Chương 8
Jolie Ahna
26/04/2017
Chạy vào nhà vệ sinh,Hương Ly giúp nó lấy hết thức ăn đang dính trên người.Bên ngoài,Thanh Duy nói vọng vào nhà vệ sinh.
- Bà chị...ra đây lấy đồ cho chị tôi thay đi_Giọng cậu như đang ra lệnh cho Ly vậy á,làm cho cô cũng không mấy khó chịu.
Giựt lấy bộ đồ từ tay Duy,Hương Ly đưa vào trong cho nó,vứt bỏ bộ đồng phục nó mặc vào người là bộ đồng phục thể dục của Duy.Tuy hơi rộng nhưng nó cho là ổn,đứng trước gương nó tháo chiếc mắt kính dày cộm chiếm hơn phân nửa khuôn mặt của mình,tiếp đến nó tẩy luôn lớp phấn đen trên mặt mà lúc sáng nó đã tốn công tốn sức dặm cho thật đen và bây giờ phải tẩy đi.Cuối cùng,nó tháo dây cột tóc để cho mái tóc dài uốn bồng bềnh của mình được xỏa tự nhiên.Kết quả,nó đã trở lại là La Thanh Thanh.
Bước ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy hai người đó đang đợi mình,Duy và Ly nhìn nó trố mắt,đơ người vafi giây rồi cũng nhanh chóng định hình lại.Cả hai bất ngờ quá mà,làm sao có thể biến hóa nhanh như vậy được chứ?Cả Duy và Ly điều nhanh nhau khó hiểu.
Thanh Duy lên tiếng hỏi:
- Đại tỉ muốn làm gì vậy ạ?
Nó nhìn hai người rồi nở nụ cười gian xảo hết mức có thể,quay sang Duy nó nói:
- Mày điện thoại kêu người đem bộ đồ khác đến cho tao,tao mặc một chút nhưng rồi sẽ thay ra thôi!
- Dạ...em...em làm ngay.
- Sao mày lại trở lại nguyên hình nữa rồi,không sợ bọn chúng phát hiện sao?_Hương Ly rất cần nó nói một lời giải thích vì sao lại biến hình đi biến hình lại.Từ lúc sáng giờ,nó đã không ngừng làm cô quay như chong chóng rồi.
- Quay lại căn tin thôi!
Duy và cô không nói gì thêm mà chỉ đi theo nó đến căn tin.Vừa đến căn tin nó đã nhìn thấy vẫn còn đứng đó tự kỉ một mình,tự đấm vào tường rồi tự chửi rủa mặc dù bức tường đâu có lỗi phải gì.
- ÔI!NHÌN KÌA!!!!!!
Đúng như nó và hai người kia nghĩ,sự xuất hiện của nó sẽ gây chấn động dư luận thôi.Bọn con trai,con gái nhìn nó không chớp mắt luôn mà.
- Trời ạ!Đẹp...Đẹp quá!
- Đó không phải là La Thanh Thanh sao?Ôi,cô ta đẹp vậy sao?_một đứa học sinh nữ khen xong thì xỉu luôn.
- Cô ta...cô ta chẳng phải là con gái của ông trùm xã hội đen hay sao?Chúng ta gặp thứ dữ rồi.
Quỳnh Nhi đằng xa quan sát nó,nhỏ ngậm ngùi vì ghen tị,nhìn đi nhìn lại cũng không đẹp bằng một gốc của nó nữa.Đã vậy cô cũng nghe không ít tin đồn về nhân vật nổi tiếng này nên không dám hó hé một câu một chữ nào.
Còn Hoàng Anh,sau khi nghe cái tên "La Thanh Thanh" hắn liền thay đổi 180 độ từ nóng giận sang vui vẻ ngay,hai mắt hắn sáng rỡ lên vì nó.người con gái làm hắn thao thức bao đêm đây rồi.
- Thanh Thanh,đúng là cô rồi?Chúng ta lại gặp nhau,cô nhớ tôi chứ?
- Đang nói gì vậy?_Nó lạnh lùng đến nỗi cả căn tin đều hóa đá.
Hắn đơ vài giây nhưng sau đó nói tiếp:
- Tôi là người đã cứu cô,cô không nhớ sao?
Nhắc thì nó mới nhớ,hèn gì nó cảm thấy quen đến vậy.Nhưng thì đã sao?Chuyện hắn cứu nó với chuyện hắn dám làm nó nhục nhã trước mặt biết bao nhiêu người đều không có liên quan đến nhau,chuyện gì ra chuyện đó.Nó nợ hắn ta một ân huệ thì sau này nhất định sẽ trả,nhưng hắn cũng nợ nó "ngàn lời xin lỗi" vì dám làm chuyện này mà trước đây nó chưa từng bị người khác đối xử như thế.
Nó tiến gần đến chỗ hắn đứng,còn Duy và Ly cứ đứng im nhìn nó ra tay,cả hai điều phấn kích khi sắp có phim hay coi rồi.
- Vừa nãy...anh đã làm gì với nhỏ Thanh Vy hả?
Hắn bất ngờ khi hắn biết đến cái con nhỏ xấu xí đó,hắn liền trả lời:
- Cô đã nhìn thấy rồi sao,là tôi muốn đuổi con nhỏ đó ra khỏi trường,ở đây không chứa những đứa xấu xí dơ bẩn như nó.
Thiệt là...hắn nói ra mà không cảm thấy ngượng miệng hay sao?Con trai gì mà đôi co,cố chấp quá vậy.
Nó cười nửa miệng:
- Được.Gan anh cũng to lắm
Không nói gì thêm,nó cứ xông lên đánh hắn tới tấp,nó không để cho hắn có một cơ hội nào để đánh trả lại mình.Sức nó con gái mà đánh nhau như con trai vậy á.Đến cả một đứa con trai như hắn cũng không đánh trả được một đòn nào.Thậm chí còn không né được nỗi.
Chưa đến 10 phút,nó khiến hắn nằm la liệt trên sàn nhà.Trút giận xong,nó hả hê rời khỏi đó
Vài phút sau hắn được đưa đến bệnh viện vì gãy hết 3 cái xương sườn và khuôn mặt đẹp trai cũng bị bầm dập không ít.
- Bà chị...ra đây lấy đồ cho chị tôi thay đi_Giọng cậu như đang ra lệnh cho Ly vậy á,làm cho cô cũng không mấy khó chịu.
Giựt lấy bộ đồ từ tay Duy,Hương Ly đưa vào trong cho nó,vứt bỏ bộ đồng phục nó mặc vào người là bộ đồng phục thể dục của Duy.Tuy hơi rộng nhưng nó cho là ổn,đứng trước gương nó tháo chiếc mắt kính dày cộm chiếm hơn phân nửa khuôn mặt của mình,tiếp đến nó tẩy luôn lớp phấn đen trên mặt mà lúc sáng nó đã tốn công tốn sức dặm cho thật đen và bây giờ phải tẩy đi.Cuối cùng,nó tháo dây cột tóc để cho mái tóc dài uốn bồng bềnh của mình được xỏa tự nhiên.Kết quả,nó đã trở lại là La Thanh Thanh.
Bước ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy hai người đó đang đợi mình,Duy và Ly nhìn nó trố mắt,đơ người vafi giây rồi cũng nhanh chóng định hình lại.Cả hai bất ngờ quá mà,làm sao có thể biến hóa nhanh như vậy được chứ?Cả Duy và Ly điều nhanh nhau khó hiểu.
Thanh Duy lên tiếng hỏi:
- Đại tỉ muốn làm gì vậy ạ?
Nó nhìn hai người rồi nở nụ cười gian xảo hết mức có thể,quay sang Duy nó nói:
- Mày điện thoại kêu người đem bộ đồ khác đến cho tao,tao mặc một chút nhưng rồi sẽ thay ra thôi!
- Dạ...em...em làm ngay.
- Sao mày lại trở lại nguyên hình nữa rồi,không sợ bọn chúng phát hiện sao?_Hương Ly rất cần nó nói một lời giải thích vì sao lại biến hình đi biến hình lại.Từ lúc sáng giờ,nó đã không ngừng làm cô quay như chong chóng rồi.
- Quay lại căn tin thôi!
Duy và cô không nói gì thêm mà chỉ đi theo nó đến căn tin.Vừa đến căn tin nó đã nhìn thấy vẫn còn đứng đó tự kỉ một mình,tự đấm vào tường rồi tự chửi rủa mặc dù bức tường đâu có lỗi phải gì.
- ÔI!NHÌN KÌA!!!!!!
Đúng như nó và hai người kia nghĩ,sự xuất hiện của nó sẽ gây chấn động dư luận thôi.Bọn con trai,con gái nhìn nó không chớp mắt luôn mà.
- Trời ạ!Đẹp...Đẹp quá!
- Đó không phải là La Thanh Thanh sao?Ôi,cô ta đẹp vậy sao?_một đứa học sinh nữ khen xong thì xỉu luôn.
- Cô ta...cô ta chẳng phải là con gái của ông trùm xã hội đen hay sao?Chúng ta gặp thứ dữ rồi.
Quỳnh Nhi đằng xa quan sát nó,nhỏ ngậm ngùi vì ghen tị,nhìn đi nhìn lại cũng không đẹp bằng một gốc của nó nữa.Đã vậy cô cũng nghe không ít tin đồn về nhân vật nổi tiếng này nên không dám hó hé một câu một chữ nào.
Còn Hoàng Anh,sau khi nghe cái tên "La Thanh Thanh" hắn liền thay đổi 180 độ từ nóng giận sang vui vẻ ngay,hai mắt hắn sáng rỡ lên vì nó.người con gái làm hắn thao thức bao đêm đây rồi.
- Thanh Thanh,đúng là cô rồi?Chúng ta lại gặp nhau,cô nhớ tôi chứ?
- Đang nói gì vậy?_Nó lạnh lùng đến nỗi cả căn tin đều hóa đá.
Hắn đơ vài giây nhưng sau đó nói tiếp:
- Tôi là người đã cứu cô,cô không nhớ sao?
Nhắc thì nó mới nhớ,hèn gì nó cảm thấy quen đến vậy.Nhưng thì đã sao?Chuyện hắn cứu nó với chuyện hắn dám làm nó nhục nhã trước mặt biết bao nhiêu người đều không có liên quan đến nhau,chuyện gì ra chuyện đó.Nó nợ hắn ta một ân huệ thì sau này nhất định sẽ trả,nhưng hắn cũng nợ nó "ngàn lời xin lỗi" vì dám làm chuyện này mà trước đây nó chưa từng bị người khác đối xử như thế.
Nó tiến gần đến chỗ hắn đứng,còn Duy và Ly cứ đứng im nhìn nó ra tay,cả hai điều phấn kích khi sắp có phim hay coi rồi.
- Vừa nãy...anh đã làm gì với nhỏ Thanh Vy hả?
Hắn bất ngờ khi hắn biết đến cái con nhỏ xấu xí đó,hắn liền trả lời:
- Cô đã nhìn thấy rồi sao,là tôi muốn đuổi con nhỏ đó ra khỏi trường,ở đây không chứa những đứa xấu xí dơ bẩn như nó.
Thiệt là...hắn nói ra mà không cảm thấy ngượng miệng hay sao?Con trai gì mà đôi co,cố chấp quá vậy.
Nó cười nửa miệng:
- Được.Gan anh cũng to lắm
Không nói gì thêm,nó cứ xông lên đánh hắn tới tấp,nó không để cho hắn có một cơ hội nào để đánh trả lại mình.Sức nó con gái mà đánh nhau như con trai vậy á.Đến cả một đứa con trai như hắn cũng không đánh trả được một đòn nào.Thậm chí còn không né được nỗi.
Chưa đến 10 phút,nó khiến hắn nằm la liệt trên sàn nhà.Trút giận xong,nó hả hê rời khỏi đó
Vài phút sau hắn được đưa đến bệnh viện vì gãy hết 3 cái xương sườn và khuôn mặt đẹp trai cũng bị bầm dập không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.