Chương 9
Jolie Ahna
26/04/2017
Nó vào nhà vệ sinh thay lại bộ đồng phục rồi tiện tay vứt luôn bộ đồ thể dục của Duy vào sọt rác,rồi lại tiếp tục cải trang y như cũ.Bước ra ngoài,hai người vẫn đang đứng đợi nó,lại một lần nữa nó khiến cả hai ngỡ ngàng.
- Ối!Sao đại..._Suýt nữa bị ăn đập,duy nhanh chóng sửa lại ngay_Sao chị lại cải trang nữa vậy?
- Đúng đó,tao tưởng đâu mày bỏ cái ý định đó chứ?_Hương Ly tiếp lời.
Nó cười trừ rồi nói:
- Tao chỉ muốn lấy thân phận của La Thanh Thanh trừng trị hắn ta thôi,lúc nãy là vì tao đang còn là Thanh Vy nên không thể làm gì được cả.Kế hoạch thì vẫn như vậy,tao vẫn tiếp tục đóng giả là Thanh Vy,tụi mày không giúp thì đừng có để lộ đấy,biết chưa?
Cả hai gật đầu lia lịa đồng ý(không đồng ý đi rồi sẽ thấy ngàn vì sao tinh tú trên trời).
Bỗng nhiên,Duy nhớ lại một chuyện:
- "Chị hai"_Duy cảm thấy khó khăn khi mở miệng để nói hai từ đó ra,nhưng cũng phải cố gắng chứ biết sao_Đồng phục em đâu rồi?
- À...Tao vứt rồi!_Nói một cách thản nhiên.
- GÌ CƠ????Chị...chị...chị thật quá đáng mà,có biết bộ đó em phải đặt làm ở Pháp không hả???
Bộ đồng phục của Duy đặt biệt ở chỗ,mẫu mã có thể giống với trường quy định,nhưng chất liệu vải thì vô cùng đặc biệt do nhà thiết kế nổi tiếng của Pháp đích thân nhận làm,tốn cả một đống tiền vào bộ đồ đó,chưa mặc được 3 lần thì đã bị nó cho vào sọt rác nằm gọn gàng ở đó rồi.
Thấy Duy cứ khóc la,đòi trả bộ đồ nó nổi cáu lên quát:
- Mày có im đi không?Đi đặt cái khác,còn khóc lóc tao tống cổ mày qua đó luôn.Tin không???
- Dạ...dạ..em tin,em không khóc không la nữa.Đừng tống em đi.
Duy mếu máo nhìn nó với vẻ mặt đáng thương.Ôi!Nói vậy thôi chứ còn tiếc bộ đồ đó lắm!
Tan học,nó cùng với Hương Ly đi chung xe về nhà.Còn Duy thì bị cấm đi theo vì không muốn mọi người bàn tán là đi chung với hotboy,nên nó đã cho Duy cách ly cả trăm mét rồi.
Trên xe:
- Hôm nay được nghỉ buổi chiều,muốn đi đâu không?_Ly hớn hở nói.
Nhưng liền bị nó dập tắt ngay.
- Không được,mày nhìn lại phía sau đi.
Hương Ly quay người lại thì nhìn thấy hai chiếc xe hơn màu đen cùng với một chiếc mô tô chạy kè kè theo xe của mình,cô nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì,liền hỏi nó:
- Tao vẫn không hiểu mày ạ!
Nó cốc đầu Ly rõ đau:
- Úi..Đau quá!Sao đánh tao.
- Đánh là đáng.Mày bị thiểu năng hay sao?Nhìn mà không biết sao?Đó là người của ba tao phái đến theo dõi,đi đâu cũng sẽ được báo cáo lại.
- Này...Mày có muốn_Ly ấp úng cho có phần kịch tính rồi nói tiếp_Chơi đua xe không?
Nó cười trừ rồi lắc đầu:
- Hôm khác đi,tao cũng hơi mệt muốn về nghỉ ngơi.Với lại tao cũng không muốn nhập viện cùng ngày và cùng bệnh viện chung với cái tên kia!
- Ý..Ý mày nói tao lái xe kiểu gà mờ đó hả?Con nhỏ này...._Ly tức đỏ mặt muốn nhào đến bóp cổ nó chết cho xong,nhưng nhìn lại thì...Ôi thôi!Thái độ của nó như bất cần đời,dù cô có bóp chết nó thì nó cũng không oán trách đâu.Vì thực sự nó cũng đã mệt mỏi và chán ghét cuộc sống này rồi.Giờ đây nó lại nghĩ đến chuyện buông bỏ mọi thứ rồi ra đi mãi mãi,chết được ngày nào thì thiên hạ thái bình ngày đó.
- Ối!Sao đại..._Suýt nữa bị ăn đập,duy nhanh chóng sửa lại ngay_Sao chị lại cải trang nữa vậy?
- Đúng đó,tao tưởng đâu mày bỏ cái ý định đó chứ?_Hương Ly tiếp lời.
Nó cười trừ rồi nói:
- Tao chỉ muốn lấy thân phận của La Thanh Thanh trừng trị hắn ta thôi,lúc nãy là vì tao đang còn là Thanh Vy nên không thể làm gì được cả.Kế hoạch thì vẫn như vậy,tao vẫn tiếp tục đóng giả là Thanh Vy,tụi mày không giúp thì đừng có để lộ đấy,biết chưa?
Cả hai gật đầu lia lịa đồng ý(không đồng ý đi rồi sẽ thấy ngàn vì sao tinh tú trên trời).
Bỗng nhiên,Duy nhớ lại một chuyện:
- "Chị hai"_Duy cảm thấy khó khăn khi mở miệng để nói hai từ đó ra,nhưng cũng phải cố gắng chứ biết sao_Đồng phục em đâu rồi?
- À...Tao vứt rồi!_Nói một cách thản nhiên.
- GÌ CƠ????Chị...chị...chị thật quá đáng mà,có biết bộ đó em phải đặt làm ở Pháp không hả???
Bộ đồng phục của Duy đặt biệt ở chỗ,mẫu mã có thể giống với trường quy định,nhưng chất liệu vải thì vô cùng đặc biệt do nhà thiết kế nổi tiếng của Pháp đích thân nhận làm,tốn cả một đống tiền vào bộ đồ đó,chưa mặc được 3 lần thì đã bị nó cho vào sọt rác nằm gọn gàng ở đó rồi.
Thấy Duy cứ khóc la,đòi trả bộ đồ nó nổi cáu lên quát:
- Mày có im đi không?Đi đặt cái khác,còn khóc lóc tao tống cổ mày qua đó luôn.Tin không???
- Dạ...dạ..em tin,em không khóc không la nữa.Đừng tống em đi.
Duy mếu máo nhìn nó với vẻ mặt đáng thương.Ôi!Nói vậy thôi chứ còn tiếc bộ đồ đó lắm!
Tan học,nó cùng với Hương Ly đi chung xe về nhà.Còn Duy thì bị cấm đi theo vì không muốn mọi người bàn tán là đi chung với hotboy,nên nó đã cho Duy cách ly cả trăm mét rồi.
Trên xe:
- Hôm nay được nghỉ buổi chiều,muốn đi đâu không?_Ly hớn hở nói.
Nhưng liền bị nó dập tắt ngay.
- Không được,mày nhìn lại phía sau đi.
Hương Ly quay người lại thì nhìn thấy hai chiếc xe hơn màu đen cùng với một chiếc mô tô chạy kè kè theo xe của mình,cô nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì,liền hỏi nó:
- Tao vẫn không hiểu mày ạ!
Nó cốc đầu Ly rõ đau:
- Úi..Đau quá!Sao đánh tao.
- Đánh là đáng.Mày bị thiểu năng hay sao?Nhìn mà không biết sao?Đó là người của ba tao phái đến theo dõi,đi đâu cũng sẽ được báo cáo lại.
- Này...Mày có muốn_Ly ấp úng cho có phần kịch tính rồi nói tiếp_Chơi đua xe không?
Nó cười trừ rồi lắc đầu:
- Hôm khác đi,tao cũng hơi mệt muốn về nghỉ ngơi.Với lại tao cũng không muốn nhập viện cùng ngày và cùng bệnh viện chung với cái tên kia!
- Ý..Ý mày nói tao lái xe kiểu gà mờ đó hả?Con nhỏ này...._Ly tức đỏ mặt muốn nhào đến bóp cổ nó chết cho xong,nhưng nhìn lại thì...Ôi thôi!Thái độ của nó như bất cần đời,dù cô có bóp chết nó thì nó cũng không oán trách đâu.Vì thực sự nó cũng đã mệt mỏi và chán ghét cuộc sống này rồi.Giờ đây nó lại nghĩ đến chuyện buông bỏ mọi thứ rồi ra đi mãi mãi,chết được ngày nào thì thiên hạ thái bình ngày đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.