Chương 9: Công Việc Đầu Đời
Lưu Ly Tiên
15/01/2016
Khi bạn vấp ngã, người đầu tiên và duy nhất đưa đôi tay ra, nắm lấy bàn
tay lắm bùn đất của bạn, chỉ có thể là người yêu thương bạn nhất.***
Hôm nay là ngày đầu tiên Lủn đến trường, cuộc sống đại học đúng là thoải mái hơn cấp 3 rất nhiều. thầy cô không bắt buộc học sinh phải học bài hay trả bài khi đến lớp. Yêu cầu duy nhất chỉ là bạn đi học đủ số tiết theo quy định. Lưu Ly là một đứa siêng học điển hình, học xong nơi duy nhất nó đến chỉ có thư viện của trường. thỉnh thoảng cũng sẽ bắt gặp nó lang thang ở những nhà sách trong thành phố. Mọi thứ rất đổi bình thường. Nhưng vào một hôm, nó quyết định đi làm thêm. Cái laptop ì ạch chạy è è, nó lên mạng tìm cho mình một nơi làm việc ưng ý. Cực thì nó không sợ chỉ cần có tiền lo cho việc học là được. Rồi một trang tìm việc hiện lên, là một tiệm coffee sách rất trang nhã, tiền cũng khá cao, 17 ngàn cho một tiếng làm việc. Nó vội vàng nhảy vào đăng ký, không quan tâm là có gần nơi mình ở hay không. Rất nhanh nhân viên đã gọi điện cho nó:
- alo, cho hỏi số điện thoại này của bạn Lưu Ly đúng không ạ?
- Vâng, đúng rồi.
- À, mình thấy bạn đăng ký online làm thêm ở quán mình, liệu khi nào bạn có thể bắt đầu làm việc được?
- Ngay bây giờ._ Nó đáp nhanh gọn.
- ok, địa chỉ của quán là : xxx . Bạn nhớ chưa? khi nào đến bạn hãy gọi số điện thoại này nhé.
- Dạ, cám ơn rất nhiều.
- ừ, không gì đâu, rất vui được làm việc với bạn.
Sau cú điện thoại nó mừng như điên, nhảy cẳng cẳng rồi chạy cái ù vào thay đồ và nhảy lên xe bus đến chỗ làm. Đây là một quán book coffee sang trọng nhưng không kém phần ấm áp cũng như lãng mạn. Hai bên tường là những kệ sách ngăn nắp, được lau chùi sạch sẽ, nào là tạp chí, báo mới để đọc qua loa, cập nhật tin tức đến những cuốn tiểu thuyết to dày hay là những cuốn sách bàn về cuộc sống. Nhìn thôi cũng khiền người ta hoa mắt, chống mặt. Trên tường những bức tranh chen nhau như muốn thể hiện, tranh phong cảnh thì có đủ 4 mùa, nhìn bức nào cũng sống động như thật. Rồi đến cách trang trí hoa, ở đây hầu như toàn hoa thật, lan có, hồng có và cả hoa hướng dương, cái loài hoa mà ít ai trưng vì nó không mang ý nghĩa lãng mạn cho lằm. Nhưng ở đây hoa hướng dương được đặt ở vị trí chủ đạo, nó cao ngạo và nổi bật làm cho ai cũng phải chú ý khi bước vào.
Đi khoảng 20m, Lủn tới được quầy pha chế, ở đây thơm phức mùi cà phê, nó như được đánh thức đại não, lúng túng hỏi:
- chị ơi, cho em hỏi ở đây tuyển nhân viên phục vụ đúng không ạ? em là người trúng tuyển.
- à, em tới rồi à, được rồi, chờ chị chút, rồi mình nói chuyện._ Chị này có mái tóc cắt ngang, khá dễ thương, mà nói chuyện lại dễ nghe nữa chứ.
- à, em ngồi đi.
- Dạ, em cảm ơn.
- Hôm nay em có thể đi làm?
- Vâng ạ. Em có thể bắt đầu ngay bây giờ.
- ok, chị sẽ nói một vài quy định nhé. trước tiên, làm ở đây sẽ theo lịch của em, em phải báo lịch một tuần cho chị,muốn nghỉ phải xin phép trước 3 ngày. Nếu nghỉ ngang em sẽ bị trừ 3 ngày lương. Thứ 2, nếu em muốn nghỉ luôn phải thông báo với chị 1 tuần trước nhé, để chị tìm người. Thứ 3, công việc của em là phục vụ, chỉ bưng bê thức ăn và đồ uống thôi, nên cũng rất nhẹ nhàng. Lương thì 17 ngàn/ 1 tiếng. Em thấy thế nào?
- dạ, em làm được ạ. Chị cứ yên tâm.
- Rồi vậy em ký hợp đồng đi
Trời ơi, cuối cùng cũng tìm được việc làm. Mong là mọi chuyện may mắn sẽ đến với Lủn nhà ta.
***
Hai tháng sau khi thử việc, Lủn rất hài lòng với công việc hiện tại. Rất thoải mái, không lo thiếu hụt ngân sách nữa. Hôm nay lại là ngày lãnh lương nữa chứ, nhất định phải về khao con Hành Thúi một chầu mới được. Bây giờ là 1 giờ 30 phút, 1 tiếng nữa là có lương, la lá lá la, vui quá vui quá.
2 giờ 30 phút
- Lương tới, bà con ơi, lương tới, mừng hết sức luôn vậy hè, làm chờ muốn chết luôn, thiệt tình chảy hết mỡ của chế_ Phi bê đê cứ la oai oái.
- Chế ơi, không vội, mỡ của chế giờ mà lấy chiên bánh phồng tôm chắc là dư chứ không thiếu đâu_ Hoàng hoang tưởng chọc ghẹo.
- Thằng quỷ, mày cứ chọc chế hoài, chế mà ế là chế lấy cưng bù vô đó nghe chưa.
- Thật là hoang tưởng, sao thanh niên bây giờ cứ bị mấy bà bóng ức hiếp mãi vậy cà.
- Tôi thấy hai người đẹp đôi mà_ Nó chen vào
- Đó đó đó thấy chưa, chế biết mà, mình sinh ra là để cho nhau._ Phi chạy đến ôm Hoàng vào lòng, cứ nhau mẹ con í.
- Thôi đi bà nội, tui ối giờ, né ra._ Hoàng nổi hết cả da gà
- Quỷ sứ hà. Giận, giận...
Thật ồn ào, lúc nào lãnh lương cũng vui như vậy đó, không biết mình được nhiêu ta, mong là nhiều nhiều. hihi. Xa xa một bóng lưng thằng tắp, dáng người chắc 1m8, chuẩn "men" lắm nha. Anh ta đang tiến lại gần quán.
- Ôi trời ơi, tờ rai, trai, trai đẹp bây ơi, trai đẹp, Hoàng Hoàng ngó dùm chế coi chế đủ đẹp chưa, có cần thêm son phấn gì không._ Phi nhao nhao lên.
- Thôi đi chế, tự nhiên là chế đã xấu kinh hồn rồi, son phấn nữa chắc ma nó coi_ Hoàng bĩa môi.
- Thằng quỷ, tránh ra, coi chế cua trai nà.
Rồi Phi lả lướt lại gần người ta, giả vờ té:
- A, anh đẹp trai ơi, đỡ em với. Em sắp té rồi. Mà anh tới phát lương à?
- Gì vậy má, thôi nha, người ta có chồng rồi, anh ơi, mau lên, em mệt._ Xô Phi ra cái vèo, rồi vẫy vẫy với người phía sau.
- hả????
ai cũng há hốc mồm, không phải vì câu nói động trời đó đâu mà là vì người đằng sau quá đẹp, đẹp đến mê người.
- Tôi đã bảo là không được nói năng lum tum rồi mà Shin.
quay mặt lại chúng tôi:
- Chào mấy bạn, mình là Hùng, từ nay mình sẽ là chủ nhân mới ở đây. Mong các bạn giúp đỡ... Đây là tiền lương. À, chều nay, có một vị khách quan trọng, là bạn của mình, mong các bạn phục vụ cậu ấy cho tốt.
Xong anh ta liếc nhìn mình một cái, không biết ánh mắt đó có ý nghĩa gì nhưng mình cảm thấy không được ổn cho lắm.
Hôm nay là ngày đầu tiên Lủn đến trường, cuộc sống đại học đúng là thoải mái hơn cấp 3 rất nhiều. thầy cô không bắt buộc học sinh phải học bài hay trả bài khi đến lớp. Yêu cầu duy nhất chỉ là bạn đi học đủ số tiết theo quy định. Lưu Ly là một đứa siêng học điển hình, học xong nơi duy nhất nó đến chỉ có thư viện của trường. thỉnh thoảng cũng sẽ bắt gặp nó lang thang ở những nhà sách trong thành phố. Mọi thứ rất đổi bình thường. Nhưng vào một hôm, nó quyết định đi làm thêm. Cái laptop ì ạch chạy è è, nó lên mạng tìm cho mình một nơi làm việc ưng ý. Cực thì nó không sợ chỉ cần có tiền lo cho việc học là được. Rồi một trang tìm việc hiện lên, là một tiệm coffee sách rất trang nhã, tiền cũng khá cao, 17 ngàn cho một tiếng làm việc. Nó vội vàng nhảy vào đăng ký, không quan tâm là có gần nơi mình ở hay không. Rất nhanh nhân viên đã gọi điện cho nó:
- alo, cho hỏi số điện thoại này của bạn Lưu Ly đúng không ạ?
- Vâng, đúng rồi.
- À, mình thấy bạn đăng ký online làm thêm ở quán mình, liệu khi nào bạn có thể bắt đầu làm việc được?
- Ngay bây giờ._ Nó đáp nhanh gọn.
- ok, địa chỉ của quán là : xxx . Bạn nhớ chưa? khi nào đến bạn hãy gọi số điện thoại này nhé.
- Dạ, cám ơn rất nhiều.
- ừ, không gì đâu, rất vui được làm việc với bạn.
Sau cú điện thoại nó mừng như điên, nhảy cẳng cẳng rồi chạy cái ù vào thay đồ và nhảy lên xe bus đến chỗ làm. Đây là một quán book coffee sang trọng nhưng không kém phần ấm áp cũng như lãng mạn. Hai bên tường là những kệ sách ngăn nắp, được lau chùi sạch sẽ, nào là tạp chí, báo mới để đọc qua loa, cập nhật tin tức đến những cuốn tiểu thuyết to dày hay là những cuốn sách bàn về cuộc sống. Nhìn thôi cũng khiền người ta hoa mắt, chống mặt. Trên tường những bức tranh chen nhau như muốn thể hiện, tranh phong cảnh thì có đủ 4 mùa, nhìn bức nào cũng sống động như thật. Rồi đến cách trang trí hoa, ở đây hầu như toàn hoa thật, lan có, hồng có và cả hoa hướng dương, cái loài hoa mà ít ai trưng vì nó không mang ý nghĩa lãng mạn cho lằm. Nhưng ở đây hoa hướng dương được đặt ở vị trí chủ đạo, nó cao ngạo và nổi bật làm cho ai cũng phải chú ý khi bước vào.
Đi khoảng 20m, Lủn tới được quầy pha chế, ở đây thơm phức mùi cà phê, nó như được đánh thức đại não, lúng túng hỏi:
- chị ơi, cho em hỏi ở đây tuyển nhân viên phục vụ đúng không ạ? em là người trúng tuyển.
- à, em tới rồi à, được rồi, chờ chị chút, rồi mình nói chuyện._ Chị này có mái tóc cắt ngang, khá dễ thương, mà nói chuyện lại dễ nghe nữa chứ.
- à, em ngồi đi.
- Dạ, em cảm ơn.
- Hôm nay em có thể đi làm?
- Vâng ạ. Em có thể bắt đầu ngay bây giờ.
- ok, chị sẽ nói một vài quy định nhé. trước tiên, làm ở đây sẽ theo lịch của em, em phải báo lịch một tuần cho chị,muốn nghỉ phải xin phép trước 3 ngày. Nếu nghỉ ngang em sẽ bị trừ 3 ngày lương. Thứ 2, nếu em muốn nghỉ luôn phải thông báo với chị 1 tuần trước nhé, để chị tìm người. Thứ 3, công việc của em là phục vụ, chỉ bưng bê thức ăn và đồ uống thôi, nên cũng rất nhẹ nhàng. Lương thì 17 ngàn/ 1 tiếng. Em thấy thế nào?
- dạ, em làm được ạ. Chị cứ yên tâm.
- Rồi vậy em ký hợp đồng đi
Trời ơi, cuối cùng cũng tìm được việc làm. Mong là mọi chuyện may mắn sẽ đến với Lủn nhà ta.
***
Hai tháng sau khi thử việc, Lủn rất hài lòng với công việc hiện tại. Rất thoải mái, không lo thiếu hụt ngân sách nữa. Hôm nay lại là ngày lãnh lương nữa chứ, nhất định phải về khao con Hành Thúi một chầu mới được. Bây giờ là 1 giờ 30 phút, 1 tiếng nữa là có lương, la lá lá la, vui quá vui quá.
2 giờ 30 phút
- Lương tới, bà con ơi, lương tới, mừng hết sức luôn vậy hè, làm chờ muốn chết luôn, thiệt tình chảy hết mỡ của chế_ Phi bê đê cứ la oai oái.
- Chế ơi, không vội, mỡ của chế giờ mà lấy chiên bánh phồng tôm chắc là dư chứ không thiếu đâu_ Hoàng hoang tưởng chọc ghẹo.
- Thằng quỷ, mày cứ chọc chế hoài, chế mà ế là chế lấy cưng bù vô đó nghe chưa.
- Thật là hoang tưởng, sao thanh niên bây giờ cứ bị mấy bà bóng ức hiếp mãi vậy cà.
- Tôi thấy hai người đẹp đôi mà_ Nó chen vào
- Đó đó đó thấy chưa, chế biết mà, mình sinh ra là để cho nhau._ Phi chạy đến ôm Hoàng vào lòng, cứ nhau mẹ con í.
- Thôi đi bà nội, tui ối giờ, né ra._ Hoàng nổi hết cả da gà
- Quỷ sứ hà. Giận, giận...
Thật ồn ào, lúc nào lãnh lương cũng vui như vậy đó, không biết mình được nhiêu ta, mong là nhiều nhiều. hihi. Xa xa một bóng lưng thằng tắp, dáng người chắc 1m8, chuẩn "men" lắm nha. Anh ta đang tiến lại gần quán.
- Ôi trời ơi, tờ rai, trai, trai đẹp bây ơi, trai đẹp, Hoàng Hoàng ngó dùm chế coi chế đủ đẹp chưa, có cần thêm son phấn gì không._ Phi nhao nhao lên.
- Thôi đi chế, tự nhiên là chế đã xấu kinh hồn rồi, son phấn nữa chắc ma nó coi_ Hoàng bĩa môi.
- Thằng quỷ, tránh ra, coi chế cua trai nà.
Rồi Phi lả lướt lại gần người ta, giả vờ té:
- A, anh đẹp trai ơi, đỡ em với. Em sắp té rồi. Mà anh tới phát lương à?
- Gì vậy má, thôi nha, người ta có chồng rồi, anh ơi, mau lên, em mệt._ Xô Phi ra cái vèo, rồi vẫy vẫy với người phía sau.
- hả????
ai cũng há hốc mồm, không phải vì câu nói động trời đó đâu mà là vì người đằng sau quá đẹp, đẹp đến mê người.
- Tôi đã bảo là không được nói năng lum tum rồi mà Shin.
quay mặt lại chúng tôi:
- Chào mấy bạn, mình là Hùng, từ nay mình sẽ là chủ nhân mới ở đây. Mong các bạn giúp đỡ... Đây là tiền lương. À, chều nay, có một vị khách quan trọng, là bạn của mình, mong các bạn phục vụ cậu ấy cho tốt.
Xong anh ta liếc nhìn mình một cái, không biết ánh mắt đó có ý nghĩa gì nhưng mình cảm thấy không được ổn cho lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.