Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Chương 452:
Quỹ Họa Tình Vũ
13/12/2022
N hưng phụ nữ ai không yêu cái đẹp? Nhìn thấy Phòng phu nhân vào cung thỉnh an, năm nay hơn bốn mươi, làn da khí sắc còn tốt hơn người làm Hoàng hậu là nàng ấy, trong lòng khó tránh khỏi có chút thổn thức. Phòng phu nhân này cũng là một người hiểu chuyện, dâng một hộp trà hoa đào con gái nuôi làm lên.
Uống trà hoa đào này quả nhiên có mấy phần hiệu quả. Tàn nhang lúc sinh hoàng nhi vốn để lại cũng nhạt đi không ít, nếu thoa phấn lên, không nhìn thấy chút nào nữa nữa. Còn có chứng bệnh táo bón lúc mang thai nữa, triệu chứng riêng tư như vậy cũng không thể mời thái y chữa trị, cho nên rất buồn rầu. Uống trà hoa đào này rồi, bệnh táo bón thế nhưng không trị mà khỏi luôn!
Đây mới là thời gian chỉ gần nửa năm, nếu thời gian dài, nàng ấy tin tình trạng làn da của mình sẽ tốt hơn Phòng phu nhân gấp trăm lần. Dù sao, nàng ấy còn nhỏ hơn đối phương tận mười mấy tuổi!
Phòng phu nhân đã nói, trà hoa đào này là lúc con gái nuôi của nàng ấy không có việc gì làm chế ra. Chẳng lẽ cái gọi là cải lão hoàn đồng chính là chỉ công thức trà hoa đào sao? Vậy nàng ấy vội vội vàng vàng chạy đi nói những chuyện này với Hoàng thượng còn có ý nghĩa gì nữa? Chỉ cần trà hoa đào còn ở trong tay Phòng phu nhân, liệu có thể đoạt được của nàng ta sao?
Không phải nàng ấy không biết rõ giá trị mà những công thức làm đẹp mang lại. Nhưng nàng ấy đường đường là Hoàng hậu, tiền riêng (nội khố) của Hoàng thượng cũng nằm trong tay nàng ấy. Vì tiêu thụ rau xanh trồng lều lớn thịnh vượng, hầu bao của Hoàng thượng càng ngày càng phồng, cũng nói cách khác tiền tài nàng ấy quản lý trong tay cũng càng ngày càng nhiều. Nàng ấy còn có thể không kiêng nể cướp giật công thức của thần tử, tranh giành lợi ích với người dân sao? Hơn nữa thần tử này còn là tâm phúc trước mắt của Hoàng thượng, còn từng cứu mạng của hoàng nhi.
Nghĩ đến điều này, Hoàng hậu nương nương có chút lo lắng nói với Hoàng thượng: “Nếu cái gọi là thuốc cải lão hoàn đồng này là giả dối không tồn tại, vậy người truyền ra lời này chắc chắn có mục đích xấu! Thù hận của người này với Dư Tiểu Thảo lớn đến mức nào chứ, hãm hại người ta như vậy?”
Công thức cải lão hoàn đồng, ngay cả người làm Hoàng hậu nàng ấy cũng không chống lại được cám dỗ, huống chi là người khác? Dư Tiểu Thảo kia chỉ là nông quan lục phẩm, chẳng có nền mỏng gì trong Kinh, chỉ có một cha nuôi là võ tướng tam phẩm không có bao nhiêu thực quyền. Trong Kinh có rất nhiều quyền quý và quan lớn chèn ép từng phút từng giây! Nếu có người động lòng, nha đầu này sẽ gặp nguy hiểm!
Chu Quân Phàm đã nhận được tin tức từ lâu khi tin tức vừa truyền ra. Mấy ám vệ kia của Tô đại tổng quản cũng không phải ăn chay. Tô Nhiên vốn có mấy phần thương yêu nha đầu Dư Tiểu Thảo này, chuyện liên quan tới nàng, dù cho chỉ có chút manh mối, y cũng nhạy cảm phát hiện ra, đồng thời còn coi trọng hơn nữa.
“Chỉ là một chú hề nhảy nhót, ghen tị năng lực của nha đầu kia mà thôi!” Trong lòng Chu Quân Phàm rất không hài lòng với gia giáo của Lý thị lang, dẫn đến cũng chán ghét con người của Lý thị lang mấy phần. Chuyện này trực tiếp làm cho Lý thị lang mất luôn chức quan béo bở Lại bộ thị lang, nhận một chức vị Thái bộc tự khanh1. Tuy cũng làm quan tam phẩm, nhưng quan chăn ngựa sao có thể so với Lại bộ? Cái này là nói sau.
(1)Thái bộc tự khanh: Đứng đầu Thái bộc tự, phụ trách các trách nhiệm trông coi, nuôi cấp ngựa, giữ gìn những xe ngựa của hoàng tộc (vua và các hoàng tử), và điều hành các mục súc (đồng cỏ để nuôi ngựa) trên toàn quốc.
Cho dù Chu Quân Phàm không nể tình tiểu đường đệ nhà mình hết lòng yêu thương người ta, chỉ nói tới cống hiến của người ta trên hoàng trang, cũng phải bảo vệ người có năng lực làm ruộng này thật tốt!
“Phỉ Nhi, hôm nào nàng triệu nha đầu kia vào cung, hỏi thử nàng ta có định mở cửa hàng trà hoa không. Nếu có thể mua được trà hoa cỏ vừa chăm sóc sắc đẹp vừa tốt cho sức khỏe trên thị trường, thì chẳng còn hiếm lạ gì nữa! Tô Nhiên, ngươi đi làm chút việc, bóp chết lời đồn ‘cải lão hoàn đồng” đi! Cứ nói, cái gọi là cải lão hoàn đồng chính là trà hoa chăm sóc sắc đẹp dưỡng sinh có thể làm chậm quá trình già yếu. Vào đầu mùa xuân, cửa hàng trà hoa này sẽ khai trương! Hoàng hậu, nàng cũng tham gia vào một chút đi!” Chu Quân Phàm cảm thấy mình thật sự là một Hoàng thượng tốt, lo nghĩ nát ruột vì thần tử.
Tô Nhiên ngơ ngác trong chốc lát, lập tức trả lời nói: “Dạ, bây giờ thuộc hạ đi làm ngay!”
Hoàng hậu nương nương thấy Tô Nhiên rời đi, quở trách nhìn hắn ta một cái, nói: “Công thức trà hoa đào là của Dư cô nương, người ta mở cửa hàng, thiếp tham gia vào một chân rất không hợp lý!”
“Sao không hợp lý chứ? Nàng không tham gia một chân vào, cũng sẽ có người muốn cắn một ngụm trên miếng thịt béo này thôi! Nàng lấy của nàng ta một phần tiền cũng không phải lấy không, ngăn cản cho nàng ta biết bao nhiêu chuyện!” Lời này của Chu Quân Phàm như lẽ đương nhiên.
Lúc này Hoàng hậu nương nương cũng thay đổi suy nghĩ, khẽ cười một tiếng nói: “Hoàng thượng quả nhiên là người yêu nhân tài, ưu ái Dư cô nương như vậy. Chỉ là không biết người ta có cảm kích chàng hay không thôi.”
Chu Quân Phàm cũng cười cười, nói: “Nàng đừng xem thường nha đầu kia, nàng ta cũng không phải là kẻ ngu dốt. Ta nói một phần lợi nhuận xem như là ít đấy, nếu người ta chủ động mở miệng, nói không chừng sẽ cho nhiều hơn nữa!”
Rất nhiều thương gia trong Kinh vì để tránh rất nhiều phiền phức không cần thiết, cũng sẽ dâng cổ phần của cửa hàng nhà mình cho người quyền cao chức trọng để tìm người chống lưng. Ở Kinh thành, nếu như không có người chống lưng, thật sự là nửa bước khó đi. Đừng nói Hoàng hậu, dù là mấy quan nhị phẩm, tam phẩm kia, có khối người nhận ba bốn phần lợi nhuận làm kẻ chống lưng cho người ta!
Chẳng mấy chốc, trong Kinh thành lại lan truyền một tin tức mới. Đó chính là công thức cải lão hoàn đồng trong tay Tiểu Dư đại nhân là nàng không cẩn thận đắc tội người khác, nên người ta cố ý nói xấu nàng. Nếu nàng thật sự có phương thuốc cải lão hoàn đồng, sao nàng không nỡ sử dụng trên người người nhà mình chú?
Lúc đầu, cái gọi là phương thuốc cải lão hoàn đồng cũng chỉ có một phần nhỏ người bị làm cho mê muội đầu óc tin thôi, đa số người đều ôm thái độ nửa tin nửa ngờ. Đương nhiên cũng có người hoàn toàn không tin! Tin tức như vậy vừa truyền ra, cho đa số mọi người một giải thích tương đối hợp lý. Còn có một bộ phận người ôm suy nghĩ không thể nói rõ, đang chờ đợi thời cơ.
Lại hai ngày trôi qua, Tiểu Dư đại nhân được Hoàng hậu nương nương tuyên vào trong cung. Tin tức truyền ra từ trong cung, nói Hoàng hậu nương nương vô cùng tán thưởng trà hoa đào do nàng làm ra, còn nói trà hoa có lợi với nữ tử thế này nên phát triển mạnh mẽ, còn hỏi nàng có mở cửa hàng đặc biệt tiêu thụ trà hoa cỏ không. Tiểu Dư đại nhân kia đã đồng ý rất sảng khoái.
Đương nhiên, có Hoàng hậu nương nương bảo vệ chống lưng, cửa hàng này không mở chính là bị ngốc rồi! Một người yêu tiền như Dư Tiểu Thảo sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy chứ? Cửa hàng gì đó đều không cần nàng lo lắng, Hoàng hậu nương nương đã chuẩn bị xong rồi, nhân viên trong cửa hàng cũng không cần nàng quan tâm, nữ quan trong cung đưa ra, ngay cả huấn luyện cũng không cần, trực tiếp lấy đến dùng luôn.
Sau khi tin tức này truyền ra, những người có suy nghĩ khác kia lập tức chặt đứt suy nghĩ trong đầu mình. Nếu không có Hoàng thượng ủng hộ ở sau lưng, dựa vào người xem trọng danh tiếng của mình như Hoàng hậu nương nương, sao có thể tham gia làm cửa hàng trà hoa cỏ gì đó với Dư đại nhân chứ?
Công thức trà hoa đào trong tay Dư Tiểu Thảo đã bị Hoàng thượng nhìn chằm chằm rồi, còn ai dám giành đồ ăn từ trong tay Hoàng thượng nữa, không cần đầu sao?
Các phu nhân trong Kinh nghe được tin tức này, cho dù là người thận trọng bao nhiêu cũng hớn hở ra mặt. Tác dụng của trà hoa đào, nhìn Phòng phu nhân là biết. Trước khi sử dụng trà hoa đào, màu da đen sẫm có đốm, dáng người mập mạp, nếp nhăn nơi khóe mắt tầng tầng lớp lớp. Nàng ấy ôm con trai ra ngoài, nếu như không nói, chắc chắn cho rằng là cháu trai của nàng ấy!
Nhưng bây giờ thì sao? Người ta không phải giống như cải lão hoàn đồng sao? Người hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua lại giống như ba mươi, làn da trắng nõn mịn màng, lại còn hồng hào tươi sáng, vóc dáng còn thướt tha hơn lúc còn trẻ. Người cùng tuổi trong giới phu nhân đứng cùng một chỗ với nàng ấy bị so sánh thành như cặn bã vậy!
Còn có Hoàng hậu nương nương trong cung nữa, sau khi uống trà hoa đào Phòng phu nhân dâng lên, làn da kia vô cùng mịn màng, giống y như tiểu cô nương chưa cập kê.
Phụ nữ ai không yêu cái đẹp? Cô nương nào không thích xinh xắn? Hiệu quả của trà hoa đào rõ ràng như vậy, đó là không có chỗ mua, nếu có người bán, cho dù là giá trên trời cũng có người tranh nhau mua!
Quan hệ trước kia tám sào đánh không tới cũng muốn sáp đến bên người Phòng phu nhân, chỉ nghĩ có thể kéo gần quan hệ của hai bên hay không, có thể dính chút ánh sáng từ nàng ấy hay không. Nhưng mà, người ta ngoài dâng cho Hoàng hậu nương nương, mình cũng còn dư lại không nhiều, có thể uống cả năm còn thiếu, sao còn nỡ tặng cho người khác? Nhiều lắm là, ngươi đến, chiêu đãi ngươi một tách đã là quan hệ rất tốt, rất nể mặt rồi. Vì vậy, dẫn đến độ nổi tiếng của Phòng phu nhân ở trong giới quyền quý Kinh thành cũng tăng lên không ít.
Bây giờ tốt rồi, Hoàng hậu nương nương tìm cách mang lại lợi ích cho mọi người, bảo con gái nuôi của Phòng phu nhân phổ biến trà hoa đào ra ngoài, tiêu thụ số lượng lớn trong cửa hàng. Cho dù hạn chế tiêu thụ giống như trái cây mùa đông thì mỗi người cũng có cơ hội mua được! Vẫn tốt hơn bây giờ, chỉ có bám víu Phòng phu mới có thể chiếm được chút xíu mảnh vụn.
Mặc kệ người khác có tâm trạng gì, cảm nhận gì. Dư Tiểu Thảo trở về từ trong cung, chui vào thư phòng nhỏ trong tiểu viện của mình, chỉ giữ lại Hạ Xuân ở bên cạnh hầu hạ, người khác đều cấm không cho vào. Nàng bận rộn lần lượt sắp xếp ra một vài công thức trà hoa cỏ mình biết.
Cửa hàng của nàng, ngoài bán trà hoa cỏ làm đẹp dưỡng nhan còn phải bán cùng một vài vật dụng dưỡng da. Phụ nữ mà, nếu muốn thay đổi tính chất của da, thì phải chăm sóc cả bên trong và bên ngoài. Điều hòa bên trong đương nhiên quan trọng, bôi ngoài da cũng không thể xem thường!
Nàng chuẩn bị giao “phường làm đẹp dưỡng nhan” cho Hạ Xuân quản lý. Nha đầu này cảm thấy rất hứng thú với làm đẹp, hơn nữa còn có chút thiên phú. Chỉ nói tới xà phòng thủ công thôi, nàng mới nhắc đến mấy câu, Hạ Xuân đã có thể làm ra được tám chín phần mười.
Sau khi xà phòng thủ công cải tiến chỉ tặng cho Minh Lan quận chúa và Song xu Kinh thành, tin tức gửi lại nói, hiệu quả của xà phòng thủ công rất rõ ràng. Mặc dù thời gian sử dụng không lâu, nhưng trong thời tiết đầu mùa đông, sau khi rửa mặt, làn da không còn khô như vậy nữa. Hơn nữa mùi thơm nhàn nhạt, tự nhiên thanh nhã hơn loại hương thơm nồng nặc trong xà phòng của “Phức Viên Xuân” nhiều.
Nhưng mà, đối với chế tạo mỹ phẩm dưỡng da mà nói, Dư Tiểu Thảo thật sự không am hiểu cho lắm. Chỉ dựa vào công hiệu của nước linh thạch thôi, suy cho cùng cũng không phải kế hoạch lâu dài.
Lần trước lúc tham gia hội đấu hoa, hình như nghe ai nói một câu, nói là một vị tiểu thư thứ xuất của nhà Hồng lô tự khanh1 đam mê chế tạo son phấn, hiệu quả làm ra còn thật sự không tệ. Còn có Viên Tuyết Diễm trong Song xu nữa, không có gì cũng thích làm cái này. Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Nói không chừng, các nàng có thể làm ra thương hiệu vượt qua cả “Phức Viên Xuân” nữa ấy!
(1) Hồng lô tự khanh: Đứng đầu Hồng lỗ tự, cơ quan phụ trách việc tiếp đón và thể thức lễ nghi với những sứ đoàn từ các triều hoặc nước khác đến.
Chuyện trà hoa cỏ nên đợi một lát trước. Dù sao bây giờ là thời tiết đầu mùa đông, trăm hoa héo tàn, lúc này muốn làm cũng không có nguyên liệu. Đợi lúc mùa xuân ấm áp, trồng nhiều thêm chút hoa cỏ như hoa lài, cúc chi trắng ở phía sau núi của hoàng trang. Không biết lúc này hoa hồng đã du nhập vào Trung Quốc chưa, hôm nào nếu gặp Dương Quận vương phải hỏi thăm hắn một chút. Hiệu quả làm trà hoa của thứ đó cũng không tệ.
Uống trà hoa đào này quả nhiên có mấy phần hiệu quả. Tàn nhang lúc sinh hoàng nhi vốn để lại cũng nhạt đi không ít, nếu thoa phấn lên, không nhìn thấy chút nào nữa nữa. Còn có chứng bệnh táo bón lúc mang thai nữa, triệu chứng riêng tư như vậy cũng không thể mời thái y chữa trị, cho nên rất buồn rầu. Uống trà hoa đào này rồi, bệnh táo bón thế nhưng không trị mà khỏi luôn!
Đây mới là thời gian chỉ gần nửa năm, nếu thời gian dài, nàng ấy tin tình trạng làn da của mình sẽ tốt hơn Phòng phu nhân gấp trăm lần. Dù sao, nàng ấy còn nhỏ hơn đối phương tận mười mấy tuổi!
Phòng phu nhân đã nói, trà hoa đào này là lúc con gái nuôi của nàng ấy không có việc gì làm chế ra. Chẳng lẽ cái gọi là cải lão hoàn đồng chính là chỉ công thức trà hoa đào sao? Vậy nàng ấy vội vội vàng vàng chạy đi nói những chuyện này với Hoàng thượng còn có ý nghĩa gì nữa? Chỉ cần trà hoa đào còn ở trong tay Phòng phu nhân, liệu có thể đoạt được của nàng ta sao?
Không phải nàng ấy không biết rõ giá trị mà những công thức làm đẹp mang lại. Nhưng nàng ấy đường đường là Hoàng hậu, tiền riêng (nội khố) của Hoàng thượng cũng nằm trong tay nàng ấy. Vì tiêu thụ rau xanh trồng lều lớn thịnh vượng, hầu bao của Hoàng thượng càng ngày càng phồng, cũng nói cách khác tiền tài nàng ấy quản lý trong tay cũng càng ngày càng nhiều. Nàng ấy còn có thể không kiêng nể cướp giật công thức của thần tử, tranh giành lợi ích với người dân sao? Hơn nữa thần tử này còn là tâm phúc trước mắt của Hoàng thượng, còn từng cứu mạng của hoàng nhi.
Nghĩ đến điều này, Hoàng hậu nương nương có chút lo lắng nói với Hoàng thượng: “Nếu cái gọi là thuốc cải lão hoàn đồng này là giả dối không tồn tại, vậy người truyền ra lời này chắc chắn có mục đích xấu! Thù hận của người này với Dư Tiểu Thảo lớn đến mức nào chứ, hãm hại người ta như vậy?”
Công thức cải lão hoàn đồng, ngay cả người làm Hoàng hậu nàng ấy cũng không chống lại được cám dỗ, huống chi là người khác? Dư Tiểu Thảo kia chỉ là nông quan lục phẩm, chẳng có nền mỏng gì trong Kinh, chỉ có một cha nuôi là võ tướng tam phẩm không có bao nhiêu thực quyền. Trong Kinh có rất nhiều quyền quý và quan lớn chèn ép từng phút từng giây! Nếu có người động lòng, nha đầu này sẽ gặp nguy hiểm!
Chu Quân Phàm đã nhận được tin tức từ lâu khi tin tức vừa truyền ra. Mấy ám vệ kia của Tô đại tổng quản cũng không phải ăn chay. Tô Nhiên vốn có mấy phần thương yêu nha đầu Dư Tiểu Thảo này, chuyện liên quan tới nàng, dù cho chỉ có chút manh mối, y cũng nhạy cảm phát hiện ra, đồng thời còn coi trọng hơn nữa.
“Chỉ là một chú hề nhảy nhót, ghen tị năng lực của nha đầu kia mà thôi!” Trong lòng Chu Quân Phàm rất không hài lòng với gia giáo của Lý thị lang, dẫn đến cũng chán ghét con người của Lý thị lang mấy phần. Chuyện này trực tiếp làm cho Lý thị lang mất luôn chức quan béo bở Lại bộ thị lang, nhận một chức vị Thái bộc tự khanh1. Tuy cũng làm quan tam phẩm, nhưng quan chăn ngựa sao có thể so với Lại bộ? Cái này là nói sau.
(1)Thái bộc tự khanh: Đứng đầu Thái bộc tự, phụ trách các trách nhiệm trông coi, nuôi cấp ngựa, giữ gìn những xe ngựa của hoàng tộc (vua và các hoàng tử), và điều hành các mục súc (đồng cỏ để nuôi ngựa) trên toàn quốc.
Cho dù Chu Quân Phàm không nể tình tiểu đường đệ nhà mình hết lòng yêu thương người ta, chỉ nói tới cống hiến của người ta trên hoàng trang, cũng phải bảo vệ người có năng lực làm ruộng này thật tốt!
“Phỉ Nhi, hôm nào nàng triệu nha đầu kia vào cung, hỏi thử nàng ta có định mở cửa hàng trà hoa không. Nếu có thể mua được trà hoa cỏ vừa chăm sóc sắc đẹp vừa tốt cho sức khỏe trên thị trường, thì chẳng còn hiếm lạ gì nữa! Tô Nhiên, ngươi đi làm chút việc, bóp chết lời đồn ‘cải lão hoàn đồng” đi! Cứ nói, cái gọi là cải lão hoàn đồng chính là trà hoa chăm sóc sắc đẹp dưỡng sinh có thể làm chậm quá trình già yếu. Vào đầu mùa xuân, cửa hàng trà hoa này sẽ khai trương! Hoàng hậu, nàng cũng tham gia vào một chút đi!” Chu Quân Phàm cảm thấy mình thật sự là một Hoàng thượng tốt, lo nghĩ nát ruột vì thần tử.
Tô Nhiên ngơ ngác trong chốc lát, lập tức trả lời nói: “Dạ, bây giờ thuộc hạ đi làm ngay!”
Hoàng hậu nương nương thấy Tô Nhiên rời đi, quở trách nhìn hắn ta một cái, nói: “Công thức trà hoa đào là của Dư cô nương, người ta mở cửa hàng, thiếp tham gia vào một chân rất không hợp lý!”
“Sao không hợp lý chứ? Nàng không tham gia một chân vào, cũng sẽ có người muốn cắn một ngụm trên miếng thịt béo này thôi! Nàng lấy của nàng ta một phần tiền cũng không phải lấy không, ngăn cản cho nàng ta biết bao nhiêu chuyện!” Lời này của Chu Quân Phàm như lẽ đương nhiên.
Lúc này Hoàng hậu nương nương cũng thay đổi suy nghĩ, khẽ cười một tiếng nói: “Hoàng thượng quả nhiên là người yêu nhân tài, ưu ái Dư cô nương như vậy. Chỉ là không biết người ta có cảm kích chàng hay không thôi.”
Chu Quân Phàm cũng cười cười, nói: “Nàng đừng xem thường nha đầu kia, nàng ta cũng không phải là kẻ ngu dốt. Ta nói một phần lợi nhuận xem như là ít đấy, nếu người ta chủ động mở miệng, nói không chừng sẽ cho nhiều hơn nữa!”
Rất nhiều thương gia trong Kinh vì để tránh rất nhiều phiền phức không cần thiết, cũng sẽ dâng cổ phần của cửa hàng nhà mình cho người quyền cao chức trọng để tìm người chống lưng. Ở Kinh thành, nếu như không có người chống lưng, thật sự là nửa bước khó đi. Đừng nói Hoàng hậu, dù là mấy quan nhị phẩm, tam phẩm kia, có khối người nhận ba bốn phần lợi nhuận làm kẻ chống lưng cho người ta!
Chẳng mấy chốc, trong Kinh thành lại lan truyền một tin tức mới. Đó chính là công thức cải lão hoàn đồng trong tay Tiểu Dư đại nhân là nàng không cẩn thận đắc tội người khác, nên người ta cố ý nói xấu nàng. Nếu nàng thật sự có phương thuốc cải lão hoàn đồng, sao nàng không nỡ sử dụng trên người người nhà mình chú?
Lúc đầu, cái gọi là phương thuốc cải lão hoàn đồng cũng chỉ có một phần nhỏ người bị làm cho mê muội đầu óc tin thôi, đa số người đều ôm thái độ nửa tin nửa ngờ. Đương nhiên cũng có người hoàn toàn không tin! Tin tức như vậy vừa truyền ra, cho đa số mọi người một giải thích tương đối hợp lý. Còn có một bộ phận người ôm suy nghĩ không thể nói rõ, đang chờ đợi thời cơ.
Lại hai ngày trôi qua, Tiểu Dư đại nhân được Hoàng hậu nương nương tuyên vào trong cung. Tin tức truyền ra từ trong cung, nói Hoàng hậu nương nương vô cùng tán thưởng trà hoa đào do nàng làm ra, còn nói trà hoa có lợi với nữ tử thế này nên phát triển mạnh mẽ, còn hỏi nàng có mở cửa hàng đặc biệt tiêu thụ trà hoa cỏ không. Tiểu Dư đại nhân kia đã đồng ý rất sảng khoái.
Đương nhiên, có Hoàng hậu nương nương bảo vệ chống lưng, cửa hàng này không mở chính là bị ngốc rồi! Một người yêu tiền như Dư Tiểu Thảo sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy chứ? Cửa hàng gì đó đều không cần nàng lo lắng, Hoàng hậu nương nương đã chuẩn bị xong rồi, nhân viên trong cửa hàng cũng không cần nàng quan tâm, nữ quan trong cung đưa ra, ngay cả huấn luyện cũng không cần, trực tiếp lấy đến dùng luôn.
Sau khi tin tức này truyền ra, những người có suy nghĩ khác kia lập tức chặt đứt suy nghĩ trong đầu mình. Nếu không có Hoàng thượng ủng hộ ở sau lưng, dựa vào người xem trọng danh tiếng của mình như Hoàng hậu nương nương, sao có thể tham gia làm cửa hàng trà hoa cỏ gì đó với Dư đại nhân chứ?
Công thức trà hoa đào trong tay Dư Tiểu Thảo đã bị Hoàng thượng nhìn chằm chằm rồi, còn ai dám giành đồ ăn từ trong tay Hoàng thượng nữa, không cần đầu sao?
Các phu nhân trong Kinh nghe được tin tức này, cho dù là người thận trọng bao nhiêu cũng hớn hở ra mặt. Tác dụng của trà hoa đào, nhìn Phòng phu nhân là biết. Trước khi sử dụng trà hoa đào, màu da đen sẫm có đốm, dáng người mập mạp, nếp nhăn nơi khóe mắt tầng tầng lớp lớp. Nàng ấy ôm con trai ra ngoài, nếu như không nói, chắc chắn cho rằng là cháu trai của nàng ấy!
Nhưng bây giờ thì sao? Người ta không phải giống như cải lão hoàn đồng sao? Người hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua lại giống như ba mươi, làn da trắng nõn mịn màng, lại còn hồng hào tươi sáng, vóc dáng còn thướt tha hơn lúc còn trẻ. Người cùng tuổi trong giới phu nhân đứng cùng một chỗ với nàng ấy bị so sánh thành như cặn bã vậy!
Còn có Hoàng hậu nương nương trong cung nữa, sau khi uống trà hoa đào Phòng phu nhân dâng lên, làn da kia vô cùng mịn màng, giống y như tiểu cô nương chưa cập kê.
Phụ nữ ai không yêu cái đẹp? Cô nương nào không thích xinh xắn? Hiệu quả của trà hoa đào rõ ràng như vậy, đó là không có chỗ mua, nếu có người bán, cho dù là giá trên trời cũng có người tranh nhau mua!
Quan hệ trước kia tám sào đánh không tới cũng muốn sáp đến bên người Phòng phu nhân, chỉ nghĩ có thể kéo gần quan hệ của hai bên hay không, có thể dính chút ánh sáng từ nàng ấy hay không. Nhưng mà, người ta ngoài dâng cho Hoàng hậu nương nương, mình cũng còn dư lại không nhiều, có thể uống cả năm còn thiếu, sao còn nỡ tặng cho người khác? Nhiều lắm là, ngươi đến, chiêu đãi ngươi một tách đã là quan hệ rất tốt, rất nể mặt rồi. Vì vậy, dẫn đến độ nổi tiếng của Phòng phu nhân ở trong giới quyền quý Kinh thành cũng tăng lên không ít.
Bây giờ tốt rồi, Hoàng hậu nương nương tìm cách mang lại lợi ích cho mọi người, bảo con gái nuôi của Phòng phu nhân phổ biến trà hoa đào ra ngoài, tiêu thụ số lượng lớn trong cửa hàng. Cho dù hạn chế tiêu thụ giống như trái cây mùa đông thì mỗi người cũng có cơ hội mua được! Vẫn tốt hơn bây giờ, chỉ có bám víu Phòng phu mới có thể chiếm được chút xíu mảnh vụn.
Mặc kệ người khác có tâm trạng gì, cảm nhận gì. Dư Tiểu Thảo trở về từ trong cung, chui vào thư phòng nhỏ trong tiểu viện của mình, chỉ giữ lại Hạ Xuân ở bên cạnh hầu hạ, người khác đều cấm không cho vào. Nàng bận rộn lần lượt sắp xếp ra một vài công thức trà hoa cỏ mình biết.
Cửa hàng của nàng, ngoài bán trà hoa cỏ làm đẹp dưỡng nhan còn phải bán cùng một vài vật dụng dưỡng da. Phụ nữ mà, nếu muốn thay đổi tính chất của da, thì phải chăm sóc cả bên trong và bên ngoài. Điều hòa bên trong đương nhiên quan trọng, bôi ngoài da cũng không thể xem thường!
Nàng chuẩn bị giao “phường làm đẹp dưỡng nhan” cho Hạ Xuân quản lý. Nha đầu này cảm thấy rất hứng thú với làm đẹp, hơn nữa còn có chút thiên phú. Chỉ nói tới xà phòng thủ công thôi, nàng mới nhắc đến mấy câu, Hạ Xuân đã có thể làm ra được tám chín phần mười.
Sau khi xà phòng thủ công cải tiến chỉ tặng cho Minh Lan quận chúa và Song xu Kinh thành, tin tức gửi lại nói, hiệu quả của xà phòng thủ công rất rõ ràng. Mặc dù thời gian sử dụng không lâu, nhưng trong thời tiết đầu mùa đông, sau khi rửa mặt, làn da không còn khô như vậy nữa. Hơn nữa mùi thơm nhàn nhạt, tự nhiên thanh nhã hơn loại hương thơm nồng nặc trong xà phòng của “Phức Viên Xuân” nhiều.
Nhưng mà, đối với chế tạo mỹ phẩm dưỡng da mà nói, Dư Tiểu Thảo thật sự không am hiểu cho lắm. Chỉ dựa vào công hiệu của nước linh thạch thôi, suy cho cùng cũng không phải kế hoạch lâu dài.
Lần trước lúc tham gia hội đấu hoa, hình như nghe ai nói một câu, nói là một vị tiểu thư thứ xuất của nhà Hồng lô tự khanh1 đam mê chế tạo son phấn, hiệu quả làm ra còn thật sự không tệ. Còn có Viên Tuyết Diễm trong Song xu nữa, không có gì cũng thích làm cái này. Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Nói không chừng, các nàng có thể làm ra thương hiệu vượt qua cả “Phức Viên Xuân” nữa ấy!
(1) Hồng lô tự khanh: Đứng đầu Hồng lỗ tự, cơ quan phụ trách việc tiếp đón và thể thức lễ nghi với những sứ đoàn từ các triều hoặc nước khác đến.
Chuyện trà hoa cỏ nên đợi một lát trước. Dù sao bây giờ là thời tiết đầu mùa đông, trăm hoa héo tàn, lúc này muốn làm cũng không có nguyên liệu. Đợi lúc mùa xuân ấm áp, trồng nhiều thêm chút hoa cỏ như hoa lài, cúc chi trắng ở phía sau núi của hoàng trang. Không biết lúc này hoa hồng đã du nhập vào Trung Quốc chưa, hôm nào nếu gặp Dương Quận vương phải hỏi thăm hắn một chút. Hiệu quả làm trà hoa của thứ đó cũng không tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.