Nợ Em Một Thanh Xuân

Chương 40: Chương 20 ( p2 )

Kieuanh nguyen

04/01/2021

Chương 20 \( p2 \)

Thiên Phong mặc kệ cô đang la hét ôm cô ném lên giường Mỹ Linh khẽ nhăn mặt , tên khốn này không biết thương hoa tiếc ngọc sao ?

" Sao không hét nữa ? " Mỹ Linh á khẩu nhìn Thiên Phong , bây giờ cô mới nhận ra sức ép của Thiên Phong là không thể tưởng tượng

" Anh .. anh đi xuống " Mỹ Linh có chút hốt hoảng khi Thiên Phong đè lên mình , bàn tay vô thức đẩy vào vai Thiên Phong ra nhưng vô ích . Hai tay ngược lại còn bị giữ chặt trên đỉnh đầu

" Nếu không thì thế nào ? " Cô lại một lần nữa không biết nói gì , tên này không nổi tính thú đấy chứ ? Mà dù cho có cô cũng có thể làm gì ?

Nhưng cô chưa sẵn sàng nói tóm ra là cô không muốn chuyện này sảy ra , dù sao hôn nhân này cũng như bản hợp đồng sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn .. cô không muốn lúc mình ra đi lại ôm một đứa bé hay cái bụng bầu đâu , chỉ cần nghĩ đến đây thôi là cô lại chẳng dám nghĩ tiếp

" Vợ à chúng ta có phải nên,.. " lời Thiên Phong chưa nói hết thì bị Mỹ Linh chặn lại

" Tôi muốn đi ngủ anh mau tránh ra " cô không dám nghe hết câu sau dù sao bây giờ họ cũng là vợ chồng , nếu Thiên Phong thật sự muốn liệu cô có thể từ chối ? Huống chi bản hợp đồng kia cô còn chưa nhận được chữ ký , đã đi đến những bước này không lẽ lại trắng tay ?

" Đúng là em hiểu anh câu sau anh cũng muốn nói như thế , nhưng trước khi đi ngủ thì cần làm một chuyện " Mỹ Linh nghe từng câu Thiên Phong nói tim bất giác đập mạnh , không bao lâu cô cảm thấy môi mình bị ai đó chiếm mất .. cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì sảy ra thì Thiên Phong đã hôn mình

Mỹ Linh như con cá nằm trên thớt không thể vùng vẫy , tay chân đều bị Thiên Phong giữ chặt chỉ ú ớ được vài câu .. sau đó cũng bị nuốt vào bên trong

Sau một hồi Thiên Phong mới thỏa mãn rời cô mỉm cười ngược lại Mỹ Linh liên tục thở dốc , cô mà không nhanh chắc thiếu oxi mà chết mất .. Thiên Phong xoay người nằm xuống bên cạnh rồi đưa tay kéo cô ôm chặt vào lòng

" Em đừng có mà phản kháng nếu đêm nay còn muốn ngủ " Mỹ Linh nghe như vậy lại không dám nhúc nhích , tên biến thái .. đồi bại .. háo sắc cô không ngừng chửi thầm trong lòng , Thiên Phong nhìn vẻ mặt muốn nói mà không nói được của cô khẽ mỉm cười .. anh chưa từng nghĩ rằng bọn họ có thể sống cùng được một nhà

Bắt đầu từ giây phút này anh sẽ trân trọng tất cả những điều mà Mỹ Linh có liên quan , lúc trước là anh sai nhưng bây giờ có thể bù lại rồi .. còn về phần Ngọc Trúc thì,..



Thiên Phong khẽ liếc nhìn Mỹ Linh cũng chẳng biết cô đã ngủ từ khi nào gương mặt lúc này quá đáng yêu , lúc nãy không phải muốn đề phòng sao ? Bây giờ lại ngủ như con lợn con không biết trời đất , Thiên Phong nhẹ rời giường đắp chăn cẩn thận cho rồi mới bước ra

" Reng .. reng " chiếc điện thoại trong túi Thiên Phong bỗng nhiên reo lên , anh bước ra ngoài ban công nghe sợ sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô

" Chèn ép công ty bên đó cho tôi " vừa nói hết Thiên phong liền dập máy cũng không hiểu Thiên Phong muốn chèn ép ai , rút ra điếu thuốc rồi lại nhét trở lại Mỹ Linh rất ghét ai hút thuốc .. chỉ cần cô ngửi thấy sẽ khó thở

Thiên Phong nhẹ bước lại bên giường việc bây giờ có lẽ nhìn cô ngủ là tốt nhất , anh nhẹ leo lên giường ôm chặt cô thêm lần nữa bây giờ thế này là đủ rồi

Sáng hôm sau Mỹ Linh khẽ nhăn mặt tỉnh dậy có cái gì đó sai sai , ngực cô hình như bị gì đó

" Áaaa " Thiên Phong nằm kế bên cũng nheo mắt mở ra nhìn cô

" Sáng sớm em không ngủ đi hét cái gì ? " Thiên Phong khẽ ngáp mở miệng nói đêm qua nằm cạnh cô anh khó chịu cả đêm , mới gần đến sáng mới có thể chợp mắt ấy vậy mà người phụ nữ này

" Cái đồ biến thái lợi dụng tôi ngủ say làm chuyện đồi bại .. sao anh dám để tay trong áo tôi hả ? " Mỹ Linh liên tiếp cầm dối đập thật mạnh vào người Thiên Phong , nhưng anh lại nhanh hơn một bước kéo cái gối khiến cô té xuống đúng ngực anh

" Có thế mà em làm loạn anh chỉ mới chạm vào có tý cũng đâu mất miếng nào " Mỹ Linh như muốn điên lên còn dám nói cái giọng đó ? Như thế này cô có mà tìm cái lỗ mà chui xuống quá mất mặt

" Lần sau em đừng mặc áo ngực làm anh chen vào khó khăn " Mỹ Linh nghe xong hận không thể giết chết Thiên Phong ngay lúc này , tên này sao toàn nghĩ đến những thứ gì không vậy chứ ?

" Em chuẩn bị đi ba mẹ gọi chúng ta qua đấy " Mỹ Linh khẽ ngớ người họ gọi đến khi nào sao cô không biết ?

" Lúc nào ? "

" Tối qua nhưng em ngủ rồi anh không gọi dậy , được rồi vào thay đồ đi đừng để ba mẹ chờ " Mỹ Linh không nói gì nữa liền chạy vào trong nhà tắm .. mẹ không giận cô nữa phải không ? Thiên Phong nhìn theo bóng cô thở phào nhẹ nhõm xém nữa bị cô thịt rồi , cũng may có chuyện này không thì tiêu đời rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nợ Em Một Thanh Xuân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook