Niên Đại Văn: Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trí Thức
Chương 1:
Nguyệt Bán Tường Vi
06/11/2023
Trần Tư không biết, trên thế giới này có người giống cô không? Tỉnh dậy không chỉ đổi địa điểm, mà ngay cả cơ thể cũng thay đổi. Cô nhớ rõ ràng một phút trước vẫn còn ngủ say trên chiếc giường lớn trong chung cư của mình, một phút sau lại dựa vào cây tỉnh lại. Cả người đều lâng lâng!
Đưa mắt nhìn lại, là một mảnh rừng cây u tối, Trần Tư vỗ cái đầu choáng váng, đỡ thân cây sau lưng chậm rãi đứng lên.
"Ôi…"
Lòng bàn tay truyền tới một cảm giác đau nhói, khiến Trần Tư tỉnh táo hơn, cúi đầu nhìn, hóa ra không cẩn thận mò chạm trúng vào gai trên cây thông, chảy máu rồi.
Lau sạch giọt máu, phát hiện phủ lòng bàn tay đầy kén, có vết bớt hình đóa hoa giống hệt cô. Không biết có phải ảo giác hay không, cô luôn cảm thấy màu sắc của vết bớt dính máu này đậm hơn vết bớt trước đây của cô nhiều.
Không đợi cô nhìn kỹ lại, trước mắt đột nhiên tối sầm, trong đầu óc choáng váng hiện lện ký ức không hề thuộc về cô. Chúng như cưỡi ngựa ngắm hoa, khái quát lại toàn bộ mười sáu năm đời người của cơ thể này.
Khó chịu lắc cái đầu sắp nổ tung, khóe miệng nở một nụ cười khổ. Cơ thể này có tên giống cô, cũng tên là Trần Tư, ra đời vào năm 1960, năm nay 16 tuổi, là một thanh niên trí thức xuống nông thôn.
Năm 1973, cha mẹ luôn cẩn thận mấy năm vẫn bị dán nhãn hiệu “xú lão cửu”, ném vào một nông trường của Tây Bắc lao động cải tạo. Trước lúc này, có thể cha mẹ đã nghe thấy tin đồn, vì không nỡ để con gái duy nhất cùng đi chịu khổ, cô ấy gần 13 tuổi bị cha mẹ báo giả tuổi tác vội vã đưa đến nông thôn làm thanh niên trí thức.
(*Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá.)
Trần Tư xuyên việt đến năm 1976 là năm thứ ba nguyên chủ xuống nông thôn. Cô gái nhỏ được lớn lên trong sự nuông chiều, liên tục mệt nhọc mấy năm cộng thêm đói bụng lâu dài, lần này cô ấy tới sau núi tìm thức ăn, cuối cùng không thể chịu đựng được. Thế là đổi thành Trần Tư của thế kỷ 21.
Đưa mắt nhìn lại, là một mảnh rừng cây u tối, Trần Tư vỗ cái đầu choáng váng, đỡ thân cây sau lưng chậm rãi đứng lên.
"Ôi…"
Lòng bàn tay truyền tới một cảm giác đau nhói, khiến Trần Tư tỉnh táo hơn, cúi đầu nhìn, hóa ra không cẩn thận mò chạm trúng vào gai trên cây thông, chảy máu rồi.
Lau sạch giọt máu, phát hiện phủ lòng bàn tay đầy kén, có vết bớt hình đóa hoa giống hệt cô. Không biết có phải ảo giác hay không, cô luôn cảm thấy màu sắc của vết bớt dính máu này đậm hơn vết bớt trước đây của cô nhiều.
Không đợi cô nhìn kỹ lại, trước mắt đột nhiên tối sầm, trong đầu óc choáng váng hiện lện ký ức không hề thuộc về cô. Chúng như cưỡi ngựa ngắm hoa, khái quát lại toàn bộ mười sáu năm đời người của cơ thể này.
Khó chịu lắc cái đầu sắp nổ tung, khóe miệng nở một nụ cười khổ. Cơ thể này có tên giống cô, cũng tên là Trần Tư, ra đời vào năm 1960, năm nay 16 tuổi, là một thanh niên trí thức xuống nông thôn.
Năm 1973, cha mẹ luôn cẩn thận mấy năm vẫn bị dán nhãn hiệu “xú lão cửu”, ném vào một nông trường của Tây Bắc lao động cải tạo. Trước lúc này, có thể cha mẹ đã nghe thấy tin đồn, vì không nỡ để con gái duy nhất cùng đi chịu khổ, cô ấy gần 13 tuổi bị cha mẹ báo giả tuổi tác vội vã đưa đến nông thôn làm thanh niên trí thức.
(*Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá.)
Trần Tư xuyên việt đến năm 1976 là năm thứ ba nguyên chủ xuống nông thôn. Cô gái nhỏ được lớn lên trong sự nuông chiều, liên tục mệt nhọc mấy năm cộng thêm đói bụng lâu dài, lần này cô ấy tới sau núi tìm thức ăn, cuối cùng không thể chịu đựng được. Thế là đổi thành Trần Tư của thế kỷ 21.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.