[Làm Giàu] Nông Môn Hãn Phụ, Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ
Chương 46: Sao Lâm Tra Nam Lại Đến Rồi? 3
Cật Bão Bão Hảo Mã Tự
13/05/2024
Tôi hôm qua hắn suy yếu cho nên không gì kiêng kỵ, bây giờ hắn đã có sức sống trở lại rồi, vẫn nên làm như không biết thì tốt.
Ánh mắt nàng di chuyển về trong thùng nước, nhẹ nhàng xoa xoa ngón tay hắn, cứ như đang gãi ngứa vậy.
"Đợi lát nữa ngươi khoan trở về phòng, ta đi nấu nước nóng người tắm rồi thay bỏ bộ y phục trên người đi."
Rửa lòng lợn xong trên người ít nhiều gì đều sẽ dính mùi thối.
Có một gian phòng đặc biệt dùng để tắm, bên trong có một bồn tắm, cần nghĩ cũng biết là của Tiêu Hàm, một người ưa sạch sẽ như hắn có thể chịu được mùi thối mới là lạ.
Nói xong đổi lấy vẫn là sự trầm mặc không nói.
Lý Diệu Diệu cũng không thèm để ý, sau khi rửa sạch hết nhựa cây trên tay hắn, liền vào phòng bếp nấu nước.
Đi qua đi lại rót nước vừa mệt vừa phiền phức, nàng phải tìm thời gian làm cái ống nước mới được.
Lúc nàng pha nước sắp xong, Tiêu Hàm trở về phòng lấy bộ xiêm y sạch sẽ, sau khi Lý Diệu Diệu đổ xong thùng nước cuối cùng, vừa khéo hắn cũng đã đi tới cửa.
Lau đi mồ hôi trên đầu, Lý Diệu Diệu vẩy vẩy cánh tay, thét to một tiếng.
"Người vào tắm đi."
Những ngày qua nàng vẫn luôn bận bịu, bả vai đau nhức, người cũng có chút mệt mỏi.
Thấy thế, Tiêu Hàm hiếm thấy lộ ra mấy phần tử tế: "Sau này ngươi muốn tắm thì cứ đến đây."
Lý Diệu Diệu hơi kinh ngạc.
Mãi đến khi tiếng đóng cửa vang lên, Lý Diệu Diệu vẫn chưa hoàn hồn lại từ cảm gíác không chân thực đó, nàng phồng má lên cứ như con cá nóc, không dám tin mà chớp chớp mắt.
Hào phóng như vậy?
Là bị lòng tốt của nàng làm cảm động rồi?
Quả nhiên chân thành là tất sát kỹ tốt nhất.
Canh ruột già củ cải còn phải hầm rất lâu, trong lúc rảnh rỗi nàng tướt lớp vỏ trên cây bách ra, lại chặt cái cây nhẵn bóng ra thành vài đoạn, làm hai cái ghế đẩu nhỏ.
Để ghế đẩu lên, lại đi xem lửa hun khói.
Lúc này Tiêu Hàm tắm xong đi ra, mái tóc đen rủ xuống tới eo, đuôi tóc vẫn còn đọng nước.
Nhìn dáng vẻ tuấn tú tóc tai bù xù của hắn, Lý Diệu Diệu không nhịn được nghĩ.
Nếu hắn mặc y phục của nữ nhân vào, sẽ kinh diễm biết bao nhiêu!
Đi qua cửa, Tiêu Hàm nhìn thấy bên cạnh đặt hai cái ghế gỗ mới toanh, mắt hắn trầm lại một lúc, mới chống gậy đi vào phòng.
Lý Diệu Diệu dự định đến tối sẽ đi tắm.
Vào lúc nàng đang ngồi trên ghế gỗ nhỏ làm lưỡi dao của công cụ, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi từ bên tường hàng rào rách nát hướng về phía bên này.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh mắt nàng di chuyển về trong thùng nước, nhẹ nhàng xoa xoa ngón tay hắn, cứ như đang gãi ngứa vậy.
"Đợi lát nữa ngươi khoan trở về phòng, ta đi nấu nước nóng người tắm rồi thay bỏ bộ y phục trên người đi."
Rửa lòng lợn xong trên người ít nhiều gì đều sẽ dính mùi thối.
Có một gian phòng đặc biệt dùng để tắm, bên trong có một bồn tắm, cần nghĩ cũng biết là của Tiêu Hàm, một người ưa sạch sẽ như hắn có thể chịu được mùi thối mới là lạ.
Nói xong đổi lấy vẫn là sự trầm mặc không nói.
Lý Diệu Diệu cũng không thèm để ý, sau khi rửa sạch hết nhựa cây trên tay hắn, liền vào phòng bếp nấu nước.
Đi qua đi lại rót nước vừa mệt vừa phiền phức, nàng phải tìm thời gian làm cái ống nước mới được.
Lúc nàng pha nước sắp xong, Tiêu Hàm trở về phòng lấy bộ xiêm y sạch sẽ, sau khi Lý Diệu Diệu đổ xong thùng nước cuối cùng, vừa khéo hắn cũng đã đi tới cửa.
Lau đi mồ hôi trên đầu, Lý Diệu Diệu vẩy vẩy cánh tay, thét to một tiếng.
"Người vào tắm đi."
Những ngày qua nàng vẫn luôn bận bịu, bả vai đau nhức, người cũng có chút mệt mỏi.
Thấy thế, Tiêu Hàm hiếm thấy lộ ra mấy phần tử tế: "Sau này ngươi muốn tắm thì cứ đến đây."
Lý Diệu Diệu hơi kinh ngạc.
Mãi đến khi tiếng đóng cửa vang lên, Lý Diệu Diệu vẫn chưa hoàn hồn lại từ cảm gíác không chân thực đó, nàng phồng má lên cứ như con cá nóc, không dám tin mà chớp chớp mắt.
Hào phóng như vậy?
Là bị lòng tốt của nàng làm cảm động rồi?
Quả nhiên chân thành là tất sát kỹ tốt nhất.
Canh ruột già củ cải còn phải hầm rất lâu, trong lúc rảnh rỗi nàng tướt lớp vỏ trên cây bách ra, lại chặt cái cây nhẵn bóng ra thành vài đoạn, làm hai cái ghế đẩu nhỏ.
Để ghế đẩu lên, lại đi xem lửa hun khói.
Lúc này Tiêu Hàm tắm xong đi ra, mái tóc đen rủ xuống tới eo, đuôi tóc vẫn còn đọng nước.
Nhìn dáng vẻ tuấn tú tóc tai bù xù của hắn, Lý Diệu Diệu không nhịn được nghĩ.
Nếu hắn mặc y phục của nữ nhân vào, sẽ kinh diễm biết bao nhiêu!
Đi qua cửa, Tiêu Hàm nhìn thấy bên cạnh đặt hai cái ghế gỗ mới toanh, mắt hắn trầm lại một lúc, mới chống gậy đi vào phòng.
Lý Diệu Diệu dự định đến tối sẽ đi tắm.
Vào lúc nàng đang ngồi trên ghế gỗ nhỏ làm lưỡi dao của công cụ, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi từ bên tường hàng rào rách nát hướng về phía bên này.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.