Niên Đại 80: Ba Ba Phản Diện Đọc Tâm Tôi, Cực Phẩm Đều Tránh Ra
Chương 44: Ba, Mẹ Nữ Chính Thích Ba 4
Tiểu Tiểu Bạch Qua
23/07/2024
Gián tiếp chứng minh Lý Lão Thái thua kém mẹ chồng độc ác của mình, tuyệt đối không được.
“Còn không mau cút.”
Ngay cả Lý Phúc Y cũng không để ý đến, trong lòng Lý Lão Thái tức giận đến mức bốc lửa, hận không thể đánh chết đứa con dâu không biết liêm sỉ như Vương Nhất Đình.
“Mẹ.”
“Cút.”
Vương Nhất Đình nhìn Lý Lão Tam rồi lại nhìn Lý Lão Thái, cảm thấy vô cùng ấm ức, gả vào nhà họ Lý bao nhiêu năm, vì sinh được hai đứa con trai và Lý Phúc Y mà được coi trọng, ở nhà mẹ đẻ bà ta là con gái duy nhất, được ba mẹ và anh trai nâng niu trong lòng bàn tay, ở nhà chồng, vì ba bà ta là đội trưởng sản xuất của đội sản xuất kế bên, không ai dám tỏ thái độ với bà ta.
Lần đầu tiên bị Lý Lão Tam và Lý Lão Thái làm mất mặt, Vương Nhất Đình tức tối, quay người đùng đùng bỏ đi.
“Anh cả, rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Vì chuyện của Vương Nhất Đình, Lý Lão Thái và Lý Lão Tam càng không ưa Lý Lão Đại.
Ruồi không đậu vào trứng không vết, nói không chừng là do Lý Lão Đại làm gì đó sau lưng, ánh mắt nghi ngờ khiến Lý Lão Đại nhảy dựng lên.
“Đừng dùng ánh mắt đó của các người nhìn tôi, Vương Nhất Đình còn không bằng một sợi tóc của vợ tôi.”
Thật sự cho rằng ông ấy không có mắt nhìn người như Lý Lão Tam, nhìn thấy người nào xinh đẹp một chút là đi không nổi nữa.
[Ba thật oai phong, Vương Nhất Đình làm sao so sánh được với mẹ con, mẹ con mới là người đẹp nhất thế giới.]
[Đồ xấu xí đừng có dính dáng đến mẹ tôi.]
Khương Dục Đình chôn đầu vào chiếc bụng nhỏ của Lý Nhất Nhất, không giấu được nụ cười nơi khóe miệng.
Con gái thật tốt.
Lý Lão Đại cũng không kìm được nụ cười. Có người vợ xinh đẹp và con gái ngoan ngoãn, ông ấy tự tìm đường chết mới để mắt đến Vương Nhất Đình.
"Lão Tam, đừng nói những chuyện linh tinh nữa. Cậu nói xem giải quyết chuyện này thế nào, nếu không được thì tôi sẽ đưa Lý Phúc Y đi đến nơi quản lý chuyên biệt, để tránh cho các người dạy dỗ không tốt, sau khi trưởng thành lại tiếp tục hại người khác."
Lý Phúc Y trong tay đã nửa sống nửa chết, mặt sưng đến nỗi không thể nhìn thấy, Lý Lão Đại vẫn xách lên không chút mềm lòng.
Trong thế giới của ông ấy chỉ có hai người, một là vợ, hai là con gái, những người còn lại đều không phải là người.
"Ba, không, bà nội, cháu không muốn đi."
Cô ta biết nơi đó, là nơi dành cho những người phạm tội nhưng chưa đến tuổi thành niên, từng có người của đội sản xuất đến tuyên truyền, cô ta không muốn đi.
"Không được."
“Còn không mau cút.”
Ngay cả Lý Phúc Y cũng không để ý đến, trong lòng Lý Lão Thái tức giận đến mức bốc lửa, hận không thể đánh chết đứa con dâu không biết liêm sỉ như Vương Nhất Đình.
“Mẹ.”
“Cút.”
Vương Nhất Đình nhìn Lý Lão Tam rồi lại nhìn Lý Lão Thái, cảm thấy vô cùng ấm ức, gả vào nhà họ Lý bao nhiêu năm, vì sinh được hai đứa con trai và Lý Phúc Y mà được coi trọng, ở nhà mẹ đẻ bà ta là con gái duy nhất, được ba mẹ và anh trai nâng niu trong lòng bàn tay, ở nhà chồng, vì ba bà ta là đội trưởng sản xuất của đội sản xuất kế bên, không ai dám tỏ thái độ với bà ta.
Lần đầu tiên bị Lý Lão Tam và Lý Lão Thái làm mất mặt, Vương Nhất Đình tức tối, quay người đùng đùng bỏ đi.
“Anh cả, rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Vì chuyện của Vương Nhất Đình, Lý Lão Thái và Lý Lão Tam càng không ưa Lý Lão Đại.
Ruồi không đậu vào trứng không vết, nói không chừng là do Lý Lão Đại làm gì đó sau lưng, ánh mắt nghi ngờ khiến Lý Lão Đại nhảy dựng lên.
“Đừng dùng ánh mắt đó của các người nhìn tôi, Vương Nhất Đình còn không bằng một sợi tóc của vợ tôi.”
Thật sự cho rằng ông ấy không có mắt nhìn người như Lý Lão Tam, nhìn thấy người nào xinh đẹp một chút là đi không nổi nữa.
[Ba thật oai phong, Vương Nhất Đình làm sao so sánh được với mẹ con, mẹ con mới là người đẹp nhất thế giới.]
[Đồ xấu xí đừng có dính dáng đến mẹ tôi.]
Khương Dục Đình chôn đầu vào chiếc bụng nhỏ của Lý Nhất Nhất, không giấu được nụ cười nơi khóe miệng.
Con gái thật tốt.
Lý Lão Đại cũng không kìm được nụ cười. Có người vợ xinh đẹp và con gái ngoan ngoãn, ông ấy tự tìm đường chết mới để mắt đến Vương Nhất Đình.
"Lão Tam, đừng nói những chuyện linh tinh nữa. Cậu nói xem giải quyết chuyện này thế nào, nếu không được thì tôi sẽ đưa Lý Phúc Y đi đến nơi quản lý chuyên biệt, để tránh cho các người dạy dỗ không tốt, sau khi trưởng thành lại tiếp tục hại người khác."
Lý Phúc Y trong tay đã nửa sống nửa chết, mặt sưng đến nỗi không thể nhìn thấy, Lý Lão Đại vẫn xách lên không chút mềm lòng.
Trong thế giới của ông ấy chỉ có hai người, một là vợ, hai là con gái, những người còn lại đều không phải là người.
"Ba, không, bà nội, cháu không muốn đi."
Cô ta biết nơi đó, là nơi dành cho những người phạm tội nhưng chưa đến tuổi thành niên, từng có người của đội sản xuất đến tuyên truyền, cô ta không muốn đi.
"Không được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.