Chương 17
KeTronChay000
06/07/2013
Em nằm im như Linh nói, nhưng tay em thì cứ loạn hết cả lên, cho vào trong áo của Linh vuốt dọc sống lưng Linh, tay chạm vào cái quai áo lót của Linh, lần mò một hồi cũng mở được cái chốt cài 2 quai vào nhau, nhẹ nhàng tuột nó ra ngoài, hí hửng chuyển sang cái áo nỉ Linh đang mặc, vừa vén lên thì Linh gạt tay em ra:
- Áo này không cởi.
- Thế mà lại cởi áo này.
Tiện tay em vơ luôn cái áo con của Linh vừa vứt gần đấy giơ lên cho Linh xem, Linh giật lấy ném xuống cuối giường, giọng đều đều:
- Áo này cởi ra cho dễ ngủ, có ai đi ngủ mặc nó đâu.
- Chị định đi ngủ đấy à?
- Ừ, cũng chán rồi, đi ngủ đi, em cứ ngủ đây, chị sang phòng khác.
Linh định đứng dậy bước khỏi giường, em nắm chặt eo Linh, giữ cho Linh ngồi trên bụng em:
- Chị định cởi đồ của em ra rồi đi ngủ đấy à, chị thử xem chị có sang phòng khác được không?
- Làm gì thế? đây là nhà chị đấy.
Linh vẫn cố gắng ngồi dậy, em chồm dậy, bất ngờ quá nên Linh xuýt bổ ngửa ra sau, bám tay vào cổ em, vô tình ngồi lên luôn chỗ thẳng em đang đòi vùng lên, Linh chắc cũng cảm thấy nên cúi xuống nhìn lại xong lại ngẩng mặt lên nhìn em, khó chịu nhưng đằng nào Linh cũng cảm nhận được rồi, xấu hổ thì cũng vậy cả thôi, em nói luôn:
- Chị ngồi vào đúng chỗ đấy, có thấy em không buồn ngủ không?
- Nhưng chị không chịu trách nhiệm đâu.
- Em chẳng cần, nhưng chị cần thì em chịu.
Linh vừa nói vừa cười, ánh mắt mê hoặc vẫn dán thẳng vào mắt em, máu trong người càng chảy càng nhanh, đổ về nơi cần đến như trăm sông đổ về biển lớn, em đặt Linh xuống tay vén áo lên, Linh vẫn cười, giữ tay em:
- Không.
Đùa đùa cợt cợt làm em bực mình, không nói gì, em mạnh tay xé toạc cái áo nỉ của Linh ra luôn, tiếng áo rách vang lên làm Linh nín cười luôn, mắt mở to ra nhìn em đầy ngỡ ngàng, em thì đờ hết cả ra, lần đầu tiên nhìn tận mắt ngực con gái như thế nào(với Kẹo chỉ được sờ chứ chưa được nhìn), suýt thì buột miệng gọi mẹ ơi vì đẹp quá. Em cứ nhìn ngực Linh chằm chằm độ tầm mấy phút, Linh cũng hết bất ngờ lấy gối ném vào mặt em, xong lấy 2 tay che ngực lại:
- Nhìn cái gì mà nhìn?
Người Linh run lên vì lạnh, em thì cứ nóng bừng bừng mà hai đứa thì chẳng đứa nào mặc áo, đột nhiên nhớ đến kinh nghiệm luyện những bộ phim "thần thánh" cùng với chút kiến thức giới tính ít ỏi sau những đêm miệt mài tìm hiểu qua "gu gồ", chắc phải khởi động cho Linh. Em cúi xuống phủ lên người Linh hôn lên tai Linh thì thầm:
- Đẹp thật đấy.
Linh cười khúc khích, 2 tay đặt lên lưng em xoa xoa, em thấy Linh đồng tình rồi gặm nhấm liếm láp từ trên xuống dưới, sách dậy thế nào em làm đúng như thế, từ tai đến cổ và xuống cả đến ngực. Linh bắt đầu nóng lên, động tác bắt đầu nhanh và có lực hơn, tay em mò xuống dưới quần Linh, 2 tay Linh lại bắt đầu giữ em lại, tưởng lại định cản trở thi công thì:
- Đừng xé.
Linh lúc đấy yêu lắm, giọng lại chuyển tông sang nũng nịu, ánh mắt nhìn em chờ đợi, em cười hôn phớt lên môi Linh:
- Xé áo rồi, giữ quần làm gì, có thành bộ được nữa đâu, mai em đưa đi mua bộ khác.
Rồi thì cả quần con lẫn quần dài cũng chịu chung số phận với cái áo, nhanh và dứt khoát, khỏi phải mất thời gian, Linh không nói gì nữa đưa tay cởi ngay khuy quần em ra tụt xuống, thằng em ngóc đầu dậy hùng dũng sau thời gian bị đè nén quá lâu. Linh kéo chăn đắp cho 2 đứa ôm ấp hôn hít, thằng em tìm mãi cũng thấy cửa hang, chui vào đã khổ, vừa chui vào chưa ấm chỗ thằng em đã nôn thốc nôn tháo, chớ hết cả ra. Em hoang mang lắm, chỉ mải chơi thôi chứ học hành đâu có dốt mà yếu cả môn "sinh+lý" thế này, đã thế Linh còn cười cười ra vẻ cảm thông. Em yếu ớt chống chế:
- Tại lần đầu nên em hồi hộp quá thôi.
- Chị có nói gì đâu, nhưng mà hồi hộp gì mà xé hết cả quần áo chị thế.
Linh càng cười to hơn, em càng rối. Đang bí thì thằng em phát tín hiệu có thể chiến đấu tiếp, chuẩn tấu cho chiến đấu ngay. Lần này đúng là bớt hồi hộp hơn dẻo dai hơn hẳn, mạnh mẽ như sấm sét, đến khi xong trận rồi cả hai vẫn thở hồng hộc. Linh đột nhiên móc điện thoại ra, em thấy thế ôm Linh vào lòng hỏi:
- Đêm rồi gọi ai đấy, đừng bảo gọi anh nào nhé.
- À, định gọi mấy anh 113.
- Làm gì?
- Đến bắt tội phạm hiếp dâm chứ sao?
- Thế là hiếp dâm à?
- Lôi người ta từ ngoài cửa vào giường, xé hết quần áo thì không là hiếp dâm thì là gì.
- Mai em đưa chị đi mua đồ khác nhé, tại chị cứ câu giờ ý, nhìn chị thế này em không chịu nổi thì chả xé nó ra.
Linh cười tươi lắm, đẹp lắm, rúc vào ngực em, em xoa lưng cho Linh rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ. Làm một mạch đến tận gần 9h sáng, điện thoại Linh đêm qua đùa nhau vứt ngay trên đầu, có cuộc gọi đến nên nó kêu như có người hét vào tai, cả 2 cùng tỉnh. Bạn Linh gọi nhắc đến trường thi, Linh kêu mệt không đi được nhờ bạn làm hộ, được thì được mà không được thì thôi. Nghe xong điện thoại Linh lại nằm xuống ngủ, em tỉnh dậy không ngủ được nữa, lật chăm khám phá cơ thể. Cứ đang quan sát là Linh lại sấn vào:
- Lạnh, ngủ đi, sao mà nghịch thế?
- Tự dưng không ngủ được nữa.
Càng ngắm càng tỉnh, Linh lại cứ rúc rúc, chà sát cơ thể làm thằng em tỉnh nốt, thế là lại "đánh nhau" một chập nữa. Đánh nhau xong cả 2 nằm nghỉ một lúc thì em đói quá, gọi Linh dậy đi tắm để đi ăn sáng, Linh đòi ngủ tiếp, ngủ đến gần trưa tỉnh dậy thấy Linh đã dậy rồi, đang ngồi quấn chăn quanh người, bờ vai gợi cảm để trần đầy mời gọi nhưng em hết sức với đói quá, cố thêm chắc đi bệnh viện tiếp nước quá.
- Sao lại ngồi thế.
- Quần áo đâu ra mà vào phòng vệ sinh bây giờ?
Chết thật đêm quá xé hết không để ý đến lúc này, em cười cười rồi bế Linh vào phòng vệ sinh luôn, cả 2 cùng tắm. Ôi chúa, cuộc sống thật này thật đúng là thiên đường mà. Tắm xong mặc quần áo đàng hoàng tử tế, cả 2 đi ăn sáng vào buổi trưa. Bước ra đường mà cảm giác khác hẳn các bác nhé, giờ thì mới đúng là đàn ông đích thực, đưa Linh đi ăn xong Linh đòi đèo Linh về để Linh ngủ tiếp:
- Thế không đi học à?
- Học sáng thôi, chiều được nghỉ, mà sáng vì sao tôi phải bỏ học hả?
Đổ hết trách nhiệm sang em luôn, thôi kệ, em cũng còn phải đi học nữa, đèo Linh đến trước cửa bảo Linh:
- Anh đi học đây, cứ ngủ đến tối anh qua đón đi mua quần áo nhé, để tối anh.. xé tiếp.
- Anh gì mà nhanh thế?
- Không nhanh thì làm sao mà quen được.
Em hôn Linh một cái, đang định đi thì Linh níu lại thơm cái vào má:
- Tối nay đi học về qua đây nhé, em nấu ăn cho, em vào đi ngủ đây.
Linh còn chỉnh lại áo cho em rồi đi vào nhà, em sướng lắm, khác gì có vợ đẹp chờ ở nhà đâu, đi một đoạn mới nhớ chưa mở điện thoại, rút ra mở lên thì suýt lao đầu vào ô tô. Tổng đài báo về 1 lô 1 lốc cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, toàn của Kẹo, kiểm tra mới biết đêm qua tin nhắn em nhắn cho Kẹo thì không gửi được, em không để ý tắt máy luôn thế nên lúc sau Kẹo nhắn tin gọi không được. Tin nhắn của Kẹo làm em giật mình, cảm thấy mình thật đểu:
- Anh sao thế, sao không gọi được?
- Anh ơi, anh có sao không?
- Anh nhận được tin nhắn thì gọi lại cho em nhé? Bla, Bla...
Em phóng thẳng đến nhà Kẹo, cảm giác tội lỗi quá, đêm qua em thì vui vẻ bên Linh còn Kẹo thì lo lắng cho em ở nhà
- Áo này không cởi.
- Thế mà lại cởi áo này.
Tiện tay em vơ luôn cái áo con của Linh vừa vứt gần đấy giơ lên cho Linh xem, Linh giật lấy ném xuống cuối giường, giọng đều đều:
- Áo này cởi ra cho dễ ngủ, có ai đi ngủ mặc nó đâu.
- Chị định đi ngủ đấy à?
- Ừ, cũng chán rồi, đi ngủ đi, em cứ ngủ đây, chị sang phòng khác.
Linh định đứng dậy bước khỏi giường, em nắm chặt eo Linh, giữ cho Linh ngồi trên bụng em:
- Chị định cởi đồ của em ra rồi đi ngủ đấy à, chị thử xem chị có sang phòng khác được không?
- Làm gì thế? đây là nhà chị đấy.
Linh vẫn cố gắng ngồi dậy, em chồm dậy, bất ngờ quá nên Linh xuýt bổ ngửa ra sau, bám tay vào cổ em, vô tình ngồi lên luôn chỗ thẳng em đang đòi vùng lên, Linh chắc cũng cảm thấy nên cúi xuống nhìn lại xong lại ngẩng mặt lên nhìn em, khó chịu nhưng đằng nào Linh cũng cảm nhận được rồi, xấu hổ thì cũng vậy cả thôi, em nói luôn:
- Chị ngồi vào đúng chỗ đấy, có thấy em không buồn ngủ không?
- Nhưng chị không chịu trách nhiệm đâu.
- Em chẳng cần, nhưng chị cần thì em chịu.
Linh vừa nói vừa cười, ánh mắt mê hoặc vẫn dán thẳng vào mắt em, máu trong người càng chảy càng nhanh, đổ về nơi cần đến như trăm sông đổ về biển lớn, em đặt Linh xuống tay vén áo lên, Linh vẫn cười, giữ tay em:
- Không.
Đùa đùa cợt cợt làm em bực mình, không nói gì, em mạnh tay xé toạc cái áo nỉ của Linh ra luôn, tiếng áo rách vang lên làm Linh nín cười luôn, mắt mở to ra nhìn em đầy ngỡ ngàng, em thì đờ hết cả ra, lần đầu tiên nhìn tận mắt ngực con gái như thế nào(với Kẹo chỉ được sờ chứ chưa được nhìn), suýt thì buột miệng gọi mẹ ơi vì đẹp quá. Em cứ nhìn ngực Linh chằm chằm độ tầm mấy phút, Linh cũng hết bất ngờ lấy gối ném vào mặt em, xong lấy 2 tay che ngực lại:
- Nhìn cái gì mà nhìn?
Người Linh run lên vì lạnh, em thì cứ nóng bừng bừng mà hai đứa thì chẳng đứa nào mặc áo, đột nhiên nhớ đến kinh nghiệm luyện những bộ phim "thần thánh" cùng với chút kiến thức giới tính ít ỏi sau những đêm miệt mài tìm hiểu qua "gu gồ", chắc phải khởi động cho Linh. Em cúi xuống phủ lên người Linh hôn lên tai Linh thì thầm:
- Đẹp thật đấy.
Linh cười khúc khích, 2 tay đặt lên lưng em xoa xoa, em thấy Linh đồng tình rồi gặm nhấm liếm láp từ trên xuống dưới, sách dậy thế nào em làm đúng như thế, từ tai đến cổ và xuống cả đến ngực. Linh bắt đầu nóng lên, động tác bắt đầu nhanh và có lực hơn, tay em mò xuống dưới quần Linh, 2 tay Linh lại bắt đầu giữ em lại, tưởng lại định cản trở thi công thì:
- Đừng xé.
Linh lúc đấy yêu lắm, giọng lại chuyển tông sang nũng nịu, ánh mắt nhìn em chờ đợi, em cười hôn phớt lên môi Linh:
- Xé áo rồi, giữ quần làm gì, có thành bộ được nữa đâu, mai em đưa đi mua bộ khác.
Rồi thì cả quần con lẫn quần dài cũng chịu chung số phận với cái áo, nhanh và dứt khoát, khỏi phải mất thời gian, Linh không nói gì nữa đưa tay cởi ngay khuy quần em ra tụt xuống, thằng em ngóc đầu dậy hùng dũng sau thời gian bị đè nén quá lâu. Linh kéo chăn đắp cho 2 đứa ôm ấp hôn hít, thằng em tìm mãi cũng thấy cửa hang, chui vào đã khổ, vừa chui vào chưa ấm chỗ thằng em đã nôn thốc nôn tháo, chớ hết cả ra. Em hoang mang lắm, chỉ mải chơi thôi chứ học hành đâu có dốt mà yếu cả môn "sinh+lý" thế này, đã thế Linh còn cười cười ra vẻ cảm thông. Em yếu ớt chống chế:
- Tại lần đầu nên em hồi hộp quá thôi.
- Chị có nói gì đâu, nhưng mà hồi hộp gì mà xé hết cả quần áo chị thế.
Linh càng cười to hơn, em càng rối. Đang bí thì thằng em phát tín hiệu có thể chiến đấu tiếp, chuẩn tấu cho chiến đấu ngay. Lần này đúng là bớt hồi hộp hơn dẻo dai hơn hẳn, mạnh mẽ như sấm sét, đến khi xong trận rồi cả hai vẫn thở hồng hộc. Linh đột nhiên móc điện thoại ra, em thấy thế ôm Linh vào lòng hỏi:
- Đêm rồi gọi ai đấy, đừng bảo gọi anh nào nhé.
- À, định gọi mấy anh 113.
- Làm gì?
- Đến bắt tội phạm hiếp dâm chứ sao?
- Thế là hiếp dâm à?
- Lôi người ta từ ngoài cửa vào giường, xé hết quần áo thì không là hiếp dâm thì là gì.
- Mai em đưa chị đi mua đồ khác nhé, tại chị cứ câu giờ ý, nhìn chị thế này em không chịu nổi thì chả xé nó ra.
Linh cười tươi lắm, đẹp lắm, rúc vào ngực em, em xoa lưng cho Linh rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ. Làm một mạch đến tận gần 9h sáng, điện thoại Linh đêm qua đùa nhau vứt ngay trên đầu, có cuộc gọi đến nên nó kêu như có người hét vào tai, cả 2 cùng tỉnh. Bạn Linh gọi nhắc đến trường thi, Linh kêu mệt không đi được nhờ bạn làm hộ, được thì được mà không được thì thôi. Nghe xong điện thoại Linh lại nằm xuống ngủ, em tỉnh dậy không ngủ được nữa, lật chăm khám phá cơ thể. Cứ đang quan sát là Linh lại sấn vào:
- Lạnh, ngủ đi, sao mà nghịch thế?
- Tự dưng không ngủ được nữa.
Càng ngắm càng tỉnh, Linh lại cứ rúc rúc, chà sát cơ thể làm thằng em tỉnh nốt, thế là lại "đánh nhau" một chập nữa. Đánh nhau xong cả 2 nằm nghỉ một lúc thì em đói quá, gọi Linh dậy đi tắm để đi ăn sáng, Linh đòi ngủ tiếp, ngủ đến gần trưa tỉnh dậy thấy Linh đã dậy rồi, đang ngồi quấn chăn quanh người, bờ vai gợi cảm để trần đầy mời gọi nhưng em hết sức với đói quá, cố thêm chắc đi bệnh viện tiếp nước quá.
- Sao lại ngồi thế.
- Quần áo đâu ra mà vào phòng vệ sinh bây giờ?
Chết thật đêm quá xé hết không để ý đến lúc này, em cười cười rồi bế Linh vào phòng vệ sinh luôn, cả 2 cùng tắm. Ôi chúa, cuộc sống thật này thật đúng là thiên đường mà. Tắm xong mặc quần áo đàng hoàng tử tế, cả 2 đi ăn sáng vào buổi trưa. Bước ra đường mà cảm giác khác hẳn các bác nhé, giờ thì mới đúng là đàn ông đích thực, đưa Linh đi ăn xong Linh đòi đèo Linh về để Linh ngủ tiếp:
- Thế không đi học à?
- Học sáng thôi, chiều được nghỉ, mà sáng vì sao tôi phải bỏ học hả?
Đổ hết trách nhiệm sang em luôn, thôi kệ, em cũng còn phải đi học nữa, đèo Linh đến trước cửa bảo Linh:
- Anh đi học đây, cứ ngủ đến tối anh qua đón đi mua quần áo nhé, để tối anh.. xé tiếp.
- Anh gì mà nhanh thế?
- Không nhanh thì làm sao mà quen được.
Em hôn Linh một cái, đang định đi thì Linh níu lại thơm cái vào má:
- Tối nay đi học về qua đây nhé, em nấu ăn cho, em vào đi ngủ đây.
Linh còn chỉnh lại áo cho em rồi đi vào nhà, em sướng lắm, khác gì có vợ đẹp chờ ở nhà đâu, đi một đoạn mới nhớ chưa mở điện thoại, rút ra mở lên thì suýt lao đầu vào ô tô. Tổng đài báo về 1 lô 1 lốc cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, toàn của Kẹo, kiểm tra mới biết đêm qua tin nhắn em nhắn cho Kẹo thì không gửi được, em không để ý tắt máy luôn thế nên lúc sau Kẹo nhắn tin gọi không được. Tin nhắn của Kẹo làm em giật mình, cảm thấy mình thật đểu:
- Anh sao thế, sao không gọi được?
- Anh ơi, anh có sao không?
- Anh nhận được tin nhắn thì gọi lại cho em nhé? Bla, Bla...
Em phóng thẳng đến nhà Kẹo, cảm giác tội lỗi quá, đêm qua em thì vui vẻ bên Linh còn Kẹo thì lo lắng cho em ở nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.