Chương 301: Đại Gia Yêu Say Đắm (13)
Ngận Thị Kiểu Tình
18/02/2021
Chuyển ngữ: Wanhoo
Dù rằng Mạch Đoá Nhi rất mệt, nhưng Ninh Thư vẫn mặc kệ, vẫn đưa Mạch Đoá Nhi đi nhận vai.
Ninh Thư bỏ qua sắc mặt mệt mỏi của Mạch Đoá Nhi mà vẫn nhận vai cho Mạch Đoá Nhi. Mạch Đoá Nhi thương lượng với Ninh Thư: “Chị đừng nhận vai quần chúng cho em nữa được không? Em diễn vai quần chúng mệt lắm rồi.”
Ninh Thư bảo: “Chị biết em mệt, nhưng chị cũng muốn nhắc nhở em rằng cái vai quần chúng dễ nhất này em không diễn tốt, vậy thì em diễn được cái vai quan trọng nào? Em thấy mình diễn được vai đó à?”
Mạch Đoá Nhi bặm môi, “Em có thể.” Nhưng cô đã bị một bóng ma nào đó nhiễu loạn lòng tin.
Mạch Đoá Nhi cay mũi, mặc quần áo bẩn thỉu làm cô sắp ức chế đến phát điên rồi, cô cảm thấy như mình không có tương lại vậy.
Ninh Thư nhếch cái mép, nói: “Mạch Đoá Nhi này, không phải là chị không muốn lấy vai tốt cho em, mà là không lấy được vai tốt vì em đâu có tác phẩm nào đâu. Dù giờ mệt lắm rồi nhưng em vẫn học hỏi được mà. Em đang nóng ruột quá đấy, ổn định tâm trạng đi em.”
Mạch Đoá Nhi chán ngấy rồi, hết lần này đến lần khác được quản lý gạt chuyện qua loa làm cô càng thêm sốt ruột.
Mạch Đoá Nhi ức phát khóc, cô muốn trốn đi nơi nào đó chứ cứ theo quản lý này chẳng có tương lai gì cả.
Ninh Thư đưa Mạch Đoá Nhi qua xin một chân diễn với đạo diễn. Đạo diễn nhìn Mạch Đoá Nhi một lát rồi trả lời ngay là hết vai quần chúng rồi.
Rõ ràng Ninh Thư nhìn thấy phó đạo diễn và tổ làm phim đang tuyển chọn vai quần chúng, vậy mà lại bảo hết với các cô tức là không muốn nhận Mạch Đoá Nhi.
Mạch Đoá Nhi đã ngụp lặn trong cái nơi hỗn tạp này một thời gian nên nghe là hiểu ý người ta luôn, mặt cô ta tái nhợt.
Cô cũng đâu muốn diễn kiểu vai này nữa, vậy mà giờ người ta còn chê cô làm Mạch Đoá Nhi vừa xấu hổ vừa tức tối.
Ninh Thư dẫn Mạch Đoá Nhi qua mấy cái phim trường nữa những chẳng ở đâu cần, có một đạo diễn bảo thẳng: “Một vai quần chúng cũng phải diễn đi diễn lại làm bao nhiêu người bực bội, cô gái này có biết đóng phim đâu, nhiều diễn viên không thích cô ấy lắm.”
Ninh Thư: ...
Ảnh hậu tương lai mà giờ lại bảo không biết đóng phim. Vậy tóm lại là Mạch Đoá Nhi không biết đóng phim, hay cái giải thưởng Ảnh hậu kia vô năng đây?
Hay là do Mạc Tước Phong dùng quyền lực của mình tạo ra Ảnh hậu Mạch Đoá Nhi nhỉ?
Ai mà biết được chứ ╮(╯▽╰)╭.
Thực tế là Mạch Đoá Nhi đang không có cả vai quần chúng để diễn đây. Vai quần chúng mà ngày xưa Mạch Đoá Nhi ghét nhưng bây giờ còn chẳng có mà diễn ấy.
Chắc là Mạch Đoá Nhi đã được liệt vào sổ đen của các đạo diễn này rồi.
Hết cách nên Ninh Thư đành đưa Mạch Đoá Nhi về nhà. Mới lên xe mà Mạch Đoá Nhi đã bật khóc nức nở, tức đến tái mét mặt mày.
Ninh Thư thấy Mạch Đoá Nhi mong manh dễ vỡ quá rồi đấy. Đổi lại là cô, cô sẽ chẳng thèm khóc mà đi mặt dày xin vai với đạo diễn cơ.
Cơ mà Ninh Thư sẽ không mặt dày để xin đi vai hộ Mạch Đoá Nhi đâu. Người ta đã không thích rồi mà cô còn đi xin hộ thì chỉ tổ ghét thêm thôi.
Ninh Thư cứ nhìn Mạch Đoá Nhi khóc nức nở, dạo này cứ ức chế là Mạch Đoá Nhi lại khóc, khóc nhiều đến nỗi mắt sưng húp. Mãi sau cô ta cũng thôi khóc, cô ta ngoảnh sang nhìn Ninh Thư bằng cặp mắt ầng ậc nước.
Ninh Thư: ...
Mạch Đoá Nhi quả quyết: “Chị Hy ơi, em muốn nhận vai nha hoàn.”
Ninh Thư chau mày, “Em chắc chứ? Vai đó không dễ diễn đâu.”
Mà cũng phải cởi quần để đánh đấy.
Vậy ra Mạch Đoá Nhi chảnh đã mất nguyên tắc, giờ còn nhận cả cái quyến rũ đàn ông rồi bị đánh chết đấy.
Đó là một vai diễn bị ghét.
Mới vào nghề mà đã diễn cái vai không đứng đắn đó là sẽ tạo ấn tượng xấu cho khán giả đấy.
Ninh Thư khuyên Mạch Đoá Nhi: “Em muốn nhận vai đó thật à? Chị không muốn em nhận vai đấy đâu.”
Trong đầu Mạch Đoá Nhi bây giờ toàn các lời chê bai của đạo diễn, mặt khác nhân vật đó được lên hình nhiều mà cô ta chỉ muốn chứng minh mình làm được thôi, vậy nên Mạch Đoá Nhi muốn nhận vai này.
Cô chưa từng nghĩ đến việc đóng phim lại phức tạp như thế, cô chỉ muốn diễn thật nhiều mà thôi.
Ninh Thư bảo: “Em có chắc là đã nghĩ kỹ sẽ nhận vai này chưa?”
“Vâng, em phải chứng minh cho họ thấy em đóng phim được.” Mạch Đoá Nhi chau mày, mặc dù nói năng hùng hồn là thế nhưng ngoài mặt vẫn mông lung lắm.
Bị nhiều đạo diễn từ chối làm Mạch Đoá Nhi quyết chí phải làm Ảnh hậu bị đả kích vô cùng.
Ninh Thư mở một chai nước khoáng và đưa cho Mạch Đoá Nhi đang thất vọng não nề, mông lung trước cuộc đời và không chịu thua trước thất bại...
Có Mạc Tước Phong và không có Mạc Tước Phong khác biệt thấy rõ. Không có Mạc Tước Phong, Mạch Đoá Nhi khó mà nhấc được bước chân, chứ đừng nói là giữ được sự đơn thuần và tốt đẹp để bước vào showbiz nhé.
Showbiz là một cái thùng nhuộm lớn, sống trong đó rồi đều bị nhuộm đen cả thôi. Mạch Đoá Nhi đã may vì gặp Mạc Tước Phong và được anh ta bảo vệ đủ đường.
Khi người khác đang lê lết vất vả, thậm chí không từ cả việc đi đường ngang ngõ tắt chỉ để vươn lên, thì Mạch Đoá Nhi đã dựa hơi đại gia để đứng trên đỉnh vinh quang rồi. Cô ta đứng trên đó và nhìn xuống khinh thường những cái người bán thân thật trơ trẽn biết bao chỉ để với lấy vai diễn.
Ninh Thư hả hê trong lòng, cô gọi cho đạo diễn bảo đạo diễn để Mạch Đoá Nhi thử vai đó.
Vai diễn này có nội tâm nhân vật rất khó, cần có diễn chắc tay, vậy mà đạo diễn vẫn đồng ý khi nhìn thấy Mạch Đoá Nhi ngây thơ.
Nhận vai thuận lợi làm Ninh Thư cảm thấy hơi lạ đấy. Mạch Đoá Nhi nghe thấy mình được nhận thì phấn chấn hẳn lên, hệt như thể đã bước qua bao nhiêu năm tăm tối.
Ninh Thư chỉ cười nhạt, miễn cho ý kiến. Những ngày tiếp theo, ngày nào cô cũng ở bên cạnh chăm lo cho Mạch Đoá Nhi, dù là có quay tối thì Ninh Thư vẫn luôn ở bên cạnh.
Việc này đã giúp Ninh Thư nhận được cái danh quản lý chu đáo, Ninh Thư thì chỉ bảo mọi người nói quá thôi.
Dù cô có cố muốn dìm ai xuống thì vẫn không thể làm lộ liễu được. Bởi nếu nguyên chủ quay lại thấy mình bị mất chức có mà sốc quá, cô ấy đã thay đổi cuộc đời để được cái cờ cờ gì.
Cô phải nắm chắc chắc mọi thứ, không được để cho Mạch Đoá Nhi tấn công căn cứ của mình.
Trước sau gì thì cô và Mạch Đoá Nhi cũng sẽ trở mặt với nhau. Cô đã và đang cảm nhận được sự ghét cay ghét đắng mình của Mạch Đoá Nhi rồi. Mạch Đoá Nhi phất lên là cô ta sẽ đá mình ngay tức khắc.
Giờ thì Ninh Thư đã hiểu ý đồ của đạo diễn. Mặt Mạch Đoá Nhi rất ngây thơ nhưng nội tâm nhân vật lại là một kẻ đốn mạt, dâm đãng, lăng loàn dám đi quyến rũ đàn ông.
Đó sẽ là sự tương phản cực kỳ lớn.
Nghĩ mà xem, một cái mặt ngây thơ lại đi quyến rũ đàn ông thì sẽ càng làm nhân vật này thêm nổi tiếng.
Dù rằng Mạch Đoá Nhi rất mệt, nhưng Ninh Thư vẫn mặc kệ, vẫn đưa Mạch Đoá Nhi đi nhận vai.
Ninh Thư bỏ qua sắc mặt mệt mỏi của Mạch Đoá Nhi mà vẫn nhận vai cho Mạch Đoá Nhi. Mạch Đoá Nhi thương lượng với Ninh Thư: “Chị đừng nhận vai quần chúng cho em nữa được không? Em diễn vai quần chúng mệt lắm rồi.”
Ninh Thư bảo: “Chị biết em mệt, nhưng chị cũng muốn nhắc nhở em rằng cái vai quần chúng dễ nhất này em không diễn tốt, vậy thì em diễn được cái vai quan trọng nào? Em thấy mình diễn được vai đó à?”
Mạch Đoá Nhi bặm môi, “Em có thể.” Nhưng cô đã bị một bóng ma nào đó nhiễu loạn lòng tin.
Mạch Đoá Nhi cay mũi, mặc quần áo bẩn thỉu làm cô sắp ức chế đến phát điên rồi, cô cảm thấy như mình không có tương lại vậy.
Ninh Thư nhếch cái mép, nói: “Mạch Đoá Nhi này, không phải là chị không muốn lấy vai tốt cho em, mà là không lấy được vai tốt vì em đâu có tác phẩm nào đâu. Dù giờ mệt lắm rồi nhưng em vẫn học hỏi được mà. Em đang nóng ruột quá đấy, ổn định tâm trạng đi em.”
Mạch Đoá Nhi chán ngấy rồi, hết lần này đến lần khác được quản lý gạt chuyện qua loa làm cô càng thêm sốt ruột.
Mạch Đoá Nhi ức phát khóc, cô muốn trốn đi nơi nào đó chứ cứ theo quản lý này chẳng có tương lai gì cả.
Ninh Thư đưa Mạch Đoá Nhi qua xin một chân diễn với đạo diễn. Đạo diễn nhìn Mạch Đoá Nhi một lát rồi trả lời ngay là hết vai quần chúng rồi.
Rõ ràng Ninh Thư nhìn thấy phó đạo diễn và tổ làm phim đang tuyển chọn vai quần chúng, vậy mà lại bảo hết với các cô tức là không muốn nhận Mạch Đoá Nhi.
Mạch Đoá Nhi đã ngụp lặn trong cái nơi hỗn tạp này một thời gian nên nghe là hiểu ý người ta luôn, mặt cô ta tái nhợt.
Cô cũng đâu muốn diễn kiểu vai này nữa, vậy mà giờ người ta còn chê cô làm Mạch Đoá Nhi vừa xấu hổ vừa tức tối.
Ninh Thư dẫn Mạch Đoá Nhi qua mấy cái phim trường nữa những chẳng ở đâu cần, có một đạo diễn bảo thẳng: “Một vai quần chúng cũng phải diễn đi diễn lại làm bao nhiêu người bực bội, cô gái này có biết đóng phim đâu, nhiều diễn viên không thích cô ấy lắm.”
Ninh Thư: ...
Ảnh hậu tương lai mà giờ lại bảo không biết đóng phim. Vậy tóm lại là Mạch Đoá Nhi không biết đóng phim, hay cái giải thưởng Ảnh hậu kia vô năng đây?
Hay là do Mạc Tước Phong dùng quyền lực của mình tạo ra Ảnh hậu Mạch Đoá Nhi nhỉ?
Ai mà biết được chứ ╮(╯▽╰)╭.
Thực tế là Mạch Đoá Nhi đang không có cả vai quần chúng để diễn đây. Vai quần chúng mà ngày xưa Mạch Đoá Nhi ghét nhưng bây giờ còn chẳng có mà diễn ấy.
Chắc là Mạch Đoá Nhi đã được liệt vào sổ đen của các đạo diễn này rồi.
Hết cách nên Ninh Thư đành đưa Mạch Đoá Nhi về nhà. Mới lên xe mà Mạch Đoá Nhi đã bật khóc nức nở, tức đến tái mét mặt mày.
Ninh Thư thấy Mạch Đoá Nhi mong manh dễ vỡ quá rồi đấy. Đổi lại là cô, cô sẽ chẳng thèm khóc mà đi mặt dày xin vai với đạo diễn cơ.
Cơ mà Ninh Thư sẽ không mặt dày để xin đi vai hộ Mạch Đoá Nhi đâu. Người ta đã không thích rồi mà cô còn đi xin hộ thì chỉ tổ ghét thêm thôi.
Ninh Thư cứ nhìn Mạch Đoá Nhi khóc nức nở, dạo này cứ ức chế là Mạch Đoá Nhi lại khóc, khóc nhiều đến nỗi mắt sưng húp. Mãi sau cô ta cũng thôi khóc, cô ta ngoảnh sang nhìn Ninh Thư bằng cặp mắt ầng ậc nước.
Ninh Thư: ...
Mạch Đoá Nhi quả quyết: “Chị Hy ơi, em muốn nhận vai nha hoàn.”
Ninh Thư chau mày, “Em chắc chứ? Vai đó không dễ diễn đâu.”
Mà cũng phải cởi quần để đánh đấy.
Vậy ra Mạch Đoá Nhi chảnh đã mất nguyên tắc, giờ còn nhận cả cái quyến rũ đàn ông rồi bị đánh chết đấy.
Đó là một vai diễn bị ghét.
Mới vào nghề mà đã diễn cái vai không đứng đắn đó là sẽ tạo ấn tượng xấu cho khán giả đấy.
Ninh Thư khuyên Mạch Đoá Nhi: “Em muốn nhận vai đó thật à? Chị không muốn em nhận vai đấy đâu.”
Trong đầu Mạch Đoá Nhi bây giờ toàn các lời chê bai của đạo diễn, mặt khác nhân vật đó được lên hình nhiều mà cô ta chỉ muốn chứng minh mình làm được thôi, vậy nên Mạch Đoá Nhi muốn nhận vai này.
Cô chưa từng nghĩ đến việc đóng phim lại phức tạp như thế, cô chỉ muốn diễn thật nhiều mà thôi.
Ninh Thư bảo: “Em có chắc là đã nghĩ kỹ sẽ nhận vai này chưa?”
“Vâng, em phải chứng minh cho họ thấy em đóng phim được.” Mạch Đoá Nhi chau mày, mặc dù nói năng hùng hồn là thế nhưng ngoài mặt vẫn mông lung lắm.
Bị nhiều đạo diễn từ chối làm Mạch Đoá Nhi quyết chí phải làm Ảnh hậu bị đả kích vô cùng.
Ninh Thư mở một chai nước khoáng và đưa cho Mạch Đoá Nhi đang thất vọng não nề, mông lung trước cuộc đời và không chịu thua trước thất bại...
Có Mạc Tước Phong và không có Mạc Tước Phong khác biệt thấy rõ. Không có Mạc Tước Phong, Mạch Đoá Nhi khó mà nhấc được bước chân, chứ đừng nói là giữ được sự đơn thuần và tốt đẹp để bước vào showbiz nhé.
Showbiz là một cái thùng nhuộm lớn, sống trong đó rồi đều bị nhuộm đen cả thôi. Mạch Đoá Nhi đã may vì gặp Mạc Tước Phong và được anh ta bảo vệ đủ đường.
Khi người khác đang lê lết vất vả, thậm chí không từ cả việc đi đường ngang ngõ tắt chỉ để vươn lên, thì Mạch Đoá Nhi đã dựa hơi đại gia để đứng trên đỉnh vinh quang rồi. Cô ta đứng trên đó và nhìn xuống khinh thường những cái người bán thân thật trơ trẽn biết bao chỉ để với lấy vai diễn.
Ninh Thư hả hê trong lòng, cô gọi cho đạo diễn bảo đạo diễn để Mạch Đoá Nhi thử vai đó.
Vai diễn này có nội tâm nhân vật rất khó, cần có diễn chắc tay, vậy mà đạo diễn vẫn đồng ý khi nhìn thấy Mạch Đoá Nhi ngây thơ.
Nhận vai thuận lợi làm Ninh Thư cảm thấy hơi lạ đấy. Mạch Đoá Nhi nghe thấy mình được nhận thì phấn chấn hẳn lên, hệt như thể đã bước qua bao nhiêu năm tăm tối.
Ninh Thư chỉ cười nhạt, miễn cho ý kiến. Những ngày tiếp theo, ngày nào cô cũng ở bên cạnh chăm lo cho Mạch Đoá Nhi, dù là có quay tối thì Ninh Thư vẫn luôn ở bên cạnh.
Việc này đã giúp Ninh Thư nhận được cái danh quản lý chu đáo, Ninh Thư thì chỉ bảo mọi người nói quá thôi.
Dù cô có cố muốn dìm ai xuống thì vẫn không thể làm lộ liễu được. Bởi nếu nguyên chủ quay lại thấy mình bị mất chức có mà sốc quá, cô ấy đã thay đổi cuộc đời để được cái cờ cờ gì.
Cô phải nắm chắc chắc mọi thứ, không được để cho Mạch Đoá Nhi tấn công căn cứ của mình.
Trước sau gì thì cô và Mạch Đoá Nhi cũng sẽ trở mặt với nhau. Cô đã và đang cảm nhận được sự ghét cay ghét đắng mình của Mạch Đoá Nhi rồi. Mạch Đoá Nhi phất lên là cô ta sẽ đá mình ngay tức khắc.
Giờ thì Ninh Thư đã hiểu ý đồ của đạo diễn. Mặt Mạch Đoá Nhi rất ngây thơ nhưng nội tâm nhân vật lại là một kẻ đốn mạt, dâm đãng, lăng loàn dám đi quyến rũ đàn ông.
Đó sẽ là sự tương phản cực kỳ lớn.
Nghĩ mà xem, một cái mặt ngây thơ lại đi quyến rũ đàn ông thì sẽ càng làm nhân vật này thêm nổi tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.