Npc Cô Đ Y Có Thể Có Ý Xấu Gì Được Chứ [Vô Hạn]
Chương 21:
Cửu Giai Huyễn Phương
27/09/2024
Bùi Hàn giết con quái vật này dễ dàng như chặt rau củ vậy.
Trên khuôn mặt Bùi Hàn không biểu lộ cảm xúc, chỉ thong thả lau chiếc rìu đã dính bẩn vào tấm ga trải giường trắng bên cạnh.
“Thật thú vị.” Owen bước tới đá nhẹ vào cái xác không còn động đậy của hắn, chân thành cảm thán, "Ừm, đúng là cứng thật."
Tóc Xám Trắng thì nịnh nọt: "Nhưng không cứng bằng anh Bùi."
Owen ngạc nhiên: "Ơ? Sao cậu biết anh ta cứng?"
Chẳng bao lâu sau, cái xác cứng ngắc của kẻ mặc áo choàng đen cũng mềm ra, rồi từ từ tan thành tro đen, biến mất.
Mười mấy phút tiếp theo trôi qua một cách bình yên, không có chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đều an toàn vượt qua thời gian này.
Mọi người lập tức tụ tập lại phòng 203 của Ninh Cáp.
Đầu Xanh ngẫm nghĩ, "Tôi nói cho mọi người nghe, lớp báo đó không phải chỉ là tờ báo bình thường, nó được cao nhân dùng pháp lực phong ấn lại đấy. Người ở phòng 202 đã tháo phong ấn nên mới thả con quái vật ra."
Ninh Cáp thầm nghĩ: Phong ấn cái đầu anh. Tờ báo rách đó là do tôi dán bừa lên đấy.
Ký ức về việc dán tờ báo có thể là giả, do hệ thống cấy vào não NinhCáp nhưng cô nghĩ rằng, cốt truyện trong phó bản này phải có tính hợp lý.
Không thể nào lại đưa cho cô - một NPC - ký ức về việc tự tay dán tờ báo, để rồi hóa ra tờ báo lại là kiệt tác của một đại sư huyền học.
Điều đó không hợp lý.
Đầu Xanh tiếp tục nói: "Bây giờ quái vật đã bị chúng ta chém chết, chỉ cần không có ai tò mò mà gỡ tờ báo nữa, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Bùi Hàn lạnh lùng liếc nhìn anh ta, hỏi một câu:
"Nếu quái vật được thả ra do người ở phòng 202 gỡ tờ báo, vậy tại sao lần thứ hai nó xuất hiện, lại không phải ở phòng 202 mà lại là ở phòng 205? Có giải thích được không?"
Đầu Xanh á khẩu.
Theo lời anh ta nói, lúc đó anh ta và Tóc Xám Trắng đang ngồi nói chuyện thì kẻ đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện từ hư không, tay cầm dao rượt đuổi họ khắp nơi.
Đầu Xanh im lặng một lúc lâu rồi nói: "Có thể vì người ở phòng 202 đã chết, nên nó tự động chuyển sang căn phòng khác có người sống?"
Trên khuôn mặt Bùi Hàn không biểu lộ cảm xúc, chỉ thong thả lau chiếc rìu đã dính bẩn vào tấm ga trải giường trắng bên cạnh.
“Thật thú vị.” Owen bước tới đá nhẹ vào cái xác không còn động đậy của hắn, chân thành cảm thán, "Ừm, đúng là cứng thật."
Tóc Xám Trắng thì nịnh nọt: "Nhưng không cứng bằng anh Bùi."
Owen ngạc nhiên: "Ơ? Sao cậu biết anh ta cứng?"
Chẳng bao lâu sau, cái xác cứng ngắc của kẻ mặc áo choàng đen cũng mềm ra, rồi từ từ tan thành tro đen, biến mất.
Mười mấy phút tiếp theo trôi qua một cách bình yên, không có chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đều an toàn vượt qua thời gian này.
Mọi người lập tức tụ tập lại phòng 203 của Ninh Cáp.
Đầu Xanh ngẫm nghĩ, "Tôi nói cho mọi người nghe, lớp báo đó không phải chỉ là tờ báo bình thường, nó được cao nhân dùng pháp lực phong ấn lại đấy. Người ở phòng 202 đã tháo phong ấn nên mới thả con quái vật ra."
Ninh Cáp thầm nghĩ: Phong ấn cái đầu anh. Tờ báo rách đó là do tôi dán bừa lên đấy.
Ký ức về việc dán tờ báo có thể là giả, do hệ thống cấy vào não NinhCáp nhưng cô nghĩ rằng, cốt truyện trong phó bản này phải có tính hợp lý.
Không thể nào lại đưa cho cô - một NPC - ký ức về việc tự tay dán tờ báo, để rồi hóa ra tờ báo lại là kiệt tác của một đại sư huyền học.
Điều đó không hợp lý.
Đầu Xanh tiếp tục nói: "Bây giờ quái vật đã bị chúng ta chém chết, chỉ cần không có ai tò mò mà gỡ tờ báo nữa, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Bùi Hàn lạnh lùng liếc nhìn anh ta, hỏi một câu:
"Nếu quái vật được thả ra do người ở phòng 202 gỡ tờ báo, vậy tại sao lần thứ hai nó xuất hiện, lại không phải ở phòng 202 mà lại là ở phòng 205? Có giải thích được không?"
Đầu Xanh á khẩu.
Theo lời anh ta nói, lúc đó anh ta và Tóc Xám Trắng đang ngồi nói chuyện thì kẻ đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện từ hư không, tay cầm dao rượt đuổi họ khắp nơi.
Đầu Xanh im lặng một lúc lâu rồi nói: "Có thể vì người ở phòng 202 đã chết, nên nó tự động chuyển sang căn phòng khác có người sống?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.