Chương 27: Nơi nào cho chúng ta?
Diệp Ngọc Y Giai
10/02/2015
Trên đời này có gì đau khổ hơn bằng việc bạn bất lực chỉ có thể đứng trơ mắt ra mà nhìn người mình yêu thương nhất biến mất trước mặt bạn, mãi mãi mãi mãi rời xa bạn.
Trước đây tôi còn hy vọng nếu chết đi vẫn có anh bên cạnh nhưng giờ tôi chết rồi anh có thể trở vể bên cạnh tôi không? Một quỷ hồn tan biến vào hư vô còn có thể đầu thai hay trở lại sao? Sau khi chết tôi có thể đi đầu thai tiếp một kiếp khác rồi gặp anh và yêu anh hay là sau khi quên hết mọi chuyện mà đi đầu thai tôi vẫn không thể gặp lại anh, sống cùng anh nếu là vậy tôi thà chọn lựa vĩnh viễn không được siêu sinh, làm một du hồn dạ quỷ ở mãi nơi này đọi đến khi anh xuất hiện. mãi mãi sống cùng kỷ niệm của anh và tôi, ít ra anh vẫn sống mãi trong tâm trí tôi, trong tim tôi.
“Ông xã, anh đã cho em một đời một kiếp, cho em một tình yêu không thay lòng đổi dạ khắc cốt ghi tâm nhưng đến chết không rời thì anh đã không cho em. Em phải tiếp tục sống như thế nào đây như một cái xác không có linh hồn sao? Cảnh Thiên anh mãi mãi là ông xã của em người chồng mà em yêu nhất. Em đợi anh, yêu anh em không hối hận, cám ơn định mệnh đã cho em gặp anh”.
Từ sau ngày đó, cô trở nên trầm lặng, ít nói ít cười bất quá chỉ là nụ cười gượng gạo, cô học hành nghiêm túc, ngoài việc đến trường học ra, tất cả thời gian cô đều ở trong phòng ngồi trên giường ngẩng người nhớ đến anh, tưởng niệm những gì đã qua.
Bây giờ, cô là một nhân viên ngân hàng, sáng đi làm chiều về nhà như niềm hy vọng của mẹ. Mẹ cô bảo cô hãy theo đuổi ước mơ của mình nhưng cô đã từng nói:
“Theo đuổi ước mơ của con sao? Con còn có ước mơ sao? Trái tim đã chết ước mơ có còn quan trọng?”.
Nhìn cô bi thương tuyệt vọng như thế mọi người đau lòng không thôi. Mọi chuyện nên trách ai đây, vì muốn tốt cho cô rốt cuộc trong chuyện này ai đúng hay ai sai.
Giữa người và quỷ vĩnh viễn không thể có kết cuộc tốt sao? Vì sao chứ? Nơi nào cho chúng ta?
Trước đây tôi còn hy vọng nếu chết đi vẫn có anh bên cạnh nhưng giờ tôi chết rồi anh có thể trở vể bên cạnh tôi không? Một quỷ hồn tan biến vào hư vô còn có thể đầu thai hay trở lại sao? Sau khi chết tôi có thể đi đầu thai tiếp một kiếp khác rồi gặp anh và yêu anh hay là sau khi quên hết mọi chuyện mà đi đầu thai tôi vẫn không thể gặp lại anh, sống cùng anh nếu là vậy tôi thà chọn lựa vĩnh viễn không được siêu sinh, làm một du hồn dạ quỷ ở mãi nơi này đọi đến khi anh xuất hiện. mãi mãi sống cùng kỷ niệm của anh và tôi, ít ra anh vẫn sống mãi trong tâm trí tôi, trong tim tôi.
“Ông xã, anh đã cho em một đời một kiếp, cho em một tình yêu không thay lòng đổi dạ khắc cốt ghi tâm nhưng đến chết không rời thì anh đã không cho em. Em phải tiếp tục sống như thế nào đây như một cái xác không có linh hồn sao? Cảnh Thiên anh mãi mãi là ông xã của em người chồng mà em yêu nhất. Em đợi anh, yêu anh em không hối hận, cám ơn định mệnh đã cho em gặp anh”.
Từ sau ngày đó, cô trở nên trầm lặng, ít nói ít cười bất quá chỉ là nụ cười gượng gạo, cô học hành nghiêm túc, ngoài việc đến trường học ra, tất cả thời gian cô đều ở trong phòng ngồi trên giường ngẩng người nhớ đến anh, tưởng niệm những gì đã qua.
Bây giờ, cô là một nhân viên ngân hàng, sáng đi làm chiều về nhà như niềm hy vọng của mẹ. Mẹ cô bảo cô hãy theo đuổi ước mơ của mình nhưng cô đã từng nói:
“Theo đuổi ước mơ của con sao? Con còn có ước mơ sao? Trái tim đã chết ước mơ có còn quan trọng?”.
Nhìn cô bi thương tuyệt vọng như thế mọi người đau lòng không thôi. Mọi chuyện nên trách ai đây, vì muốn tốt cho cô rốt cuộc trong chuyện này ai đúng hay ai sai.
Giữa người và quỷ vĩnh viễn không thể có kết cuộc tốt sao? Vì sao chứ? Nơi nào cho chúng ta?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.