Chương 36: Chương 16 ( p2 )
Kieuanh nguyen
04/01/2021
Chương 16 \( p2 \)
Thiện Minh cười một cách điên dại trong men say bao nhiêu năm anh cố gắng đều vô nghĩa rồi , tất cả chỉ mất trong một cái chớp mắt anh đã làm gì sai ?
" Sao con lại Ngốc như vậy ? Chỉ là một đứa con gái có cần như thế không hả ? Nó có đáng để con như vậy không hả ? " Bà ta tức giận khẽ nói làm gì mà con trai bà ta chết mê chết mệt vậy ? Cũng chỉ là một đứa con gái không có gì sao có thể xứng ?
Còn Thiện Minh thì mỉm cười suy nghĩ rất đáng cô là thanh xuân của anh , là người anh dùng hết tâm trí âm thầm bảo vệ thì sao lại không đáng ? Bao nhiêu năm qua anh không nói thích cô chỉ vì anh không muốn gây cho cô áp lực . Bây giờ đến lúc thành công thì bị chính mẹ ruột phá vỡ
" Cả đời này mẹ cũng không hiểu được con vì sao cuộc sống của chính mình con cũng không thể chọn ? Thanh xuân .. sự nghiệp tất cả đều do hai người muốn, bây giờ ngày cả hạnh phúc cũng bắt làm theo như vậy mẹ vui lắm đúng không ? Được con lấy cô ta lấy theo ý ba mẹ nhưng hãy nhớ một điều , sau này có chuyện gì thì đừng quay lại trách " Thiện Minh nói xong hất tay bà ta đi lên lầu bước chân không vững ngả nghiêng ngả dọc , trái tim anh từ giây phút cô nói muốn chấm dứt nó chết rồi .. được lắm muốn tàn nhẫn sao ? Để anh tàn nhẫn chờ xem
~~
Mỹ Linh cả ngày chỉ ở trong phòng không bước ra ngoài ánh mắt chỉ nhìn bầu trời kia , cô không khóc vì nước mắt cô không còn để khóc nữa rồi .. chấm dứt cũng tốt may ra cô sẽ thoải mãi hơn
Chỉ là cô vẫn chưa thể nào tin nổi Thiện Minh làm thế với mình vì sao chứ ? Chỉ cần cô muốn được yêu thương thì ông trời liền dập tắt ?
Thật ra không phải cô không tin anh mà cô không có cách nào để tin , cho dù cô tin thì sao ? Bọn họ vẫn bỏ ngoài tay lời miệt thị mà ở cùng nhau sao ? Đến cuối cùng cô vẫn mang danh tiểu tam khiến ba mẹ còn bị người đời nói giống mình . Nhưng cô không muốn vậy thà buông bỏ chứ không giành những thứ không phải của mình
" Reng .. reng " Mỹ Linh mệt mỏi với lấy cái điện thoại bắt máy
" Đỗ Tổng công ty bây giờ như muốn khủng hoảng , bọn họ đều nói nếu trong tuần này cô không ký được hợp đồng . Thì tất cả sẽ rút hết vốn đầu tư từ trước đến giờ " Mỹ Linh như có chút giật mình cô quên mất chuyện này , nhưng mà dù cho nhớ cô cũng không có cách nào cô phải làm sao đây ?
" Tôi biết rồi nói với họ tôi sẽ cho họ câu trả lời " cô tắt máy ném điện thoại qua một góc , cô bây giờ thật muốn mình có thể chết đi cho thoải mãi bây giờ phải làm sao đây ? Nếu muốn thì cũng chỉ còn có một cách,...
Cô cầm lại điện thoại rút tấm danh thiếp để trên đầu giường bấm dãy số trên đó , nếu cô muốn vươn lên thì chỉ còn cách này nhẹ bấm vào nút gọi
" Alo,.. " đầu giây bên kia nhẹ phát ra một giọng nói trầm ấm
" Là tôi " Mỹ Linh cắn môi trả lời cô không thể để công sức đổ sông đổ biển , thật ra cô cũng muốn từ bỏ nhưng bao nhiêu năm gắn bó cùng công ty cô lại không làm được .. những nhân viên ở đấy nữa họ đã chống đến giây phút này chưa từng nói sẽ bỏ rơi cô
" Tôi muốn nói về chuyện hợp đồng anh rảnh nói qua điện thoại chứ ? " Đầu dây bên kia im lặng một lát rồi chuyền đến một từ " ừ "
" Yêu cầu của anh tôi đồng ý nhưng trong tuần sau tôi muốn hàng có thể về nước " Mỹ Linh có chút bực bội khi Thiên Phong không trả lời mình , nhưng lại chẳng dám lên tiếng chửi chỉ có thể cắn răng chờ
" Yêu cầu gì ? " Mỹ Linh nghe xong như muốn điên lên đang muốn đùa cô sao ?
" Anh nói nếu tôi làm bạn gái anh thì anh sẽ đồng ý với bản hợp đồng " Cô chỉ nghe khẽ bên kia có tiếng cười nhưng chẳng biết có phải không ? Cô chỉ là nghe thoáng chưa nổi 2 giây
" Bây giờ tôi không muốn yêu cầu đó nữa nếu chúng ta kết hôn tôi sẽ ngay lập tức đồng ý , còn không thì,.. " Mỹ Linh nghe xong như không tin vào tay mình ? Kết hôn ? Cái gì vậy chứ không ngầm lần chứ ?
" Này anh đừng có quá đáng " Mỹ Linh đang muốn tắt máy thì đầu dây bên kia chuyền đến giọng nói
" Cái đó thì tuỳ thôi lên nhớ bây giờ từ chối thì đừng hối hận , cơ hội sẽ không có lần thứ hai công ty còn hay mất thì chỉ vì câu nói hiện tại .. nhân viên công ty cũng đang rất mong chờ đấy " bị nói trúng tim đen Mỹ Linh khẽ run rẩy bàn tay cầm điện thoại muốn không nổi , nếu cô đồng ý không khác nào chôn chân trong hôn nhân ? Còn nếu từ chối công ty sẽ không trụ nổi quá một tuần dù chọn đáp án nào cũng vậy
" Được tôi đồng ý "
Thiện Minh cười một cách điên dại trong men say bao nhiêu năm anh cố gắng đều vô nghĩa rồi , tất cả chỉ mất trong một cái chớp mắt anh đã làm gì sai ?
" Sao con lại Ngốc như vậy ? Chỉ là một đứa con gái có cần như thế không hả ? Nó có đáng để con như vậy không hả ? " Bà ta tức giận khẽ nói làm gì mà con trai bà ta chết mê chết mệt vậy ? Cũng chỉ là một đứa con gái không có gì sao có thể xứng ?
Còn Thiện Minh thì mỉm cười suy nghĩ rất đáng cô là thanh xuân của anh , là người anh dùng hết tâm trí âm thầm bảo vệ thì sao lại không đáng ? Bao nhiêu năm qua anh không nói thích cô chỉ vì anh không muốn gây cho cô áp lực . Bây giờ đến lúc thành công thì bị chính mẹ ruột phá vỡ
" Cả đời này mẹ cũng không hiểu được con vì sao cuộc sống của chính mình con cũng không thể chọn ? Thanh xuân .. sự nghiệp tất cả đều do hai người muốn, bây giờ ngày cả hạnh phúc cũng bắt làm theo như vậy mẹ vui lắm đúng không ? Được con lấy cô ta lấy theo ý ba mẹ nhưng hãy nhớ một điều , sau này có chuyện gì thì đừng quay lại trách " Thiện Minh nói xong hất tay bà ta đi lên lầu bước chân không vững ngả nghiêng ngả dọc , trái tim anh từ giây phút cô nói muốn chấm dứt nó chết rồi .. được lắm muốn tàn nhẫn sao ? Để anh tàn nhẫn chờ xem
~~
Mỹ Linh cả ngày chỉ ở trong phòng không bước ra ngoài ánh mắt chỉ nhìn bầu trời kia , cô không khóc vì nước mắt cô không còn để khóc nữa rồi .. chấm dứt cũng tốt may ra cô sẽ thoải mãi hơn
Chỉ là cô vẫn chưa thể nào tin nổi Thiện Minh làm thế với mình vì sao chứ ? Chỉ cần cô muốn được yêu thương thì ông trời liền dập tắt ?
Thật ra không phải cô không tin anh mà cô không có cách nào để tin , cho dù cô tin thì sao ? Bọn họ vẫn bỏ ngoài tay lời miệt thị mà ở cùng nhau sao ? Đến cuối cùng cô vẫn mang danh tiểu tam khiến ba mẹ còn bị người đời nói giống mình . Nhưng cô không muốn vậy thà buông bỏ chứ không giành những thứ không phải của mình
" Reng .. reng " Mỹ Linh mệt mỏi với lấy cái điện thoại bắt máy
" Đỗ Tổng công ty bây giờ như muốn khủng hoảng , bọn họ đều nói nếu trong tuần này cô không ký được hợp đồng . Thì tất cả sẽ rút hết vốn đầu tư từ trước đến giờ " Mỹ Linh như có chút giật mình cô quên mất chuyện này , nhưng mà dù cho nhớ cô cũng không có cách nào cô phải làm sao đây ?
" Tôi biết rồi nói với họ tôi sẽ cho họ câu trả lời " cô tắt máy ném điện thoại qua một góc , cô bây giờ thật muốn mình có thể chết đi cho thoải mãi bây giờ phải làm sao đây ? Nếu muốn thì cũng chỉ còn có một cách,...
Cô cầm lại điện thoại rút tấm danh thiếp để trên đầu giường bấm dãy số trên đó , nếu cô muốn vươn lên thì chỉ còn cách này nhẹ bấm vào nút gọi
" Alo,.. " đầu giây bên kia nhẹ phát ra một giọng nói trầm ấm
" Là tôi " Mỹ Linh cắn môi trả lời cô không thể để công sức đổ sông đổ biển , thật ra cô cũng muốn từ bỏ nhưng bao nhiêu năm gắn bó cùng công ty cô lại không làm được .. những nhân viên ở đấy nữa họ đã chống đến giây phút này chưa từng nói sẽ bỏ rơi cô
" Tôi muốn nói về chuyện hợp đồng anh rảnh nói qua điện thoại chứ ? " Đầu dây bên kia im lặng một lát rồi chuyền đến một từ " ừ "
" Yêu cầu của anh tôi đồng ý nhưng trong tuần sau tôi muốn hàng có thể về nước " Mỹ Linh có chút bực bội khi Thiên Phong không trả lời mình , nhưng lại chẳng dám lên tiếng chửi chỉ có thể cắn răng chờ
" Yêu cầu gì ? " Mỹ Linh nghe xong như muốn điên lên đang muốn đùa cô sao ?
" Anh nói nếu tôi làm bạn gái anh thì anh sẽ đồng ý với bản hợp đồng " Cô chỉ nghe khẽ bên kia có tiếng cười nhưng chẳng biết có phải không ? Cô chỉ là nghe thoáng chưa nổi 2 giây
" Bây giờ tôi không muốn yêu cầu đó nữa nếu chúng ta kết hôn tôi sẽ ngay lập tức đồng ý , còn không thì,.. " Mỹ Linh nghe xong như không tin vào tay mình ? Kết hôn ? Cái gì vậy chứ không ngầm lần chứ ?
" Này anh đừng có quá đáng " Mỹ Linh đang muốn tắt máy thì đầu dây bên kia chuyền đến giọng nói
" Cái đó thì tuỳ thôi lên nhớ bây giờ từ chối thì đừng hối hận , cơ hội sẽ không có lần thứ hai công ty còn hay mất thì chỉ vì câu nói hiện tại .. nhân viên công ty cũng đang rất mong chờ đấy " bị nói trúng tim đen Mỹ Linh khẽ run rẩy bàn tay cầm điện thoại muốn không nổi , nếu cô đồng ý không khác nào chôn chân trong hôn nhân ? Còn nếu từ chối công ty sẽ không trụ nổi quá một tuần dù chọn đáp án nào cũng vậy
" Được tôi đồng ý "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.