Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 229: Đảo Sương Mù

Phù Hoa

12/08/2021

Những người trẻ tuổi kia ngơ ngác nghe, lại ngơ ngác gật đầu.

Lợi Ngang lấy lại tinh thần, bỗng nhiên cảm thấy mình quả thực là một đồ thiểu năng trí tuệ, cùng đi lâu đài cổ vài lần, cậu chỉ lo sợ hãi, mỗi ngày hoảng loạn, còn phải dựa vào Lạc Lan điều chỉnh cảm xúc, kết quả Lạc Lan đã quan sát được cẩn thận như vậy, còn phỏng đoán ra nơi đó ở đâu.

"Tôi cảm thấy mình là đồ ngốc.” Mân San lẩm bẩm nói.

Lợi Ngang yên lặng gật đầu, đúng vậy, cậu cũng cảm thấy thế.

"Chúng ta đây kể tiếp phải làm gì?” Kích động qua đi, có người yếu ớt hỏi.

Mân San tinh thần toả sáng, "Đương nhiên là đi lên đảo xem a! Đúng không Lạc Lan!”

Lợi Ngang cũng nói: "Vu sư nói nguyền rủa này phát ra từ huyết mạch, cho nên hiện giờ có phải chúng ta nên tra thử các tổ tiên chúng ta đã làm gì hay không? Giống như những trò chơi giải mê, chúng ta phải tìm được nguyên nhân mới có thể hoàn toàn giải trừ nguyền rủa.”

Hai người nói xong, đều chờ Tần Phi Thường khẳng định. Tần Phi Thường lại nói: "300 năm trước, tổ tiên phát sinh cái gì, không dễ biết rõ, thời gian của chúng ta không nhiều lắm, tốt nhất mau chóng an bài thuyền đi đảo Sương Mù.”

Lại kéo dài mấy ngày, cô sợ những người trẻ tuổi này tất cả đều muốn hỏng mất mà tự sát.

Lợi Ngangvngoài ý muốn, "Chúng ta cái gì cũng không biết, đi đảo Sương Mù thì phải giải trừ nguyền rủa thể nào?”

Tần Phi Thường bình tĩnh mà nhìn các thiếu gia tiểu thư điều kiện gia đình không tồi: "hiện tại, hẳn là đến lúc các người xuất lực.

"Trên thế giới này không phải có rất nhiều linh môi, vu sư sao, các người hẳn là có biện pháp mới được một ít, để cho bọn họ cùng chúng ta đi đảo Sương Mù, trực tiếp nghĩ cách diệt trừ trung tâm nguyền rủa này, đây là biện pháp đơn giản nhất.”

"Trung tâm nguyền rủa?”

Tần Phi Thường cười một chút, "Đương nhiên là Bá Đặc, hắn đặc thù như vậy, chỉ cần diệt trừ hắn, nguyền rủa của chúng ta khẳng định sẽ giải trừ.”



Cô mười phần khẳng định điểm này.

Tuy rằng xác thật cô thích người lớn lên xinh đẹp, nhưng cái nguyền rủa này không giải trừ, cô cũng không thể tử tể bắt đầu cuộc sống mới, đến công tác đều không thể toàn lực triển khai, chỉ có thể trước hết nghĩ biện pháp diệt trừ chướng ngại này.

Đối với việc giết chết Bá Đặc có thể giải trừ nguyền rủa hay không, tất cả mọi người một bên thấp thỏm một bên chờ mong. Nhưng rốt cuộc bọn họ có thể làm gì đó, loại cảm giác được tham gia này làm mọi người cực kì phấn chấn, đến cô gái lúc mới tới rơi vào tuyệt vọng nhất, lúc rời đi trong mắt cũng lóe lên kiên định.

Bọn họ từng người nỗ lực, thực nhanh, Lợi Ngang thuyết phục cha cậu, an bài thuyền trong nhà.

"Bên này tôi đã an bài thuyền, ngày mai buổi sáng, chúng ta có thể xuất phát đi đảo Sương Mù. Tôi và cha tôi còn thỉnh cầu vụ sư La Tư, mời ông ấy đi cùng chúng ta.”

Mân San cũng thực nhanh nói: "Cha tôi nói phải cho chúng ta mang đi dụng cụ tinh vi tiên tiến nhất, nói không chừng lần này chúng ta có thể thành công tới đảo Sương Mù! Còn nữa, tôi còn dùng tiền riêng mời linh môi, tuy rằng thực trẻ, nhưng nghe nói cũng rất lợi hại!”

Tin tức này cũng đang thông trị trong phòng nói chuyện, Lợi Ngang là một hảo thủ tổ chức hoạt động, đại bộ phận người đều bị thái độ bọn họ ảnh hưởng, tích cực hưởng ứng.

Vẫn luôn nhìn không thấy hy vọng, những người trẻ tuổi chuẩn bị ngày mai ra biển, thậm chí khó được Có người trong phòng nói chuyện còn nói giỡn, "Tôi cảm giác hiện tại chúng ta giống như là các vai chính trong phim, vì cứu vớt sinh mệnh mà chiến đấu! Các cậu nói về sau việc này giải quyết, chúng ta có thể quay một bộ phim không?”

“Đúng vậy, tôi cũng muốn nói, tôi muốn nói trải nghiệm đáng sợ lại khó quên này cho thân nhân bằng hữu bên cạnh, hiện giờ cái gì tôi cũng nói không nên lời, bọn họ đều cảm thấy tôi điên rồi...... Tôi mới không điên! Đến lúc đó bọn họ sẽ biết đến tột cùng tôi bị tra tấn gì!”

Trong một mảnh náo nhiệt, cũng có người vẫn cứ ủ rũ bị quan, " Chẳng may chúng ta bị lạc ở đảo Sương Mù thì làm sao? Đến nơi đó, chẳng may không về được thì làm sao? Chẳng may thế giới hiện thực nơi đó càng thêm đáng sợ, chúng ta lần này đi nếu chết ở đó, chính là chết thật sự! Tôi không muốn đi, các người muốn đi thì đừng kéo theo tôi.”

Mân San tính tình bạo nhất, lập tức không khách khí mà trả lời: "Không dám đi thì đừng đi, ở nhà ôm búp bê khóc rồng đi, trốn ở trong lòng ngực mẹ mày đừng ra! Tao biết mày suy nghĩ chuyện tốt gì, mày không đi, nếu như nguyền rủa được chúng tao giải trừ, mày liền không cần làm cái gì, còn chẳng may chúng tao thất bại, mày cũng sẽ không bị liên lụy, Có phải không?”

"Tao nói cho mày, nguyền rủa này mỗi người chúng ta đều có phần, ai cũng trốn không được. Nếu mày không đi, đến lúc đó chỉ có chúng tao giải trừ nguyền rủa, mày cũng đừng có khóc.”

Phòng nói chuyện trầm mặc trong chốc lát, có một cô gái lúc trước hỏng mất nói muốn tự sát đã phát một tin tức, "Tôi đã không chịu nổi, mặc kệ lần này đi là kết quả gì, đều không thể tệ hơn hiện tại.”

Lời này dẫn phát tới càng nhiều người tán đồng, "Đúng vậy, tôi sắp chịu không nổi, cảm giác tử vong quá thống khổ, nếu còn phải thừa nhận vô số lần, tôi tình nguyện bây giờ hoàn toàn kết thúc một lần."



"Tôi vẫn luôn chạy theo những người khác, cái gì cũng không biết, lá gan lại nhỏ, lần này tôi muốn đi theo mọi người, tôi cần dũng cảm lên!”

Phòng nói chuyện náo nhiệt, Tần Phi Thường cũng không chú ý, cô về nhà vừa lúc gặp một trò khôi hài, Lãng Tác láo nháo muốn tự sát, bà nội linh môi đang ngăn cản hắn.

Tần Phi Thường nhìn một con dao Lãng Tác đặt bên cổ, hơi hơi cười nhạt. hắn mới không dám tự sát, lớn nhất có thể là cắt rách da một chút là ném dao xuống, đại kinh tiểu quái mà đi tìm bác sĩ.

"Trời ạ! Đau quá, máu, tôi chảy máu! Mau cứu tôi, tìm bác sĩ cứu tôi!”

-- tựa như vậy.

Băng bó trở về Lãng Tác nằm liệt ở trên sô pha, cả người tràn ngập hơi thở tuyệt vọng nản lòng.

Đồng dạng ngồi ở đại sảnh, trong vòng một ngày bà nội lại tiều tụy rất nhiều, cơ hồ gầy gò thành khô kiệt, chợt nhìn còn tưởng rằng quỷ quái trong phim kinh dị.

Bà ấy vì giúp Lãng Tác dời nguyền rủa, hiện giờ chính bản thân cũng gặp phản phệ, theo bọn họ tiến vào thế giới nguyền rủa đó số lần càng ngày càng nhiều, bà ấy cũng sẽ càng ngày càng tiều tụy. Xem bộ dáng này, phỏng chừng lại đến hai lần thì bà ấy sẽ chết.

"Tới nói chuyện đi.” Tần Phi Thường bưng chén trà ngồi trước hai người.

Mười phút sau, bà nội đáp ứng bán căn nhà này, cũng chuyển đại bộ phận tiền cho cô.

Mười phút sau, bà nội đáp ứng bán căn nhà này, cũng chuyển đại bộ phận tiền cho cô.

"Đây là Lan Lạc nên được, tôi không đa tạ hai vị. Ngày mai buổi sáng đi công chứng, sau đó chúng ta đi bến tàu lên thuyền, tối nay nghỉ ngơi tử tế đi.”

Tần Phi Thường thái độ bình thản mà bưng trà nóng trở về phòng.

Kỳ thật cô còn có rất nhiều biện pháp kiểm tiền khác, nhưng hiện tại cô dùng thân thể Lạc Lan, muốn cô buông tha đôi bà cháu ích kỷ đó, thật sự không phải phong cách của cô, không bắt được thứ nên được, cô khó chịu cho cô gái này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook