Chương 16
Dạ vũ thu đăng
18/07/2024
Editor: bevitlangthang
Hoài Tân còn đang ngủ.
Lý Toàn trộm nghiêng đầu nhìn hắn một cái, đỏ mặt quay đi.
Cậu hoàn toàn nhớ rõ ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, ngày hôm qua chỉ là cậu uống say, uống không nhiều, hoàn toàn nhớ rõ mình làm gì. Cậu chủ động làm chuyện đó với Hoài Tân, còn nói thêm một câu mắc cỡ chết đi được như là "Chỉ cho hắn ** một mình mình", đều tại Hoài Tân ép rượu cậu chứ bộ! Tửu lượng cậu kém như vậy, nếu không uống chắc chắn sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Làm sao bây giờ? Lát nữa Hoài Tân tỉnh lại làm sao mình đối mặt với hắn bây giờ? Tuy hai người không phải lần đầu tiên làm chuyện đó, nhưng đây là lần đầu tiên mình chủ động a! Thật là...... Hoàn toàn không biết nên nói gì với Hoài Tân.
Nếu không dứt khoát liền xem như cái gì cũng chưa xảy ra... Được đó, cứ như vậy đi!
Lý Toàn giãy giụa nửa ngày, lựa chọn làm một con đà điểu rụt đầu. Không nghĩ tới Hoài Tân đã dậy, hơn nữa còn nhìn cậu rối rắm nửa ngày.
Hoài Tân lén lút cong khóe miệng, bỗng nhiên ngáp một cái, đưa tay để trên eo Lý Toàn, làm bộ như chính mình vừa tỉnh dậy.
"Hôm nay dậy sớm như vậy sao?" Hoài Tân cười cười, hỏi.
"A...... Ừ, vì mua gà, cho nên nghe tiếng gà gáy liền tỉnh." Đây là thật. Lý Toàn ở nơi không người ở, bình thường đều yên tĩnh. Hôm nay nghe tiếng gà gáy buổi sáng, Lý Toàn cảm thấy mới mẻ.
"Làm phiền giấc ngủ của ngươi à? Nếu không lát nữa để ta mần thịt hết." Hoài Tân đạm nhiên nói. (=)))
"Không có việc gì, từ từ nuôi." Lý Toàn nhìn Hoài Tân, trong giọng nói bất tri bất giác mang theo vài phần làm nũng.
"Tùy ngươi vậy." Hoài Tân nói.
Lý Toàn nhẹ nhàng thở ra, xem ra Hoài Tân không tính đề cập đến chuyện ngày hôm qua.
"Tối hôm qua......" Hoài Tân bỗng nhiên mở miệng.
"A hôm nay ngươi dậy trễ hơn ta, hiếm lắm đó nha!" Lý Toàn phản xạ có điều kiện nhanh chóng bay vô nói, kịp thời đánh gãy lời nói của Hoài Tân. Khẩu khí của cậu hơi gấp, cậu biết ngay Hoài Tân cái tên xấu nết này sẽ không bỏ qua mình.
"Kia cũng không phải sao, rốt cuộc tối hôm qua có tiểu sắc quỷ sướng xong liền ngủ, ta chính là cực khổ dọn dẹp xong mới lên giường ngủ. Khăn trải giường được thay mới chắc tiểu sắc quỷ cũng không biết đi?" Hoài Tân chế nhạo nói.
Lý Toàn xốc chăn lên nhìn thoáng qua, phát hiện khăn trải giường thật đúng là đã thay. Cậu ngượng ngùng mà cười cười với Hoài Tân, nói: "Bởi vì say rượu...... Được, lần sau ta sẽ làm chuyện này."
Hoài Tân thở dài. Lời này nghe thì tin cho vui, ** xong mà Lý Toàn có sức đổi khăn trải giường, vậy ngày hắn tiết sớm chắc cũng không còn xa.
Lý Toàn xuống giường mặc quần áo, không để ý quét túi tiền trên bàn xuống đất. Cậu vội vàng nhặt lên, mở túi tiền nhìn xem đôi bông tai phỉ thúy bên trong có bị hư không.
"Thế nào?" Hoài Tân lười biếng hỏi.
"Nhìn xem có bị rớt bể không." Lý Toàn giải thích nói. Hoài Tân cũng thật là, tùy ý để bạc và phỉ thuý chung với nhau. Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang', những nơi khác đều là ĂN CẮP
Hoài Tân xuống giường từ sau lưng ôm chặt Lý Toàn, cười nói: "Lại không phải đồ vật quý trọng gì. Nếu ngươi thích, trong sơn động của ta còn có thứ đáng giá hơn."
"Không phải bởi vì cái này...... Đồ vật ngươi đưa cho ta không thể làm hư a." Lý Toàn bất đắc dĩ nói.
"A......?" Hoài Tân nhướng mày, nói: "Nếu như vậy, ta đeo lên cho ngươi là được."
Nói xong liền lấy đôi bông tai trong túi tiền mang lên cho Lý Toàn. Lý Toàn vội lắc đầu: "Đừng, ta...... Ta không xỏ khuyên."
"Ta giúp ngươi." Hoài Tân phun ra lưỡi rắn, liếm liếm vành tai Lý Toàn, cười nhìn đối phương rùng mình một cái.
"Đau......" Lý Toàn nhỏ giọng nói.
"Ngươi sợ sao?"
Kỳ thật cũng không phải sợ đau, Lý Toàn chỉ là ẩn ẩn cảm thấy, cậu đang ở dần dần thoát ra khỏi thế giới nguyên bản, cho nên tâm lý có chút do dự.
Thấy cậu không có phản ứng gì, Hoài Tân cầm khuyên tai đeo lên vành tai cậu.
Toàn thân Lý Toàn cứng đờ, không nghĩ rằng xỏ khuyên giống như bị kim đâm, có chút tê ngứa.
"Không đau?" Lý Toàn kinh ngạc nói.
Hoài Tân có chút bất đắc dĩ, hắn dám xỏ khuyên cho cậu như vậy, đương nhiên là dùng phép thuật rồi. Hắn tìm gương, đưa cho Lý Toàn xem.
Lý Toàn trái phải đánh giá lỗ tai mình, có chút mới lạ.
Đợi tới chiều, Hoài Tân bỗng nhiên nói: "Ta đi ra ngoài một chút."
"Ừm."Lý Toàn vừa cho gà ăn, vừa lên tiếng.
"Ta rất nhanh sẽ về." Hoài Tân nói, hôn Lý Toàn một ngụm.
Lý Toàn đỏ mặt gật gật đầu. Tuy không biết Hoài Tân định đi đâu, nhưng cậu cũng sẽ không hỏi.
Editor: Mấy chương sau ngược 'nhẹ' nha mụi người, cảm ơn mụi người vì những comment iu thương, những vote bình chọn mỗi chương, những bạn follow mới, tui sẽ không để mọi người thất zọng đâu, iu mụi người nhìu.
Hoài Tân còn đang ngủ.
Lý Toàn trộm nghiêng đầu nhìn hắn một cái, đỏ mặt quay đi.
Cậu hoàn toàn nhớ rõ ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, ngày hôm qua chỉ là cậu uống say, uống không nhiều, hoàn toàn nhớ rõ mình làm gì. Cậu chủ động làm chuyện đó với Hoài Tân, còn nói thêm một câu mắc cỡ chết đi được như là "Chỉ cho hắn ** một mình mình", đều tại Hoài Tân ép rượu cậu chứ bộ! Tửu lượng cậu kém như vậy, nếu không uống chắc chắn sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Làm sao bây giờ? Lát nữa Hoài Tân tỉnh lại làm sao mình đối mặt với hắn bây giờ? Tuy hai người không phải lần đầu tiên làm chuyện đó, nhưng đây là lần đầu tiên mình chủ động a! Thật là...... Hoàn toàn không biết nên nói gì với Hoài Tân.
Nếu không dứt khoát liền xem như cái gì cũng chưa xảy ra... Được đó, cứ như vậy đi!
Lý Toàn giãy giụa nửa ngày, lựa chọn làm một con đà điểu rụt đầu. Không nghĩ tới Hoài Tân đã dậy, hơn nữa còn nhìn cậu rối rắm nửa ngày.
Hoài Tân lén lút cong khóe miệng, bỗng nhiên ngáp một cái, đưa tay để trên eo Lý Toàn, làm bộ như chính mình vừa tỉnh dậy.
"Hôm nay dậy sớm như vậy sao?" Hoài Tân cười cười, hỏi.
"A...... Ừ, vì mua gà, cho nên nghe tiếng gà gáy liền tỉnh." Đây là thật. Lý Toàn ở nơi không người ở, bình thường đều yên tĩnh. Hôm nay nghe tiếng gà gáy buổi sáng, Lý Toàn cảm thấy mới mẻ.
"Làm phiền giấc ngủ của ngươi à? Nếu không lát nữa để ta mần thịt hết." Hoài Tân đạm nhiên nói. (=)))
"Không có việc gì, từ từ nuôi." Lý Toàn nhìn Hoài Tân, trong giọng nói bất tri bất giác mang theo vài phần làm nũng.
"Tùy ngươi vậy." Hoài Tân nói.
Lý Toàn nhẹ nhàng thở ra, xem ra Hoài Tân không tính đề cập đến chuyện ngày hôm qua.
"Tối hôm qua......" Hoài Tân bỗng nhiên mở miệng.
"A hôm nay ngươi dậy trễ hơn ta, hiếm lắm đó nha!" Lý Toàn phản xạ có điều kiện nhanh chóng bay vô nói, kịp thời đánh gãy lời nói của Hoài Tân. Khẩu khí của cậu hơi gấp, cậu biết ngay Hoài Tân cái tên xấu nết này sẽ không bỏ qua mình.
"Kia cũng không phải sao, rốt cuộc tối hôm qua có tiểu sắc quỷ sướng xong liền ngủ, ta chính là cực khổ dọn dẹp xong mới lên giường ngủ. Khăn trải giường được thay mới chắc tiểu sắc quỷ cũng không biết đi?" Hoài Tân chế nhạo nói.
Lý Toàn xốc chăn lên nhìn thoáng qua, phát hiện khăn trải giường thật đúng là đã thay. Cậu ngượng ngùng mà cười cười với Hoài Tân, nói: "Bởi vì say rượu...... Được, lần sau ta sẽ làm chuyện này."
Hoài Tân thở dài. Lời này nghe thì tin cho vui, ** xong mà Lý Toàn có sức đổi khăn trải giường, vậy ngày hắn tiết sớm chắc cũng không còn xa.
Lý Toàn xuống giường mặc quần áo, không để ý quét túi tiền trên bàn xuống đất. Cậu vội vàng nhặt lên, mở túi tiền nhìn xem đôi bông tai phỉ thúy bên trong có bị hư không.
"Thế nào?" Hoài Tân lười biếng hỏi.
"Nhìn xem có bị rớt bể không." Lý Toàn giải thích nói. Hoài Tân cũng thật là, tùy ý để bạc và phỉ thuý chung với nhau. Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang', những nơi khác đều là ĂN CẮP
Hoài Tân xuống giường từ sau lưng ôm chặt Lý Toàn, cười nói: "Lại không phải đồ vật quý trọng gì. Nếu ngươi thích, trong sơn động của ta còn có thứ đáng giá hơn."
"Không phải bởi vì cái này...... Đồ vật ngươi đưa cho ta không thể làm hư a." Lý Toàn bất đắc dĩ nói.
"A......?" Hoài Tân nhướng mày, nói: "Nếu như vậy, ta đeo lên cho ngươi là được."
Nói xong liền lấy đôi bông tai trong túi tiền mang lên cho Lý Toàn. Lý Toàn vội lắc đầu: "Đừng, ta...... Ta không xỏ khuyên."
"Ta giúp ngươi." Hoài Tân phun ra lưỡi rắn, liếm liếm vành tai Lý Toàn, cười nhìn đối phương rùng mình một cái.
"Đau......" Lý Toàn nhỏ giọng nói.
"Ngươi sợ sao?"
Kỳ thật cũng không phải sợ đau, Lý Toàn chỉ là ẩn ẩn cảm thấy, cậu đang ở dần dần thoát ra khỏi thế giới nguyên bản, cho nên tâm lý có chút do dự.
Thấy cậu không có phản ứng gì, Hoài Tân cầm khuyên tai đeo lên vành tai cậu.
Toàn thân Lý Toàn cứng đờ, không nghĩ rằng xỏ khuyên giống như bị kim đâm, có chút tê ngứa.
"Không đau?" Lý Toàn kinh ngạc nói.
Hoài Tân có chút bất đắc dĩ, hắn dám xỏ khuyên cho cậu như vậy, đương nhiên là dùng phép thuật rồi. Hắn tìm gương, đưa cho Lý Toàn xem.
Lý Toàn trái phải đánh giá lỗ tai mình, có chút mới lạ.
Đợi tới chiều, Hoài Tân bỗng nhiên nói: "Ta đi ra ngoài một chút."
"Ừm."Lý Toàn vừa cho gà ăn, vừa lên tiếng.
"Ta rất nhanh sẽ về." Hoài Tân nói, hôn Lý Toàn một ngụm.
Lý Toàn đỏ mặt gật gật đầu. Tuy không biết Hoài Tân định đi đâu, nhưng cậu cũng sẽ không hỏi.
Editor: Mấy chương sau ngược 'nhẹ' nha mụi người, cảm ơn mụi người vì những comment iu thương, những vote bình chọn mỗi chương, những bạn follow mới, tui sẽ không để mọi người thất zọng đâu, iu mụi người nhìu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.