Chương 77: Nguy hiểm
LeeGun20042001
23/09/2023
Không nói một câu nào, Kha Duẫn bỏ ngang cuộc họp báo mà đi thẳng ra ngoài. Và đương nhiên lúc này thì Narry là người ở lại thu dọn tàn cuộc, Huấn Dịch thì nhanh chân bước theo hắn.
Chuyện mà Kha Duẫn định nói với truyền thông trong buổi họp báo hôm nay không ngờ đã bị lộ ra ngoài trước hết rồi. Vì chuyện này nên cổ phiếu của Khải Hoàn đang bắt đầu rớt giá. Cùng một lúc nhận được cả hai tin này khiến Kha Duẫn phải lập tức bỏ ngang cuộc họp báo để tìm ra kẻ đã tung ra tin nóng này trước khi hắn tự mình thừa nhận. Điều này giống như là kẻ đó đã biết trước mục đích cùng hướng đi của hắn nên đã ra tay trước để triệt đường sống của hắn. Rốt cuộc thì đó là kẻ nào, Kha Duẫn đang rất muốn bắt ngay được.
Hắn vừa vào trong xe thì Huấn Dịch lại nhận được một cuộc gọi từ thuộc hạ bên dưới, nghe xong tin mà bên kia báo lại, cậu ta lại vội báo với Kha Duẫn
- Kha tiên sinh, Vương Kỳ, Vương Kỳ chết rồi!
Đúng là một tin mà Kha Duẫn hoàn toàn không ngờ tới, rốt cuộc thì kẻ nào đang núp trong bóng tối để chống lại hắn chứ? Mọi chuyện đang bắt đầu diễn biến ngoài kế hoạch ban đầu của hắn, càng phức tạp hơn khi Vương Kỳ lại đột ngột chết như vậy.
Kha Duẫn chỉ lạnh lùng gật đầu rồi ra hiệu cho tài xế khởi động xe.
-----------------------------
Hạ Viên Anh sau khi nghe xong chuyện Kha Duẫn định mở cuộc họp báo để công khai mọi chuyện trước truyền thông đã lập tức rời giường, lấy lại phong thái và tinh thần. Bà thay quần áo và trang điểm lại để che đi vẻ mặt xanh xao nhợt nhạt này, sau đó đi rất vội xuống cầu thang.
Những hành động của bà từ nãy đến giờ vẫn khiến Tống Diên chưa khỏi hoang mang và lo lắng. Cô vừa bước theo sau bà vừa hỏi
- Mẹ, mẹ muốn đi đâu vậy ạ? Mẹ, mẹ từ từ thôi!
Hạ Viên Anh không có thời gian để nói rõ với cô mà đi rất vội.
Không chỉ có mỗi Tống Diên thấy kinh ngạc trước hành động kỳ lạ của bà mà tất cả người làm trong nhà, má Phùng rồi đến Kha Chấn Đông cũng bị dọa cho một phen hoang mang.
Sau khi Hạ Viên Anh rời khỏi biệt thự. Tống Diên lại nhận được một cuộc gọi từ số lạ, vừa bắt máy thì giọng một người phụ nữ dõng dạc vang lên
- Xin chào, cô có phải phụ sản Tống Diên?
Nghe câu này thì Tống Diên đã biết ngay là từ bệnh viện khoa sản gọi đến. Xác nhận xong cô nhẹ giọng hỏi lại thì đầu dây bên kia nói trực tiếp vào vấn đề cần trao đổi
- Không biết bây giờ cô có tiện đến bệnh viện không? Chúng tôi vừa phát hiện ra một điểm khác lạ tại ngực của thai nhi. Chúng tôi cần trao đổi kỹ hơn với cô về tình huống đặc biệt này.
Nghe người phụ nữ kia nói đến đây thôi thì Tống Diên suýt chút nữa đã làm rơi điện thoại và ngã quỵ xuống. Bà ta nói vậy nghĩa là bảo bảo của cô không khỏe sao? Hai tay cô bắt đầu run lên và toát mồ hôi giữa lòng bàn tay. Cô như người mất hồn, cuống quýt ra ngoài còn vội hơn cả Hạ Viên Anh lúc nãy nữa.
Đột nhiên từ mẹ chồng đến nàng dâu đều không nói lời nào đã chạy ra ngoài như bị ma nhập như vậy khiến cả biệt thự bây giờ đều lo lắng đến đứng ngồi không yên
- Lão gia, giờ phải làm gì đây?
--------------------------------
Vì quá nóng vội muốn biết rõ tình trạng sức khỏe của thai nhi nên Tống Diên không đợi tài xế nữa mà tự mình bắt taxi đến bệnh viện. Nhưng đi được một lúc thì cô nhận ra đây không phải đường đến bệnh viện như mọi hôm, hay là bác tài không rành đường hoặc bị lạc? Cô thử hỏi
- Bác tài, đường này đâu phải đường đến bệnh viện đâu ạ?
Nhưng sau khi nghe cô hỏi thì tài xế taxi lại im lặng không trả lời câu hỏi vừa rồi của cô. Tài xế vẫn tiếp tục lái xe theo hướng mà mình đã xác định. Tống Diên ngồi phía sau càng lo lắng thêm nữa, không thể cứ để như vậy, cô nói thật lớn với hy vọng tài xế có thể nghe những gì cô nói
- Bác tài, nếu bác không nhớ đường thì có thể cho tôi xuống xe ở đây được rồi.
Tài xế đó vẫn im lặng mà tiếp tục lái xe. Được một lúc, rốt cuộc thì cũng lên tiếng
- Diên Diên, em đừng nóng vội. Anh đang đưa em đi gặp chồng em mà!
Giọng nói này rất quen thuộc nên vừa nghe qua thì đã khiến Tống Diên giật mình chú ý. Là Nạp Tiều Quân?
Hai mắt cô trợn tròn vì kinh hãi khi người đó quay đầu lại nhìn mình, há hốc mồm vì bất ngờ cùng hoảng sợ. Ngay lúc này đây cô chỉ muốn bỏ chạy lập tức
- Nạp Tiều Quân? Tại sao lại là anh? Anh còn muốn gì ở tôi nữa?
Mỗi lần đối diện với cô là Nạp Tiều Quân không thể kìm nén được sự xúc động trong lòng mình, đó là người phụ nữ duy nhất trong lòng anh ta nhưng anh ta biết mãi mãi không thể nào có được cô. Thế nên, tất cả những chuyện điên rồ mà anh ta làm từ trước đến giờ cũng chỉ là muốn phủ nhận sự thật đó, anh ta không cam lòng với sự sắp xếp này của ông trời
- Diên Diên, em đừng sợ! Anh sẽ không làm hại em đâu, anh chỉ muốn dẫn em đến gặp chồng em lần cuối thôi.
Câu này của anh ta là có ý gì đây? Gặp lần cuối? Không lẽ anh ta định giết Kha Duẫn? Hay là anh ta sẽ bắt cóc cô? Không được! Dù là thế nào đi nữa thì cô cũng không thể đi cùng anh ta được, cô nhất định phải tìm cách thoát khỏi anh ta ngay!
Nhưng khoan, cuộc điện thoại vừa rồi chẳng lẽ không phải từ bệnh viện mà tất cả đều do anh ta sắp xếp? Nếu vậy thì bảo bảo của cô không sao rồi! Cũng được thở phào một chút.
- Anh muốn dẫn tôi đi đâu? Tôi muốn xuống xe ngay, nếu anh vẫn ngoan cố không cho tôi xuống thì tôi sẽ tố cáo anh tội bắt cóc và giam giữ người trái phép đấy!
Nạp Tiều Quân đã quá quen với phản ứng dọa nạt vô ích này của cô rồi nên anh ta chỉ cười và lắc đầu.
- Diên Diên, em không cần phải nóng vội như vậy! Trước khi kết thúc mọi chuyện anh sẽ cho em gặp người em yêu lần cuối.
Thật sự anh ta không can tâm, rõ ràng là anh ta biết cô trước, theo đuổi cô trước nhưng tại sao đến cuối cùng thì người cô chọn lại là Kha Duẫn? Anh ta có gì không bằng hắn chứ? Từ gia thế đến năng lực, tất cả các mặt không mặt nào anh ta thua kém cả, tình cảm dành cho cô có khi còn lớn hơn cả hắn, vậy mà tại sao cô lại chọn hắn mà không chọn anh ta? Tống Diên ơi Tống Diên, rốt cuộc thì cô bị gì vậy? Kha Duẫn chính là kẻ đã hại cả gia đình cô, khiến cô rơi vào đau khổ, vậy mà cô vẫn giả vờ không sao, vẫn mỉm cười ôm chặt lấy hắn?
Xe càng đi thêm thì Tống Diên càng lo lắng và sốt ruột. Đã xảy ra chuyện gì chứ? Tại sao anh ta lại như vậy? Có phải Kha Duẫn đã gặp gì bất trắc không?
------------------------------------
Hạ Viên Anh vội vội vàng vàng chạy đến Khải Hoàn thì nhìn thấy một khung cảnh vô cùng loạn. Phóng viên đứng trật kín đường đi, máy quay, micro, đèn flash dày đặc xếp sát vào nhau. Và rất nhiều nhân viên an ninh của Khải Hoàn đang bị chèn ép đến sắp ngã xuống, rất nhiều câu hỏi được đưa ra nhưng Narry đứng giữ trận chẳng thể trả lời được
- Tất cả những tin đó là thật sao? Cha mẹ ruột của Kha tổng đã mất ư?
- Thân phận của phu nhân và lão gia Kha gia hiện tại là gì vậy?
- Kha gia che giấu một bí mật động trời như vậy suốt hơn hai mươi năm là để bảo vệ Khải Hoàn sao? Nhưng đây là một trò lừa gạt, giấy không gói được lửa. Bây giờ Khải Hoàn đã có phương án ứng cứu tình hình chưa?
- Nếu giá cổ phiếu của Khải Hoàn liên tục rớt như bây giờ thì cô có nghĩ đến chuyện Khải Hoàn sẽ nhanh chóng phá sản không?
- Kha tổng đột nhiên bỏ cuộc họp báo và biến mất như vậy liệu có phải sợ hãi chạy trốn không?
-........
Cả đám phóng viên đứng vây quanh Narry đến mức không trừ ra một khe hở nào để cô có thể nhìn ra ngoài, thậm chí còn chẳng thể thở nổi nữa. Vừa bực dọc vừa bí bách khiến cô chỉ muốn gỡ bỏ cái vẻ lịch thiệp của một thư ký cấp cao để đuổi hết đám phóng viên này đi. Nhưng hiện giờ dù bất mãn đến đâu thì cô vẫn phải cố nặn ra một nụ cười thật tươi trên mặt. Những câu hỏi thật chất chẳng phải câu hỏi mà chính là đang tự ý đưa ra câu trả lời thay cho người khác của những người này cô đã quá quen rồi. Trước khi đưa ra phán đoán thì nên xác nhận lại một cách rõ ràng và chính xác nhất chứ không phải mang cái mác đi phỏng vấn nhưng thật chất lại là đi buộc tội và tự mình trả lời hết vấn đề.
- Mọi người hãy bình tĩnh, bây giờ mọi chuyện vẫn chưa được xác nhận rõ ràng nên chúng tôi chưa thể cho mọi người đáp án cuối cùng được. Hy vọng mọi người có thể chờ câu trả lời chính thức của chúng tôi trong thời gian sớm nhất.
Đương nhiên câu trả lời của Narry hoàn toàn không phải những gì đám phóng viên này muốn nghe. Đó chỉ là một câu công thức cũ rích mà những người phát ngôn thường dùng để trốn tránh truyền thông mà thôi, cho nên bọn họ vẫn tiếp tục đặt câu hỏi và " tấn công" dữ dội hơn nữa. Và lần này thì đã bất ngờ đẩy ngã người phụ nữ đứng bên ngoài vòng vây từ nãy giờ, đó chính là nhân vật chính trong câu chuyện mà bọn họ đang rất quan tâm, Kha phu nhân, người mẹ " giả" của Kha Duẫn trong câu chuyện này.
Hạ Viên Anh bị phóng viên xô ngã đã làm cho không khí ở đây chuyển biến một cách bất ngờ, đám phóng viên vừa rồi còn rất ồn ào nhưng ngay sau khi chứng kiến cảnh phu nhân của Khải Hoàn ngã phịch dưới sàn liền không hẹn mà im lặng một cách lạ thường, còn sau đó là dáng vẻ hốt hoảng lo lắng của Narry cùng một số nhân viên nhanh chóng chạy đến đỡ bà đứng lên, kiểm tra xem bà có bị thương ở đâu không
- Phu nhân, người không sao chứ?
Giọng Narry khẩn trương, cận trọng hỏi.
Hạ Viên Anh rất nhanh đã lấy lại được dáng vẻ điềm đạm tự nhiên như bình thường, nhưng trong mắt bà hằn rõ sự tức giận và phẫn nộ đến cùng cực. Bà lắc đầu như câu trả lời cho thư ký của con trai mình rằng mình không vấn đề gì cả, rồi bà mới nhìn thẳng vào mặt của từng phóng viên ở đây, nói câu đầu tiên
- Các người muốn biết gì đây? Muốn biết gì thì cứ hỏi tôi, tôi là người rõ hơn hết, đừng làm khó thư ký của chúng tôi nữa!
Sự xuất hiện đột ngột của Hạ Viên Anh đúng đúng là một phen rất bất ngờ của đám phóng viên này. Nhưng bà đã đến rồi và còn thằng thừng nói như vậy nên đối với bọn họ đây thật sự là một điều tuyệt vời và là cơ hội tốt nhất. Không ngờ, chưa mừng được vài giây thì Hạ Viên Anh đã nói một câu bất ngờ tiếp theo
- Narry, cô mời mọi người vào phòng chờ giúp tôi. Tôi sẽ trả lời phỏng vấn của từng người, mọi người đến phòng chờ trước nhé.
Nghe bà nói vậy, sắc mặt của tất cả các phóng viên ở đây đều chuyển biến rất xấu. Nếu là phỏng vấn riêng thì chắc chắn đây phải là tin độc quyền và phỏng vấn riêng phải được chuẩn bị một cách chu đáo nhất. Nhưng nhận phỏng vấn riêng của từng trang báo lần lượt như vậy, Hạ Viên Anh đang có ý gì đây chứ? Đang chơi khăm bọn họ sao?
Vẻ mặt của Hạ Viên Anh vô cùng thỏa mãn và hài lòng nhìn những phóng viên ở đây. Vì nghe tin Kha Duẫn sẽ mở cuộc họp báo để công bố với truyền thông chuyện của ba mươi năm trước nên mục đích bà vội vã đến đây là để ngăn cản hắn, mặc dù Tống Diên nói với bà hắn đã hứa với cô là đã hủy cuộc họp báo nhưng bà biết rõ đó chỉ là lời nói dối nhằm an ủi cô thôi, chứ với cách làm việc của hắn từ trước đến nay thì sẽ không bao giờ có chuyện hắn đưa ra một quyết định rồi lại rút lại như vậy cả. Nếu đúng là cuộc họp báo đã diễn ra thì sẽ không có cảnh một đám phóng viên đứng vây quanh hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn vừa rồi, và người mà bọn họ chất vấn lại là Narry mà không phải Kha Duẫn, còn nghe cả tin Kha Duẫn đã biến mất giữa cuộc họp báo thì bà đã phần nào đoán được có kẻ ra tay trước hắn rồi. Vậy nên bà đã quyết định sẽ giúp hắn dọn tàn cuộc này.
--------------------------------
Trong căn nhà hoang bằng gỗ bám đầy rêu, xác của Vương Kỳ dính đầy máu được phủ bởi một một tấm vải rách rưới và cũ kỹ, ông ta chết không nhắm mắt nên nhìn qua trông rất ghê rợn. Sau khi xem qua vết thương trên người ông ta, Kha Duẫn nhận khăn từ Huấn Dịch lau sạch tay. Động tác của chậm rãi từ tốn, đã quen với tác phong làm việc và từng cử chỉ nhỏ của hắn nên Huấn Dịch vừa nhìn qua đã biết hắn đang tập trung suy nghĩ về vấn đề đang diễn ra trước mắt. Cậu ta nhìn một lượt từ ông chủ của mình đến cái xác dưới đất rồi thận trọng hỏi
- Kha tiên sinh, bây giờ phải làm gì tiếp theo đây?
Kha Duẫn không nói gì, vẫn tiếp tục lau tay. Sau khi ném chiếc khăn đã lau xong xuống bên cạnh cái xác kia, hắn lạnh lùng nói một câu
- Đến Nạp Phong một chuyến thôi nào!
Quyết định này của hắn đúng là khiến Huấn Dịch hết sức bất ngờ. Đột nhiên lại đến Nạp Phong làm gì chứ?
Vương Kỳ chết đột như vậy chắc chắn kẻ ra tay là nhằm vào bí mật của Kha gia, nếu nhìn vào và suy đoán ngay thì sẽ nghĩ rằng kẻ đã ra tay sát hại ông ta chính là Nạp Tiều Quân, vì trước khi chết ông ta chỉ ở cùng Nạp Tiều Quân và sau khi ông ta chết thì anh ta cũng biến mất một cách bất ngờ. Nhưng nếu xem xét toàn bộ quá trình thì mục tiêu mà Nạp Tiều Quân mong muốn chỉ là hạ được hắn và chiếm lấy Tống Diên, còn bí mật này chỉ là một yếu tố hỗ trợ thêm cho anh ta thôi.
Nhưng mà khoan... Tống Diên?
Nếu Nạp Tiều Quân đã dùng bí mật này để tấn công hắn rồi, vậy thì bước tiếp theo của anh ta sẽ là Tống Diên. Tống Diên của hắn có thể đang gặp nguy hiểm!
- Trở về Kha gia!
Ngay phút cuối rời đi thì hắn đột nhiên thay đổi nên Huấn Dịch chỉ còn biết làm theo mà không có đủ thời gian để đặt nghi vấn.
---------------------------------
Ngồi phía sau xe của Nạp Tiều Quân, Tống Diên cứ nơm nớp lo sợ theo từng giây từng phút trôi qua. Cô đã im lặng không yêu cầu anh ta điều gì nữa mà đang đánh lạc hướng sự chú ý của anh ta, đợi khi anh ta đã buông lỏng cảnh giác với mình rồi, cô mới bắt đầu thực hiện theo phương án đã tính sẵn trong suy nghĩ từ nãy đến giờ. Cô lén lấy điện thoại từ trong túi ra, giấu dưới ghế ngồi để anh ta không phát hiện ra và bắt đầu mở khóa, đang vào danh bạ tìm người liên lạc thì đột nhiên giọng anh ta vang lên
- Em không cần phải lén lút như vậy đâu, muốn gọi thì cứ gọi thoải mái. Bởi vì dù em có gọi cho ai thì cũng không thể giúp em đâu. Kha Duẫn thì lại càng không!
Cậu ta lên tiếng bất ngờ giữ lúc đang làm một việc lén lút như vậy nên Tống Diên không tránh khỏi giật mình hoảng hốt. Điện thoại trên tay cô suýt nữa rơi xuống, cố gắng lấy lại vẻ bình tĩnh để trả lời anh ta.
- Anh đừng quá tự tin đến vậy! Những chuyện anh làm đều sẽ phải lãnh hậu quả xứng đáng thôi.
Nạp Tiều Quân vẫn tập trung lái xe và chỉ nhếch môi cười giễu trước câu nói của cô thôi, đáp lại một cách thật thản nhiên
- Vì em anh có thể làm hơn thế này nữa!
Đây không phải câu hù dọa mà Tống Diên tin đấy là thật, vì ngay cả việc giết một đứa bé chưa chào đời anh ta cũng đã từng làm mặc dù không thành, nên khi nghe anh ta nói vậy cô không thể không cảnh giác. Trong lời của anh ta từ đầu đến giờ luôn lặp đi lặp lại việc cho cô gặp Kha Duẫn lần cuối? Rốt cuộc thì anh ta đang tính toán chuyện điên khùng gì nữa đây?
- Anh mau dừng xe lại cho tôi!
Mặc kệ cô có la hét hay chửi rủa thế nào đi nữa, Nạp Tiều Quân vẫn tiếp tục thực hiện theo kế hoạch đã tính trước. Đến một ngã tư, rốt cuộc thì anh ta cũng chịu dừng xe rồi. Thấy xe dừng, Tống Diên nghĩ rằng anh ta đã thả mình nên lập tức đưa tay mở cửa. Nhưng hóa ra không phải, cửa vẫn bị khóa chặt, vậy anh ta dừng xe lại để làm gì chứ?
Nhìn hành động khẩn trương muốn rời khỏi của cô, Nạp Tiều Quân lắc đầu cười
- Diên Diên à, em không cần phải vội như vậy làm gì. Điều bất ngờ anh chuẩn bị cho em vẫn chưa đến mà, kiên nhẫn đợi thêm chút nữa nhé!
Rốt cuộc là trò gì đây? Tống Diên thật sự sắp mất hết kiên nhẫn với anh ta, nếu không phải vì nghĩ cho bảo bảo thì cô đã sớm liều với anh ta một phen rồi.
Vậy thì mục đích anh ta dừng xe ở đây là gì?
Đang suy nghĩ lí do thì cô nhìn thấy từ một ngã đường khác có một chiếc xe lao ra, vừa nhìn qua cô đã nhận ra đó là xe của ai rồi, cộng với gương mặt của người đàn ông ngồi ở ghế phía sau. Ngay khoảnh khắc đó, trái tim Tống Diên bỗng đập nhanh một nhịp. Tại sao Kha Duẫn lại xuất hiện ở đây chứ? Là kế hoạch của Nạp Tiều Quân hay hắn đang đến cứu cô? Dù là vì sao đi nữa thì trước tiên cô phải để hắn nhìn thấy cô đã.
....................................
Trên xe, Kha Duẫn đang nói chuyện điện thoại với người điều hành của Nạp Phong- Nạp Tiều Bách. Giọng điệu của hắn rất vô tư nhưng thật chất là đang tức giận mà chỉ chưa bộc phát ra thôi, từng câu từng chữ đều chứa ẩn ý hết cả.
- Nạp tổng, anh bận rộn như vậy chắc không có thời gian để quan tâm những chuyện Nạp nhị thiếu làm đâu nhỉ? Nhưng mà tôi vẫn thắc mắc tại sao Nạp Phong lại quan tâm đến cổ phiếu của Khải Hoàn vào ngay thời điểm hiện tại đấy?
Nếu nhìn kỹ thì có thể thấy Nạp Tiều Bách đang hoang mang lo sợ nhưng vẫn nặn ra nụ cười thật tự nhiên để che giấu sự lo lắng đó, còn tìm lí do để tấn công ngược lại đối phương
- Nếu tôi nhớ không lầm thì Khải Hoàn và Nạp Phong vốn dĩ nước sông không phạm nước giếng nhưng hình như Kha tổng đây đã từng xâm phạm đến Nạp Phong nên bây giờ chúng ta không thể nói chuyện một cách hòa bình như chưa từng xảy ra chuyện gì cả. Thương trường cũng như chiến trường, chúng ta đều vì lợi ích nên đâu thể nói trước điều gì chứ?
Đúng là Nạp Phong và Khải Hoàn đã sớm không còn sóng yên biển lặng từ lâu rồi. Nhưng giá cổ phiếu của Khải Hoàn rớt giá nghiêm trọng như vậy và bị mua lại với số lượng rất lớn đều là từ Nạp Phong, nếu vậy thì chắc chắn bí mật của Kha gia mà Nạp Tiều Quân đang nắm giữ đã truyền đến rất nhiều người rồi. Bây giờ không còn là bí mật nữa và càng không phải Khải Hoàn tự công bố việc này với truyền thông nên khả năng cao là Nạp Phong đang nắm chặt cơ hội này để bóp chết Khải Hoàn như mục tiêu của Nạp Tiều Quân.
..............................
Nhìn chiếc xe kia đang tiến dần về phía mình, vẻ mặt Tống Diên tràn ngập hy vọng. Cô đang định gọi tên người đàn ông của mình thật lớn để hắn có thể nhìn thấy cô đang bị nhốt trong xe này thì đột nhiên từ một ngã khác có thêm một chiếc xe lao ra. Đầu của chiếc xe đó hướng trọn vào vị trí chính xác của Kha Duẫn trên xe với tốc độ nhanh dần.
Chuyện mà Kha Duẫn định nói với truyền thông trong buổi họp báo hôm nay không ngờ đã bị lộ ra ngoài trước hết rồi. Vì chuyện này nên cổ phiếu của Khải Hoàn đang bắt đầu rớt giá. Cùng một lúc nhận được cả hai tin này khiến Kha Duẫn phải lập tức bỏ ngang cuộc họp báo để tìm ra kẻ đã tung ra tin nóng này trước khi hắn tự mình thừa nhận. Điều này giống như là kẻ đó đã biết trước mục đích cùng hướng đi của hắn nên đã ra tay trước để triệt đường sống của hắn. Rốt cuộc thì đó là kẻ nào, Kha Duẫn đang rất muốn bắt ngay được.
Hắn vừa vào trong xe thì Huấn Dịch lại nhận được một cuộc gọi từ thuộc hạ bên dưới, nghe xong tin mà bên kia báo lại, cậu ta lại vội báo với Kha Duẫn
- Kha tiên sinh, Vương Kỳ, Vương Kỳ chết rồi!
Đúng là một tin mà Kha Duẫn hoàn toàn không ngờ tới, rốt cuộc thì kẻ nào đang núp trong bóng tối để chống lại hắn chứ? Mọi chuyện đang bắt đầu diễn biến ngoài kế hoạch ban đầu của hắn, càng phức tạp hơn khi Vương Kỳ lại đột ngột chết như vậy.
Kha Duẫn chỉ lạnh lùng gật đầu rồi ra hiệu cho tài xế khởi động xe.
-----------------------------
Hạ Viên Anh sau khi nghe xong chuyện Kha Duẫn định mở cuộc họp báo để công khai mọi chuyện trước truyền thông đã lập tức rời giường, lấy lại phong thái và tinh thần. Bà thay quần áo và trang điểm lại để che đi vẻ mặt xanh xao nhợt nhạt này, sau đó đi rất vội xuống cầu thang.
Những hành động của bà từ nãy đến giờ vẫn khiến Tống Diên chưa khỏi hoang mang và lo lắng. Cô vừa bước theo sau bà vừa hỏi
- Mẹ, mẹ muốn đi đâu vậy ạ? Mẹ, mẹ từ từ thôi!
Hạ Viên Anh không có thời gian để nói rõ với cô mà đi rất vội.
Không chỉ có mỗi Tống Diên thấy kinh ngạc trước hành động kỳ lạ của bà mà tất cả người làm trong nhà, má Phùng rồi đến Kha Chấn Đông cũng bị dọa cho một phen hoang mang.
Sau khi Hạ Viên Anh rời khỏi biệt thự. Tống Diên lại nhận được một cuộc gọi từ số lạ, vừa bắt máy thì giọng một người phụ nữ dõng dạc vang lên
- Xin chào, cô có phải phụ sản Tống Diên?
Nghe câu này thì Tống Diên đã biết ngay là từ bệnh viện khoa sản gọi đến. Xác nhận xong cô nhẹ giọng hỏi lại thì đầu dây bên kia nói trực tiếp vào vấn đề cần trao đổi
- Không biết bây giờ cô có tiện đến bệnh viện không? Chúng tôi vừa phát hiện ra một điểm khác lạ tại ngực của thai nhi. Chúng tôi cần trao đổi kỹ hơn với cô về tình huống đặc biệt này.
Nghe người phụ nữ kia nói đến đây thôi thì Tống Diên suýt chút nữa đã làm rơi điện thoại và ngã quỵ xuống. Bà ta nói vậy nghĩa là bảo bảo của cô không khỏe sao? Hai tay cô bắt đầu run lên và toát mồ hôi giữa lòng bàn tay. Cô như người mất hồn, cuống quýt ra ngoài còn vội hơn cả Hạ Viên Anh lúc nãy nữa.
Đột nhiên từ mẹ chồng đến nàng dâu đều không nói lời nào đã chạy ra ngoài như bị ma nhập như vậy khiến cả biệt thự bây giờ đều lo lắng đến đứng ngồi không yên
- Lão gia, giờ phải làm gì đây?
--------------------------------
Vì quá nóng vội muốn biết rõ tình trạng sức khỏe của thai nhi nên Tống Diên không đợi tài xế nữa mà tự mình bắt taxi đến bệnh viện. Nhưng đi được một lúc thì cô nhận ra đây không phải đường đến bệnh viện như mọi hôm, hay là bác tài không rành đường hoặc bị lạc? Cô thử hỏi
- Bác tài, đường này đâu phải đường đến bệnh viện đâu ạ?
Nhưng sau khi nghe cô hỏi thì tài xế taxi lại im lặng không trả lời câu hỏi vừa rồi của cô. Tài xế vẫn tiếp tục lái xe theo hướng mà mình đã xác định. Tống Diên ngồi phía sau càng lo lắng thêm nữa, không thể cứ để như vậy, cô nói thật lớn với hy vọng tài xế có thể nghe những gì cô nói
- Bác tài, nếu bác không nhớ đường thì có thể cho tôi xuống xe ở đây được rồi.
Tài xế đó vẫn im lặng mà tiếp tục lái xe. Được một lúc, rốt cuộc thì cũng lên tiếng
- Diên Diên, em đừng nóng vội. Anh đang đưa em đi gặp chồng em mà!
Giọng nói này rất quen thuộc nên vừa nghe qua thì đã khiến Tống Diên giật mình chú ý. Là Nạp Tiều Quân?
Hai mắt cô trợn tròn vì kinh hãi khi người đó quay đầu lại nhìn mình, há hốc mồm vì bất ngờ cùng hoảng sợ. Ngay lúc này đây cô chỉ muốn bỏ chạy lập tức
- Nạp Tiều Quân? Tại sao lại là anh? Anh còn muốn gì ở tôi nữa?
Mỗi lần đối diện với cô là Nạp Tiều Quân không thể kìm nén được sự xúc động trong lòng mình, đó là người phụ nữ duy nhất trong lòng anh ta nhưng anh ta biết mãi mãi không thể nào có được cô. Thế nên, tất cả những chuyện điên rồ mà anh ta làm từ trước đến giờ cũng chỉ là muốn phủ nhận sự thật đó, anh ta không cam lòng với sự sắp xếp này của ông trời
- Diên Diên, em đừng sợ! Anh sẽ không làm hại em đâu, anh chỉ muốn dẫn em đến gặp chồng em lần cuối thôi.
Câu này của anh ta là có ý gì đây? Gặp lần cuối? Không lẽ anh ta định giết Kha Duẫn? Hay là anh ta sẽ bắt cóc cô? Không được! Dù là thế nào đi nữa thì cô cũng không thể đi cùng anh ta được, cô nhất định phải tìm cách thoát khỏi anh ta ngay!
Nhưng khoan, cuộc điện thoại vừa rồi chẳng lẽ không phải từ bệnh viện mà tất cả đều do anh ta sắp xếp? Nếu vậy thì bảo bảo của cô không sao rồi! Cũng được thở phào một chút.
- Anh muốn dẫn tôi đi đâu? Tôi muốn xuống xe ngay, nếu anh vẫn ngoan cố không cho tôi xuống thì tôi sẽ tố cáo anh tội bắt cóc và giam giữ người trái phép đấy!
Nạp Tiều Quân đã quá quen với phản ứng dọa nạt vô ích này của cô rồi nên anh ta chỉ cười và lắc đầu.
- Diên Diên, em không cần phải nóng vội như vậy! Trước khi kết thúc mọi chuyện anh sẽ cho em gặp người em yêu lần cuối.
Thật sự anh ta không can tâm, rõ ràng là anh ta biết cô trước, theo đuổi cô trước nhưng tại sao đến cuối cùng thì người cô chọn lại là Kha Duẫn? Anh ta có gì không bằng hắn chứ? Từ gia thế đến năng lực, tất cả các mặt không mặt nào anh ta thua kém cả, tình cảm dành cho cô có khi còn lớn hơn cả hắn, vậy mà tại sao cô lại chọn hắn mà không chọn anh ta? Tống Diên ơi Tống Diên, rốt cuộc thì cô bị gì vậy? Kha Duẫn chính là kẻ đã hại cả gia đình cô, khiến cô rơi vào đau khổ, vậy mà cô vẫn giả vờ không sao, vẫn mỉm cười ôm chặt lấy hắn?
Xe càng đi thêm thì Tống Diên càng lo lắng và sốt ruột. Đã xảy ra chuyện gì chứ? Tại sao anh ta lại như vậy? Có phải Kha Duẫn đã gặp gì bất trắc không?
------------------------------------
Hạ Viên Anh vội vội vàng vàng chạy đến Khải Hoàn thì nhìn thấy một khung cảnh vô cùng loạn. Phóng viên đứng trật kín đường đi, máy quay, micro, đèn flash dày đặc xếp sát vào nhau. Và rất nhiều nhân viên an ninh của Khải Hoàn đang bị chèn ép đến sắp ngã xuống, rất nhiều câu hỏi được đưa ra nhưng Narry đứng giữ trận chẳng thể trả lời được
- Tất cả những tin đó là thật sao? Cha mẹ ruột của Kha tổng đã mất ư?
- Thân phận của phu nhân và lão gia Kha gia hiện tại là gì vậy?
- Kha gia che giấu một bí mật động trời như vậy suốt hơn hai mươi năm là để bảo vệ Khải Hoàn sao? Nhưng đây là một trò lừa gạt, giấy không gói được lửa. Bây giờ Khải Hoàn đã có phương án ứng cứu tình hình chưa?
- Nếu giá cổ phiếu của Khải Hoàn liên tục rớt như bây giờ thì cô có nghĩ đến chuyện Khải Hoàn sẽ nhanh chóng phá sản không?
- Kha tổng đột nhiên bỏ cuộc họp báo và biến mất như vậy liệu có phải sợ hãi chạy trốn không?
-........
Cả đám phóng viên đứng vây quanh Narry đến mức không trừ ra một khe hở nào để cô có thể nhìn ra ngoài, thậm chí còn chẳng thể thở nổi nữa. Vừa bực dọc vừa bí bách khiến cô chỉ muốn gỡ bỏ cái vẻ lịch thiệp của một thư ký cấp cao để đuổi hết đám phóng viên này đi. Nhưng hiện giờ dù bất mãn đến đâu thì cô vẫn phải cố nặn ra một nụ cười thật tươi trên mặt. Những câu hỏi thật chất chẳng phải câu hỏi mà chính là đang tự ý đưa ra câu trả lời thay cho người khác của những người này cô đã quá quen rồi. Trước khi đưa ra phán đoán thì nên xác nhận lại một cách rõ ràng và chính xác nhất chứ không phải mang cái mác đi phỏng vấn nhưng thật chất lại là đi buộc tội và tự mình trả lời hết vấn đề.
- Mọi người hãy bình tĩnh, bây giờ mọi chuyện vẫn chưa được xác nhận rõ ràng nên chúng tôi chưa thể cho mọi người đáp án cuối cùng được. Hy vọng mọi người có thể chờ câu trả lời chính thức của chúng tôi trong thời gian sớm nhất.
Đương nhiên câu trả lời của Narry hoàn toàn không phải những gì đám phóng viên này muốn nghe. Đó chỉ là một câu công thức cũ rích mà những người phát ngôn thường dùng để trốn tránh truyền thông mà thôi, cho nên bọn họ vẫn tiếp tục đặt câu hỏi và " tấn công" dữ dội hơn nữa. Và lần này thì đã bất ngờ đẩy ngã người phụ nữ đứng bên ngoài vòng vây từ nãy giờ, đó chính là nhân vật chính trong câu chuyện mà bọn họ đang rất quan tâm, Kha phu nhân, người mẹ " giả" của Kha Duẫn trong câu chuyện này.
Hạ Viên Anh bị phóng viên xô ngã đã làm cho không khí ở đây chuyển biến một cách bất ngờ, đám phóng viên vừa rồi còn rất ồn ào nhưng ngay sau khi chứng kiến cảnh phu nhân của Khải Hoàn ngã phịch dưới sàn liền không hẹn mà im lặng một cách lạ thường, còn sau đó là dáng vẻ hốt hoảng lo lắng của Narry cùng một số nhân viên nhanh chóng chạy đến đỡ bà đứng lên, kiểm tra xem bà có bị thương ở đâu không
- Phu nhân, người không sao chứ?
Giọng Narry khẩn trương, cận trọng hỏi.
Hạ Viên Anh rất nhanh đã lấy lại được dáng vẻ điềm đạm tự nhiên như bình thường, nhưng trong mắt bà hằn rõ sự tức giận và phẫn nộ đến cùng cực. Bà lắc đầu như câu trả lời cho thư ký của con trai mình rằng mình không vấn đề gì cả, rồi bà mới nhìn thẳng vào mặt của từng phóng viên ở đây, nói câu đầu tiên
- Các người muốn biết gì đây? Muốn biết gì thì cứ hỏi tôi, tôi là người rõ hơn hết, đừng làm khó thư ký của chúng tôi nữa!
Sự xuất hiện đột ngột của Hạ Viên Anh đúng đúng là một phen rất bất ngờ của đám phóng viên này. Nhưng bà đã đến rồi và còn thằng thừng nói như vậy nên đối với bọn họ đây thật sự là một điều tuyệt vời và là cơ hội tốt nhất. Không ngờ, chưa mừng được vài giây thì Hạ Viên Anh đã nói một câu bất ngờ tiếp theo
- Narry, cô mời mọi người vào phòng chờ giúp tôi. Tôi sẽ trả lời phỏng vấn của từng người, mọi người đến phòng chờ trước nhé.
Nghe bà nói vậy, sắc mặt của tất cả các phóng viên ở đây đều chuyển biến rất xấu. Nếu là phỏng vấn riêng thì chắc chắn đây phải là tin độc quyền và phỏng vấn riêng phải được chuẩn bị một cách chu đáo nhất. Nhưng nhận phỏng vấn riêng của từng trang báo lần lượt như vậy, Hạ Viên Anh đang có ý gì đây chứ? Đang chơi khăm bọn họ sao?
Vẻ mặt của Hạ Viên Anh vô cùng thỏa mãn và hài lòng nhìn những phóng viên ở đây. Vì nghe tin Kha Duẫn sẽ mở cuộc họp báo để công bố với truyền thông chuyện của ba mươi năm trước nên mục đích bà vội vã đến đây là để ngăn cản hắn, mặc dù Tống Diên nói với bà hắn đã hứa với cô là đã hủy cuộc họp báo nhưng bà biết rõ đó chỉ là lời nói dối nhằm an ủi cô thôi, chứ với cách làm việc của hắn từ trước đến nay thì sẽ không bao giờ có chuyện hắn đưa ra một quyết định rồi lại rút lại như vậy cả. Nếu đúng là cuộc họp báo đã diễn ra thì sẽ không có cảnh một đám phóng viên đứng vây quanh hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn vừa rồi, và người mà bọn họ chất vấn lại là Narry mà không phải Kha Duẫn, còn nghe cả tin Kha Duẫn đã biến mất giữa cuộc họp báo thì bà đã phần nào đoán được có kẻ ra tay trước hắn rồi. Vậy nên bà đã quyết định sẽ giúp hắn dọn tàn cuộc này.
--------------------------------
Trong căn nhà hoang bằng gỗ bám đầy rêu, xác của Vương Kỳ dính đầy máu được phủ bởi một một tấm vải rách rưới và cũ kỹ, ông ta chết không nhắm mắt nên nhìn qua trông rất ghê rợn. Sau khi xem qua vết thương trên người ông ta, Kha Duẫn nhận khăn từ Huấn Dịch lau sạch tay. Động tác của chậm rãi từ tốn, đã quen với tác phong làm việc và từng cử chỉ nhỏ của hắn nên Huấn Dịch vừa nhìn qua đã biết hắn đang tập trung suy nghĩ về vấn đề đang diễn ra trước mắt. Cậu ta nhìn một lượt từ ông chủ của mình đến cái xác dưới đất rồi thận trọng hỏi
- Kha tiên sinh, bây giờ phải làm gì tiếp theo đây?
Kha Duẫn không nói gì, vẫn tiếp tục lau tay. Sau khi ném chiếc khăn đã lau xong xuống bên cạnh cái xác kia, hắn lạnh lùng nói một câu
- Đến Nạp Phong một chuyến thôi nào!
Quyết định này của hắn đúng là khiến Huấn Dịch hết sức bất ngờ. Đột nhiên lại đến Nạp Phong làm gì chứ?
Vương Kỳ chết đột như vậy chắc chắn kẻ ra tay là nhằm vào bí mật của Kha gia, nếu nhìn vào và suy đoán ngay thì sẽ nghĩ rằng kẻ đã ra tay sát hại ông ta chính là Nạp Tiều Quân, vì trước khi chết ông ta chỉ ở cùng Nạp Tiều Quân và sau khi ông ta chết thì anh ta cũng biến mất một cách bất ngờ. Nhưng nếu xem xét toàn bộ quá trình thì mục tiêu mà Nạp Tiều Quân mong muốn chỉ là hạ được hắn và chiếm lấy Tống Diên, còn bí mật này chỉ là một yếu tố hỗ trợ thêm cho anh ta thôi.
Nhưng mà khoan... Tống Diên?
Nếu Nạp Tiều Quân đã dùng bí mật này để tấn công hắn rồi, vậy thì bước tiếp theo của anh ta sẽ là Tống Diên. Tống Diên của hắn có thể đang gặp nguy hiểm!
- Trở về Kha gia!
Ngay phút cuối rời đi thì hắn đột nhiên thay đổi nên Huấn Dịch chỉ còn biết làm theo mà không có đủ thời gian để đặt nghi vấn.
---------------------------------
Ngồi phía sau xe của Nạp Tiều Quân, Tống Diên cứ nơm nớp lo sợ theo từng giây từng phút trôi qua. Cô đã im lặng không yêu cầu anh ta điều gì nữa mà đang đánh lạc hướng sự chú ý của anh ta, đợi khi anh ta đã buông lỏng cảnh giác với mình rồi, cô mới bắt đầu thực hiện theo phương án đã tính sẵn trong suy nghĩ từ nãy đến giờ. Cô lén lấy điện thoại từ trong túi ra, giấu dưới ghế ngồi để anh ta không phát hiện ra và bắt đầu mở khóa, đang vào danh bạ tìm người liên lạc thì đột nhiên giọng anh ta vang lên
- Em không cần phải lén lút như vậy đâu, muốn gọi thì cứ gọi thoải mái. Bởi vì dù em có gọi cho ai thì cũng không thể giúp em đâu. Kha Duẫn thì lại càng không!
Cậu ta lên tiếng bất ngờ giữ lúc đang làm một việc lén lút như vậy nên Tống Diên không tránh khỏi giật mình hoảng hốt. Điện thoại trên tay cô suýt nữa rơi xuống, cố gắng lấy lại vẻ bình tĩnh để trả lời anh ta.
- Anh đừng quá tự tin đến vậy! Những chuyện anh làm đều sẽ phải lãnh hậu quả xứng đáng thôi.
Nạp Tiều Quân vẫn tập trung lái xe và chỉ nhếch môi cười giễu trước câu nói của cô thôi, đáp lại một cách thật thản nhiên
- Vì em anh có thể làm hơn thế này nữa!
Đây không phải câu hù dọa mà Tống Diên tin đấy là thật, vì ngay cả việc giết một đứa bé chưa chào đời anh ta cũng đã từng làm mặc dù không thành, nên khi nghe anh ta nói vậy cô không thể không cảnh giác. Trong lời của anh ta từ đầu đến giờ luôn lặp đi lặp lại việc cho cô gặp Kha Duẫn lần cuối? Rốt cuộc thì anh ta đang tính toán chuyện điên khùng gì nữa đây?
- Anh mau dừng xe lại cho tôi!
Mặc kệ cô có la hét hay chửi rủa thế nào đi nữa, Nạp Tiều Quân vẫn tiếp tục thực hiện theo kế hoạch đã tính trước. Đến một ngã tư, rốt cuộc thì anh ta cũng chịu dừng xe rồi. Thấy xe dừng, Tống Diên nghĩ rằng anh ta đã thả mình nên lập tức đưa tay mở cửa. Nhưng hóa ra không phải, cửa vẫn bị khóa chặt, vậy anh ta dừng xe lại để làm gì chứ?
Nhìn hành động khẩn trương muốn rời khỏi của cô, Nạp Tiều Quân lắc đầu cười
- Diên Diên à, em không cần phải vội như vậy làm gì. Điều bất ngờ anh chuẩn bị cho em vẫn chưa đến mà, kiên nhẫn đợi thêm chút nữa nhé!
Rốt cuộc là trò gì đây? Tống Diên thật sự sắp mất hết kiên nhẫn với anh ta, nếu không phải vì nghĩ cho bảo bảo thì cô đã sớm liều với anh ta một phen rồi.
Vậy thì mục đích anh ta dừng xe ở đây là gì?
Đang suy nghĩ lí do thì cô nhìn thấy từ một ngã đường khác có một chiếc xe lao ra, vừa nhìn qua cô đã nhận ra đó là xe của ai rồi, cộng với gương mặt của người đàn ông ngồi ở ghế phía sau. Ngay khoảnh khắc đó, trái tim Tống Diên bỗng đập nhanh một nhịp. Tại sao Kha Duẫn lại xuất hiện ở đây chứ? Là kế hoạch của Nạp Tiều Quân hay hắn đang đến cứu cô? Dù là vì sao đi nữa thì trước tiên cô phải để hắn nhìn thấy cô đã.
....................................
Trên xe, Kha Duẫn đang nói chuyện điện thoại với người điều hành của Nạp Phong- Nạp Tiều Bách. Giọng điệu của hắn rất vô tư nhưng thật chất là đang tức giận mà chỉ chưa bộc phát ra thôi, từng câu từng chữ đều chứa ẩn ý hết cả.
- Nạp tổng, anh bận rộn như vậy chắc không có thời gian để quan tâm những chuyện Nạp nhị thiếu làm đâu nhỉ? Nhưng mà tôi vẫn thắc mắc tại sao Nạp Phong lại quan tâm đến cổ phiếu của Khải Hoàn vào ngay thời điểm hiện tại đấy?
Nếu nhìn kỹ thì có thể thấy Nạp Tiều Bách đang hoang mang lo sợ nhưng vẫn nặn ra nụ cười thật tự nhiên để che giấu sự lo lắng đó, còn tìm lí do để tấn công ngược lại đối phương
- Nếu tôi nhớ không lầm thì Khải Hoàn và Nạp Phong vốn dĩ nước sông không phạm nước giếng nhưng hình như Kha tổng đây đã từng xâm phạm đến Nạp Phong nên bây giờ chúng ta không thể nói chuyện một cách hòa bình như chưa từng xảy ra chuyện gì cả. Thương trường cũng như chiến trường, chúng ta đều vì lợi ích nên đâu thể nói trước điều gì chứ?
Đúng là Nạp Phong và Khải Hoàn đã sớm không còn sóng yên biển lặng từ lâu rồi. Nhưng giá cổ phiếu của Khải Hoàn rớt giá nghiêm trọng như vậy và bị mua lại với số lượng rất lớn đều là từ Nạp Phong, nếu vậy thì chắc chắn bí mật của Kha gia mà Nạp Tiều Quân đang nắm giữ đã truyền đến rất nhiều người rồi. Bây giờ không còn là bí mật nữa và càng không phải Khải Hoàn tự công bố việc này với truyền thông nên khả năng cao là Nạp Phong đang nắm chặt cơ hội này để bóp chết Khải Hoàn như mục tiêu của Nạp Tiều Quân.
..............................
Nhìn chiếc xe kia đang tiến dần về phía mình, vẻ mặt Tống Diên tràn ngập hy vọng. Cô đang định gọi tên người đàn ông của mình thật lớn để hắn có thể nhìn thấy cô đang bị nhốt trong xe này thì đột nhiên từ một ngã khác có thêm một chiếc xe lao ra. Đầu của chiếc xe đó hướng trọn vào vị trí chính xác của Kha Duẫn trên xe với tốc độ nhanh dần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.