Chương 16: An Tiểu Thư Là Ai?
Hạnh Bún Bò
12/09/2023
Sau khi nghe bác sĩ nói xong tâm tình anh hơi chấn động.
Tiêu Nhiên sức khỏe rất yếu thậm chí là không được phép mang thai. Anh mặc dù chưa nghĩ đến chuyện con cái nhưng như thế cũng thật sốc.
Bước vào phòng gương mặt xinh đẹp tươi tắn đầy sức sống ấy , bây giờ đã thay bằng gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống vô cùng . Mới có mấy tiếng trôi qua thôi Long Thần đã thấy cô đã gầy đi nhiều .
" Tiêu Nhiên tôi..tôi xin lỗi .. Nếu tôi không rủ cô ra bờ hồ chơi thì đã không có cớ sự này. Tôi biết cô sợ nước nhưng tôi vẫn đưa cô đi bơi thuyền . Xin lỗi . "
Anh luôn nắm tay cô không buông lúc này đây anh mới phát hiện thì ra bàn tay cô rất gầy . Giống như chỉ có da bọc xương vậy ; phải thừa nhận rằng tay cô không mềm mại như mấy cô tiểu thư anh gặp,hay cũng không giống tay của Đường Hân . Đường Hân từng nói nhà cô ấy nghèo cô ấy phải làm việc rất cực khổ để trang trải cho cuộc sống. Anh nhớ có một lần anh định tỏ tình ,anh đã nắm lấy tay Đường Hân muốn nói ra những lời đã chôn giấu bấy lâu nay. Nhưng ngay thời điểm quan trọng nhất thì Tần Khang xuất hiện và tất nhiên kẻ dám bén mảng đến gần người yêu của mình phải nhận cái kết thích đáng.
Quay trở về hiện tại .
Cô đã tỉnh sau khi anh vào phòng được một lúc , chưa kịp mở mắt ra đã nghe thấy Long Thần nói những lời cô không ngờ tới.
Nghe những lời Long Thần nói Tiêu Nhiên thực sự đau lòng và tổn thương vô cùng . Thì ra là anh cố tình đưa cô đến đó. Trong tim như hàng ngàn vết dao đâm vào cô đau lắm tại sao anh lại ác như thế ? Vì cô đã chót yêu anh nên phải bị đối xử như vậy ư?
Long Thần anh thật tàn nhẫn với em.
Anh vẫn thao thao bất tuyệt luyên thuyên bên cạnh cô.
" Nếu bây giờ cô tỉnh lại thì cô muốn gì cũng được miễn là..cô đừng nói chuyện này với bố mẹ tôi và bố mẹ cô ."
Nãy giờ giả chết hơi lâu , đến giây phút này cô không thể nhịn nổi nữa. Cô muốn phản kháng ,cô muốn hỏi anh cô là gì đối với anh ? Là vợ hay là vật làm ấm giường ? Tại sao anh nỡ đối xử với cô như thế trong khi cô chưa hề làm gì anh cả.
Một giọng nói yếu ớt nhưng rất kiên cường vang lên:
" Được ."
Thấy cô đã tỉnh anh vui mừng lắm. Anh hệt như một đứa trẻ được người khác cho quà vậy. Chỉ thiếu nước nhảy cẫng lên thôi.
Long Thần xoay xoay người cô , vuốt ve khuôn mặt sau đó giam chặt lấy cả người cô trong lòng ngực rắn chắc của mình. Anh không biết đây là gì , chỉ biết rằng bây giờ anh rất vui thậm chí là hạnh phúc.
" Thật tốt quá . Cuối cùng cô cũng tỉnh ."
Cô nở nụ cười chua xót :
" Tôi phải tỉnh để làm vợ anh chứ! Không phải sao?"
Anh nhìn cô từ trên xuống dưới rồi cười gian xảo .
" À..Cô ấy sức khỏe yếu như thế .. ừm mai này tôi sẽ bồi bổ cho cô thành một con .. LỢN CON rồi ... hì hì..."
Nhìn thấu được tâm tư không mấy tốt đẹp kia cô đã dập tắt ngay lập tức nhưng mà không thành ngược lại còn bị chiếm tiện nghi. Anh hôn ngấu nghiến đôi môi cô,đôi tay cứ thế xoa lên xoa xuống tấm lưng gầy gò của cô.
Hai người đang cao trào thì...
" Cạch "
Một cô y tá bước vào.
" Chào An tiểu thư....Á .. ừm xin lỗi An tiểu thư tôi đã làm phiền rồi . Chút nữa tôi sẽ quay lại."
Cô y tá lúng túng khi bắt gặp cảnh nóng này.
Cô cũng không để ý đến lời kia của cô y tá.
" À không.. không sao đâu..cô có thể kiểm tra được rồi."
Anh bị câu nói của cô y tá làm hơi chấn động.
" An tiểu thư là ai? "
Cô y tá cũng không giấu giếm chỉ tay về phía cô .
" Cô ấy là...''
Tiêu Nhiên sức khỏe rất yếu thậm chí là không được phép mang thai. Anh mặc dù chưa nghĩ đến chuyện con cái nhưng như thế cũng thật sốc.
Bước vào phòng gương mặt xinh đẹp tươi tắn đầy sức sống ấy , bây giờ đã thay bằng gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống vô cùng . Mới có mấy tiếng trôi qua thôi Long Thần đã thấy cô đã gầy đi nhiều .
" Tiêu Nhiên tôi..tôi xin lỗi .. Nếu tôi không rủ cô ra bờ hồ chơi thì đã không có cớ sự này. Tôi biết cô sợ nước nhưng tôi vẫn đưa cô đi bơi thuyền . Xin lỗi . "
Anh luôn nắm tay cô không buông lúc này đây anh mới phát hiện thì ra bàn tay cô rất gầy . Giống như chỉ có da bọc xương vậy ; phải thừa nhận rằng tay cô không mềm mại như mấy cô tiểu thư anh gặp,hay cũng không giống tay của Đường Hân . Đường Hân từng nói nhà cô ấy nghèo cô ấy phải làm việc rất cực khổ để trang trải cho cuộc sống. Anh nhớ có một lần anh định tỏ tình ,anh đã nắm lấy tay Đường Hân muốn nói ra những lời đã chôn giấu bấy lâu nay. Nhưng ngay thời điểm quan trọng nhất thì Tần Khang xuất hiện và tất nhiên kẻ dám bén mảng đến gần người yêu của mình phải nhận cái kết thích đáng.
Quay trở về hiện tại .
Cô đã tỉnh sau khi anh vào phòng được một lúc , chưa kịp mở mắt ra đã nghe thấy Long Thần nói những lời cô không ngờ tới.
Nghe những lời Long Thần nói Tiêu Nhiên thực sự đau lòng và tổn thương vô cùng . Thì ra là anh cố tình đưa cô đến đó. Trong tim như hàng ngàn vết dao đâm vào cô đau lắm tại sao anh lại ác như thế ? Vì cô đã chót yêu anh nên phải bị đối xử như vậy ư?
Long Thần anh thật tàn nhẫn với em.
Anh vẫn thao thao bất tuyệt luyên thuyên bên cạnh cô.
" Nếu bây giờ cô tỉnh lại thì cô muốn gì cũng được miễn là..cô đừng nói chuyện này với bố mẹ tôi và bố mẹ cô ."
Nãy giờ giả chết hơi lâu , đến giây phút này cô không thể nhịn nổi nữa. Cô muốn phản kháng ,cô muốn hỏi anh cô là gì đối với anh ? Là vợ hay là vật làm ấm giường ? Tại sao anh nỡ đối xử với cô như thế trong khi cô chưa hề làm gì anh cả.
Một giọng nói yếu ớt nhưng rất kiên cường vang lên:
" Được ."
Thấy cô đã tỉnh anh vui mừng lắm. Anh hệt như một đứa trẻ được người khác cho quà vậy. Chỉ thiếu nước nhảy cẫng lên thôi.
Long Thần xoay xoay người cô , vuốt ve khuôn mặt sau đó giam chặt lấy cả người cô trong lòng ngực rắn chắc của mình. Anh không biết đây là gì , chỉ biết rằng bây giờ anh rất vui thậm chí là hạnh phúc.
" Thật tốt quá . Cuối cùng cô cũng tỉnh ."
Cô nở nụ cười chua xót :
" Tôi phải tỉnh để làm vợ anh chứ! Không phải sao?"
Anh nhìn cô từ trên xuống dưới rồi cười gian xảo .
" À..Cô ấy sức khỏe yếu như thế .. ừm mai này tôi sẽ bồi bổ cho cô thành một con .. LỢN CON rồi ... hì hì..."
Nhìn thấu được tâm tư không mấy tốt đẹp kia cô đã dập tắt ngay lập tức nhưng mà không thành ngược lại còn bị chiếm tiện nghi. Anh hôn ngấu nghiến đôi môi cô,đôi tay cứ thế xoa lên xoa xuống tấm lưng gầy gò của cô.
Hai người đang cao trào thì...
" Cạch "
Một cô y tá bước vào.
" Chào An tiểu thư....Á .. ừm xin lỗi An tiểu thư tôi đã làm phiền rồi . Chút nữa tôi sẽ quay lại."
Cô y tá lúng túng khi bắt gặp cảnh nóng này.
Cô cũng không để ý đến lời kia của cô y tá.
" À không.. không sao đâu..cô có thể kiểm tra được rồi."
Anh bị câu nói của cô y tá làm hơi chấn động.
" An tiểu thư là ai? "
Cô y tá cũng không giấu giếm chỉ tay về phía cô .
" Cô ấy là...''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.