Chương 13: hắn bị thương
zenny trần
16/03/2017
Sau khi rời khỏi bar chưa đầy 30 phút với tốc độ bàn thờ người của hắn đã có mặt tại địa điểm giao dịch hàng là 1 nhà kho
bỏ hoang cách xa trung tâm thành phố. Hắn ra lệnh cho đàn em bao
vây xung quanh toàn bộ khu vực nhận hàng và sau đó hắn cùng Jun vào bên trong nhà kho để giao dịch với phía người bên kia.
Người kia vừa thấy hắn và Jun bước vào cũng nhanh chóng cởi
bỏ mặt nạ vui vẻ chào hắn
- Dương thiếu quả thật đúng hẹn!!!
Hắn thì thực sự ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt nhưng rất nhanh chóng lấy lại vẻ lãnh khốc của mình để đáp trả
- Với trần thiếu gia đây tôi đâu dám thất lễ
Trần Thiếu Hoàng nghe hắn đáp ko nói gì chỉ cười cười rồi quay sang nói gì với đàn em bên cạnh. Còn hắn và Jun cũng chẳng nói gì im lặng quan sát mọi biểu hiện của đối phương và xung quanh ngôi nhà hoang thì người của Thiếu Hoàng tiến lại gần
- Hàng ở nhà kho phía tây. Mời hai vị – vừa nói vừa đưa tay về phía tây
Hắn và Jun cũng hiểu ý liền đi theo người vệ sĩ kia về phía nhà kho thì đã thấy Thiếu Hoang ngồi ở đó( ông này đi nhanh ghê) người vệ sĩ quay sang chào thiếu hoàng ùi sau đó lại tiếp tục công việc của mình
- Trong kia là toàn bộ số hàng thiếu gia cần. Xin ngài hãy kiểm tra
- Ko cần. Tôi tin Trần thiếu.
Thiếu hoàng nãy giờ im lặng xem xét tình hình nghe hắn nói v cũng vui vẻ phần nào đứng lên đi lại gần phía hắn vừa nói vừa giơ tay trước mặt hắn
- Tốt! Hợp tác vui vẻ
Hắn cũng bắt lấy tay của Thiếu Hoàng
- Hợp tác vui vẻ
Sau khi giao dịch thành công bên Thiếu hoàng cua người rời khỏi nhà kho chỉ còn lại người của hắn. Hắn thì vẫn đang lo lắng vì tới giờ nay sao lão ta vẫn chưa có động tĩnh gì không lẽ lão ta lại có thể bỏ qua 1 lô làng như thế. Bình thường hắn sẽ để cho Jun và đàn em nhận hàng và di chuyển hàng về địa bàn nhưng lần này hắn đích thân mình hộ tống hàng. Xe hàng vừa ra khỏi khu nhà hoang thì bị một đoàn xe phía sau đuổi theo hắn thầm nghĩ “ cuối cùng lão cũng hành động ùi “. Hắn nói qua bộ đàm với Jun
- Có đuôi
- E biết đang tìm cách cắt đuôi
Jun vừa dứt thì có tiếng súng vang lên Jun quay lại nhìn phía sau thấy đàn em và người trong xe kia đang đấu súng Jun cũng lo lắng nên cho chạy thật nhanh về căn cứ ( cái đuôi đã được bọn đàn em ngăn cản)để nhanh chóng ứng cứu cho hắn. Bên Jun đã v bên hắn cũng chẳng khá hơn hắn chạy 1 mình một đường nên vừa chạy vùa phải đối phó với lũ chó săn của lão. hắn quan sát trong gương thấy lão cùng bọn chó săn của mình liên tục nổ súng thì cũng lượn lách để tránh kẹo đông của lão đồng thời cũng vừa lái vừa quay lại bắn bọn người phía sau. Nhưng ko may trong lúc hắn ko đề phòng đã trúng 1 phát đạn ngay tay nhờ ng cha “yêu quý”. Tuy nhiên hắn vẫn chạy và chống trả lại đi gần tới ngã 4 hắn đột ngột tăng tốc và xe của Jun cũng kịp thời xuất hiện ( xe ko còn hàng nữa chỉ đánh lừa lão thui) xe của hắn thì rẽ con vào đường khác và nhanh chóng trở về căn cứ còn xe của Jun bây giờ lại là mục tiêu của bọn chúng. Jun thì cười thầm chửi bọn chúng ngu dốt vừa tới bìa rừng phía đông Jun bỏ xe lại và lên xe đàn e chạy về căn cứ ng của lão thấy xe thì vui mừng liền xuống kiểm tra thì ko còn hàng đâu cả và người cũng biến mất. Lão tức giận chửi rủa
- Thằng nhãi ranh dám lừa ta. Ta sẽ cho ngươi phải hối hận
- Dương thiếu quả thật đúng hẹn!!!
Hắn thì thực sự ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt nhưng rất nhanh chóng lấy lại vẻ lãnh khốc của mình để đáp trả
- Với trần thiếu gia đây tôi đâu dám thất lễ
Trần Thiếu Hoàng nghe hắn đáp ko nói gì chỉ cười cười rồi quay sang nói gì với đàn em bên cạnh. Còn hắn và Jun cũng chẳng nói gì im lặng quan sát mọi biểu hiện của đối phương và xung quanh ngôi nhà hoang thì người của Thiếu Hoàng tiến lại gần
- Hàng ở nhà kho phía tây. Mời hai vị – vừa nói vừa đưa tay về phía tây
Hắn và Jun cũng hiểu ý liền đi theo người vệ sĩ kia về phía nhà kho thì đã thấy Thiếu Hoang ngồi ở đó( ông này đi nhanh ghê) người vệ sĩ quay sang chào thiếu hoàng ùi sau đó lại tiếp tục công việc của mình
- Trong kia là toàn bộ số hàng thiếu gia cần. Xin ngài hãy kiểm tra
- Ko cần. Tôi tin Trần thiếu.
Thiếu hoàng nãy giờ im lặng xem xét tình hình nghe hắn nói v cũng vui vẻ phần nào đứng lên đi lại gần phía hắn vừa nói vừa giơ tay trước mặt hắn
- Tốt! Hợp tác vui vẻ
Hắn cũng bắt lấy tay của Thiếu Hoàng
- Hợp tác vui vẻ
Sau khi giao dịch thành công bên Thiếu hoàng cua người rời khỏi nhà kho chỉ còn lại người của hắn. Hắn thì vẫn đang lo lắng vì tới giờ nay sao lão ta vẫn chưa có động tĩnh gì không lẽ lão ta lại có thể bỏ qua 1 lô làng như thế. Bình thường hắn sẽ để cho Jun và đàn em nhận hàng và di chuyển hàng về địa bàn nhưng lần này hắn đích thân mình hộ tống hàng. Xe hàng vừa ra khỏi khu nhà hoang thì bị một đoàn xe phía sau đuổi theo hắn thầm nghĩ “ cuối cùng lão cũng hành động ùi “. Hắn nói qua bộ đàm với Jun
- Có đuôi
- E biết đang tìm cách cắt đuôi
Jun vừa dứt thì có tiếng súng vang lên Jun quay lại nhìn phía sau thấy đàn em và người trong xe kia đang đấu súng Jun cũng lo lắng nên cho chạy thật nhanh về căn cứ ( cái đuôi đã được bọn đàn em ngăn cản)để nhanh chóng ứng cứu cho hắn. Bên Jun đã v bên hắn cũng chẳng khá hơn hắn chạy 1 mình một đường nên vừa chạy vùa phải đối phó với lũ chó săn của lão. hắn quan sát trong gương thấy lão cùng bọn chó săn của mình liên tục nổ súng thì cũng lượn lách để tránh kẹo đông của lão đồng thời cũng vừa lái vừa quay lại bắn bọn người phía sau. Nhưng ko may trong lúc hắn ko đề phòng đã trúng 1 phát đạn ngay tay nhờ ng cha “yêu quý”. Tuy nhiên hắn vẫn chạy và chống trả lại đi gần tới ngã 4 hắn đột ngột tăng tốc và xe của Jun cũng kịp thời xuất hiện ( xe ko còn hàng nữa chỉ đánh lừa lão thui) xe của hắn thì rẽ con vào đường khác và nhanh chóng trở về căn cứ còn xe của Jun bây giờ lại là mục tiêu của bọn chúng. Jun thì cười thầm chửi bọn chúng ngu dốt vừa tới bìa rừng phía đông Jun bỏ xe lại và lên xe đàn e chạy về căn cứ ng của lão thấy xe thì vui mừng liền xuống kiểm tra thì ko còn hàng đâu cả và người cũng biến mất. Lão tức giận chửi rủa
- Thằng nhãi ranh dám lừa ta. Ta sẽ cho ngươi phải hối hận
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.