Nhóc Lùn

Chương 10

Vô Danh

27/06/2014

Đâu ngờ lúc đó có người đã nghe được cuộc nói chuyện giữa Nó và thầy Lam. Nhỏ đứng ném mình ở phía cửa vào, ko ai khác là nhỏ Q.Như. Nụ cười gian xảo của nhỏ hiện lên rõ nét. Nhỏ lầm bầm

- Đến lúc mày cần phải đc dạy dỗ rồi.

Sau khi Q.Như chạy phắt về lớp thông báo cho N.Anh một tin hết sức chi là “ vui” thì Nó cũng từ từ đi ra khỏi phòng Bam Giám Hiệu để về lại lớp.

Ở Lớp

- sao rùi?- Ngọc

- Dọn nhà cho ổng.- Nó

- Nhà ổng?? mày đùa à

- đùa cái đầu mày ấy. Thư viện đấy.

- ồ tao hiểu rùi, thì là thư viện là nhà ma, con ông thầy Lam là ác ma, nên suy ra là nhà ổng phải hem??- Ngọc

-Ukm

Nhỏ Ngọc nói một cách thích thú, như phát minh ra đc điều gì mớ, còn Nó thì vẫn cái mặt chù ụ ngồi nhìn vào cuốn tập trước mặt.

- Thế có mình mày à, còn….- nói tới nhiêu, tuy nhỏ ko nói tên nhưng NÓ cũng đủ thông minh để hiểu. Nó ko trả lời quay mặt đi.

Nó ko muốn nhắc tới hắn, cũng chẳng muốn liên quan. Nhiêu đây chuyện cũng đủ để Nó phiền lém rùi. Hết giờ Nó lủi thủi cất sách vở vào cặp rồi đi thẳng xuông thư viện. Nó cứ đứng trước của hồi lâu, nhưng vẫn chưa chịu vào . Thật ra Nó rất sợ ma, còn bóng tối nữa. Nhiêu đó thôi cũng đủ hù chết nó rồi. Mà lại Nó lại chỉ có một mình , nỗi sợ con nhân lên gắp đôi.



Trong lúc ấy, hắn cũng vừa đi ngang qua, thấy Nó cứ đứng nhìn cái cửa. Hắn đăm ra tò mò. Hắm cũng đứa lại xem Nó làm trò gì.

- gì zậy ta?- hắn nói thầm

Nó từ từ đẩy cánh cử phòng thư viện, rồi với tay bật công tắt. Nhưng ko như Nó như ý đèn ko sáng < thế là sao chứ??, trường này ma ko có tiền thay bóng sao??>Nó nghĩ.

(Thật ra là có người cắt đấy, ko nói chắc mọi người cũng biết rồi)

Nó ko đóng cửa nhầm để ánh sáng từ bên ngoài hắt vào trong. Giờ la chiều nên cũng còn chút ánh sáng.Nó sắn tay áo lên và bắt đầu vào công việc lau dòn.

Chỗ Hắn. Khi thấy Nó bước vào thì Hắn cũng vào theo nhưng ko để Nó biết. Hắn lẵng lạng đứng ở một góc khuất quan sát Nó đang làm việc.Thấy Nó chăm chú làm việc, mồ hôi mồ kê nhể nhại khiến Hắn muốn giúm Nó một tay, nhưng lại thôi. Hắn chọn cách tiếp tục đứng ngắm Nó.< Nhỏ lùn này nhìn cũng dể thương đó chớ> suy nghĩ vừa lén lói lên trong đầu Hắn, thì Hắn lại lập tức xua đi< ko, chắn ko phải đâu>

Trong lúc Hắn đang chiến đấu nội tâm thì Nó đang nhón chân, với người lên cái kệ sách tính lấy cái thùng to đùng ở trên kệ xuống. Nó cố bật thật mạnh để hất chiếc thùng rơi xuống.

Ai ngờ đâu Nó bị mất thăng bằng té xải lai dưới đất, cùng lúc đó cái thùng cũng đang rơi xuống người Nó. Với thân người nhỏ nhắn của Nó có khi sẽ bị cái thùng đè bẹp mất. Theo phản xạ Nó vội lấy tay che mặt lại, mắt nó nhắm tít ko dám nhìn.

- RẦM- tiếng cái thùng rơi xuống.

< oái lạ, sao Nó ko cảm thấy đau nhỉ> Nó nghĩ, rồi từ từ mở hai tay ra để xem tinh hình.

- Oái- Nó giật mình

Khuôn mặt hắn đang ở ngay xát mặt nó, kích thước 2 khuôn mặt chỉ cách nhau 1 cm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóc Lùn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook