Chương 30: Chương Bắt Đầu Lại Tất Cả
dili
06/04/2016
-Nè nè, bỏ tôi ra. Anh tính lợi dụng tôi đó hả?? bụp .cô nàng vấp đá té nhào xuống người bảo
-Em còn nhớ lúc chúng mình đi học muộn đã từng va vào nhau thế này không? Chính em đã sà vào lòng anh như vậy này
-Anh bị điên hả?? NÈ!! Tôi với anh quen biết sao? Đừng có lợi dụng cơ hội xàm sỡ tôi. ĐỒ BIẾN THÁI
-Cái gì?? Biến thái ư? Nè, nè
Ánh bỏ đi
Bảo: em đứng lại nghe anh giải thích đã. Đừng đi
Ánh: mặc cho Bảo cứ gọi mãi, cô càng chạy nhanh về làng.
Bảo cũng theo ánh về làng và gặp bác Tư.
Ánh: đồ biến thái, anh theo tôi làm gì??
B tư: Ánh, cháu về rồi đó hả? ai đây
Bảo: dạ cháu à bạn của Ánh
Á: Tôi với anh quen nhau sao? Con gái nhà lành như tôi không bao giờ qen con trai như anh cả. nhaaaaaaaa
Btư: cháu vào nhà đi ánh, bác có chuyện muốn nói với cậu thanh niên này
Á: loại người này, nhìn là không tử tế rồi “ nổi da gà”
Bác tư kéo bảo ra ghế ngồi
B tư: cháu bạn của Ánh sao? Nửa tháng trước nó đã bị một tai nạn, chấn thương vùng não trái nên trí nhớ về một số chuyện không còn lưu lại trong kí ức con bé nữa.
B: nên ánh mới không nhận ra cháu
Btư: đúng rồi. bác sĩ nói đây chỉ là tình trạng mất trí nhớ tạm thời, có thể khôi phục được nhưng phải mất một thời gian dài
B: Bác giúp cháu một việc được không ạ?
Sáng sớm mai, lúc mắt trời vừa nhô lên, ánh thức giấc chuẩn bị quần áo ra nông trại.
-này cô! (ý à Bảo)
-lại anh nữa hả? anh vẫn còn ở đây sao? – ánh
-tôi được bác tư nhận vào làm việc ở trang trại này rồi. cô còn gì thắc mắc nữa không?? “ anh nhất định sẽ giúp em hồi phục trí nhớ của mình, anh không thể đánh mất em một lần nữa” (suy nghĩ của Bảo)
-saoooo??
-Btư: đúng vậy, do cậu ấy xin bác cho ở lại, nên bác đã đồng ý. Có them người vẫn hơn mà cháu
-Á: người như anh thì làm được gì?? Không phá hoại là may đó
-Em không tin tôi ư?? Nhìn tôi không đáng tin vậy à??
-Cực kì không đáng tin. Nào, bắt đầu công việc thôi. Anh nói anh làm được đúng không? Đi tắm cho heo với tôi
-Hả?? tắm cho heo ư?
-Sợ rồi hả? nếu sợ thì anh không cần đi, và về cùng chiếc xe hạng sang của anh đi
-Không, tôi làm được
Ánh kéo bảo đi đế chuồng heo. Cô giới thiệu từng con một cho anh làm quen. Những chú heo con có, heo mạ có. Chỉ cần nhìn thôi anh đã thấy nổi da gà rồi. trước là một cậu công tử không phải đụng tay đụng chân gì mà bây giờ phải tắm cho lũ heo.
-Ánh: nè nè. Anh một nửa chuồng, tôi một nửa chuồng. nhớ là phải cọ rửa cho nó thật sạch sẽ đấy.
-Bảo: cũng được. làm thì làm, ai sợ ai cơ chứ
Bảo với Ánh cùng nhau làm. Mới làm lần đầu nên anh bị cô chửi nhiều
-nè nè, tôi đã bảo cọ tai heo trước cơ mà, làm cẩn thận chút đi. Đó thấy chưa?? Nước văng hết lên người tôi rồi
-biết rồi
-bên kia bên kia. Anh đang tắm cho heo, chứ không phải chơi trò rượt bắt với nói. Cọ xong đống này đi. Không xong không được ăn cơm trưa đâu đấy
-sao??
-ngồi đó sao trăng gì nữa. làm đi
Ánh làm xong hết nửa chuồng thì vừa đến trưa. Ngó sang thấy bảo mới làm được một nửa. cô cười té lên
-nè anh. Tôi đi ăn cơm đây. Không xong là không được ăn cơm đâu đấy
Ánh đi ăn cơm, nhưng cô biết Bảo đói bụng nên đã đưa phần cơm của mình ra ăn trước sự them thuồng của anh
Á: cơm ngon quá. Đùi gà chiên, ome ơi nhìn là muốn nuốt chửng rồi. làm đi!! Nhìn gì?? Không xong không được ăn đâu đó. Cô vừa ăn vừa ra lệnh.. đó đó, chỗ đó còn bẩn lắm. rán làm nhìn chị ăn cơm nha cưng hahaha
-Em còn nhớ lúc chúng mình đi học muộn đã từng va vào nhau thế này không? Chính em đã sà vào lòng anh như vậy này
-Anh bị điên hả?? NÈ!! Tôi với anh quen biết sao? Đừng có lợi dụng cơ hội xàm sỡ tôi. ĐỒ BIẾN THÁI
-Cái gì?? Biến thái ư? Nè, nè
Ánh bỏ đi
Bảo: em đứng lại nghe anh giải thích đã. Đừng đi
Ánh: mặc cho Bảo cứ gọi mãi, cô càng chạy nhanh về làng.
Bảo cũng theo ánh về làng và gặp bác Tư.
Ánh: đồ biến thái, anh theo tôi làm gì??
B tư: Ánh, cháu về rồi đó hả? ai đây
Bảo: dạ cháu à bạn của Ánh
Á: Tôi với anh quen nhau sao? Con gái nhà lành như tôi không bao giờ qen con trai như anh cả. nhaaaaaaaa
Btư: cháu vào nhà đi ánh, bác có chuyện muốn nói với cậu thanh niên này
Á: loại người này, nhìn là không tử tế rồi “ nổi da gà”
Bác tư kéo bảo ra ghế ngồi
B tư: cháu bạn của Ánh sao? Nửa tháng trước nó đã bị một tai nạn, chấn thương vùng não trái nên trí nhớ về một số chuyện không còn lưu lại trong kí ức con bé nữa.
B: nên ánh mới không nhận ra cháu
Btư: đúng rồi. bác sĩ nói đây chỉ là tình trạng mất trí nhớ tạm thời, có thể khôi phục được nhưng phải mất một thời gian dài
B: Bác giúp cháu một việc được không ạ?
Sáng sớm mai, lúc mắt trời vừa nhô lên, ánh thức giấc chuẩn bị quần áo ra nông trại.
-này cô! (ý à Bảo)
-lại anh nữa hả? anh vẫn còn ở đây sao? – ánh
-tôi được bác tư nhận vào làm việc ở trang trại này rồi. cô còn gì thắc mắc nữa không?? “ anh nhất định sẽ giúp em hồi phục trí nhớ của mình, anh không thể đánh mất em một lần nữa” (suy nghĩ của Bảo)
-saoooo??
-Btư: đúng vậy, do cậu ấy xin bác cho ở lại, nên bác đã đồng ý. Có them người vẫn hơn mà cháu
-Á: người như anh thì làm được gì?? Không phá hoại là may đó
-Em không tin tôi ư?? Nhìn tôi không đáng tin vậy à??
-Cực kì không đáng tin. Nào, bắt đầu công việc thôi. Anh nói anh làm được đúng không? Đi tắm cho heo với tôi
-Hả?? tắm cho heo ư?
-Sợ rồi hả? nếu sợ thì anh không cần đi, và về cùng chiếc xe hạng sang của anh đi
-Không, tôi làm được
Ánh kéo bảo đi đế chuồng heo. Cô giới thiệu từng con một cho anh làm quen. Những chú heo con có, heo mạ có. Chỉ cần nhìn thôi anh đã thấy nổi da gà rồi. trước là một cậu công tử không phải đụng tay đụng chân gì mà bây giờ phải tắm cho lũ heo.
-Ánh: nè nè. Anh một nửa chuồng, tôi một nửa chuồng. nhớ là phải cọ rửa cho nó thật sạch sẽ đấy.
-Bảo: cũng được. làm thì làm, ai sợ ai cơ chứ
Bảo với Ánh cùng nhau làm. Mới làm lần đầu nên anh bị cô chửi nhiều
-nè nè, tôi đã bảo cọ tai heo trước cơ mà, làm cẩn thận chút đi. Đó thấy chưa?? Nước văng hết lên người tôi rồi
-biết rồi
-bên kia bên kia. Anh đang tắm cho heo, chứ không phải chơi trò rượt bắt với nói. Cọ xong đống này đi. Không xong không được ăn cơm trưa đâu đấy
-sao??
-ngồi đó sao trăng gì nữa. làm đi
Ánh làm xong hết nửa chuồng thì vừa đến trưa. Ngó sang thấy bảo mới làm được một nửa. cô cười té lên
-nè anh. Tôi đi ăn cơm đây. Không xong là không được ăn cơm đâu đấy
Ánh đi ăn cơm, nhưng cô biết Bảo đói bụng nên đã đưa phần cơm của mình ra ăn trước sự them thuồng của anh
Á: cơm ngon quá. Đùi gà chiên, ome ơi nhìn là muốn nuốt chửng rồi. làm đi!! Nhìn gì?? Không xong không được ăn đâu đó. Cô vừa ăn vừa ra lệnh.. đó đó, chỗ đó còn bẩn lắm. rán làm nhìn chị ăn cơm nha cưng hahaha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.