Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 24: Trong Hồ Giấu Một Con Cá Lớn 3
Mễ Hoa Hoa
05/08/2024
Trên đường đi, Triệu Linh Chi đã hấp thụ linh khí của thần mộc trong không khí, giúp nuôi dưỡng cơ thể và tinh thần của nàng, để nàng có thể tiếp tục tăng cường năng lượng của thần mộc trong mình.
Tất cả những thứ tốt xung quanh và những thứ có thể hái nhặt được đều đã được dân làng hái hết.
Muốn hái được những thứ tốt hơn, họ phải đến những nơi xa hơn, sâu trong những khu rừng rậm rạp.
Bà Triệu bắt đầu tìm nấm dưới bụi rậm đồng thời dạy mọi người cách phân biệt nấm nào độc, nấm nào không.
Triệu Linh Chi mặc dù có thể sử dụng năng lượng mộc để phân biệt, nhưng nàng cũng chăm chú lắng nghe.
Mỗi thời đại đều có môi trường sống và cách thức sống riêng, không thể sống vô đạo đức chỉ vì có năng lực đặc biệt, thay vào đó, nàng nên học tập chăm chỉ hơn, phấn đấu để có không gian sống và cơ hội tốt hơn.
Triệu Linh Chi hái được nhiều nấm ngon, giỏ của nàng đầy ắp, nàng đặt vào khung của hai đứa em.
Càng đi sâu vào trong rừng rậm, Triệu Linh Chi cảm giác được cách đó không xa có hơi nước dày đặc, nàng tiếp tục tiến về phía trước, gạt bụi cây rậm rạp sang một bên, phát hiện nước suối trên núi tụ lại thành một vũng khoảng mười mét. mét vuông rồi đi tiếp theo con đường nhỏ, dòng suối chảy xuống.
Trong hồ, nước màu ngọc lam trong vắt, mơ hồ có thể nhìn thấy cá trong đó, có vẻ khá nhỏ.
Nhìn thấy Triệu Linh Chi càng ngày càng đi xa, Vân Thị vội vàng kêu lên: "Linh Chi, đừng vào trong, nguy hiểm đấy."
"Nương, bà, ở đây có một cái ao, trong đó có rất nhiều cá." Triệu Linh Chi mỉm cười, bắt đầu dùng xẻng đào giun đất.
Ngay khi nghe tin về cá, bà Triệu, Vân Thị, Triệu Ngọc Thành và Triệu Ngọc Hoa đều chạy tới. Tuy ăn cá không làm thỏa mãn cơn thèm thịt của họ nhưng cá cũng là thịt và rất bổ dưỡng.
Triệu Linh Chi đổ nấm trong giỏ xuống đất, sau đó cho giun đất vào giỏ rồi ngâm trong ao.
Triệu Ngọc Thành chạy nhanh nhất đến trước mặt đại tỷ, thở hổn hển hỏi: “Tỷ ơi, tỷ có thể bắt cá trong giỏ được không?”
Triệu Linh Chi cười hắc hắc: “Em nhỏ giọng xuống, đừng dọa cá nhỏ bỏ chạy, muốn biết có tác dụng hay không, thì cần kiên nhẫn chờ đợi."
Nàng đã giải phóng sức mạnh mộc vào những con giun đất đó, rồi biến chúng thành mồi câu cá, thứ này có sức hấp dẫn đối với mọi sinh vật.
Triệu Ngọc Hoa trợn to hai mắt nhìn chằm chằm mặt hồ, không thể rời mắt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tất cả những thứ tốt xung quanh và những thứ có thể hái nhặt được đều đã được dân làng hái hết.
Muốn hái được những thứ tốt hơn, họ phải đến những nơi xa hơn, sâu trong những khu rừng rậm rạp.
Bà Triệu bắt đầu tìm nấm dưới bụi rậm đồng thời dạy mọi người cách phân biệt nấm nào độc, nấm nào không.
Triệu Linh Chi mặc dù có thể sử dụng năng lượng mộc để phân biệt, nhưng nàng cũng chăm chú lắng nghe.
Mỗi thời đại đều có môi trường sống và cách thức sống riêng, không thể sống vô đạo đức chỉ vì có năng lực đặc biệt, thay vào đó, nàng nên học tập chăm chỉ hơn, phấn đấu để có không gian sống và cơ hội tốt hơn.
Triệu Linh Chi hái được nhiều nấm ngon, giỏ của nàng đầy ắp, nàng đặt vào khung của hai đứa em.
Càng đi sâu vào trong rừng rậm, Triệu Linh Chi cảm giác được cách đó không xa có hơi nước dày đặc, nàng tiếp tục tiến về phía trước, gạt bụi cây rậm rạp sang một bên, phát hiện nước suối trên núi tụ lại thành một vũng khoảng mười mét. mét vuông rồi đi tiếp theo con đường nhỏ, dòng suối chảy xuống.
Trong hồ, nước màu ngọc lam trong vắt, mơ hồ có thể nhìn thấy cá trong đó, có vẻ khá nhỏ.
Nhìn thấy Triệu Linh Chi càng ngày càng đi xa, Vân Thị vội vàng kêu lên: "Linh Chi, đừng vào trong, nguy hiểm đấy."
"Nương, bà, ở đây có một cái ao, trong đó có rất nhiều cá." Triệu Linh Chi mỉm cười, bắt đầu dùng xẻng đào giun đất.
Ngay khi nghe tin về cá, bà Triệu, Vân Thị, Triệu Ngọc Thành và Triệu Ngọc Hoa đều chạy tới. Tuy ăn cá không làm thỏa mãn cơn thèm thịt của họ nhưng cá cũng là thịt và rất bổ dưỡng.
Triệu Linh Chi đổ nấm trong giỏ xuống đất, sau đó cho giun đất vào giỏ rồi ngâm trong ao.
Triệu Ngọc Thành chạy nhanh nhất đến trước mặt đại tỷ, thở hổn hển hỏi: “Tỷ ơi, tỷ có thể bắt cá trong giỏ được không?”
Triệu Linh Chi cười hắc hắc: “Em nhỏ giọng xuống, đừng dọa cá nhỏ bỏ chạy, muốn biết có tác dụng hay không, thì cần kiên nhẫn chờ đợi."
Nàng đã giải phóng sức mạnh mộc vào những con giun đất đó, rồi biến chúng thành mồi câu cá, thứ này có sức hấp dẫn đối với mọi sinh vật.
Triệu Ngọc Hoa trợn to hai mắt nhìn chằm chằm mặt hồ, không thể rời mắt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.