Chương 15
Jolie Ahna
26/04/2017
Biệt thự nhà Linh Đan.
- Sao cậu lại ngốc nghếch như vậy hả?Đừng ở đó mà làm chuyện vô ích nữa.
Sau khi Bảo Minh đến nhà để ngăn Linh Đan kịp lúc.Thì bây giờ cả hai đang ngồi lại nói chuyện cùng nhau,chỉ vừa mới khởi đầu,Minh đã mắng Đan một tràn.
Nhỏ cúi gầm mặt khóc thút thít,Đan chỉ muốn dọa Minh tới để được gặp cậu rồi ở bên cạnh cậu.Nhưng ai dè...đã bị chửi như thế này rồi.
- Tớ...tớ...xin lỗi....huhu...cậu đừng mắng tớ nữa.Huhu.
Minh thấy nhỏ khóc,lòng hắn không thể kìm lòng được .Hắn bước đến rồi ôm chặt lấy Đan vào lòng,Linh Đan liền ngừng khóc ngay rồi cũng quàng tay ôm lấy Minh vào lòng.Khoảng khắc này...Đan chỉ muốn được ngưng đọng lại để người cô yêu mãi mãi ở bên cạnh mình.
_______________
Sáng Hôm Sau.
Bệnh viện.
Suốt đêm hôm qua đến giờ,Thanh Duy luôn túc trực 24/24 bên giường bệnh để chăm sóc nó.
Đến sáng hôm nay thì nó mới tỉnh dậy sau giấc ngủ dài,có lẽ đây là lần đầu tiên nó được ngủ ngon và thoải mái đến nha vậy.
- Duy..._Thấy thằng nhỏ nằm ngủ thấy tội,nó lay lay Duy dậy để cho cậu sang ghế sofa mà ngủ.
- Đại...Đại tỉ...đừng đánh...đừng đánh em...đau...đau lắm..._Vẫn còn mớ ngủ,ngay cả trong giấc mơ cậu cũng mơ thấy nó đánh mình.
- THANH DUY_Nó gầm lên như một con sư tử,Duy giật mình đến nổi té ghế nằm hôn đất mẹ luôn.Tiếng gầm sư tử của nó làm cho Duy tỉnh táo hẳn luôn.
- Đại tỉ....chị tỉnh lại rồi.Hic...chị làm em hết hồn...tưởng chị đi die luôn rồi chứ?_Duy khóc lóc.
- Tao còn sống sờ sờ ra đây nè!Mà tao bị gì?Bác sĩ nói sao?
- ĐẠI TỈ...._tự nhiên Duy quát to.
- Thằng này!làm tao hết hồn.Cái gì mà hét toán lên vậy?
- Cũng không có gì nghiêm trọng,chỉ là do chị bị kiệt vì dầm mưa và làm việc quá nhiều.Ba đã quyết định cho chị nghỉ ngơi một thời gian để lại bang The Hill cho em tiếp quản một thời gian.
- Ba nói vậy sao?Vậy được.
Ông Dân đã quyết định thì chỉ có nước chấp hành.Từ lúc nhỏ đến giờ,nó đã theo ông Dân đi hành tẩu giang hồ để học hỏi sau này về tiếp quản giúp ông.Nên bất cứ những gì ông nói nó đều thực hiện và không dám có ý kiến một câu nào.
- Tao khỏe rồi,mình về thôi!
- Đại tỉ đợi em đi làm thủ tục xuất viện đã.
Duy chạy đi một lúc rồi quay lại ngay sao đó.Đúng là đẹp trai nên làm gì cũng được ưu tiên hết.Duy đỡ nó ra đứng trước cổng bệnh viện rồi gọi taxi đến.Cả hai leo lên xe taxi.
Ngồi trên xe thì Duy chợt nhớ ra một chuyền,liền quay sang nói với nó.
- Đại tỉ...Ba nói hôm nay sẽ tổ chức tiệc tại nhà đó.Nghe nói là buổi họp mặt của các vị cổ đông lớn,muốn chúng ta cùng tham gia đó.Chị sẽ ở nhà dự chứ?
- Tất nhiên!
Đó là ý muốn của ba nó mà,không muốn cũng đâu có được.
- Sao cậu lại ngốc nghếch như vậy hả?Đừng ở đó mà làm chuyện vô ích nữa.
Sau khi Bảo Minh đến nhà để ngăn Linh Đan kịp lúc.Thì bây giờ cả hai đang ngồi lại nói chuyện cùng nhau,chỉ vừa mới khởi đầu,Minh đã mắng Đan một tràn.
Nhỏ cúi gầm mặt khóc thút thít,Đan chỉ muốn dọa Minh tới để được gặp cậu rồi ở bên cạnh cậu.Nhưng ai dè...đã bị chửi như thế này rồi.
- Tớ...tớ...xin lỗi....huhu...cậu đừng mắng tớ nữa.Huhu.
Minh thấy nhỏ khóc,lòng hắn không thể kìm lòng được .Hắn bước đến rồi ôm chặt lấy Đan vào lòng,Linh Đan liền ngừng khóc ngay rồi cũng quàng tay ôm lấy Minh vào lòng.Khoảng khắc này...Đan chỉ muốn được ngưng đọng lại để người cô yêu mãi mãi ở bên cạnh mình.
_______________
Sáng Hôm Sau.
Bệnh viện.
Suốt đêm hôm qua đến giờ,Thanh Duy luôn túc trực 24/24 bên giường bệnh để chăm sóc nó.
Đến sáng hôm nay thì nó mới tỉnh dậy sau giấc ngủ dài,có lẽ đây là lần đầu tiên nó được ngủ ngon và thoải mái đến nha vậy.
- Duy..._Thấy thằng nhỏ nằm ngủ thấy tội,nó lay lay Duy dậy để cho cậu sang ghế sofa mà ngủ.
- Đại...Đại tỉ...đừng đánh...đừng đánh em...đau...đau lắm..._Vẫn còn mớ ngủ,ngay cả trong giấc mơ cậu cũng mơ thấy nó đánh mình.
- THANH DUY_Nó gầm lên như một con sư tử,Duy giật mình đến nổi té ghế nằm hôn đất mẹ luôn.Tiếng gầm sư tử của nó làm cho Duy tỉnh táo hẳn luôn.
- Đại tỉ....chị tỉnh lại rồi.Hic...chị làm em hết hồn...tưởng chị đi die luôn rồi chứ?_Duy khóc lóc.
- Tao còn sống sờ sờ ra đây nè!Mà tao bị gì?Bác sĩ nói sao?
- ĐẠI TỈ...._tự nhiên Duy quát to.
- Thằng này!làm tao hết hồn.Cái gì mà hét toán lên vậy?
- Cũng không có gì nghiêm trọng,chỉ là do chị bị kiệt vì dầm mưa và làm việc quá nhiều.Ba đã quyết định cho chị nghỉ ngơi một thời gian để lại bang The Hill cho em tiếp quản một thời gian.
- Ba nói vậy sao?Vậy được.
Ông Dân đã quyết định thì chỉ có nước chấp hành.Từ lúc nhỏ đến giờ,nó đã theo ông Dân đi hành tẩu giang hồ để học hỏi sau này về tiếp quản giúp ông.Nên bất cứ những gì ông nói nó đều thực hiện và không dám có ý kiến một câu nào.
- Tao khỏe rồi,mình về thôi!
- Đại tỉ đợi em đi làm thủ tục xuất viện đã.
Duy chạy đi một lúc rồi quay lại ngay sao đó.Đúng là đẹp trai nên làm gì cũng được ưu tiên hết.Duy đỡ nó ra đứng trước cổng bệnh viện rồi gọi taxi đến.Cả hai leo lên xe taxi.
Ngồi trên xe thì Duy chợt nhớ ra một chuyền,liền quay sang nói với nó.
- Đại tỉ...Ba nói hôm nay sẽ tổ chức tiệc tại nhà đó.Nghe nói là buổi họp mặt của các vị cổ đông lớn,muốn chúng ta cùng tham gia đó.Chị sẽ ở nhà dự chứ?
- Tất nhiên!
Đó là ý muốn của ba nó mà,không muốn cũng đâu có được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.