Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi
Chương 36:
Chỉ Y
03/08/2024
Mà ngạc nhiên hơn nữa là người dân trong thôn còn nói rằng đám cưới vẫn sẽ tiếp tục diễn ra vào ngày mai, muốn họ nghỉ ngơi ở thôn thêm một đêm để mai lại tham dự.
“Quái lạ, tại sao đám cưới lại được chia ra làm hai ngày?” Chúc Song Song nói.
Tô Vãng Sinh nói: “Đúng thật, hôn lễ này không bình thường, có thể ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì đó.”
Trong lúc hôn lễ diễn ra, hai người thảo luận hôn lễ này một phen, Ninh Túc nãy giờ vẫn không thấy nói gì nên bọn họ lại quay sang nhìn Ninh Túc, bắt gặp cậu đang gặm miếng giò thứ tư bằng một cách nghiêm túc chưa bao giờ thấy.
“…”
Bọn họ thực sự tin rằng cậu bị no chết.
Sau hôn lễ, người dân nhiệt tình phân phòng ngủ cho bọn họ.
Những người chơi khác đều rất nghiêm túc, hồi hộp và chờ đợi sự phân chia của NPC, ban ngày thì quá yên tĩnh, ban đêm chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, bị phân đến chỗ nào đấy là một chuyện rất quan trọng.
Ninh Túc bước tới, làm như thân thiết mà vỗ vai người dân, “Anh trai, em có thể ở trong căn nhà giăng đầy hoa lăng tiêu kia được không?”
Chúc Song Song: “…”
Hóa ra trước khi vào phó bản đều đã nhắm xong phòng ốc hết rồi.
Tô Vãng Sinh cũng trông rất bất lực, đôi khi hắn cảm thấy Ninh Túc không quan tâm đến ai cả, giống như mắc chứng ám ảnh sợ xã hội, nhưng có đôi khi lại cảm thấy cậu như ông hoàng xã giao.
“Được chứ.” Anh trai này rất dễ nói chuyện, cũng tốt bụng và lương thiện không giống như một NPC của phó bản linh dị, “Có điều, tôi phải nói trước với cậu chuyện này, căn nhà kia từng có người chết, nếu cậu không sợ thì cứ vào ở.”
“Xời, được luôn!”
Trong một phó bản thuần tâm linh, chẳng ai muốn ở trong một ngôi nhà có người chết, nhưng nếu là phó bản giải mã thì khác, căn phòng của người chết rất có thể sẽ có manh mối.
Tên béo bất mãn: “Mắc gì nó lại được chọn, tôi cũng muốn ở căn nhà đó!”
Sắc mặt anh trai kia có hơi lạnh, “Được, vậy mọi người đều ở căn nhà đó đi.”
Trong thôn không thiếu đất nên biệt thự cũng được xây rất nhiều phòng, 12 người ở đều không thành vấn đề.
Sau đó tất cả đều được dẫn đến căn nhà kia.
Đây là một biệt thự có ba tầng trên mặt đất và có một tầng ngầm, như Ninh Túc đã nói, hàng rào và mặt tường đều được bao phủ bởi hoa lăng tiêu.
Loài hoa lăng tiêu này khác với những loài thông thường, phiến lá từ xanh biếc đến thành màu đen, mà đóa hoa lại có màu đỏ sẫm, như là máu tươi ngưng đọng lại.
“Quái lạ, tại sao đám cưới lại được chia ra làm hai ngày?” Chúc Song Song nói.
Tô Vãng Sinh nói: “Đúng thật, hôn lễ này không bình thường, có thể ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì đó.”
Trong lúc hôn lễ diễn ra, hai người thảo luận hôn lễ này một phen, Ninh Túc nãy giờ vẫn không thấy nói gì nên bọn họ lại quay sang nhìn Ninh Túc, bắt gặp cậu đang gặm miếng giò thứ tư bằng một cách nghiêm túc chưa bao giờ thấy.
“…”
Bọn họ thực sự tin rằng cậu bị no chết.
Sau hôn lễ, người dân nhiệt tình phân phòng ngủ cho bọn họ.
Những người chơi khác đều rất nghiêm túc, hồi hộp và chờ đợi sự phân chia của NPC, ban ngày thì quá yên tĩnh, ban đêm chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, bị phân đến chỗ nào đấy là một chuyện rất quan trọng.
Ninh Túc bước tới, làm như thân thiết mà vỗ vai người dân, “Anh trai, em có thể ở trong căn nhà giăng đầy hoa lăng tiêu kia được không?”
Chúc Song Song: “…”
Hóa ra trước khi vào phó bản đều đã nhắm xong phòng ốc hết rồi.
Tô Vãng Sinh cũng trông rất bất lực, đôi khi hắn cảm thấy Ninh Túc không quan tâm đến ai cả, giống như mắc chứng ám ảnh sợ xã hội, nhưng có đôi khi lại cảm thấy cậu như ông hoàng xã giao.
“Được chứ.” Anh trai này rất dễ nói chuyện, cũng tốt bụng và lương thiện không giống như một NPC của phó bản linh dị, “Có điều, tôi phải nói trước với cậu chuyện này, căn nhà kia từng có người chết, nếu cậu không sợ thì cứ vào ở.”
“Xời, được luôn!”
Trong một phó bản thuần tâm linh, chẳng ai muốn ở trong một ngôi nhà có người chết, nhưng nếu là phó bản giải mã thì khác, căn phòng của người chết rất có thể sẽ có manh mối.
Tên béo bất mãn: “Mắc gì nó lại được chọn, tôi cũng muốn ở căn nhà đó!”
Sắc mặt anh trai kia có hơi lạnh, “Được, vậy mọi người đều ở căn nhà đó đi.”
Trong thôn không thiếu đất nên biệt thự cũng được xây rất nhiều phòng, 12 người ở đều không thành vấn đề.
Sau đó tất cả đều được dẫn đến căn nhà kia.
Đây là một biệt thự có ba tầng trên mặt đất và có một tầng ngầm, như Ninh Túc đã nói, hàng rào và mặt tường đều được bao phủ bởi hoa lăng tiêu.
Loài hoa lăng tiêu này khác với những loài thông thường, phiến lá từ xanh biếc đến thành màu đen, mà đóa hoa lại có màu đỏ sẫm, như là máu tươi ngưng đọng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.