Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 592: Mua mão

Phong Hành Thuỷ Vân Gian

09/12/2017

So sánh xuống, Ninh Tiểu Nhàn thảnh thơi nhiều lắm. Nghị tịch Trưởng lão vừa đồng ý đem thời gian đấu giá thần kiếm kéo dài, đã nói lên đám lão già này động tâm.

Chỉ cần động tâm, vậy thì dễ làm rồi.

Quả nhiên một lát sau, Ngô quản sự cũng đã lộn trở lại ghế lô, nói với nàng: ” Kết quả giám định đi ra, Xuân Hoa Thu Thực là thật, các trưởng lão rất là kích động. Cái trái cây này chẳng bao giờ ở phàm trần, vốn là Thiên Thượng Cư cũng không có người có thể giám định ra, may là có một vị Giám Định Sư gia đình có tiếng là học giỏi sâu xa, trong nhà từng có dấu sách thần vật Thượng Cổ. Hắn từ đó so với bộ dáng Huyền Thiên Đạo quả, thấy trong sách ghi lại, Xuân Hoa Thu Thực có thể câu thông đạo vận, vì vậy chỉ cần lấy hai giọt chất lỏng để mà rửa tai, là có thể làm người ta nghe được quỷ thần nói nhỏ. Chúng ta làm cái giám định này, vì vậy vừa đi, tốn không ít thời gian.”

Ninh Tiểu Nhàn cười như không cười mà nói: “Nói cách khác, dưới tình huống không được ta đồng ý, các ngươi phá vỡ đạo quả của ta?”

Ngô quản sự ngẩn ngơ, mấp máy miệng, hổ thẹn nói: “Dạ! Nhưng chẳng qua là dùng ngân châm đâm vào, lấy hai giọt chất lỏng.”

Nàng giận tái mặt nói: “Cho dù dùng sợi tóc đâm vào, cái quả này cũng là phá Tướng. Nếu như cuối cùng khoản này mua bán này không có nói xong, ta muốn hướng Thiên Thượng Cư yêu cầu bồi thường tổn thất!”

“Này. . . . . . Đến lúc đó ta lại bẩm báo với thương hội.” Chuyện lớn như vậy, Ngô quản sự không dám trả lời, chỉ cảm thấy trên trán lại muốn đổ mồ hôi, muốn từ trên tay bà cô nhỏ này lấy được đồ tốt thật là không dễ dàng. Á, không đúng, hắn là tới báo kết quả trưởng lão ghế nghị sĩ đã bàn bạc, làm sao lại bị đi lệch rồi?

Hắn nhẹ nhàng ho một tiếng nói: ” Sau khi giám định xong Huyền Thiên Đạo quả, Quyền trưởng lão triệu tập một lần trưởng lão ghế nghị sĩ thảo luận khoản giao dịch này.”

Nàng trừng mắt nhìn: “Có phải có người đi đầu phản đối, tỷ như —— Thích trưởng lão?”

Lần này Ngô quản sự nhếch miệng, cười đến làm cho người ta thấy răng cấm : “Hắn nào dám tỏ vẻ phản đối nữa? Cho nên lần nghị tịch này với thời gian rất ngắn. Chẳng qua các trưởng lão hi vọng ngài có thể lấy ra thêm hai viên đạo quả, thì sẽ hoàn thành khoản mua bán này.”

Đám lão gia này, quả nhiên không cam lòng chỉ từ chỗ nàng gõ ra bốn viên đạo quả. Trên mặt Ninh Tiểu Nhàn lộ ra vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói: “Bản thân ta cũng hi vọng điều này. Đáng tiếc a, thiên địa dị bảo là vật có thể ngộ nhưng không thể cầu. Ta cũng nhờ cơ duyên đúng dịp mới có thể bắt được này bốn viên đạo quả, đừng nói hai viên. Nhiều hơn nửa viên nữa cũng không có!”

Đây chính là điển hình mở mắt nói lời bịa đặt. Xuân Hoa Thu Thực đồng thời chỉ có chín viên trên đời, Trường Thiên ăn hết một viên, sau này nàng trồng qua một lần. Một viên khác cho Lang Gia cất dấu, Bạch Hổ cũng từ nơi nàng lấy đi một viên, cho nên trong tay nàng thật ra thì còn giữ bảy viên đạo quả.

Nhưng mà, tại sao phải không công có lợi cho đám lão gia này? Rõ ràng nàng là khách quý của Thiên Thượng Cư, đám trưởng lão này lại thiên vị Thích trưởng lão tới khi dễ nàng. Thúc có thể nhẫn, nhưng thẩm thẩm cũng nhịn không được rồi, nàng cũng không phải là người rộng lượng như vậy, cho nên lấy ra bốn viên trái cây. Chính là muốn thu lấy hiệu quả “Nhị đào sát tam sĩ”, đến lúc đó sáu vị trưởng lão quay chung quanh bốn viên trái cây tranh đến mặt đỏ tới mang tai, mới là kết quả nàng muốn nhìn thấy nhất.

Nàng có tám phần nắm chặc, Thiên Thượng Cư nhất định phải có bốn viên đạo quả này. Hoặc là một đập sẻ đôi, nàng không có thần kiếm, Thiên Thượng Cư mất trái cây; hoặc là hợp tác vui vẻ, hai bên đều có được thứ cần thiết, người khôn khéo tính toán sao không rõ sổ sách này tính thế nào chứ?

Ngô quản sự cũng đoán được nàng vẫn một mực chắc chắn, cũng không kinh ngạc, chẳng qua là rất nhanh phải đi về phía thượng cấp. Hắn chức vị hèn mọn. Hiện tại có tác dụng là người truyền âm, chỉ là sau khi Bạch Ngọc kinh đấu giá chấm dứt, chỉ bằng công trạng khách quý mà hắn chịu trách nhiệm lấy ra Huyền Thiên Đạo quả. Sợ rằng lên thẳng mây xanh là trong tầm tay rồi.

Chuyến đi này của hắn lâu đến nửa canh giờ. Tầng thứ bảy đã qua sáu, bảy dạng đồ vật, đấu giá sư cũng muốn nghĩ cách thả chậm tốc độ đấu giá, nhưng quần chúng bên trong Trích Tinh lâu càng ngày càng bất mãn. Dưới trọng áp bực này, trên mũi hắn cũng toát ra một giọt mồ hôi hột, vừa cắn răng kiên trì, vừa âm thầm cầu các vị Đại trưởng lão vội vàng đem chuyện thương lượng xong xuôi, hắn sắp chống đỡ không nỗi nữa.



Hắn không biết, trên người mình thừa nhận áp lực thật lớn. Nguyên do đều do Ninh Tiểu Nhàn cùng các trưởng lão Thiên Thượng Cư đang giằng co lẫn nhau.

#####

Ngô quản sự đi một chuyến là vội vàng chạy trở lại .

Hắn xoa xoa mồ hôi trên trán, mới yên tâm cười nói: “Chúc mừng Ninh trưởng lão! Trưởng lão ghế nghị sĩ đã đồng ý. Cho nên bắt đầu từ bây giờ, do ta đại biểu Thiên Thượng Cư. Lấy được Nam Minh Ly hỏa kiếm cho ngày.” Hắn mới vừa tham quan học tập trưởng lão ghế nghị sĩ thảo luận chuyện này, thiếu chút cả người mồ hôi như thác nước, thật khó lắm mới đợi đến khi có kết quả, mắt thấy kế tiếp các trưởng lão muốn hóa thân làm sói, bắt đầu có quyền truy đuổi bốn viên Xuân Hoa Thu Thực kia, hắn cũng không tiện quan sát, mau chạy ra đây tìm nàng báo cáo kết quả.

Ninh Tiểu Nhàn không thèm che dấu mà thật dài , thật dài thở ra một hơi, từ từ ngồi vào trên giường, hoàn toàn thanh tĩnh lại, lúc này mới cảm giác được cả người đau nhức, hơn nữa da thịt nơi cổ đều có chút cứng ngắc đau đớn, với tu vi của nàng hôm nay mà nói, thật là không thể tưởng tượng.

Đã trải qua nhiều khúc chiết như vậy, Nam Minh Ly hỏa kiếm rốt cục cũng trở về với nàng.

Ngô quản sự móc ra tấm Kim phù lệnh đưa tới nói: “Quyền trưởng lão muốn ta chuyển cáo ngài, thời hạn kéo dài mua bán thần kiếm là bởi vì Thiên Thượng Cư tự mình ước định đạo quả, cho nên cái Kim phù lệnh này vẫn xin ngài thu hồi đi, ngày sau có cơ hội sẽ tiến hành dùng.”

Nàng nhận lấy, cười mà không nói, biết Thiên Thượng Cư cố ý lấy lòng. Lúc trước cái thương hội này thiên vị người mình, hiện tại liền nhớ lại muốn tu bổ quan hệ song phương. Vô luận như thế nào, người có thể lấy được ra Huyền Thiên Đạo quả, đều đáng giá Thiên Thượng Cư kính trọng vài phần.

Về phần tin tức Huyền Thiên Đạo quả là từ trong tay nàng ra, đoán chừng sau khi đấu giá Bạch Ngọc kinh chấm dứt sẽ nhanh chóng lan ra ngoài. Người có tâm sẽ hoài nghi, nếu nàng có thể lấy ra bốn viên đạo quả , trong tay có thể còn có một viên, hai viên, thậm chí là hạt giống hay không? Vật này dành cho người tu tiên cao cấp, tựa như mật đường thì ruồi bâu, mà nhược nhục cường thực lại là sắt luật Tu Tiên giới! Lần này nếu không phải đã sơn cùng thủy tận rồi, nàng cũng sẽ không mạo hiểm mang nó đi ra ngoài gán nợ.

Sau này sợ là không tiếp tục được ngày yên tĩnh rồi, nàng quyết định chủ ý, chỉ đợi thần kiếm vừa vào tay liền trực tiếp lên đường trở về rừng rậm Ba Xà, chỉ có dựa vào uy vọng Ẩn Lưu cùng thủ đoạn trở thành ô dù hữu hiệu. Nếu như Trường Thiên có thể sớm đi trở về là tốt, nàng cũng không muốn tự mình đối mặt với những thứ chỉ có thể ngước mặt nhìn lên ….

Nếu nàng cùng Thiên Thượng Cư đạt thành ước định, như vậy ở giữa đại sảnh ở tầng thứ bảy của mọi người, trong khi người mua thiên hô vạn hoán, Nam Minh Ly hỏa kiếm rốt cục bị “Một lần nữa phong ấn xong” , lần nữa mang lên bàn đấu giá. Đấu giá sư bí mật thở phào nhẹ nhõm, một lần nữa dung quang toả sáng nói: “Như vậy, chúng ta tiếp tục đấu giá ban đầu a, giá tiền của thần khí Nam Minh Ly hỏa kiếm, từ giá ba nghìn chín trăm vạn linh thạch bắt đầu!”

Vừa dứt lời. Tầng thứ sáu đã có một cái ghế vip khẩn cấp: “Bốn ngàn một trăm vạn linh thạch!”

Đến lúc này, thêm một hai trăm vạn đã rất hào sảng rồi, nhưng mà trong sân mới trầm mặc không tới năm hơi thở. Ghế vip tầng thứ mười ba số một ngàn sáu trăm đã có người tăng giá: “Bốn ngàn ba trăm vạn linh thạch!”

Ninh Tiểu Nhàn cắn một trái bàn đào trong veo như nước. Nàng xem như hiểu được, Nam Minh Ly hỏa kiếm mới vừa rút lui ra. Cũng cho bọn phú hào một thời gian giảm xóc cực quý giá, để bọn họ gom tài chính trong tay nhiều hơn. Nếu không phải nàng có quân cờ cao nhất, chỉ sợ cho dù nàng tính toán tới tiền trà, rồi bán mất Thứ Long kích, có lẽ sẽ tìm đến thế lực Mịch La mượn ít tiền, nhưng như vậy vẫn xa xa so ra kém một đám người tài đại khí thô dưới này.

Dù sao đây là Kinh Đô, có câu cường long không áp địa đầu xà, nàng chẳng qua mới đến. Làm sao có thể đấu tài lực cùng các đại Tiên phái yêu Tông ở chỗ này có cơ nghiệp đâm xuống thật sâu chứ?

Đại khái là mới vừa rồi thờì gian đợi chờ quá dài, để cho mấy người mua cũng nghĩ kĩ giá của mình, cho nên khi nàng gặm xong quả đào, giá tiền thần kiếm đã bức gần năm trăm ngàn linh thạch.



“Năm ngàn một trăm vạn linh thạch!”

Cái giá tiền này một tiếng kêu đi ra, toàn trường lập tức im lặng. Cho dù Nam Minh Ly hỏa kiếm uy danh hiển hách, ra đến cái giá này cũng đã cực hạn. Lại ra giá cao hơn, sẽ phải đánh vỡ rất nhiều giới hạn thấp nhất trong lòng đại lão.

“Có còn giá cao hơn hay không?” Đấu giá sư hỏi liên tiếp ba lần, toàn trường cũng không có người trả lời, cho nên hắn bắt đầu đếm ngược, “Năm! Bốn! . . . . . .”

Ninh Tiểu Nhàn liếc mắt Ngô quản sự một cái. Người sau hiểu ý, biết nên đến phiên mình ra sức rồi, quay đầu dặn dò gã sai vặt đứng ở bên cạnh nói: “Ra giá. Năm ngàn một trăm mười vạn linh Thạch!”

Thêm mười vạn một lần. Toàn trường đều ngu ngơ rồi, ghế vip bảy trăm ba mươi hai, rất hẹp hòi!

Ban đầu ghế vip kia đại khái cũng bị sét đánh đến, trong thoáng chốc không có lên tiếng. Cũng là có một … tổ khách nhân khác nhân cơ hội đoạt cơ hội ra giá trước mặt. Đấu giá sư quay đầu nhìn thoáng qua, cất cao giọng nói: ” ghế vip số 1019, ra giá năm ngàn ba trăm vạn linh thạch!”

Xem đi, đây mới là khách nhân bình thường ra giá. Đối mặt với thần khí Nam Minh Ly hỏa kiếm như vậy, ghế vip 372 ngươi lại thêm một lần mười vạn? Tất cả mọi người dưới đáy lòng yên lặng phỉ nhổ.

Nhưng người có tâm vẫn nhìn thấu, nhưng phàm là ghế vip 372 vừa ra giá. Ghế vip số 1019 sẽ lập tức nhảy ra theo vào. Phía trước tiểu đả tiểu nháo còn chưa tính, chẳng lẽ đến Nam Minh Ly hỏa kiếm. Vẫn muốn ngươi đuổi theo ta đuổi như vậy?

Dường như, kế tiếp có chuyện vui đùa rồi!

Ngô quản sự nghiêng nghiêng đầu: “Cùng giá. Năm ngàn ba trăm vạn lẻ năm vạn linh Thạch.”

Mọi người: “. . . . . .” Được nha, mới vừa thêm mười vạn còn oán hận ngươi keo kiệt , hàng này nên không phải là nghe lén đến tiếng lòng mọi người, hiện tại thậm chí chảy xuống đến tăng thêm năm vạn một lần!

Ghế lô số 1019 cũng đi theo ra giá: “Năm ngàn bốn trăm vạn linh thạch!”

Sau đó, ghế vip số 372 lại là lão thần tai tai : “Năm ngàn bốn trăm vạn lẻ năm vạn linh Thạch!”

Không đợi những người khác ra giá, bên ngoài rạp số 1019 đầu đá đen hồng quan chợt lóe: “Năm ngàn bốn trăm năm mươi vạn linh Thạch.”

Thấy nó ra giá, người thông minh tại chỗ đều ngửi ra mùi vị không có hảo ý. Đến ghế vip số 372, cũng tự động giảm thấp xuống độ cứng ra giá , xem ra hôm nay trên trận đấu giá, muốn”Bàn về đánh lâu dài rồi” !

Quả nhiên ở trong thời gian kế tiếp, người âm thầm đối đầu với Ninh Tiểu Nhàn nàng ngươi tới ta đi mà ra giá, mỗi lần đều chỉ tăng giá tí xíu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook