Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 593: Đại pháp ra giá mài lẫn nhau

Phong Hành Thuỷ Vân Gian

13/12/2017

Edit: Mèo

Beta: Tiểu Tuyền

Chờ thét lên vòng thứ bảy, ghế vip số 1019 ra giá đã biến thành mười vạn một lần, mà Ngô quản sự nơi này còn dứt khoát hơn mà biến thành năm ngàn linh thạch một lần ra giá.

Tập thể quần chúng vây xem đã mất tiếng. Móa nó, thêm một lần năm ngàn, người ghế VIP 732 cái giá này cũng có ý tứ lấy được xuất thủ!

Trong rạp số 1600 cũng kêu được hai lần ra giá, nhưng mỗi lần nó cũng thêm gấp hai, sau khi đi tới ba trăm vạn, Ninh Tiểu Nhàn nơi này tất nhiên lại thêm năm ngàn, sau đó ghế vip số 1019 sẽ lại thêm mười vạn.

Như vậy chơi hai ba lần, ghế vip số 1600 có lẽ là cảm thấy không thú vị, cũng lặng lẽ rút lui rồi, thứ nhất là biết mình cứ tăng giá tiếp như vậy nữa, so sánh với hai nhà khác giống như coi tiền như rác, còn không bằng chờ hai bọn hắn đấu đến cuối cùng rồi, mới lại xem một chút giá tiền có ở trong phạm vi mình thừa nhận được không; thứ hai nha, rõ ràng tiêu điểm toàn trường cũng không ở trên người chính mình, mà là hai người ghế vip này cùng tranh phong đấu khí đã trở thành đối tượng người người chú mục, hắn giống như người thứ ba nhúng tay vào trong đó, thật sự hứng thú không cao......

Về phần những mấy ghế VIP khác, lại càng sớm tắt lửa, chuẩn bị tọa sơn quan hổ đấu.

Trên đài đấu giá sư bị khó chịu muốn chết, bởi vì trận đấu giá kế tiếp, biến thành đánh giằng co khiến cho mọi người đều vô cùng thống khổ !

Ghế vip số 1019 như cũ là biên độ nhỏ đất mười vạn một lần thêm, mà Ngô quản sự như cũ năm ngàn linh thạch một lần thêm, thoạt nhìn muốn kiên trì bộ dáng trăm năm không lay được. Đấu giá sư la đến nước bọt cũng thành chấm nhỏ, thời gian cũng đã qua một canh giờ, giá tiền nâng lên sáu trăm ngàn linh thạch.

Người xem dưới đài đã thấy buồn ngủ, ai tính tình nôn nóng đã muốn đứng lên rời đi rồi, nhưng vừa nghĩ tới chuyện không nhìn thấy được thần kiếm bị lấy đi, thì sẽ mất đi vốn liếng khoác lác trong mười ngày với bên ngoài, nên cắn răng chịu đựng, tiếp tục ngồi chờ. Vô số người đều ở đáy lòng thống mạ hai người này đối đầu ra giá. Hơn nữa ghế VIP số 732 ra giá, mỗi lần đều hèn mọn, mỗi lần chỉ kêu có một chút.

Cho dù Ngô quản sự ngồi ở trong đó biết rồi. Sợ rằng chỉ có thể luôn miệng cười khổ. Hắn làm gì có ý làm người khác buồn nôn? Thực ra ở Thiên Thượng Cư chức vị của hắn chỉ là quản sự nho nhỏ, mỗi một lần ra giá đều phải đứng ở góc độ thương hội mà suy nghĩ. Hận không thể tiết kiệm cho thương hội thêm chút tiền a.

Nam Minh Ly hỏa kiếm mới vừa hiện lên trước mặt mọi người, là thời điểm buổi trưa ánh mặt trời sáng rỡ nhất, mà trải qua một lần đấu giá, hơn nữa Ngô quản sự ra tay tăng giá theo kiểu mài mòn, thời gian đã bất tri bất giác mà đi tới giờ Tuất ( buổi tối 7 giờ).

Rốt cục, đấu giá sư nhẹ nhàng gõ mộc trùy trong tay lên bàn, hữu khí vô lực nói: ” Nghỉ ngơi giữa trận, một khắc đồng hồ!” Nói xong bỏ lại trùy mà đi vào hậu trường. Nắm chặc thời gian nghỉ ngơi. Hai người mua này không phải là đến mua kiếm a, là tới chỉnh hắn đúng?

Y theo quy định của Bạch Ngọc kinh, vật phẩm ngày nào lên đài, phải ở ngày đó đấu giá xong, cho nên dù là đã qua thời gian Bạch Ngọc kinh đóng cửa, nhưng trận đấu giá này vẫn phải tiếp tục nữa.

Tất cả mọi người thở một hơi thật dài, đứng lên buông lỏng gân cốt, lưu thông mạch máu. Chúng tu sĩ không sợ ngồi lâu khí huyết không thoải mái, mấu chốt là phương pháp trận ra giá này vô địch, thật là làm cho mọi người nhìn không thấy đầu, nếu một đôi cừu nhân đều có thực lực mạnh, ai biết có phải đập đến sáng ngày mai hay không...... thử nghĩ xem cũng khiến người không rét mà run.



Tuy nói trong lòng Ninh Tiểu Nhàn cũng rất gấp, nhưng nàng cũng biết Ngô quản sự khó xử, cộng thêm Thiên Thượng Cư đã đáp ứng ra mặt tới mua mão. Lại không nói phải mất thời gian bao lâu, cho nên giờ phút này cũng không nên bắt Ngô quản sự một lần tăng giá mấy trăm vạn, dù sao đây không phải là tiền của nàng, chỉ có thể mặc hắn mài.

Nàng duỗi lưng một cái, quay đầu lại hỏi Ngô quản sự: “Vậy bốn viên đạo quả, có rơi vào tay mấy vị trưởng lão kia không?”

Ngô quản sự ho khan một tiếng nói: “Trước mắt không biết được, dù sao sự thể lớn, sợ rằng chư vị trưởng lão phải tinh tế thương nghị mới có thể quyết định thuộc sở hữu của ai.” Ngụ ý, giờ phút này trưởng lão nghị tịch đang bận rộn bàn luận. Tranh đoạt đạo quả rồi?

Sau đó hắn rồi lại cười nói: “Quyền trưởng lão đức cao vọng trọng, tất nhiên là có một viên ; Vọng Kim các phía sau Diệp trưởng lão có cổ phần dầy nhất ở Thiên Thượng Cư. Theo lý cũng nên có một viên. Còn dư lại hai viên nha, vậy thì khó mà nói. Hơn nữa Thích trưởng lão hôm nay phản đối ngươi dùng Kim phù lệnh trì hoãn Nam Minh Ly hỏa kiếm đấu giá, cho nên hi vọng hắn nhận được đạo quả ít nhất giảm hai thành.”

“Nói đúng ra, tỷ lệ Biện trưởng lão bắt được đạo quả trở nên to lớn rồi, phải không?” Nàng miễn cưỡng liếc Ngô quản sự một cái, trong lòng biết rõ.

Ngô quản sự cười cười, đang muốn nói chuyện, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng cốc cốc nhẹ nhàng. Gã sai vặt đi tới mở cửa, ghế VIP này có thể ngăn cách thần niệm người tu tiên, nàng còn không có nhìn thấy người bên ngoài, giọng gã sai vặt đã kinh ngạc vang lên: “A, ngươi không phải là người thương hội , ngươi tìm ai?”

Không phải là người Thiên Thượng Cư, vậy là lên cửa tìm nàng sao? Ninh Tiểu Nhàn cùng Ngô quản sự nhìn thoáng qua lẫn nhau, quả nhiên nghe được ngoài cửa có giọng nói nam tử trầm thấp vang lên: “Ta tìm trưởng lão Ẩn Lưu Ninh Tiểu Nhàn, xin hỏi có ở trong rạp này không?”

Ở ngày Bạch Ngọc kinh đấu giá, tư liệu khách quý đều được giữ bí mật. Gã sai vặt mặt không đổi sắc, lạnh lùng nói: “Ta không biết cái gì trưởng lão Ẩn Lưu, ngươi tìm lộn......”

Lời hắn nói còn chưa dứt, giọng Ninh Tiểu Nhàn đã từ phía sau truyền đến: “Không sao, để cho hắn vào đi.”

Khách quý đã mở miệng, lúc này gã sai vặt không nói gì mà thối lui qua một bên, người ngoài cửa đi nhanh mà vào, thấy trong rạp có hai nữ tử. Ánh mắt của hắn vừa chuyển, lúc này cung kính thi lễ với Ninh Tiểu Nhàn một cái nói: “Ninh trưởng lão! Chủ nhân nhà ta có lời truyền tới.”

“Ta đang nghe.” Nàng nhẹ nhàng híp mắt. Người này trang phục nhìn lên cũng biết là hạ bộc, lại có thể liếc một cái đem nàng cùng Cưu Ma phân ra, nghĩ đến ít nhất cũng là từng nhìn thấy hình vẽ của nàng. Nàng cũng không hỏi đối phương là người nào, đoán là người ta hao tốn sức lực lớn như vậy, tất sẽ làm nàng biết mục đích của mình.

“Chủ nhân nhà ta ở trong rạp số 1019.” Thấy lực chú ý của mọi người trong rạp đều bị những lời này hấp dẫn tới đây, người hầu áo đen mới hắng giọng một cái, nói tiếp, “Lão nhân gia ông ta có lời muốn nói, nếu Ninh trưởng lão nguyện ý nói ra sự thật ngày đó, chủ nhân nhà ta sẽ thối lui khỏi cuộc cạnh tranh thần khí, để cho các hạ có thể được như ý nguyện, đem Nam Minh Ly hỏa kiếm đưa về trong túi.”

“Hử? Xài mấy ngàn vạn linh Thạch, chỉ vì mua một tin tức trong miệng ta sao?” Ninh Tiểu Nhàn nhẹ nhàng nhíu mày, “Tế Thế Lâu quả nhiên tài đại khí thô đây.” Ghế vip số 1019 đấu cùng nàng hơn nửa buổi chiều, cái người ngồi trong rạp chính là ai, nàng đoán thật lâu, cuối cùng vẫn là Tế Thế Lâu cùng Âm Cửu U hiềm nghi lớn nhất. Mà có thể tìm nàng hỏi”sự thật” ngoài Tế Thế Lâu ra thì chẳng còn ai.

Người hầu áo đen ngó chừng nàng nói: “Như vậy ý của trưởng lão......?”



Hai chữ cuối hắn còn chưa ra, ánh sáng lạnh trong mắt Cưu Ma chớp động, quất roi qua, một tiếng bốp đánh vào trên mặt hắn! Cùng lúc đó, nàng lạnh lùng quát: “Cẩu nô tài lớn mật, dám nhìn thẳng nữ chủ nhân nhà ta? Tế Thế Lâu dạy dỗ chó cũng không dạy dỗ tốt đúng không? Từ trên xuống dưới đều là thứ không có nuôi dạy!” Lúc trước ở thành Đô Linh, nàng đã cảm thấy gia giáo cùng phẩm tính tỷ muội Kim Mãn Ý quá kém cỏi, mắt thấy gia phó Tế Thế Lâu cũng làm việc như thế, liền không nhịn được sẽ phải lên tiếng châm chọc.

Trên mặt Nam tử này rơi xuống một vết roi đỏ rực không nói, còn nhân tiện bị đánh gãy hai cái răng hàm, đó là nàng đã cố ý cân nhắc sức lực đánh ra, nếu không lấy tu vi tiền kỳ Độ Kiếp của nàng, cú quất này cũng có thể làm đối phương hình thần câu diệt.

Người hầu áo đen lập tức rũ mắt câm miệng, không dám lên tiếng, chỉ lẳng lặng chờ chực Ninh Tiểu Nhàn trả lời.

Ninh Tiểu Nhàn thở dài một hơi nói: “Trở về nói với chủ nhân nhà ngươi, ngày đó từng câu từng chữ ta nói đều là thật, không biết hắn còn muốn sự thật gì? Về phần Nam Minh Ly hỏa kiếm nha, cho dù hắn thu tay, cũng không cấm được có người khác ló đầu ra cùng ta cạnh tranh, nếu cho là như vậy có thể làm ta được như nguyện, chẳng lẽ không phải quá mức ngây thơ sao?”

Người hầu áo đen nói: “Chủ nhân nhà ta còn nói......” Lần này đã nhớ được dạy dỗ, không dám giương mắt nhìn nàng.

Ninh Tiểu Nhàn ngăn trở lời của hắn nói: “Vô luận chủ nhân của ngươi nói gì, ta đều không muốn nghe nữa. Người của Ẩn Lưu từ trước đến giờ không bị uy hiếp, chủ nhân nhà ngươi nếu tiếp tục đối nghịch cùng ta, chính là đối nghịch cùng Ẩn Lưu. Sau này gặp lại nhau nữa, chính là kẻ địch không phải bạn bè.”

Giọng nói của nàng bình thản, người hầu áo đen nghe ra trong mấy câu nói đó giấu diếm sát khí, không dám nói nữa, không thể làm gì khác hơn là bái một cái, xoay người đi.

Đợi đến cửa ghế VIP một lần nữa đóng lại, Thất tử mới chê cười một tiếng: “Tế Thế Lâu cực kỳ vô lễ, lại dám uy hiếp chúng ta! Hắc hắc, còn muốn từ trên tiền bạc khiến chúng ta cúi đầu? Thật sự là chê cười!”

“Nơi này là Kinh Đô, không phải là rừng rậm Ba Xà. Ẩn Lưu ở chỗ này, đúng là không có nhiều thế lực.” Nàng thản nhiên nói, đáy lòng nhưng có mấy phần kinh ngạc. Kim Vô Hoạn chấp chưởng Tế Thế Lâu nhiều năm, không phải người vọng động, sao lại vì một chút xíu hoài nghi lại không tiếc nện xuống món tiền khổng lồ để đối nghịch cùng nàng chứ? Cho dù đối với một nhà đại phái đương thời giàu có bất kỳ mà nói, mấy ngàn vạn linh Thạch cũng là một khoản tiền tương đối lớn rồi, nếu không phải vì tám ngày cừu hận, ai có thể bỏ ra được số tiền kia?

Tám ngày cừu hận? Chẳng lẻ Kim Vô Hoạn nghe được tiếng gió gì, thật nghĩ rằng Kim Mãn Ý là nàng giết?

Nghĩ tới đây, Ninh Tiểu Nhàn đã cảm thấy trong bóng tối tựa hồ lại có một bàn tay đen vươn tới quấy rối. Về phần Kim Vô Hoạn tại sao biết nàng ở ghế VIP số 732, lý do đơn giản hơn —— Quyên Nương có thể đem di thư đưa đến trong tay của hắn, cũng có thể đem số hiệu mái hiên của nàng nói ra.

Dù sao nàng không phải là thần tiên sống, nên đoán không ra người tiết lộ số ghế của nàng, thật ra thì không phải là Quyên Nương.

Vấn đề nếu nghĩ không ra, nên không muốn nghĩ, nàng đem phiền muộn trong lòng đè xuống, từ trong lòng ngực lấy ra một bình ngọc, giao cho Ngô quản sự.

“Đây là?”

“Nơi này có một viên Cửu Chuyển Thăng Liên Hoa.” Ninh Tiểu Nhàn cười cười nói, “Bởi vì trong tài liệu, sau khi người độ kiếp ăn vào, có thể đem công lực áp súc nhiều nhất đến sáu vòng, chính là có thêm mười mấy năm đến mấy chục năm thời gian để chuẩn bị.” Nàng ở ánh mắt Ngô quản sự chuyển làm vui mừng nói tiếp, “Biện trưởng lão và ngươi lần này giúp ta rất nhiều, nếu cầm linh thạch tạ ơn, Đại trưởng lão Thiên Thượng Cư tất nhiên nhìn không thuận mắt. Đan dược này, xin hắn nhận lấy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook