Quyển 2 - Chương 23: Chương 23
Phong Gian Danh Hương
21/09/2016
Xảo Nhi thay một bộ y phục màu hồng nhạt, bên hông là đai lưng màu đen, tóc dài búi cao phiêu tán theo kiểu đuôi ngựa được cố định bằng một sợi dây màu đen, nhìn rất sạch sẽ nhẹ nhàng khoang khoái, tư thế oai hùng nhìn rất chói mắt.
Chợ đêm cách Hồng huyện nha môn ước chừng nửa canh giờ lộ trình, Xảo Nhi cùng Lưu Toàn đi rất nhanh, khi đi vào chợ đem, chợ đêm đèn đuốc đã sáng trưng, cảnh tượng buôn bán vô cùng náo nhiệt, thời tiết rất tốt làm cho việc làm ăn càng thêm thịnh vượng.
"Đại tiểu thư, chúng ta trước tùy tiện đi dạo một chút, thuộc hạ cũng không biết những người đó ở nơi nào." Lưu Toàn nói.
"Uh, hảo." Xảo Nhi chưa từng đi dạo qua chợ đêm, nếu như vậy nàng liền nhàn nhã đi. Thuận tiện nhìn xem có cái gì để mua không , nàng hiện tại có tiền tiêu vặt hàng tháng , đương nhiên Lâm Vô Du cấp cho nàng tiền lương nhiều hơn so với người khác.
"Xảo Nhi cô nương, các ngươi cũng đến dạo chợ đêm a, ha ha..." Mới vừa đi được một lát, đã có người nhận ra Xảo Nhi, nhiệt tình tiếp đón.
Xảo Nhi chỉ có thể mỉm cười gật đầu, tuy rằng nàng cảm thấy thực phiền, bất quá nàng đại biểu cho Lâm Vô Du, cho nên chỉ có thể giả bộ tươi cười.
"Vị đại ca này, nghe nói đêm nay có người đến thu phí bảo hộ, nơi này của ngươi có người đến hay không?" Lưu Toàn lập tức đi đến một quầy hàng hỏi.
"Nga, nơi này nhưng thật ra không có tới, ở 'Lục ý trà trang' bên kia có tiểu nhị bị ném ra ngoài, quan gia có thể qua đó nhìn thử xem."
"Được." Lưu Toàn cảm tạ một chút, lập tức nhìn về phía Xảo Nhi.
"Đi thôi." Xảo Nhi tăng nhanh cước bộ, hướng trong đám người đi tới.
Hai người cố gắng đi thẳng một đường, trực tiếp đi vào 'Lục ý trà trang' bên này, ngoài cửa đã muốn khôi phục lại bình thường, có người ra ra vào vào.Lưu Toàn tiến lên đi đến cửa hỏi tiểu nhị, tiểu nhị kia chỉ qua một cửa hàng cách đó không xa.
Xảo Nhi đến gần mới thấy là kỹ viện,tấm biển viết là 'Câu hương viện', Xảo Nhi nghĩ rằng có chữ " Câu" này,vậy nhất định cũng giống như 'Câu lan viện', Tư tưởng cổ đại nơi này cùng với hiện đại có vài phần giống nhau a...
Đột nhiên bên trong truyền đến tiếng kêu thảm thiết, Xảo Nhi vội vàng lắc mình đi vào.
"Đại gia, đại gia, ta đưa, ta đưa, tha mạng a." Xảo Nhi cùng Lưu Toàn đi vào liền nhìn thấy một trung niên nam tử quỳ dưới đất đang bị một người trung niên nam tử mặc trang phục màu lam chế trụ cổ tay, phía sau hai bên đều là đồng lõa của nam tử mặc trang phục màu lam cùng hộ vệ của kỹ viện,các cô nương cùng tiểu quan đều sợ hãi tránh ở góc nhìn.
"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!" Nam tử áo lam cười lạnh, "Hiện tại là một trăm lượng!"
Người đang quỳ trên mặt đất hiển nhiên là tú bà của 'Câu hương viện' này, vừa nghe một trăm lượng lập tức khóc lên nói: "Đại gia, chỗ chúng ta là làm ăn buôn bán nhỏ a, một trăm lượng chúng ta đây căn bản là buôn bán không có lời, đại gia giơ cao đánh khẽ a."
"Đừng dài dòng, nếu như không muốn bị tàn phế thì đem tiền giao ra đây, bằng không các ngươi về sau cũng đừng nghĩ buôn bán nữa." Nam tử vẻ mặt hung tàn nói.
"Các ngươi hơi quá đáng!" Đột nhiên một thanh âm trầm thấp rất êm tai truyền tới,mọi người toàn bộ kinh ngạc nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một nam tử thanh tú mặc y phục sa mỏng màu tím đi tới, khuôn mặt thanh tú sáng ngời kia làm cho mọi người đều hít sâu một hơi.
Xảo Nhi đang đứng trước cửa thấy người tới nhãn tình sáng lên, dựa vào,nam nhân này thật sự là một cái tiểu thụ.
Chỉ thấy nam tử kia một đầu tóc đen phiêu tán dài tới thắt lưng, phía sau đầu cài một cây trâm ngọc màu tím,vài sợi tóc rũ xuống hai bên vai,lộ ra tướng nữ nhi trời sinh kiều nhan khúm núm, mắt phượng hẹp dài, da trắng như tuyết, bạc môi hồng nhạt ướt át, nhu tình như nước, xinh đẹp không gì sánh được.
Giờ phút này hai tròng mắt của hắn tràn ngập lãnh ngạo, khuôn mặt lạnh như băng, rất có bộ dáng câu hồn người, làm cho người ta đã gặp qua là không thể quên được.
Dáng người của hắn so với nữ tử bình thường cao hơn một cái đầu,ẩn hiện dưới lớp sa mỏng màu tím kia có thể nhìn thấy được hai khỏa hồng mai diễm sắc (A này sexy quá =.=), vòng eo xinh đẹp mảnh khảnh,cái mông đầy đặn, hai chân thon dài, tuy có chút thanh tú nhưng nhìn qua cũng là mười phần yêu nghiệt.
"Hải Đường, ngươi như thế nào đi ra ngoài, mau vào trong!" Tú bà nhất thời khẩn trương nhìn mỹ nam đột nhiên xuất hiện này.
"Nam nhân này là tiểu quan ở đây của các ngươi?"Nam tử áo lam thanh âm đều run lên, một đôi mắt háo sắc nhìn chằm chằm Hải Đường còn kém chút nữa là biến thành màu lục sắc.
"Lão lưu! Lấy một trăm lượng đưa cho bọn hắn đi, Hải Đường ngươi đừng nóng vội, vào đi thôi, không phải nói muốn uống rượu sao." Thanh âm của một nữ nhân không kiên nhẫn ở phía sau mỹ nam Hải Đường vang lên, Xảo Nhi vừa thấy khóe miệng co rút mãnh liệt, nữ nhân này nàng nhận thức, cư nhiên là đại phu nhân _Bao Tiểu Cúc của thần tài Hồng huyện _Tiền Nhất Văn.
"Phu nhân! Hải Đường rất tức giận." Môi đỏ mọng của mỹ nam chu lên, mắt phượng lưu chuyển làm mê đảo mọi người ở đây.
"Tốt lắm tốt lắm, đừng tức giận, không phải là tiền thôi sao, lão Lưu, còn không mau đưa ra! Thực ầm ỹ!" Bao Tiểu Cúc ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, tuy rằng tuổi không còn nhỏ, nhưng cũng có chút tư sắc, chính là Xảo Nhi không nghĩ tới nữ nhân cổ đại cư nhiên cũng tới 'Câu hương viện' tìm nam nhân.
"Dạ, dạ, Tiền đây phu nhân!" Tú bà lão Lưu nghe thấy câu nói của nàng, lập tức bỏ tiền ra miễn cho quấy rầy vị thần tài này.
"Chậm đã!" Nam tử áo lam nam đem một trăm lượng đẩy ra nói: "Lão tử thay đổi chủ ý , lão tử muốn hắn! Hắc hắc."
"Tần gia,mỹ nam này thật tốt, nhìn rất mê người, hắc hắc." Thủ hạ bên cạnh nam tử áo lam lập tức phụ họa theo.
"Không sai không sai, so với tiểu quan ở Phong Châu đẹp hơn rất nhiều, thật sự là không nghĩ tới trong trấn nhỏ này cư nhiên lại có cực phẩm bậc này." Nam tử áo lam lập tức cười rộ lên.
"Đại gia, Hải Đường là hầu hạ nữ nhân, không tiếp nam nhân." Sắc mặt Lão Lưu lập tức tái nhợt nói.
"Hừ! Hải Đường là người của bản phu nhân, các ngươi tốt nhất đừng mơ tưởng đến!" Bao Tiểu Cúc rất có khí thế nói, một tay còn ôm bả vai Hải Đường, nhìn như vậy có điểm khôi hài, ít nhất Xảo Nhi là người cảm thấy như vậy.
"Lão thái bà, ngươi tốt nhất tránh ra một bên, tiểu quan này hôm nay lão tử muốn , tiếp hay không tiếp cũng không sao cả, chỉ cần hầu hạ lão tử là được!" Nam tử áo lam gọi là Tần gia kia chậm rãi tới gần Bạch Hải Đường cùng Bao Tiểu Cúc.
"Cái gì! Lão thái bà?" Bao Tiểu Cúc tức giận đến toàn thân phát run.
"Đại gia, không được, không được a!" Tú bà lập tức đi tới lôi kéo Tần gia.
"Tránh ra!" Tần gia vung tay áo,cả người lão Lưu ngã về sau, Xảo Nhi chỉ thấy bóng dáng Bạch Hải Đường chợt lóe đem lão Lưu nâng dậy.
"Ai nha, thì ra là có chút công phu a, khó có được a!" Tần gia vỗ tay cười nói, đối với Bạch Hải Đường rất là thưởng thức.
Xảo Nhi trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới tiểu quan của 'câu hương viện' này cư nhiên có võ công, hơn nữa nhìn qua cũng không tệ.
"Các ngươi nhanh cút ra khỏi đây! Bằng không đừng trách Hải Đường không khách khí!" Hai mắt đẹp của Bạch Hải Đường trợn lên, phi thường có khí thế.
"Ha ha ha, ha ha ha. Có cá tính! Đại gia thích người như vậy, các huynh đệ, bắt!" Tần gia cười to một lúc,lập tức thu lại ý cười, hừ lạnh một tiếng.
Lập tức năm thủ hạ phía sau Tần gia xông lên hướng tới Bạch Hải Đường tấn công, trong phòng rất chật hẹp, những người khác lập tức sợ tới mức tránh ra một bên, chỉ có Xảo Nhi cùng Lưu Toàn như trước đứng nhìn.Bao Tiểu Cúc tức giận đến mức kêu to hộ viện đi hỗ trợ.
Bóng người mặc sa mỏng màu tím ở trong không trung bay lên, thủ hạ của Tần gia cũng không yếu, rất nhanh mọi người liền nghe được tiếng quần áo bị xé rách, sa mỏng màu tím liền rơi xuống đất.
"Ha ha, ha ha, tiểu mỹ nhân, ngươi liền ngoan ngoãn nghe lời đi, đại gia sẽ rất ôn nhu , ha ha ha." Tần gia nhìn đến Bạch Hải Đường duy trì không được lâu, cuồng vọng cười to.
"Quan gia, mau hỗ trợ a!" Tú bà đột nhiên thấy Lưu Toàn mặc y phục hộ khoái, vội vàng chạy tới kéo hắn.
Lưu Toàn liếc mắt nhìn hắn một cái, lại nhìn nhìn vẻ mặt đang nghiền ngẫm của Xảo Nhi, tú bà nhìn về phía Xảo Nhi, nhất thời hai mắt sáng lên, biết người này là vô địch nữ bộ khoái Hồng huyện của bọn họ _Thượng Quan Xảo Nhi,tảng đá trong lòng lập tức được hạ xuống...
"A." Một tiếng hét thảm vang lên, một tên thủ hạ của Tần gia bị Bạch Hải Đường đột nhiên rút ra nhuyễn kiếm bên hông chén một kiếm vào tay hắn.
"Xú tiểu tử, cư nhiên dám đã thương người của ta!" Tần gia giật mình một chút, sau đó liền tự mình ra tay.
Xảo Nhi trong ánh mắt tràn đầy thưởng thức , nàng muốn nhìn một chút võ công của mỹ nam này rốt cuộc cao bao nhiêu.
Thân ảnh tung bay, lộn một vòng trên cái ghế, toàn bộ hộ vệ đều ngã xuống đất kêu thảm thiết.Bao Tiểu Cúc sợ tới mức bỏ chạy, cũng không biết là có phải hay không đi tìm người giúp đỡ.
"Nữ quan gia, ngươi, ngươi mau cứu cứu Hải Đường a!" Lão lưu vội la lên.
"Tú bà, ngươi đừng lo lắng, đại tiểu thư tự nhiên là có tính toán của nàng!" Lưu Toàn lập tức giải thích, kỳ thật hắn cũng không biết Xảo Nhi vì sao không ra tay.
"Ân!" Một tiếng kêu đau đớn, chiến đấu chấm dứt, Bạch Hải Đường bị Tần gia điểm trúng huyệt đạo trên ngực, kiếm trên tay bởi vì trên người mất đi lực đạo mà rơi xuống đất, hai mắt nhìn Tần gia tựa hồ như muốn bốc hỏa, một thân màu tím sa y rách nát, lộ ra da thịt bên trong, lại làm Xảo Nhi thấy rất ngoài ý muốn là da thịt bên trong của hắn cư nhiên là màu tiểu mạch,mà da thịt trên mặt lại trắng nõn, thật sự là mâu thuẫn a.
"Ha ha ha, ngươi mau lại đây!" Tần gia một phen bắt lấy Bạch Hải Đường liền áp người hắn lên vách tường, hai tay đem sa mỏng màu tím của hắn tháo xuống, rơi xuống ở bên hông hắn, lộ ra bóng lưng kiên cố,lộ ra màu da tiểu mạch làm cho hai mắt phượng của Xảo Nhi híp lại...
Khóe môi Xảo Nhi kéo ra,lúc Tần gia chuẩn bị kéo quần hắn xuống, thì một hạt gạo bắn vào tay Tần gia.
"A!" Tần gia kêu lên một tiếng, nhìn trên mu bàn tay của mình khảm một hạt gạo nho nhỏ, lộ ra thần sắc hoảng sợ.
"Ai?" Tần gia lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng Xảo Nhi lộ ra sắc mặt giận dữ.
Chợ đêm cách Hồng huyện nha môn ước chừng nửa canh giờ lộ trình, Xảo Nhi cùng Lưu Toàn đi rất nhanh, khi đi vào chợ đem, chợ đêm đèn đuốc đã sáng trưng, cảnh tượng buôn bán vô cùng náo nhiệt, thời tiết rất tốt làm cho việc làm ăn càng thêm thịnh vượng.
"Đại tiểu thư, chúng ta trước tùy tiện đi dạo một chút, thuộc hạ cũng không biết những người đó ở nơi nào." Lưu Toàn nói.
"Uh, hảo." Xảo Nhi chưa từng đi dạo qua chợ đêm, nếu như vậy nàng liền nhàn nhã đi. Thuận tiện nhìn xem có cái gì để mua không , nàng hiện tại có tiền tiêu vặt hàng tháng , đương nhiên Lâm Vô Du cấp cho nàng tiền lương nhiều hơn so với người khác.
"Xảo Nhi cô nương, các ngươi cũng đến dạo chợ đêm a, ha ha..." Mới vừa đi được một lát, đã có người nhận ra Xảo Nhi, nhiệt tình tiếp đón.
Xảo Nhi chỉ có thể mỉm cười gật đầu, tuy rằng nàng cảm thấy thực phiền, bất quá nàng đại biểu cho Lâm Vô Du, cho nên chỉ có thể giả bộ tươi cười.
"Vị đại ca này, nghe nói đêm nay có người đến thu phí bảo hộ, nơi này của ngươi có người đến hay không?" Lưu Toàn lập tức đi đến một quầy hàng hỏi.
"Nga, nơi này nhưng thật ra không có tới, ở 'Lục ý trà trang' bên kia có tiểu nhị bị ném ra ngoài, quan gia có thể qua đó nhìn thử xem."
"Được." Lưu Toàn cảm tạ một chút, lập tức nhìn về phía Xảo Nhi.
"Đi thôi." Xảo Nhi tăng nhanh cước bộ, hướng trong đám người đi tới.
Hai người cố gắng đi thẳng một đường, trực tiếp đi vào 'Lục ý trà trang' bên này, ngoài cửa đã muốn khôi phục lại bình thường, có người ra ra vào vào.Lưu Toàn tiến lên đi đến cửa hỏi tiểu nhị, tiểu nhị kia chỉ qua một cửa hàng cách đó không xa.
Xảo Nhi đến gần mới thấy là kỹ viện,tấm biển viết là 'Câu hương viện', Xảo Nhi nghĩ rằng có chữ " Câu" này,vậy nhất định cũng giống như 'Câu lan viện', Tư tưởng cổ đại nơi này cùng với hiện đại có vài phần giống nhau a...
Đột nhiên bên trong truyền đến tiếng kêu thảm thiết, Xảo Nhi vội vàng lắc mình đi vào.
"Đại gia, đại gia, ta đưa, ta đưa, tha mạng a." Xảo Nhi cùng Lưu Toàn đi vào liền nhìn thấy một trung niên nam tử quỳ dưới đất đang bị một người trung niên nam tử mặc trang phục màu lam chế trụ cổ tay, phía sau hai bên đều là đồng lõa của nam tử mặc trang phục màu lam cùng hộ vệ của kỹ viện,các cô nương cùng tiểu quan đều sợ hãi tránh ở góc nhìn.
"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!" Nam tử áo lam cười lạnh, "Hiện tại là một trăm lượng!"
Người đang quỳ trên mặt đất hiển nhiên là tú bà của 'Câu hương viện' này, vừa nghe một trăm lượng lập tức khóc lên nói: "Đại gia, chỗ chúng ta là làm ăn buôn bán nhỏ a, một trăm lượng chúng ta đây căn bản là buôn bán không có lời, đại gia giơ cao đánh khẽ a."
"Đừng dài dòng, nếu như không muốn bị tàn phế thì đem tiền giao ra đây, bằng không các ngươi về sau cũng đừng nghĩ buôn bán nữa." Nam tử vẻ mặt hung tàn nói.
"Các ngươi hơi quá đáng!" Đột nhiên một thanh âm trầm thấp rất êm tai truyền tới,mọi người toàn bộ kinh ngạc nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một nam tử thanh tú mặc y phục sa mỏng màu tím đi tới, khuôn mặt thanh tú sáng ngời kia làm cho mọi người đều hít sâu một hơi.
Xảo Nhi đang đứng trước cửa thấy người tới nhãn tình sáng lên, dựa vào,nam nhân này thật sự là một cái tiểu thụ.
Chỉ thấy nam tử kia một đầu tóc đen phiêu tán dài tới thắt lưng, phía sau đầu cài một cây trâm ngọc màu tím,vài sợi tóc rũ xuống hai bên vai,lộ ra tướng nữ nhi trời sinh kiều nhan khúm núm, mắt phượng hẹp dài, da trắng như tuyết, bạc môi hồng nhạt ướt át, nhu tình như nước, xinh đẹp không gì sánh được.
Giờ phút này hai tròng mắt của hắn tràn ngập lãnh ngạo, khuôn mặt lạnh như băng, rất có bộ dáng câu hồn người, làm cho người ta đã gặp qua là không thể quên được.
Dáng người của hắn so với nữ tử bình thường cao hơn một cái đầu,ẩn hiện dưới lớp sa mỏng màu tím kia có thể nhìn thấy được hai khỏa hồng mai diễm sắc (A này sexy quá =.=), vòng eo xinh đẹp mảnh khảnh,cái mông đầy đặn, hai chân thon dài, tuy có chút thanh tú nhưng nhìn qua cũng là mười phần yêu nghiệt.
"Hải Đường, ngươi như thế nào đi ra ngoài, mau vào trong!" Tú bà nhất thời khẩn trương nhìn mỹ nam đột nhiên xuất hiện này.
"Nam nhân này là tiểu quan ở đây của các ngươi?"Nam tử áo lam thanh âm đều run lên, một đôi mắt háo sắc nhìn chằm chằm Hải Đường còn kém chút nữa là biến thành màu lục sắc.
"Lão lưu! Lấy một trăm lượng đưa cho bọn hắn đi, Hải Đường ngươi đừng nóng vội, vào đi thôi, không phải nói muốn uống rượu sao." Thanh âm của một nữ nhân không kiên nhẫn ở phía sau mỹ nam Hải Đường vang lên, Xảo Nhi vừa thấy khóe miệng co rút mãnh liệt, nữ nhân này nàng nhận thức, cư nhiên là đại phu nhân _Bao Tiểu Cúc của thần tài Hồng huyện _Tiền Nhất Văn.
"Phu nhân! Hải Đường rất tức giận." Môi đỏ mọng của mỹ nam chu lên, mắt phượng lưu chuyển làm mê đảo mọi người ở đây.
"Tốt lắm tốt lắm, đừng tức giận, không phải là tiền thôi sao, lão Lưu, còn không mau đưa ra! Thực ầm ỹ!" Bao Tiểu Cúc ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, tuy rằng tuổi không còn nhỏ, nhưng cũng có chút tư sắc, chính là Xảo Nhi không nghĩ tới nữ nhân cổ đại cư nhiên cũng tới 'Câu hương viện' tìm nam nhân.
"Dạ, dạ, Tiền đây phu nhân!" Tú bà lão Lưu nghe thấy câu nói của nàng, lập tức bỏ tiền ra miễn cho quấy rầy vị thần tài này.
"Chậm đã!" Nam tử áo lam nam đem một trăm lượng đẩy ra nói: "Lão tử thay đổi chủ ý , lão tử muốn hắn! Hắc hắc."
"Tần gia,mỹ nam này thật tốt, nhìn rất mê người, hắc hắc." Thủ hạ bên cạnh nam tử áo lam lập tức phụ họa theo.
"Không sai không sai, so với tiểu quan ở Phong Châu đẹp hơn rất nhiều, thật sự là không nghĩ tới trong trấn nhỏ này cư nhiên lại có cực phẩm bậc này." Nam tử áo lam lập tức cười rộ lên.
"Đại gia, Hải Đường là hầu hạ nữ nhân, không tiếp nam nhân." Sắc mặt Lão Lưu lập tức tái nhợt nói.
"Hừ! Hải Đường là người của bản phu nhân, các ngươi tốt nhất đừng mơ tưởng đến!" Bao Tiểu Cúc rất có khí thế nói, một tay còn ôm bả vai Hải Đường, nhìn như vậy có điểm khôi hài, ít nhất Xảo Nhi là người cảm thấy như vậy.
"Lão thái bà, ngươi tốt nhất tránh ra một bên, tiểu quan này hôm nay lão tử muốn , tiếp hay không tiếp cũng không sao cả, chỉ cần hầu hạ lão tử là được!" Nam tử áo lam gọi là Tần gia kia chậm rãi tới gần Bạch Hải Đường cùng Bao Tiểu Cúc.
"Cái gì! Lão thái bà?" Bao Tiểu Cúc tức giận đến toàn thân phát run.
"Đại gia, không được, không được a!" Tú bà lập tức đi tới lôi kéo Tần gia.
"Tránh ra!" Tần gia vung tay áo,cả người lão Lưu ngã về sau, Xảo Nhi chỉ thấy bóng dáng Bạch Hải Đường chợt lóe đem lão Lưu nâng dậy.
"Ai nha, thì ra là có chút công phu a, khó có được a!" Tần gia vỗ tay cười nói, đối với Bạch Hải Đường rất là thưởng thức.
Xảo Nhi trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới tiểu quan của 'câu hương viện' này cư nhiên có võ công, hơn nữa nhìn qua cũng không tệ.
"Các ngươi nhanh cút ra khỏi đây! Bằng không đừng trách Hải Đường không khách khí!" Hai mắt đẹp của Bạch Hải Đường trợn lên, phi thường có khí thế.
"Ha ha ha, ha ha ha. Có cá tính! Đại gia thích người như vậy, các huynh đệ, bắt!" Tần gia cười to một lúc,lập tức thu lại ý cười, hừ lạnh một tiếng.
Lập tức năm thủ hạ phía sau Tần gia xông lên hướng tới Bạch Hải Đường tấn công, trong phòng rất chật hẹp, những người khác lập tức sợ tới mức tránh ra một bên, chỉ có Xảo Nhi cùng Lưu Toàn như trước đứng nhìn.Bao Tiểu Cúc tức giận đến mức kêu to hộ viện đi hỗ trợ.
Bóng người mặc sa mỏng màu tím ở trong không trung bay lên, thủ hạ của Tần gia cũng không yếu, rất nhanh mọi người liền nghe được tiếng quần áo bị xé rách, sa mỏng màu tím liền rơi xuống đất.
"Ha ha, ha ha, tiểu mỹ nhân, ngươi liền ngoan ngoãn nghe lời đi, đại gia sẽ rất ôn nhu , ha ha ha." Tần gia nhìn đến Bạch Hải Đường duy trì không được lâu, cuồng vọng cười to.
"Quan gia, mau hỗ trợ a!" Tú bà đột nhiên thấy Lưu Toàn mặc y phục hộ khoái, vội vàng chạy tới kéo hắn.
Lưu Toàn liếc mắt nhìn hắn một cái, lại nhìn nhìn vẻ mặt đang nghiền ngẫm của Xảo Nhi, tú bà nhìn về phía Xảo Nhi, nhất thời hai mắt sáng lên, biết người này là vô địch nữ bộ khoái Hồng huyện của bọn họ _Thượng Quan Xảo Nhi,tảng đá trong lòng lập tức được hạ xuống...
"A." Một tiếng hét thảm vang lên, một tên thủ hạ của Tần gia bị Bạch Hải Đường đột nhiên rút ra nhuyễn kiếm bên hông chén một kiếm vào tay hắn.
"Xú tiểu tử, cư nhiên dám đã thương người của ta!" Tần gia giật mình một chút, sau đó liền tự mình ra tay.
Xảo Nhi trong ánh mắt tràn đầy thưởng thức , nàng muốn nhìn một chút võ công của mỹ nam này rốt cuộc cao bao nhiêu.
Thân ảnh tung bay, lộn một vòng trên cái ghế, toàn bộ hộ vệ đều ngã xuống đất kêu thảm thiết.Bao Tiểu Cúc sợ tới mức bỏ chạy, cũng không biết là có phải hay không đi tìm người giúp đỡ.
"Nữ quan gia, ngươi, ngươi mau cứu cứu Hải Đường a!" Lão lưu vội la lên.
"Tú bà, ngươi đừng lo lắng, đại tiểu thư tự nhiên là có tính toán của nàng!" Lưu Toàn lập tức giải thích, kỳ thật hắn cũng không biết Xảo Nhi vì sao không ra tay.
"Ân!" Một tiếng kêu đau đớn, chiến đấu chấm dứt, Bạch Hải Đường bị Tần gia điểm trúng huyệt đạo trên ngực, kiếm trên tay bởi vì trên người mất đi lực đạo mà rơi xuống đất, hai mắt nhìn Tần gia tựa hồ như muốn bốc hỏa, một thân màu tím sa y rách nát, lộ ra da thịt bên trong, lại làm Xảo Nhi thấy rất ngoài ý muốn là da thịt bên trong của hắn cư nhiên là màu tiểu mạch,mà da thịt trên mặt lại trắng nõn, thật sự là mâu thuẫn a.
"Ha ha ha, ngươi mau lại đây!" Tần gia một phen bắt lấy Bạch Hải Đường liền áp người hắn lên vách tường, hai tay đem sa mỏng màu tím của hắn tháo xuống, rơi xuống ở bên hông hắn, lộ ra bóng lưng kiên cố,lộ ra màu da tiểu mạch làm cho hai mắt phượng của Xảo Nhi híp lại...
Khóe môi Xảo Nhi kéo ra,lúc Tần gia chuẩn bị kéo quần hắn xuống, thì một hạt gạo bắn vào tay Tần gia.
"A!" Tần gia kêu lên một tiếng, nhìn trên mu bàn tay của mình khảm một hạt gạo nho nhỏ, lộ ra thần sắc hoảng sợ.
"Ai?" Tần gia lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng Xảo Nhi lộ ra sắc mặt giận dữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.