Nhỏ Háu Ăn! Tôi Yêu Em Rồi Sao?
Chương 3
ZiZi
25/10/2013
- Mama ơi! Cho con ngủ tí đi_ Nó chùm chăn, giọng ngái ngủ ( chị nì đúng là sâu ngủ *_*)
- Dậy mau, hôm nay là ngày con học trường mới đó, sắp trễ giờ rồi _ Mẹ nó thúc dục.
- Cho con nghỉ học hôm nay đi, con bùn ngủ lắm_ Nó nói, mắt vẫn nhắm.
- Nghỉ gì mà nghỉ, không nói nhiều, dậy ngay cho mama, ta cho con 3 giây_ Mẹ nó ra lệnh.
- Một_ Bà bắt đầu đếm.
- ..........._ Không có động tĩnh.
- Hai_ Mẹ nó kiên nhẫn.
- ..........._ Im lặng.
- Ba_ Mẹ nó hơi bực.
- .......... _ Vẫn không nhúc nhích.
Đếm đến số cuối cùng mà nó vẫn cứng đầu. Và lần này thì cơn bão đã thực sự nổ ra.
" BỐP"
" RẦM"
Các bạn đoán được chuyện gì xảy ra chứ? Mẹ nó tức giận vung chưởng đạp nó ngã xuống giường. Tuy là phu nhân cao quý nhưng hồi trẻ mẹ nó đã hạ gục không ít người ( cả đen lẫn bóng nhé!) Mẹ nó hồi đó đã từng đạt tới nhất đẳng karate và teawondo nên dĩ nhiên cú đá này không hề nhẹ với nó chút nào.
- Á... SAO MAMA LẠI ĐẠP CON?_ Nó bị ngã đau điếng nên hét lên.
- Con nhỏ này... DÁM LỚN TIẾNG VỚI MAMA NỮA HẢ? " BỐP", " BỐP" NÀY THÌ NGỦ NÀY_ Mẹ nó không vừa, bà vừa chửi vừa đánh nó bôm bốp.
- Á đau, con dậy là được chứ gì?_ Nó đau quá nên phải đầu hàng.
- Dậy sớm có phải hơn không_ Mẹ nó đắc chí.
Ở dưới nhà, mọi người đều nghe thấy tiếng hét ' đầy công phá' của hai mẹ con nó nhưng tuyệt nhiên không phản ứng gì, họ vẫn làm việc như thường bởi lẽ việc này đã quá quen thuộc rồi. Cứ mỗi sáng gọi nó dậy là i rằng xảy ra ' hỗn chiến' giữa hai mẹ con và người thua luôn là nó ( làm con mà, sao hơn mẹ đc)
Khoảng 15 phút sau, nó bước xuống nhà với vẻ mặt thảm hại của kẻ bại trận.
- Chào bama, chào bác Châu con đi học_ Nó chào giọng uể oải.
- Nhớ học tốt nha con_ Ba nó mỉm cười.
- Ừm, quậy phá là mama bẻ đầu đó, nghe chưa_ Mẹ nó đe dọa làm nó lạnh sống lưng ( t/g: * run run* cũng may đây ko phải mẹ mình)
- Đi học vui nhé cháu!_ Bác Châu vẫy chào nó.
_ Tại trường Thanh Phong_
Chiếc xe dừng ngay trước cổng trường, ập vào mắt nó là ngôi trường to lớn với chiếc cổng được nạm đá quý. Ngôi trường này cao 6 tầng ( bao gồm sân thượng) Tầng 1 là phòng Hội Đồng, phòng Hiệu Trưởng, Phòng GV và phòng Y Tế. Tầng 2 là Canteen, Cửa hàng học tập, Thư Viện và phòng Hội Trưởng. Tầng 3, 4, 5 lần lượt dành cho khối 10, 11, 12 với các tên gọi Star ( khối 10) Gold ( khối 11) và Diamod ( khối 12) Mỗi khối phân làm 2 khu: A dành cho những hs nhà giàu top 15 TG. B dành cho các hs con nhà khá giả. Thế nên hs nghèo tuyệt đối không thể vào. Tầng cuối cùng là sân thượng với bể bơi và sân bóng rổ. Sân trường rất rộng với thảm cỏ xanh mát. Thiết bị dạy học thuộc loại tối tân nhất. GV được tuyển chọn gắt gao từ trong nước lẫn nước ngoài.
" Ngôi trường rộng thiệt, tha hồ có chỗ cho ta quậy phá". Nhìn vào vẻ lộng lẫy của ngôi trường, nó thầm nghĩ ( chị này lúc nào cũng thik quậy ^.^)
" RẦM". Nó đạp cửa phi thẳng vào phòng Hiệu Trưởng.
- Ơ, em là...
- Q. Mai, đây là hồ sơ của em_ Chẳng chờ thầy Hiệu Trưởng nói hết câu, nó đã cầm hồ sơ chen vô.
- Ra là Phan tiểu thư, em sẽ học ở lớp 11A1. Đây là sơ đồ trường học, em cứ đi như chỉ dẫn sẽ tới_ Ông thầy dịu dàng chìa ra sơ đồ đưa cho nó.
Cầm tờ sơ đồ, nó chẳng nói rằng, phi thẳng ra khỏi phòng để lại ông Hiệu Trưởng đang ngơ ngác.
Sau một hồi mò mẫm ( mặc dù có sơ đồ) nó mới tìm được lớp học của mình. Nó bước vào lớp nhận được hai thái cực khác nhau. Bọn con trai thì mê mẫn nhìn nó với ánh mắt hình trái tim ( tại nó đẹp quá mà) Còn mấy đứa con gái thì chiếu lên nó những tia nhìn ganh ghét, thiếu thiện cảm. Nó chẳng quan tâm đến ánh nhìn của mọi người, ung dung bước đến bàn GV.
- Em sẽ ngồi ở đâu đây cô?_ Nó hỏi cô giáo.
- À, em là hs mới chuyển đến hả? Em có thể giới thiệu đôi chút về mình không?_ Bà cô nhìn nó cười dịu dàng.
- Tôi tên Phan Nguyễn Quỳnh Mai, các bạn có thể gọi tôi là Yumi_ Nói ngắn gọn rồi nó quay qua cô giáo_ Chỗ ngồi của em ở đâu cô?
- Bạn ơi, ngồi gần mình nè!_ 1 hs nam lên tiếng.
- Không, ngồi gần mình nè bạn_ 1 hs nam khác nói.
- Mấy ông làm gì phản ứng dữ vậy, chỉ là hs mới thôi mà_ Mấy nữ hs tỏ vẻ khó chịu.
- Kệ tụi tui, mấy bà ghen tị hả?_ Các hs nam phản bác lại làm lớp học náo loạn.
- CÁC EM IM LẶNG_ Bà cô hét lên làm cả lớp giật mình, im phăng phắc rồi bà cô quay sang nó_ Yumi, bàn cuối còn trống, em xuống đó ngồi nhé!
Bà cô nói thế làm tất cả hs nam trong lớp nuối tiếc vì không được ngồi cạnh người đẹp.
Nghe theo cô, nó bước xuống chỗ ngồi.
“ RENG RENG”. Tiếng chuông vừa báo hiệu kết thúc giờ học là nó chạy như bay xuống Canteen. Chắc là do đến sớm nên Canteen hơi vắng, nó tha hồ lựa đồ ăn mà không phải xếp hàng ( Canteen trường nó là buffer tự chọn mà) Nó gắp biết bao nhiêu là thức ăn, trong đầu thầm nghĩ “ Woa, thức ăn nhìu thật, tha hồ mà lót bụng, haha” ( ham ăn đến thế là cùng)
Canteen bắt đầu đông, mọi người nói chuyện rôm rả cho đến khi
- Bà con ơi... Thiên… Thiên Phong đến rồi kìa_ một cậu bạn hớt hãi chạy vào và sau câu nói ấy, tất cả mọi người đều sợ hãi đứng phắt dậy cúi đầu, ai cũng lấm tấm mồ hôi nhưng các nữ sinh lại có sự hồ hởi. Nó thì vì bận lấy thức ăn nên chẳng để ý.
Từ cửa, có ba chàng trai bước vào tỏa ánh sáng chói lóa ( t/g: * che mắt* chắc mình bị đui mất) chàng trai thứ nhất là Sino với mái tóc nâu bồng bềnh, đôi mắt màu cà phê cùng nụ cười sát gái làm bao cô sịt máu mũi. Bên trái là Min với mái tóc đen nhánh và cặp mắt màu lam thu hút ẩn dưới cặp kính khiến nhiều cô phải điên đảo. Và ở giữa là hắn- một con người hoàn hảo đến từng centimet, mái tóc vàng chói cùng ánh mắt màu hổ phách lạnh lùng nhìn vào những con người đang run rẩy. Sau một hồi đảo mắt, đôi mắt tuyệt đẹp ấy dừng ở một người- là nó. Hắn cùng hai thằng bạn bước tới chỗ nó, 1 kẻ to gan không cuối chào hắn. Từng bước, từng bước…
- Dậy mau, hôm nay là ngày con học trường mới đó, sắp trễ giờ rồi _ Mẹ nó thúc dục.
- Cho con nghỉ học hôm nay đi, con bùn ngủ lắm_ Nó nói, mắt vẫn nhắm.
- Nghỉ gì mà nghỉ, không nói nhiều, dậy ngay cho mama, ta cho con 3 giây_ Mẹ nó ra lệnh.
- Một_ Bà bắt đầu đếm.
- ..........._ Không có động tĩnh.
- Hai_ Mẹ nó kiên nhẫn.
- ..........._ Im lặng.
- Ba_ Mẹ nó hơi bực.
- .......... _ Vẫn không nhúc nhích.
Đếm đến số cuối cùng mà nó vẫn cứng đầu. Và lần này thì cơn bão đã thực sự nổ ra.
" BỐP"
" RẦM"
Các bạn đoán được chuyện gì xảy ra chứ? Mẹ nó tức giận vung chưởng đạp nó ngã xuống giường. Tuy là phu nhân cao quý nhưng hồi trẻ mẹ nó đã hạ gục không ít người ( cả đen lẫn bóng nhé!) Mẹ nó hồi đó đã từng đạt tới nhất đẳng karate và teawondo nên dĩ nhiên cú đá này không hề nhẹ với nó chút nào.
- Á... SAO MAMA LẠI ĐẠP CON?_ Nó bị ngã đau điếng nên hét lên.
- Con nhỏ này... DÁM LỚN TIẾNG VỚI MAMA NỮA HẢ? " BỐP", " BỐP" NÀY THÌ NGỦ NÀY_ Mẹ nó không vừa, bà vừa chửi vừa đánh nó bôm bốp.
- Á đau, con dậy là được chứ gì?_ Nó đau quá nên phải đầu hàng.
- Dậy sớm có phải hơn không_ Mẹ nó đắc chí.
Ở dưới nhà, mọi người đều nghe thấy tiếng hét ' đầy công phá' của hai mẹ con nó nhưng tuyệt nhiên không phản ứng gì, họ vẫn làm việc như thường bởi lẽ việc này đã quá quen thuộc rồi. Cứ mỗi sáng gọi nó dậy là i rằng xảy ra ' hỗn chiến' giữa hai mẹ con và người thua luôn là nó ( làm con mà, sao hơn mẹ đc)
Khoảng 15 phút sau, nó bước xuống nhà với vẻ mặt thảm hại của kẻ bại trận.
- Chào bama, chào bác Châu con đi học_ Nó chào giọng uể oải.
- Nhớ học tốt nha con_ Ba nó mỉm cười.
- Ừm, quậy phá là mama bẻ đầu đó, nghe chưa_ Mẹ nó đe dọa làm nó lạnh sống lưng ( t/g: * run run* cũng may đây ko phải mẹ mình)
- Đi học vui nhé cháu!_ Bác Châu vẫy chào nó.
_ Tại trường Thanh Phong_
Chiếc xe dừng ngay trước cổng trường, ập vào mắt nó là ngôi trường to lớn với chiếc cổng được nạm đá quý. Ngôi trường này cao 6 tầng ( bao gồm sân thượng) Tầng 1 là phòng Hội Đồng, phòng Hiệu Trưởng, Phòng GV và phòng Y Tế. Tầng 2 là Canteen, Cửa hàng học tập, Thư Viện và phòng Hội Trưởng. Tầng 3, 4, 5 lần lượt dành cho khối 10, 11, 12 với các tên gọi Star ( khối 10) Gold ( khối 11) và Diamod ( khối 12) Mỗi khối phân làm 2 khu: A dành cho những hs nhà giàu top 15 TG. B dành cho các hs con nhà khá giả. Thế nên hs nghèo tuyệt đối không thể vào. Tầng cuối cùng là sân thượng với bể bơi và sân bóng rổ. Sân trường rất rộng với thảm cỏ xanh mát. Thiết bị dạy học thuộc loại tối tân nhất. GV được tuyển chọn gắt gao từ trong nước lẫn nước ngoài.
" Ngôi trường rộng thiệt, tha hồ có chỗ cho ta quậy phá". Nhìn vào vẻ lộng lẫy của ngôi trường, nó thầm nghĩ ( chị này lúc nào cũng thik quậy ^.^)
" RẦM". Nó đạp cửa phi thẳng vào phòng Hiệu Trưởng.
- Ơ, em là...
- Q. Mai, đây là hồ sơ của em_ Chẳng chờ thầy Hiệu Trưởng nói hết câu, nó đã cầm hồ sơ chen vô.
- Ra là Phan tiểu thư, em sẽ học ở lớp 11A1. Đây là sơ đồ trường học, em cứ đi như chỉ dẫn sẽ tới_ Ông thầy dịu dàng chìa ra sơ đồ đưa cho nó.
Cầm tờ sơ đồ, nó chẳng nói rằng, phi thẳng ra khỏi phòng để lại ông Hiệu Trưởng đang ngơ ngác.
Sau một hồi mò mẫm ( mặc dù có sơ đồ) nó mới tìm được lớp học của mình. Nó bước vào lớp nhận được hai thái cực khác nhau. Bọn con trai thì mê mẫn nhìn nó với ánh mắt hình trái tim ( tại nó đẹp quá mà) Còn mấy đứa con gái thì chiếu lên nó những tia nhìn ganh ghét, thiếu thiện cảm. Nó chẳng quan tâm đến ánh nhìn của mọi người, ung dung bước đến bàn GV.
- Em sẽ ngồi ở đâu đây cô?_ Nó hỏi cô giáo.
- À, em là hs mới chuyển đến hả? Em có thể giới thiệu đôi chút về mình không?_ Bà cô nhìn nó cười dịu dàng.
- Tôi tên Phan Nguyễn Quỳnh Mai, các bạn có thể gọi tôi là Yumi_ Nói ngắn gọn rồi nó quay qua cô giáo_ Chỗ ngồi của em ở đâu cô?
- Bạn ơi, ngồi gần mình nè!_ 1 hs nam lên tiếng.
- Không, ngồi gần mình nè bạn_ 1 hs nam khác nói.
- Mấy ông làm gì phản ứng dữ vậy, chỉ là hs mới thôi mà_ Mấy nữ hs tỏ vẻ khó chịu.
- Kệ tụi tui, mấy bà ghen tị hả?_ Các hs nam phản bác lại làm lớp học náo loạn.
- CÁC EM IM LẶNG_ Bà cô hét lên làm cả lớp giật mình, im phăng phắc rồi bà cô quay sang nó_ Yumi, bàn cuối còn trống, em xuống đó ngồi nhé!
Bà cô nói thế làm tất cả hs nam trong lớp nuối tiếc vì không được ngồi cạnh người đẹp.
Nghe theo cô, nó bước xuống chỗ ngồi.
“ RENG RENG”. Tiếng chuông vừa báo hiệu kết thúc giờ học là nó chạy như bay xuống Canteen. Chắc là do đến sớm nên Canteen hơi vắng, nó tha hồ lựa đồ ăn mà không phải xếp hàng ( Canteen trường nó là buffer tự chọn mà) Nó gắp biết bao nhiêu là thức ăn, trong đầu thầm nghĩ “ Woa, thức ăn nhìu thật, tha hồ mà lót bụng, haha” ( ham ăn đến thế là cùng)
Canteen bắt đầu đông, mọi người nói chuyện rôm rả cho đến khi
- Bà con ơi... Thiên… Thiên Phong đến rồi kìa_ một cậu bạn hớt hãi chạy vào và sau câu nói ấy, tất cả mọi người đều sợ hãi đứng phắt dậy cúi đầu, ai cũng lấm tấm mồ hôi nhưng các nữ sinh lại có sự hồ hởi. Nó thì vì bận lấy thức ăn nên chẳng để ý.
Từ cửa, có ba chàng trai bước vào tỏa ánh sáng chói lóa ( t/g: * che mắt* chắc mình bị đui mất) chàng trai thứ nhất là Sino với mái tóc nâu bồng bềnh, đôi mắt màu cà phê cùng nụ cười sát gái làm bao cô sịt máu mũi. Bên trái là Min với mái tóc đen nhánh và cặp mắt màu lam thu hút ẩn dưới cặp kính khiến nhiều cô phải điên đảo. Và ở giữa là hắn- một con người hoàn hảo đến từng centimet, mái tóc vàng chói cùng ánh mắt màu hổ phách lạnh lùng nhìn vào những con người đang run rẩy. Sau một hồi đảo mắt, đôi mắt tuyệt đẹp ấy dừng ở một người- là nó. Hắn cùng hai thằng bạn bước tới chỗ nó, 1 kẻ to gan không cuối chào hắn. Từng bước, từng bước…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.