Chương 37: TÌNH HUỐNG KỲ DIỆU…
Lâm Sơ Ước
30/12/2013
EDIT: TỬ SA
Lạc Thủy nhịn không được nữa, làm gì lại có cái dạng xẻ thịt người ta như vậy chứ, thời điểm Táo Trắng Như Tuyết ở bên ngoài cũng không có phát sinh qua cái loại tình huống như vậy, những người này cư nhiên dám khi dễ đại thần. Ai mà có thể nhịn được chứ.
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Các ngươi nào có thể xẻ thịt người ta như vậy chứ!
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Còn chưa có gã qua, mà đã bắt đầu thay hắn tiết kiệm tiền rồi.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Ta biểu hiện dị thường đau đớn, con lớn không cần nương nha.
Lạc Thủy hoàn toàn im lặng.
[Bang hội] Ma Hoa Đông: Sính lễ! Sính lễ! Giương cao gậy khởi nghĩa đòi sính lễ! Lăn lộn đầy đất cầu ký tên! Ôm đầu khóc rống cầu chà đạp tinh thần!
Tiếng hùa theo không ngừng bên tai, mọi người đều thành gà đông lạnh rồi, thậm chí có cả khi nào cùng đại thần dạm hỏi, lần đầu tiên tiếp xúc thân mật là lúc nào a. Lạc Thủy hoa lệ lệ đổ mồ hôi một phen, bỗng nhiên cảm giác được chính sách ngu dân thật là đúng đắn, Đảng nào đó quả nhiên thực anh minh thần vũ.
Mọi người lại trêu chọc một trận.
Lạc Thủy cự tuyệt mở miệng, không đúng, là cự tuyệt đánh chữ.
Đã một đoạn thời gian rất dài khi Đông Tây Nam Bắc không onl, Lạc Thủy đều là bị Lâm Thủy phu thê kéo đi xoát phó bản, hiện tại đầu sóng ngọn gió, Lạc Thủy quyết định trước tránh đám gà đông lạnh trong bang một chút, nàng không muốn trở thành quỷ xui xẻo đầu tiên bị nước bọt dìm chết từ trước tới nay.
Bị nói nhiều, Lạc Thủy tuy rằng không phải không thể vui đùa, nhưng là có một loại phẫn nộ gọi là thẹn quá hóa giận. Một mình chạy đến cửa vào phó bản, đồng ý lời mời của một đội ngũ trong đó.
Một đội ngũ tỗ mãn năm người, ấn vào thông tin tổ đội xem, chức nghiệp của đội ngũ phối hợp hoàn toàn không tồi, có vú em có huyết ngưu thêm Lạc Thủy một Thiên Sơn nhanh nhẹn cao, hơn nữa chênh lệch đẳng cấp không nhiều lắm.
Vì thế đội trưởng đề nghị đi xoát Tri Chu, Tri Chu nữ vương huyết hậu phòng cao, xoát rất chậm, nhưng dễ xoát ra trang bị tốt, mọi người cùng tán thành.
Chẳng biết đã xảy ra chuyện gì, một người chơi Minh Giáo cấp thấp trong đó kêu là “Mễ Tuyến” không ngừng tìm nàng nói đông nói tây, vừa mới bắt đầu hỏi đều là vấn đề kỹ thuật và trang bị, Lạc Thủy là người từng trải căn cứ theo nguyên tắc “Tri thức vô biên” mà lần lượt giải đáp. Lúc nàng mới chơi đã từng đi rất nhiều con đường quanh co, Tiết Diễm Yến bận rộn ứng phó với đám lão công căn bản không có thời gian để mang nàng, đều là tự mình từng bước tìm tòi mà tiến tới, đối với tài tiệu nhiệm vụ hoàn toàn quen thuộc, mặc dù có chút kỳ quái là tên Minh Giáo Mễ Tuyến kia hỏi nhiều vấn đề Thiên Sơn như vậy để làm gì.
Chính là cái tên Mễ Tuyến kia càng nói càng bát quái, không ngừng tiếp cận đến trên người Nam Cửu Khanh, đại khái có biết chút bát quái về Nhược Thủy Tam Thiên và Nam Cửu Khanh, lần thứ ba thăm dò bọn họ trong hiện thực có phát triển gì hay không, đồng thời biểu hiện ra bộ dạng bản thân cùng Nam Cửu Khanh rất quen thuộc. Lạc Thủy cảm thấy khó hiểu, ngươi quen hắn như vậy liền đi hỏi hắn đi a, ta lại cùng ngươi không quen, vốn chính là để trốn dã đội lưu ngôn phỉ ngữ, không nghĩ tới lại gặp phải cái loại người mất hứng này. Lạc Thủy hơi hơi nhíu mày, chuyên tâm đánh quái, không hề đáp lời.
Có lẽ Mễ Tuyến nhìn thấy Lạc Thủy không đáp lời, Mễ Tuyến mất hứng, trong lời nói mang theo sự đâm chọt, càng nói càng khó nghe.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Ngươi còn tưởng Nam Cửu Khanh thật sự thích ngươi sao? Chơi chơi ngươi mà thôi.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Đừng quá cao ngạo.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Hắn trong hiện thực có một bạn gái thanh mai trúc mã.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
…
Nàng là cóc, Lam Khanh là thiên nga?!
Ân, tốt lắm.
Lạc Thủy chợt nhớ tới gương mặt phẫn nộ của Doãn Nghiên, ha ha không có chuyện gì làm thì châm ngòi ly gián chơi sao, cũng không ngại nhàm chán, nói những lời này rõ ràng chính là chúa để ý vặn vẹo ăn không được bồ đào thì nói bồ đào còn chua.
Tuy rằng biết rõ là như thế, thế nhưng tại nơi nào đó trong lòng Lạc Thủy vẫn là mơ hồ có chút không thoải mái, cứ như là đang bị hóc xương cá.
Hắn trong hiện thực có bạn gái sao?
Mễ Tuyến bên kia còn đang lải nhải không thôi. Đại khái chỉ lo đánh chữ, rõ ràng là không theo kịp đồng đội, bọn Lạc Thủy vừa qua cửa, Mễ Tuyến vẫn còn đứng nguyên tại chỗ làm rùa.
Mấy người khác trong đội ngũ bất mãn.
[Đội ngũ] Truyền Thuyết Tỷ: Muốn cãi nhau thì tự cút đi.
[Đội ngũ] Tối Nhị Gia: Nét mực gì, ăn Lan Châu, bánh nướng gì.
[Đội ngũ] Một Chút Gió Trung Nguyên: TTTTTTTTTTT*
*TTTTTTTTTTT: chắc là tập trung đấy ạ, bthg` ta chơi game là thế…
Không đợi Mễ Tuyến phản ứng, liền nghe thấy một tiếng “Đinh” thông báo của hệ thống, Mễ Tuyến đã bị Vĩnh Cửu trục xuất khỏi đội ngũ.
Lạc Thủy ấn phím PrtSc để cắt đứt lời Mễ Tuyến nói.
Chuyện vừa ăn cướp vừa la làng không ít, nàng lại không phải là kẻ đặc biệt ham mê làm cướp.
Đánh xong Tri Chu nữ vương, bạo ra vài kiện tư trang, hệ thống thiết định nếu bạo xuất ra trang bị cao hơn lam trang người chơi sẽ đổ xúc xắc để quyết định quyền sở hữu. Lạc Thủy nhấn từ bỏ, rời khỏi đội ngũ.
Một lần nữa xoát mới cột hảo hữu, được rồi, nàng đang đợi Nam Cửu Khanh.
Nàng đột nhiên rất muốn xác định một chút gì đó.
Sau khi Lạc Thủy xoát mới cột hảo hữu vô số lần, nhìn thấy N cái tin tức bát quái, Nam Cửu Khanh rốt cuộc cũng login.
Lạc Thủy liền vòng vo a, sau khi một phen bàn việc ăn khuya qua loa vân vân, mới thiết nhập vào chuyện chính.
[Tán gẫu riêng] Nhược Thủy Tam Thiên: Ngươi biết Mễ Tuyến chứ?
[Tán gẫu riêng] Nam Cửu Khanh: Ta chỉ biết Lạp Diện.
(Tử Sa: mễ tuyến- mì sợi làm từ gạo, lạp diện- mì sợi, mì kéo. ~~!!)
[Tán gẫu riêng] Nhược Thủy Tam Thiên: Nga.
Ngươi có bạn gái thanh mai trúc mã hay không?
O[╯□╰]o
Nàng không hỏi ra được.
Lam Khanh mơ hồ cảm giác được Lạc Thủy hôm nay có điểm kỳ quái, suy nghĩ một chút rồi đánh ra một câu.
[Tán gẫu riêng] Nam Cửu Khanh: Bổn nhân hai mươi ba tuổi, thân thể tinh thần khỏe mạnh, chưa kết hôn, có nhà có xe, người có ý xin hãy nhanh chóng liên hệ.
[Tán gẫu riêng] Nhược Thủy Tam Thiên: …
Lại là một thanh niên tốt chịu phải độc hại của phi thành vật nhiễu*!
*Phi Thành Vật Nhiễu: tên một bộ phim nổi tiếng ở TQ tạm dịch, ko chân thành xin đừng làm phiền, tên gọi khác: if you are the one- nếu em là duy nhất…
Có nhà? Trong game xác thực có một căn.
Căn nhà kia không tệ, bất quá còn chưa biết có phải là do lén bắt chước hay không đâu.
Nếu nàng nhớ không lầm, Lam Khanh chính là Lạc Thần mà nàng đã gặp phải tại trúc lâu lần đó, hắn đã đến qua đó, chiếu theo hình dáng trúc lâu mà thiết kế thành nhà của chính mình trong game.
Nhưng là đại thần sẽ làm ra cái loại việc đó sao?
Được rồi, nàng hoài nghi sự suy đoán của chính mình.
Trừ lần đó ra Lạc Thủy còn bắt được một cái trọng điểm: Đại thần còn độc thân!
Cuộc sống thật là đẹp.
[Thế giới] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Kêu gào Nam Cửu Khanh! Kêu gào Nam Cửu Khanh!
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Kêu gào Nam Cửu Khanh! Kêu gào Nam Cửu Khanh!
[Thế giới] Nam Cửu Khanh: ?
[Thế giới] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Cầu sính lễ!
[Thế giới] Cỏ Non: Thuận tiện cầu ký tên, cầu chụp ảnh chung, cầu ôm ấp.
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Cầu Nam Đại chà đạp tinh thần.
[Thế giới] Buổi Sáng Tập Thể Dục: Cái gì? Lâm Thủy Chiếu Hoa hướng Nam Cửu Khanh cầu sính lễ? Ta không nhìn lầm chứ, Ngư huynh đâu Ngư huynh đâu.
[Thế giới] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Cái đồ mắt mù nhà ngươi, rõ ràng là cầu sính lễ cho Nhược Thủy nhà chúng ta.
Trên thế giới một mảnh xôn xao, tàu ngầm đều xuất hiện dồn dập, có chúc mừng, có làm càn, có đòi kẹo cưới, đương nhiên cũng có một vài cái châm chọc trào phúng của Thanh Thanh gia tộc.
Lạc Thủy ngâm một miếng đậu hủ xong tìm trở về trước máy tính, nhìn thấy một màn như vậy liền xấu hổ không thôi, những người này đùa quá trớn rồi, vội gửi tin đến giải thích cho Nam Cửu Khanh: Bọn họ nói đùa thôi.
Đại thần dùng hai chữ để đáp lại nàng, ngắn gọn mà sắc bén.
[Thế giới] Nam Cửu Khanh: Cầu hôn.
Thế giới an tĩnh, một mảnh trống rỗng.
Vốn là tay đang khuấy miếng đậu hũ nhất thời run lên, thiếu chút nữa đem cái bát đánh rơi, Lạc Thủy thật cẩn thận bảo hộ tốt cái bát, đem hai chữ trên màn hình lưu lại trong đầu hai lần mới mới hiểu ra ý tứ.
[Thế giới] Đông Phong Phá: Chào tẩu tử!
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: Chào tẩu tử!
[Thế giới] Bắc Viên Phẩn: Chào tẩu tử!
[Thế giới] Bầu Trời Kinh Bạch Ngọc: Chào tẩu tử!
Người của “Tuyệt Diễm Phần Thiên” cùng nhau xoát màn hình mà đánh ra ba chữ cùng một dấu chấm than, cộng thêm rất nhiều người đùa giỡn vô giúp vui, trong khung đối thoại thế giới toàn bộ đều là tẩu tử.
[Thế giới] Ngư Bảo Bảo: Trời ạ, thật lãng mạn, thật cảm động nga.
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Còn thiếu một tiếng ta nguyện ý của nữ chân heo.
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Đúng nga, nữ chân heo đi đâu rồi?
Lạc Thủy nhịn không được nữa, làm gì lại có cái dạng xẻ thịt người ta như vậy chứ, thời điểm Táo Trắng Như Tuyết ở bên ngoài cũng không có phát sinh qua cái loại tình huống như vậy, những người này cư nhiên dám khi dễ đại thần. Ai mà có thể nhịn được chứ.
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Các ngươi nào có thể xẻ thịt người ta như vậy chứ!
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Còn chưa có gã qua, mà đã bắt đầu thay hắn tiết kiệm tiền rồi.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Ta biểu hiện dị thường đau đớn, con lớn không cần nương nha.
Lạc Thủy hoàn toàn im lặng.
[Bang hội] Ma Hoa Đông: Sính lễ! Sính lễ! Giương cao gậy khởi nghĩa đòi sính lễ! Lăn lộn đầy đất cầu ký tên! Ôm đầu khóc rống cầu chà đạp tinh thần!
Tiếng hùa theo không ngừng bên tai, mọi người đều thành gà đông lạnh rồi, thậm chí có cả khi nào cùng đại thần dạm hỏi, lần đầu tiên tiếp xúc thân mật là lúc nào a. Lạc Thủy hoa lệ lệ đổ mồ hôi một phen, bỗng nhiên cảm giác được chính sách ngu dân thật là đúng đắn, Đảng nào đó quả nhiên thực anh minh thần vũ.
Mọi người lại trêu chọc một trận.
Lạc Thủy cự tuyệt mở miệng, không đúng, là cự tuyệt đánh chữ.
Đã một đoạn thời gian rất dài khi Đông Tây Nam Bắc không onl, Lạc Thủy đều là bị Lâm Thủy phu thê kéo đi xoát phó bản, hiện tại đầu sóng ngọn gió, Lạc Thủy quyết định trước tránh đám gà đông lạnh trong bang một chút, nàng không muốn trở thành quỷ xui xẻo đầu tiên bị nước bọt dìm chết từ trước tới nay.
Bị nói nhiều, Lạc Thủy tuy rằng không phải không thể vui đùa, nhưng là có một loại phẫn nộ gọi là thẹn quá hóa giận. Một mình chạy đến cửa vào phó bản, đồng ý lời mời của một đội ngũ trong đó.
Một đội ngũ tỗ mãn năm người, ấn vào thông tin tổ đội xem, chức nghiệp của đội ngũ phối hợp hoàn toàn không tồi, có vú em có huyết ngưu thêm Lạc Thủy một Thiên Sơn nhanh nhẹn cao, hơn nữa chênh lệch đẳng cấp không nhiều lắm.
Vì thế đội trưởng đề nghị đi xoát Tri Chu, Tri Chu nữ vương huyết hậu phòng cao, xoát rất chậm, nhưng dễ xoát ra trang bị tốt, mọi người cùng tán thành.
Chẳng biết đã xảy ra chuyện gì, một người chơi Minh Giáo cấp thấp trong đó kêu là “Mễ Tuyến” không ngừng tìm nàng nói đông nói tây, vừa mới bắt đầu hỏi đều là vấn đề kỹ thuật và trang bị, Lạc Thủy là người từng trải căn cứ theo nguyên tắc “Tri thức vô biên” mà lần lượt giải đáp. Lúc nàng mới chơi đã từng đi rất nhiều con đường quanh co, Tiết Diễm Yến bận rộn ứng phó với đám lão công căn bản không có thời gian để mang nàng, đều là tự mình từng bước tìm tòi mà tiến tới, đối với tài tiệu nhiệm vụ hoàn toàn quen thuộc, mặc dù có chút kỳ quái là tên Minh Giáo Mễ Tuyến kia hỏi nhiều vấn đề Thiên Sơn như vậy để làm gì.
Chính là cái tên Mễ Tuyến kia càng nói càng bát quái, không ngừng tiếp cận đến trên người Nam Cửu Khanh, đại khái có biết chút bát quái về Nhược Thủy Tam Thiên và Nam Cửu Khanh, lần thứ ba thăm dò bọn họ trong hiện thực có phát triển gì hay không, đồng thời biểu hiện ra bộ dạng bản thân cùng Nam Cửu Khanh rất quen thuộc. Lạc Thủy cảm thấy khó hiểu, ngươi quen hắn như vậy liền đi hỏi hắn đi a, ta lại cùng ngươi không quen, vốn chính là để trốn dã đội lưu ngôn phỉ ngữ, không nghĩ tới lại gặp phải cái loại người mất hứng này. Lạc Thủy hơi hơi nhíu mày, chuyên tâm đánh quái, không hề đáp lời.
Có lẽ Mễ Tuyến nhìn thấy Lạc Thủy không đáp lời, Mễ Tuyến mất hứng, trong lời nói mang theo sự đâm chọt, càng nói càng khó nghe.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Ngươi còn tưởng Nam Cửu Khanh thật sự thích ngươi sao? Chơi chơi ngươi mà thôi.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Đừng quá cao ngạo.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Hắn trong hiện thực có một bạn gái thanh mai trúc mã.
[Đội ngũ] Mễ Tuyến: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
…
Nàng là cóc, Lam Khanh là thiên nga?!
Ân, tốt lắm.
Lạc Thủy chợt nhớ tới gương mặt phẫn nộ của Doãn Nghiên, ha ha không có chuyện gì làm thì châm ngòi ly gián chơi sao, cũng không ngại nhàm chán, nói những lời này rõ ràng chính là chúa để ý vặn vẹo ăn không được bồ đào thì nói bồ đào còn chua.
Tuy rằng biết rõ là như thế, thế nhưng tại nơi nào đó trong lòng Lạc Thủy vẫn là mơ hồ có chút không thoải mái, cứ như là đang bị hóc xương cá.
Hắn trong hiện thực có bạn gái sao?
Mễ Tuyến bên kia còn đang lải nhải không thôi. Đại khái chỉ lo đánh chữ, rõ ràng là không theo kịp đồng đội, bọn Lạc Thủy vừa qua cửa, Mễ Tuyến vẫn còn đứng nguyên tại chỗ làm rùa.
Mấy người khác trong đội ngũ bất mãn.
[Đội ngũ] Truyền Thuyết Tỷ: Muốn cãi nhau thì tự cút đi.
[Đội ngũ] Tối Nhị Gia: Nét mực gì, ăn Lan Châu, bánh nướng gì.
[Đội ngũ] Một Chút Gió Trung Nguyên: TTTTTTTTTTT*
*TTTTTTTTTTT: chắc là tập trung đấy ạ, bthg` ta chơi game là thế…
Không đợi Mễ Tuyến phản ứng, liền nghe thấy một tiếng “Đinh” thông báo của hệ thống, Mễ Tuyến đã bị Vĩnh Cửu trục xuất khỏi đội ngũ.
Lạc Thủy ấn phím PrtSc để cắt đứt lời Mễ Tuyến nói.
Chuyện vừa ăn cướp vừa la làng không ít, nàng lại không phải là kẻ đặc biệt ham mê làm cướp.
Đánh xong Tri Chu nữ vương, bạo ra vài kiện tư trang, hệ thống thiết định nếu bạo xuất ra trang bị cao hơn lam trang người chơi sẽ đổ xúc xắc để quyết định quyền sở hữu. Lạc Thủy nhấn từ bỏ, rời khỏi đội ngũ.
Một lần nữa xoát mới cột hảo hữu, được rồi, nàng đang đợi Nam Cửu Khanh.
Nàng đột nhiên rất muốn xác định một chút gì đó.
Sau khi Lạc Thủy xoát mới cột hảo hữu vô số lần, nhìn thấy N cái tin tức bát quái, Nam Cửu Khanh rốt cuộc cũng login.
Lạc Thủy liền vòng vo a, sau khi một phen bàn việc ăn khuya qua loa vân vân, mới thiết nhập vào chuyện chính.
[Tán gẫu riêng] Nhược Thủy Tam Thiên: Ngươi biết Mễ Tuyến chứ?
[Tán gẫu riêng] Nam Cửu Khanh: Ta chỉ biết Lạp Diện.
(Tử Sa: mễ tuyến- mì sợi làm từ gạo, lạp diện- mì sợi, mì kéo. ~~!!)
[Tán gẫu riêng] Nhược Thủy Tam Thiên: Nga.
Ngươi có bạn gái thanh mai trúc mã hay không?
O[╯□╰]o
Nàng không hỏi ra được.
Lam Khanh mơ hồ cảm giác được Lạc Thủy hôm nay có điểm kỳ quái, suy nghĩ một chút rồi đánh ra một câu.
[Tán gẫu riêng] Nam Cửu Khanh: Bổn nhân hai mươi ba tuổi, thân thể tinh thần khỏe mạnh, chưa kết hôn, có nhà có xe, người có ý xin hãy nhanh chóng liên hệ.
[Tán gẫu riêng] Nhược Thủy Tam Thiên: …
Lại là một thanh niên tốt chịu phải độc hại của phi thành vật nhiễu*!
*Phi Thành Vật Nhiễu: tên một bộ phim nổi tiếng ở TQ tạm dịch, ko chân thành xin đừng làm phiền, tên gọi khác: if you are the one- nếu em là duy nhất…
Có nhà? Trong game xác thực có một căn.
Căn nhà kia không tệ, bất quá còn chưa biết có phải là do lén bắt chước hay không đâu.
Nếu nàng nhớ không lầm, Lam Khanh chính là Lạc Thần mà nàng đã gặp phải tại trúc lâu lần đó, hắn đã đến qua đó, chiếu theo hình dáng trúc lâu mà thiết kế thành nhà của chính mình trong game.
Nhưng là đại thần sẽ làm ra cái loại việc đó sao?
Được rồi, nàng hoài nghi sự suy đoán của chính mình.
Trừ lần đó ra Lạc Thủy còn bắt được một cái trọng điểm: Đại thần còn độc thân!
Cuộc sống thật là đẹp.
[Thế giới] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Kêu gào Nam Cửu Khanh! Kêu gào Nam Cửu Khanh!
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Kêu gào Nam Cửu Khanh! Kêu gào Nam Cửu Khanh!
[Thế giới] Nam Cửu Khanh: ?
[Thế giới] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Cầu sính lễ!
[Thế giới] Cỏ Non: Thuận tiện cầu ký tên, cầu chụp ảnh chung, cầu ôm ấp.
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Cầu Nam Đại chà đạp tinh thần.
[Thế giới] Buổi Sáng Tập Thể Dục: Cái gì? Lâm Thủy Chiếu Hoa hướng Nam Cửu Khanh cầu sính lễ? Ta không nhìn lầm chứ, Ngư huynh đâu Ngư huynh đâu.
[Thế giới] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Cái đồ mắt mù nhà ngươi, rõ ràng là cầu sính lễ cho Nhược Thủy nhà chúng ta.
Trên thế giới một mảnh xôn xao, tàu ngầm đều xuất hiện dồn dập, có chúc mừng, có làm càn, có đòi kẹo cưới, đương nhiên cũng có một vài cái châm chọc trào phúng của Thanh Thanh gia tộc.
Lạc Thủy ngâm một miếng đậu hủ xong tìm trở về trước máy tính, nhìn thấy một màn như vậy liền xấu hổ không thôi, những người này đùa quá trớn rồi, vội gửi tin đến giải thích cho Nam Cửu Khanh: Bọn họ nói đùa thôi.
Đại thần dùng hai chữ để đáp lại nàng, ngắn gọn mà sắc bén.
[Thế giới] Nam Cửu Khanh: Cầu hôn.
Thế giới an tĩnh, một mảnh trống rỗng.
Vốn là tay đang khuấy miếng đậu hũ nhất thời run lên, thiếu chút nữa đem cái bát đánh rơi, Lạc Thủy thật cẩn thận bảo hộ tốt cái bát, đem hai chữ trên màn hình lưu lại trong đầu hai lần mới mới hiểu ra ý tứ.
[Thế giới] Đông Phong Phá: Chào tẩu tử!
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: Chào tẩu tử!
[Thế giới] Bắc Viên Phẩn: Chào tẩu tử!
[Thế giới] Bầu Trời Kinh Bạch Ngọc: Chào tẩu tử!
Người của “Tuyệt Diễm Phần Thiên” cùng nhau xoát màn hình mà đánh ra ba chữ cùng một dấu chấm than, cộng thêm rất nhiều người đùa giỡn vô giúp vui, trong khung đối thoại thế giới toàn bộ đều là tẩu tử.
[Thế giới] Ngư Bảo Bảo: Trời ạ, thật lãng mạn, thật cảm động nga.
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Còn thiếu một tiếng ta nguyện ý của nữ chân heo.
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Đúng nga, nữ chân heo đi đâu rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.