thôi, chẳng ai bắt ép cả. Tuy thế, nhưng Min lại rất chăm học, ngày nào cũng vào lớp học và làm bài đầy đủ. Vì lẽ đó, cũng dễ hiểu khi anh chàng được bầu làm hội trưởng hội học sinh. Hôm nay, do Sino nói có chuyện quan trọng nên Min mới không vào lớp, chứ bình thường thì trời sập cũng đừng hòng cản anh chàng đến với ‘ cánh cửa tri thức’.

- Chuyện quan trọng mày nói là thế hả? Uổng công tao nghỉ học một buổi để nghe chuyện không đâu của mày_ Min hậm hực.

- Mày phải cảm ơn tao đã giúp mày bớt mọt sách hơn chứ. Mà nè chuyện không đâu là sao? Lần đầu có đứa con gái dám chửi tao như thế đấy, thật thú vị_ Sino vỗ vai Min, nói với vẻ mặt gian gian.

- Mày làm tao thấy ‘ ớn’ rồi đó, lại tính gì nữa đây_ Min nhìn mặt Sino thì biết ngay có chuyện chẳng lành, tự dưng thấy rờn rợn.

- Làm gì thì mày sẽ biết sau. Ê, tối nay đi bar không tụi mày?

- Không_ Sau hồi im lặng, hắn lên tiếng.

- Sao vậy?_ Min + Sino thắc mắc, đồng thanh hỏi.

- Bận.

Nghe thế, Min và Sino không hỏi thêm câu nào nữa vì cả hai đều biết có hỏi hắn cũng sẽ không trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhỏ Háu Ăn! Tôi Yêu Em Rồi Sao?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook