Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi
Chương 17:
Chỉ Y
03/08/2024
Chúc Song Song cũng tin những gì mà hắn nói, cô rất phối hợp nói: “Còn tôi tên Chúc Song Song, là sinh viên năm hai của trường đại học điện ảnh và truyền hình, đồng thời là một biên kịch, khi tôi về nhà vào đầu giờ chiều nay thì gặp phải một tên cướp và bị hắn đâm cho một dao.”
Cậu học sinh cấp ba ngẩng đầu lên, “Biên kịch Chúc Song Song? Là thiên tài biên kịch Chúc Song Song?”
Chúc Song Song gật đầu, chua xót nói: “Bộ phim Zombie mà Phương Ân Khả nhắc đến vừa rồi là do tôi viết, sau đó bán lại cho công ty bọn họ.”
Nghe vậy, Ninh Túc vẫn luôn xuất thần nãy giờ quay đầu nhìn cô một cái.
Khóe miệng của người mặc vest hơi mím lại, nói: “Trước khi chúng ta lên chuyến xe này, tính mạng của chúng ta đều đang rơi vào nguy hiểm.”
“Nói cách khác, chúng ta có thể đã chết rồi.” Học sinh cấp ba nói: “Tôi tên Phương Kỳ, đã học năm cuối cấp ba, trước khi lên xe thì tôi với bạn học đánh nhau và bị đẩy xuống khỏi tầng thượng của tòa nhà dạy học.”
Đạo sĩ nói: “Còn tôi là Tô Vãng Sinh, là đạo sĩ chính thống, bị đánh chết.”
Thảo nào người trên xe đều trong trạng thái nóng nảy như vậy, thì ra đều đang kề cận cái chết.
Nghĩ như vậy, Ninh Túc ngẩng đầu lên và phát hiện mọi tầm mắt đang đổ dồn về phía mình.
Mọi người đã nói xong, đến lượt cậu.
“Tôi tên Ninh Túc, là dân… Lang thang không nghề nghiệp.” Ninh Túc thẳng thừng nói, “Có lẽ chết vì quá no.”
“…”
Bầu không khí đau thương vừa mới ngưng tụ lại khi nhận ra bản thân đã chết lập tức chùng lại vào giây phút này.
Học sinh cấp ba nói: “Nói trắng ra chúng ta hẳn là đã chết hết rồi, dựa theo cách nói mê tín, có lẽ chúng ta đang trên đường đến địa ngục.”
Đạo sĩ Tô Vãng Sinh bật cười: “Bây giờ xuống địa ngục không cần Hắc Bạch Vô Thường nắm đầu nữa mà hiện đại đến vậy sao?”
Người mặc vest Qúy Minh Thụy sờ sống mũi, nói: “Khi nãy âm thanh điện tử có nhắc đến trò chơi, có lẽ nhóm người sắp chết như chúng ta đang bị cuốn vào một trò chơi thần kỳ nào đấy, còn có hy vọng sống.”
Hắn vừa dứt lời, âm thanh điện tử máy móc kia như bị xúc tác mà vang lên.
【 Hoan nghênh người chơi bước vào trò chơi sinh tồn, sau khi hoàn thành trò chơi bạn có thể có được một cuộc sống mới.】
【 Hiện tại bắt đầu xác nhận số lượng người tham gia và quét dữ liệu người chơi. 】
Ngay khi âm thanh điện tử vừa ngừng lại, Ninh Túc chợt nghe thấy một âm thanh khác non nớt và chân thật hơn rất nhiều.
Cậu học sinh cấp ba ngẩng đầu lên, “Biên kịch Chúc Song Song? Là thiên tài biên kịch Chúc Song Song?”
Chúc Song Song gật đầu, chua xót nói: “Bộ phim Zombie mà Phương Ân Khả nhắc đến vừa rồi là do tôi viết, sau đó bán lại cho công ty bọn họ.”
Nghe vậy, Ninh Túc vẫn luôn xuất thần nãy giờ quay đầu nhìn cô một cái.
Khóe miệng của người mặc vest hơi mím lại, nói: “Trước khi chúng ta lên chuyến xe này, tính mạng của chúng ta đều đang rơi vào nguy hiểm.”
“Nói cách khác, chúng ta có thể đã chết rồi.” Học sinh cấp ba nói: “Tôi tên Phương Kỳ, đã học năm cuối cấp ba, trước khi lên xe thì tôi với bạn học đánh nhau và bị đẩy xuống khỏi tầng thượng của tòa nhà dạy học.”
Đạo sĩ nói: “Còn tôi là Tô Vãng Sinh, là đạo sĩ chính thống, bị đánh chết.”
Thảo nào người trên xe đều trong trạng thái nóng nảy như vậy, thì ra đều đang kề cận cái chết.
Nghĩ như vậy, Ninh Túc ngẩng đầu lên và phát hiện mọi tầm mắt đang đổ dồn về phía mình.
Mọi người đã nói xong, đến lượt cậu.
“Tôi tên Ninh Túc, là dân… Lang thang không nghề nghiệp.” Ninh Túc thẳng thừng nói, “Có lẽ chết vì quá no.”
“…”
Bầu không khí đau thương vừa mới ngưng tụ lại khi nhận ra bản thân đã chết lập tức chùng lại vào giây phút này.
Học sinh cấp ba nói: “Nói trắng ra chúng ta hẳn là đã chết hết rồi, dựa theo cách nói mê tín, có lẽ chúng ta đang trên đường đến địa ngục.”
Đạo sĩ Tô Vãng Sinh bật cười: “Bây giờ xuống địa ngục không cần Hắc Bạch Vô Thường nắm đầu nữa mà hiện đại đến vậy sao?”
Người mặc vest Qúy Minh Thụy sờ sống mũi, nói: “Khi nãy âm thanh điện tử có nhắc đến trò chơi, có lẽ nhóm người sắp chết như chúng ta đang bị cuốn vào một trò chơi thần kỳ nào đấy, còn có hy vọng sống.”
Hắn vừa dứt lời, âm thanh điện tử máy móc kia như bị xúc tác mà vang lên.
【 Hoan nghênh người chơi bước vào trò chơi sinh tồn, sau khi hoàn thành trò chơi bạn có thể có được một cuộc sống mới.】
【 Hiện tại bắt đầu xác nhận số lượng người tham gia và quét dữ liệu người chơi. 】
Ngay khi âm thanh điện tử vừa ngừng lại, Ninh Túc chợt nghe thấy một âm thanh khác non nớt và chân thật hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.